Tình hình của sân bay cũng không mấy khả quan, bởi vì hiện tại Đường Ninh có rất một lượng lớn đều là fans CP, còn Quyền Diệp trước khi checkin lên máy bay đã tung ra bức ảnh, trải qua gần 11 tiếng lên men, sân bay của Thịnh Kinh bây giờ đối với Đường Ninh mà nói là gian nan đủ điều, đừng nói chỉ đến việc có Mặc Đình thậm chí là Quyền Diệp cùng nhau bước ra từ ga sân bay…
Có điều, Mặc Đình dường như sớm đã chuẩn bị, bảo vệ Đường Ninh trực tiếp đi ngang qua, khi tất cả mọi người đều không có phản ứng gì, anh đã sải bước đưa Đường Ninh đi đến cửa ra của ga sân bay rồi, người ra sân bay đón họ của Hải Thụy lập tức lái xe lên phía trước, Mặc Đình liền bảo vệ Đường Ninh ngồi lên xe chuyên dụng, anh lập tức xoay người rời đi trước khi bị bao vây bởi những ống kính đen ngòm.
Thế nhưng Quyền Diệp lại bị chăn ở ngay cửa ra.
Đối mặt với sự truy đuổi của phóng viên, Quyền Diệp bỡn cợt nhai kẹo cao su, hoàn toàn không quản tâm hay để ý gì đối với phóng viên.
“Quyền Tổng, anh với Đường Ninh rốt cuộc là có quan hệ gì?
Tiện tiết lộ một chút không?”
“Quyền Tổng, chẳng lẽ anh với Đường Ninh đang hẹn hò có đúng không?”
“Quyền Tổng, anh nói hai câu đi.”
“Quyền Tổng…”
Nhìn thấy giới truyền thông vì muốn vây quanh anh mà té ngã, Quyền Diệp lúc này mới dừng bước, tháo kính đen xuống, sau đó trả lời phóng viên: “Các người nhìn thấy cái gì thì là cái đó, tôi không có gì để nói cả.”
Phóng viên đều sững sờ…
Quyền Diệp cái này có xem như đã ngầm thừa nhận câu hỏi của truyền thông không?
Có được xem như đã thừa nhận mối quan hệ với Đường Ninh không?
Thế nhưng, điều này sao có thể chứ? Bên cạnh Đường Ninh có Mặc Đình rồi, còn mối quan hệ của Hải Thụy và Tinh Hoàng bên ngoài đều biết, tuy là không đến mức tương khắc nhau như nước với lửa, nhưng cũng tuyệt đối không thể gọi là hòa hợp êm thắm.
Quyền Diệp nhìn thấy phản ứng của phóng viên, hài lòng với phản ứng của phóng viên, và nhếch miệng cười một tiếng đeo kính đen trở lại.
Và với sự bảo vệ của an ninh sân bay, rất nhanh đã rời khỏi sân bay Thịnh Kinh, chỉ để lại một đám phóng viên ngơ ngác nhìn nhau…
“Chỉ là Quyền Diệp phát ngôn thôi, đáng tin không? Cái tên Nhị thế tổ (*) Quyền Diệp này, từ lúc nào mà lời anh ta nói ra có trọng lượng chứ?”
(*) con nhà giàu có, chỉ ăn chơi trác táng, phá gia chỉ tử.
“Đúng vậy, Mặc Tổn còn chưa phát ngôn nữa, Mặc Đình nói cái gì chúng ta tin cái đó.”
“Nhưng vấn đề là chúng ta căn bản không nhìn thấy được người của Mặc Tổng!”
Đường Ninh hoàn toàn không thể ngờ được, có điều ra nước ngoài mấy ngày mới trở lại vậy mà lại có thể nhìn thấy “sự rằm rộ” của lúc vừa nãy, còn cô vừa mở điện thoại ra cũng bị chị Ling còn có cả Hoắc Thanh Thanh gọi cho cháy máy, đều đang hỏi về chuyện của Quyền Diệp, rốt cuộc là trúng phải lời nguyền gì.
Thậm chí chị Long còn hỏi cô, có phải là có lỗi với Mặc Đình rồi không.
Đương nhiên, Đường Ninh biết đây là một câu nói đùa…
Nhưng vì là mở loa ngoài, Mặc Đình nghe thấy câu hỏi của chị Long, trực tiếp giành điện thoại từ trong tay Đường Ninh nói với chị ấy: “Cho dù là lời nói đùa, cũng phải vừa phải.”
Chị Long bị dọa hết hồn một phen, chợt ý thức được rằng câu nói vừa rồi của mình có phải đã khiến cho trong lòng của Đường Ninh không được thoải mái rồi không, vội vàng nói: “Tôi không phải ý đó.”
“Thôi được rồi.” Đường Ninh lấy điện thoại qua, rồi lại vỗ về chị Long máy câu, lúc này mới nhìn Mặc Đình, nói với Mặc Đình: “Chuyện này, anh biết trước rồi đúng không?”
