“Ngày mai, em sẽ đến bệnh viện để làm DNA. Em muốn cho cô ta biết Mặc Đình muốn vứt bỏ người mẹ này? Đúng là người si nói mộng.”
Cha Mặc biết Hoa Văn Phụng đang trong cơn tức giận nên không khuyên can nữa, tất cả đều đợi sau khi bà bình tĩnh lại, cha Mặc mới ôm bà vào phòng ngủ, đặt lên giường lớn: “Coi như chúng ta chưa từng sinh đứa con trai này… “
“Lão Mặc, anh phải tin sự trong sạch của em. Em không thể cứ như vậy bị cô ta vu oan. Cho dù có thù hận lớn hơn, thì quan hệ mẹ con giữa em và Mặc Đình cũng không phải cô ta muốn xóa là xóa.”
“Được … Ngày mai đến bệnh viện chúng ta làm DNA, không ai được phép vu oan cho vợ anh.”
Cha Mặc rất yêu thương Hoa Văn Phụng, điều này là không thể nghi ngờ, vì vậy, bị bà ta che giấu cũng hợp tình hợp lý, cộng thêm Hoa Văn Phụng sống chết đòi đi bệnh viện xét nghiệm ADN, sự oán hận trong lòng ông đối với Đường Ninh tự nhiên lại cắm rễ sâu đậm hơn, chỉ khổ Đường Ninh không có cách gì.
Làm DNA?
Hoa Văn Phụng sẽ không chột dạ ư?
Mà bên này, Bạch Lệ Hoa vẫn còn nhớ lời Đường Ninh phản kích lại Hoa Văn Phụng, lẽ nào Đường Ninh đã phát hiện ra điều gì?
Đương nhiên, Đường Ninh lần này đối phó với Hoa Văn Phụng rất quyết liệt, cho nên bây giờ toàn bộ người của Thịnh Kinh đều vô cùng ghét Hoa Văn Phụng, tự nhiên bọn họ cũng chú ý đến từng nhát cử nhất động của bà ta.
Điều này chắc chắn sẽ khiến cuộc sống của Đường Ninh sau này dễ chịu hơn rất nhiều, dù sao có nhiều ánh mắt theo dõi như vậy, khả năng Hoa Văn Phụng làm loạn sẽ trở nên rất tháp.
“Mặc dù danh dự của Hoa Văn Phụng đã bị mắt hết, quả thực có chút khổ sở, nhưng phải nói, Đường Ninh, em thật sự khiến người ta hả dạ.”
“Hơn nữa, khiến người ta cảm thấy kỳ lạ là không có ai liên lụy tới boss. Boss không quan tâm quả thực là sự lựa chọn tốt nhát.”
Thấy chị Long mặt mày hớn hở, Đường Ninh cũng cười theo: “Gần đây số lần chị đến tìm em nhiều như vậy. Có phải là do Lục Triệt không ở nhà, nhàm chán à?”
“Thực ra, chị đến đây… là trong lòng có một suy nghĩ.” Chị Long ghé sát Đường Ninh nói, “Chị và Lục Triệt không có vấn đề gì, nhưng chính là bọn chị không có con. Cho nên, chị dự định đi thụ tinh ống nghiệm.”
“Nhưng chị lại sợ, vì vậy chị mới đến hỏi em về tính khả thi của chuyện này.”
Đường Ninh biết chị Long rất muốn có một đứa con, cho nên khi nghe tin này cô cũng không ngạc nhiên chút nào: “Chuyện này, chị và Lục Triệt đã thương lượng qua chưa?”
“Chị đang đợi anh ấy trở lại.” Chị Long trả lời, “Chỉ là trong lòng không nắm chắc, cho nên chị muốn tìm người nói chuyện.”
“Đây cũng không phải là chuyện xấu gì…”
“Chị chỉ cảm thấy có chút kỳ.” Trong lòng chị Long có chút lo lắng, “Chị với Lục Triệt rõ ràng không có vấn đề gì, nhưng lại không có cách nào mang thai, cuối cùng lại phải dùng cách này. Về mặt tâm lý, khó mà thích ứng được.”
“Chuyện này, một mình chị nói cũng không tính, vẫn là phải hỏi qua Lục Triệt.” Đường Ninh đề nghị chị Long: “Dù sao cũng là chuyện của vợ chồng chị, đừng luôn cho rằng có thể một mình quyết định tất cả mọi chuyện.”
“Nhưng, đã thử qua các phương pháp, đều không thấy trình trạng hiệu quả hơn, chị cảm thấy …. làm được.”
Nhận được sự đồng ý của Đường Ninh, chị Long vỗ tay nói: “Làm như vậy ……… r *Xin lỗi, tôi không phải là cố ý muốn nghe hai người nói chuyện, chỉ là nghe thấy hai người nói về thụ thai ống nghiệm, là chị Long muốn có em bé sao?” Phía sau, Bạch Lệ Hoa trên tay cầm chén trà, đặt trước mặt chị Long đồng thời cũng quan sát lên cơ thể chị ấy: “Có vấn đề gì sao?”
“Dì Bạch….. chẳng lẽ dì còn không hiểu những chuyện này?” Chị Long dựa lưng vào sofa, đối với Bạch Lệ Hoa này tràn đầy sự hiếu kỳ.
“Có lẽ… có thể giải đáp nghi ngờ của cô.”
Suy cho cùng, Bạch Lệ Hoa mới thật sự là mẹ ruột của Mặc Đình, cho nên nghiên cứu về công nghệ sinh học của bà ấy không phải là giả, đã không phải là giả, thì đối với vấn đề di truyền sinh học bà ấy đương nhiên thành đạo, không thành vấn đề.
*Cô có thể cho tôi xem báo cáo kiểm tra của cô.”
Đường Ninh và chị Long nghe xong, đối với người phụ nữ có dung nhan bị hủy hoại ở trước mặt này, đột nhiên có chút nhìn nhận mới.
“Được, một lát nữa cháu gửi đến cho dì, chỉ cần dì Bạch có thể giúp đỡ, cháu sẽ vô cùng biết ơn dì.”