Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 353: Chương 353: Giới giải trí là hiện thực như thế đấy






Sau khi sự việc bị nỗ ra ngoài, ánh mắt của người trong cả đoàn phim nhìn Đường Ninh đều thay đổi, lén lút bàn luận cũng rất nhiều.

“Các người nói, sao Đường Ninh vẫn có thể đóng tiếp được nữa vậy chứ?”

“Giới giải trí chính là thực tế như thế đó, nói bị đá thì chính là bị đá…hơn nữa, nếu như Mặc Tổng kết hôn với người khác, vậy thì Đường Ninh không phải là bị trở lại nguyên hình sao?”

*“Xuyt…cô nhỏ tiếng một chút.”

Mấy diễn viên vai quần chúng bàn tán cùng với nhau, nhưng kỳ thực giọng nói của họ đã rất lớn, bao gồm cả Lâm Thanh cách đó không xa cũng đều nghe thấy hết cả, thế là liền ngồi xuống bên cạnh Đường Ninh hỏi cô: “Chuyện là như thế nào vậy?”

“Cái gì mà chuyện là như thế nào?” Đường Ninh có chút nghỉ hoặc hỏi lại đối phương.

“Chuyện chia tay, chuyện Mặc Tổng sắp kết hôn với người khác.” Lâm Thanh nói thẳng, đây còn là lần đầu tiên Lâm Thanh quan tâm đến cuộc sống riêng tư của người khác ngoại trừ chuyện đóng phim.

“Tin đồn mà thôi, bọn em vẫn rất tốt.”

“Nếu đã là như thế, vậy thì không cần quan tâm, đóng phim cho thật tốt.”

“Biết rồi, anh Thanh!” Đường Ninh ngắng đầu lên, nghiêm túc trả lời Lâm Thanh. Trên thực tế, Lâm Thanh hoàn toàn đảm nhận vai trò sư phụ trên con đường đóng phim của cô, bởi vì trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Lâm Thanh thật sự đã dạy cho cô rất nhiều.

“Vậy tôi đi quay đây.”

Đường Ninh gật gật đầu, cô hoàn toàn làm lơ, đối với những bàn tán sục sôi ngất trời của thế giới bên ngoài.

Hinh Nhỉ đi theo bên cạnh Đường Ninh, tuy là cũng tức giận, thế nhưng hoàn toàn không kích động giống như chị Long, cô bé rất lý trí mà phân tích: “Em cảm thấy, người đứng phía sau làm ra loại chuyện này, thật sự có chút ngu xuẫn, mà còn chưa kể đến chị với Mặc Tổng đã kết hôn rồi, cứ xem như là chưa kết hôn đi, thì dựa theo độ để tâm của Mặc Tổng dành cho chị, cũng không thể nào vứt bỏ chị chỉ vì liên hôn.”

“Bởi vì Mặc Tổng không thèm!”

Đường Ninh phì cười, bật cười ra cả tiếng.

“Chị cười cái gì?”

“Cười sự khác biệt của em và chị Long, nếu như là chị Long ở đây, nhất định sẽ chửi cái người đứng phía sau đó trăm nghìn lần, rồi mới chịu thôi.” Đường Ninh mở quyển kịch bản “Cao nhân ẩn thế” ra, sau đó đứng dậy, rồi lại nói với Hàn Hinh Nhi: “Chị ấy rất thích ăn, hình như chính là vì để cho có sức mắng người thì phải.”

“Ha ha…”

Tóm lại, Đường Ninh gần như không hề chịu tí ti ảnh hưởng nào cả, dù cho ánh mắt của những người xung quanh nhìn cô đều có chút đồng tình. Chỉ là, Đường Ninh lười phải giải thích, dù sao cũng sắp công bồ thông tin kết hôn rồi, mọi chuyện đều sẽ lộ rõ chân tướng thôi.

Thế nhưng, sự việc ồn vừa mới lan truyền ra thì đã không thể nào dọn dẹp được, đám paparazzi vì muốn có được tin tức về tay mình đầu tiền nên đã dùng cách xông đến đoàn phim, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ quay phim của đoàn phim.

Về vấn đề này Hull trực tiếp nói thẳng với Đường Ninh: “Dù sao cảnh quay của cô cũng chỉ có mấy cảnh nữa thôi, cô về nhà nghỉ ngơi mấy ngày đi, đợi khi nào sự việc lắng xuống, cô hãy quay lại để quay bù.”

Đường Ninh thầm gật đầu, thực ra, cô cũng đang có ý này.

“Tôi vừa nhìn thấy Đường Ninh rời khỏi, tối nay cô ấy chẳng phải là vẫn còn cảnh quay sao?”

“Đã là lúc này rồi, còn quay phim cái gì nữa?”

“Thật là đáng thương, thời cổ đại có câu làm bạn với vua cũng giống như làm bạn với hỗ vậy, kỳ thực, theo như ông lớn của giới giải trí chúng ta cũng là không có khác biệt bao nhiêu, hôm qua cô vẫn còn là bảo bối, hôn này…đến cả con gà còn không bằng nữa.”

