Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 125: Chương 125: Danh sách đen vĩnh viên




“Một đứa trẻ mười sáu tuổi đã có nội tâm nham hiểm như vậy…”

“Một đứa trẻ mười sáu tuổi có thể chơi đùa khiến công chúng phải vỗ tay…”

“Một đứa trẻ mười sáu tuổi, chỉ vì còn nhỏ! Cho nên ở trong giới giải trí muốn làm gì thì làm, dấy lên hết đợt sóng gió này đến đợt sóng gió khác!”

Lời nói của Blair câu sau lại sắc bén hơn, khắc nghiệt hơn câu trước.

Lời lên án khiến các nhà báo đỏ mặt tía tai, muốn tìm một chỗ để chui vào…

“Tôi không phải người trong giới giải trí, tôi cũng không hiểu chuyện của giới giải trí, nhưng về món quà này, thì EH có liên quan, tôi nhất định phải đứng ra thanh minh, không thể để người vô tội gánh oan.”

*Vị Lam Vũ tiểu thư kia, tôi không chỉ cảm thấy con người cô ta có vấn đề, mà gia giáo của cô ta cũng có vấn đề, bao gồm cả công ty quản lý bao che cho cô ta, lấy lòng mọi người, lợi dụng danh tiếng của người khác, dẫm người khác để đi lên, còn không biết có chừng có mực, muốn người khác mãi mãi không được siêu sinh.”

Blair kích động nói, bày tỏ quan điểm đối với Lam Vũ về sự việc này, nói đến cuối cùng, ông ấy hoàn toàn nói thoải mái: “Đã nói đến đây rồi, vậy tôi lại nói nhiều thêm một câu.”

Ä “Tiểu Đường Ninh gì, Đường Ninh là người mẫu của Star Times à? Người ta tại sao lại phải dìu dắt nghệ sĩ của công ty các người? Người ta còn phải trơ mắt, tự dâng mình lên để tăng độ hot cho cô ta, nêu không thì chính là người ta không rộng lượng, bắt nạt kẻ yếu?”

“Tam quan của các cậu đâu?!”

“Nếu các cậu thánh mẫu như vậy, có bản lĩnh thì thêm một chữ tiểu vào trước tên các cậu, hào phóng đưa cho người khác dùng? Đến lúc đối phương dùng cái tên này đi làm những hoạt động bất hợp pháp, đi ăn trộm, ăn cướp, các cậu còn có thể bình tĩnh nổi không? Còn có thể vui vẻ không? Chuyện mà bản thân còn không làm được thì dựa vào đâu lại yêu cầu Đường Ninh làm?”

“Lam Vũ cô ta mới 16 tuổi, nhưng 16 tuổi giết người phóng hỏa cũng đúng à?”

“Lúc chuyện này mới xảy ra, tôi cảm thấy rất sóc, trên đời sao lại có người xấu xa như vậy, đồi trắng thay đen như thế, mà đối phương mới chỉ mười sáu tuổi…”

“Hôm nay, tất cả những gì tôi nói đều đại biểu cho lời bình luận chính thức của EH…”

“Phàm là đối tác của EH, hoặc bất kỳ thương hiệu nào trực thuộc EH, đều không liên quan đến hai từ Lam Vũ.”

“Tôi tuyên bố hai từ này nằm trong danh sách đen mãi mãi của EH chúng tôi.”

“Hơn nữa, chúng tôi chỉ nhận một Đường Ninh, không phân lớn nhỏ gì!”

Blair nói ra đầy phấn khích, đồng thời mỗi chữ đều âm vang, như thể đang tức giận đến cùng cực, mới nhịn không được mà đưa ra lời bình luận này…

Lời bình luận xuất phát từ trong timl Ông ấy đã lấy bằng chứng đích thực, tát vào mặt Lam Vũ, tát vào mặt Star Times, còn vung bạt tay vào cư dân mạng, thậm chí chế giễu những giới truyền thông ở dưới khán đài…

Sau khi nói xong những lời này, Blair liền khom người chào giới truyền thông, sau đó kết thúc cuộc họp giải thích ngắn ngủi này, chỉ còn lại nhóm nhà báo châm ngòi thổi gió, đột nhiên có chút luống cuống không biết phải làm sao.

Bởi vì sự thật là sự thật, Đường Ninh không uy hiếp Lam Vũ, ngược lại là Lam Vũ dựa vào Đường Ninh để lăng xê…

Kết quả này khiến mọi người đều trở tay không kịp!

Vì cú tát của Blair thực sự quá nhanh và quá gấp…

Trong phòng nghỉ nghệ sĩ của Star Times, lúc này Lam Vũ còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Trên tay vẫn đang nghịch lọ nước hoa Charm do EH gửi. Sau đó, giám đốc nghệ sĩ của Star Times ầm một tiếng, mở cửa phòng, túm lấy Lam Vũ liền cho tát một cái vang dội…

Người mâu bị đánh…

Lam Vũ bị đánh!?

Các nhân viên ngoài cửa đều ló đầu vào, nhưng không chống lại được ánh mắt hung ác của giám đốc.

Lam Vũ bị tát, trong mắt viết rõ không phục. Cô ta che má hỏi đối phương: “Anh dựa vào đâu mà đánh tôi? Tại sao anh đánh tôi?”