Gà?

Nói chuyện phiếm thì nói chuyện phiếm đi, thế nhưng lại đem Đường Ninh ví von như con gà, Hàn Hinh Nhi cảm thấy không hài lòng, trực tiếp quay đầu lại lạnh lùng nói với đối phương: “Cô vừa mới nói cái gì? Cô nói lại thêm một lần nữa?”

“Điều tôi nói là sự thật, bây giờ bên ngoài đều lan truyền đến mức điên cuồng luôn rồi, Đường Ninh đã bị Mặc Tổng đá rồi, bởi vì Mặc Tổng sắp kết hôn với thiên kim tiểu thư.” Đối phương nào có chịu bị một cô trợ lý nhỏ bé chất vấn chứ? Khi ngọn lửa bùng lên, nói chuyện càng thêm khó nghe.

có…

“Hinh Nhi.” Đường Ninh gọi Hàn Hinh Nhi lại, sau đó xoay người đích thân nói với đối phương: “Tôi vẫn còn ở đoàn phim này đó, nói chuyện thì cũng phải chừa lại một chút chỗ trống cho bản thân mình và người khác nữa, nếu không cả đời này của cô cũng chỉ là một diễn viên quần chúng, sẽ không tiến bộ được đâu.”

Nói xong, Đường Ninh nghiêng đầu lại.



đứng ở phía sau cô đâm cho cô một dao, chính là người của Đường gia, người thân của cô.

Đường Ninh cần trọng nhìn đôi mắt Mặc Đình, trong lòng hiểu được mấy phần: “Anh không nói, thì trong lòng em sẽ có rất nhiều suy đoán và cách nghĩ, kỳ thực, người biết được chuyện này không nhiều, mà dựa theo thời gian lại trùng hợp như vậy, anh không nói, thì trong lòng em cũng có được một cái đại khái, suy cho cùng, loại chuyện như thế này cũng chẳng phải là lần đầu tiên nữa rồi.”

Mặc Đình không quên là Đường Ninh rất thông minh, chỉ là…

thương cho sự thông minh ấy của cô: “Sao em không thể ngốc một chút đi, như thế sẽ càng hạnh phúc hơn?”

“Nếu cho em lựa chọn, em vẫn sẽ chọn bản thân mình thông mỉnh một chút, bởi vì như thế, anh sẽ không mệt mỏi, ít nhất, em có thể chia sẻ gánh vác cùng với anh.” Đường Ninh kiên định nói với Mặc Đình, đồng thời cầm chặt lấy mu bàn tay anh: “Chuyện này, 8 9 phần là do mấy người chị em đó làm.” Cả nhà chịu khó tìm nguồn hoặc vô nguồn tìm đọc để nhóm có động lực lên chương tốt nhé!” Nhiều web lấy của nguồn về đăng làm nản quá!”

“Vì để ngăn cản em trở về Đường gia, mà tốn nhiều công sức sử dụng vô số thủ đoạn.”

“Nếu đã như thế, anh nghĩ ra được một cách rất tốt, có thể cho em trút cơn giận này.” Trong đôi mắt như mực của Mặc Đình, chợt hiện ra một tia sáng sắc bén: “Đương nhiên, chuyện này đã có liên quan đến người họ Trì đó, vậy thì cùng nhau giải quyết luôn vậy.”

Hàn Hinh Nhi ngồi ở ghế sau nghe hai người nói chuyện, trong lòng rất ngưỡng mộ, bởi vì giữa hai người họ dường như là tâm ý tương thông vậy, chỉ cần một ánh mắt nhìn nhau thôi, thì có thể hiểu được tâm ý của đối phương, kiểu hiểu ngầm ý nhau thế này không phải ai cũng có thể làm được.

Điều quan trọng hơn hết đó là, giữa hai người bọn họ, dường như không cần phải nói, mà sự tin tưởng mới chính là nền móng của cuộc nói chuyện.

Sau khi trở về Khải Duyệt Cảnh Đé, Mặc Đình chăm sóc cho Đường Ninh lên giường nghỉ ngơi trước, sau đó…anh gọi điện thoại cho Phương Dục: “Thử liên lạc với ông cụ Đường đi.”

“Muốn làm cái gì vậy?”

“Sau này cậu sẽ biết.” Nói xong, Mặc Đình cúp điện thoại.

Trước đây khi Đường Huyên tìm Đường Ninh, chính là vì ông cụ Đường nhắc đến Đường Ninh, dường như có ý muốn để cho Đường Ninh trở về Đường gia, nếu đã là như vậy, vậy thì ông cụ Đường chắc không biết rằng Đường Ninh đã phải chịu những âm mưu thủ đoạn ở phía sau lưng nhiều đến như thể ấy chứ? Chắc có lẽ anh nên nhắc nhở một chút…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.