“Cô tự xem cho kỹ đi!” Nói xong, giám đốc nghệ sĩ ném máy tính bảng cho cô ta, để cô ta tự tay trái đắng này.

Lam Vũ đầy nghỉ hoặc, cầm máy tính lên xem.

Trong mục điểm nóng, bằng chứng do EH đưa ra được Blair tung ra khắp nơi, mà món quà cô ta tìm thấy hóa ra không phải Đường Ninh gửi tặng, mà là từ EH.

Nhưng, cô ta lại mượn phần quà này để lăng xê?

“Đừng nói cô vượt qua Đường Ninh, dù sống thêm trăm năm nữa cô cũng không đuôi kịp. Lúc đầu, người đại diện của cô đã khuyên cô thế nào? Không phải cô hung hăng ngang ngược sao? Bây giờ thì hay rồi, công ty cũng bị chôn theo cô!”

Lời của giám đốc nghệ sĩ nói không chút nễ nang. Đó là bởi vì bây giờ trên mạng đều nghiêng về một bên, lên án Star Times, lên án Lam Vũ.

Đường Ninh thậm chí không cần ra mặt, không tốn chút sức nào đã khiến Lam Vũ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Đây thật sự chỉ là trùng hợp sao?

“Quả nhiên Đường Ninh đã vượt qua cuộc thử thách của thời gian… Tiểu biểu tạp” mười sáu tuổi này tâm cơ sâu quá. Lúc trước tôi còn nói bao lời hay hộ cô ta.”

(“tiểu biểu tạp/Jx#Eiff đồng nghĩa với kỹ nữ, dùng để đùa, trong tình huống vừa yêu vừa hận, là ngôn ngữ chửi trên mạng, cách nói khác của bạch liên hoa, trà xanh) “Nhìn tâm cơ biểu” Lam Vũ này, tôi bỗng cảm thán mình già rồi, thật sự là một vạn cái không bằng cô ta, không biết xấu hổ bằng cô ta.”

(tâm cơ biểu là từ mới trên mạng TQ từ năm 2014, là bản thăng cấp của lục trà biểu, chỉ người đùa giỡn người khác trong lòng bàn tay, nhưng bề ngoài lại tỏ ra thanh thuần vô tội) “Hai ngày này, chúng ta đều đang tấn công Đường Ninh. Thấy lúc trước Đường Ninh bị mắng thảm như thế, đột nhiên cảm thấy thật hồ thẹn.”

“Đường Ninh, xin lỗi… Chúng tôi cùng xin lỗi cô, aizz… Tiểu Đường Ninh gì chứ, thật là thất vọng cực độ…”

“Đường Ninh, xin lỗi…”

“Đường Ninh, đều là lỗi của chúng tôi. Hóa ra cô mới là người bị hại.”

: Chứng cứ đã đưa ra, mặt bị đánh sưng tây, cư dân mạng ra mặt xin lỗi, nhưng… Lam Vũ lại không có chút động tĩnh nào, bởi vì lúc này cô ta mới biết sợ, lúc này… mới ngã trên nền đất lạnh, đột nhiên không biết phải làm sao.

Trên mạng ngập tràn những câu chửi bới, dùng từ ngữ rất cực đoan, còn tệ hơn lúc chửi Đường Ninh. Một người trưởng thành như Đường Ninh còn không chịu được, huống chỉ là một đứa trẻ 16 tuổi…

Nhưng, không ai thương xót cô ta, không ai đồng tình với cô ta, bởi vì đây đều là điều cô ta xứng đáng phải nhận, đều là cô ta tự làm tự chịu!

Phòng nghỉ trống trải chỉ có Lan Vũ và trợ lý của cô ta. Lam Vũ đột nhiên quay đầu lại, tức giận hỏi trợ lý: “Ảnh rõ ràng là do anh gửi đi, không liên quan gì đến tôi…”

Trợ lý nghe thấy lời này, đột nhiên sửng sót, bởi vì anh ta nghe ra kế hoạch của Lam Vũ là bắt anh ta gánh trách nhiệm!

Trợ lý hừ lạnh một tiếng, ném thẳng chiếc ví da xuống đất: “Tôi từ chức!”

Nói xong, trợ lý của Lam Vũ liền bỏ công việc của Star Times, nhưng vừa ra khỏi cổng liền nhìn thấy một chiếc Mercedes Benz màu trắng chạy tới, trên xe còn có một người đàn ông đẹp trai đang ngồi.

“Lên xe.”

“Anh là…”

“Tôi là người đại diện của Đường Ninh, tôi họ An!”

Trợ lý của Lam Vũ đột nhiên không hiểu ý đồ của đối phương, nhưng nghĩ đến cách làm của Lam Vũ, anh ta không khỏi tức giận, kích động mở cửa xe của An Tử Hạo. Hai người biến mắt ở cổng tòa nhà Star Times…

“Anh… tại sao lại muốn tìm tôi?”

“Tôi đến để giúp cậu!” An Tử Hạo vừa lái xe vừa nói: “Bởi vì tôi biết rằng sắp tới, Star Times sẽ bắt cậu ra mặt nhận nỗi oan ức này. Đây là quy luật muôn thuở không đổi của ngành giải trí. Hy sinh một nghệ sĩ đáng tiếc hay hy sinh một người đại diện không ai biết đến đáng tiếc hơn?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.