Mặc Đình rất nghiêm túc nhìn Đường Ninh, mang theo chút cảm giác dữ tọn:”Em cảm tháy là anh có biết trước không?”
“Không biết.” Đường Ninh trả lời, tuy cô biết rằng thời gian này hỏi Mặc Đình những loại câu hỏi này, chắc chắn sẽ khiến cho Mặc Đình khó chịu, thế nhưng cô đã từng nói sẽ không giấu giếm anh bắt cứ điều gì.
“Đường Ninh, anh không phải là thần, không phải chuyện gì anh cũng có thể tính toán chính xác được…”
“Hai ngày nay em vẫn cứ luôn nằm ở trạng thái mông lung, tư tưởng của em không theo kịp tư tưởng của anh, vì vậy em mới hỏi.” Đường Ninh giải thích: “Tầm cao của anh trong chốc lát em đuôi theo không kịp, nhưng em cũng không thể ngu ngốc mà đợi chờ…”
“Em tưởng, cho dù em không nói thì vợ chồng chúng ta cũng nên đồng lòng.”
*Ít nhất, khi người bên ngoài hỏi đến, em có thể nói ra những lời giống với anh, để người khác biết rằng chúng ta là một.”
Mặc Đình hít sâu một hơi, phiền muộn tức giận tạm thời trong lòng bỗng dưng tan thành mây khói, thế là anh ôm Đường Ninh giải thích: “Nếu sớm biết Quyền Diệp sẽ dùng chiêu này, anh sẽ khiến cho hắn ta không nhập cảnh được, hoàn toàn biến mắt một cách sạch sẽ.
“Là anh không bảo vệ tốt được cho em.”
“Câu nói này, nói có hơi quá sớm rồi không?” Đường Ninh bỗng mỉm cười: “Em không tin anh không đưa ra được cách giải quyết, em không tin anh phái vệ sĩ cho em thật sự chỉ là vì bảo vệ sự ăn toàn của em.”
“Hơn nữa, vợ chồng chúng ta vẫn luôn ở trong chỗ tối, Mặc Tổng.”
Mặc Đình cười theo, để cho Đường Ninh gối lên đùi của anh, còn anh lại dùng ngón tay mảnh khảnh nhẹ vuốt mái tóc đen huyền của Đường Ninh: “Làm sao bây giờ? Từ trước đến giờ vẫn có thể chịu đựng được người nói em một hai câu, nhưng bây giờ…vậy mà một chữ cũng không thể chịu được.”
“Nhưng mà em đã quen rồi…” Đường Ninh nhẹ giọng trả lời: “Sau này, mỗi một bước quyết định của anh, đều phải nói em biết.”
“Vậy nếu anh nói anh sớm đã biết Quyền Diệp làm như vậy, em thật sự sẽ cãi nhau với anh sao?”
“Chắc là sẽ có.” Đường Ninh gật đầu: “Vì chúng ta là hai người đã ở bên nhau lâu rồi sẽ càng hiểu rõ nhau hơn, sẽ luôn có chỗ nảy sinh ra tranh chấp.”
“Nhưng mà, sau khi hỏi ra câu hỏi vừa rồi, em lại cảm thấy hồi hận, cuối cùng vẫn không phải là bản thân mình đau lòng.”
Mặc Đình cúi đầu nhìn đầu của Đường Ninh, kỳ thực đó chẳng phải là chính mình sao.
Thế nhưng, Đường Ninh như thế khiến anh cảm thấy càng chắc chắn hon, vì cô càng sâu sắc hơn rồi.
“Trên người vệ sĩ đi theo em có máy quay phim lỗ kim, sau khi phát hiện có người đi theo chụp ảnh em, liền lập tức gọi điện thoại cho anh, có điều bởi vì đối phương cũng không kéo dài bao lâu, cũng không làm ra hành vi quá khích gì, vì vậy vệ sĩ không có báo cáo đặc biệt.”
“Bà Mặc, có điều em cũng biết là Quyền Diệp cho người đi theo em, ai mà lường trước được, vốn dĩ hắn ta là muốn ngụy tạo ra một chút chứng cứ…”
“Video đã được quay lại chưa?” Đường Ninh bắt lấy trọng điểm này.
“Phải về xác nhận mới biết, nhưng về phần em đi dạo phố một mình đã được xác nhận hoàn chỉnh rồi.” Mặc Đình trả lời.
Lúc này Đường Ninh cười tủm tỉm, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều: “Có muốn nhân cơ hội này để công bố mối quan hệ của mình không?”
*Vì Quyền Diệp vẫn còn chưa đến mức đó…”
Mặc Đình đang đợi người của Hoa Vinh xuất chiêu, rốt cuộc là bọn họ muốn tống tiền hay là còn có dự định gì khác, Mặc Đình mong là bọn họ sẽ không dây dưa quá lâu.
“Vậy thì phát huy sở trường của anh, chơi đùa cho đã cái khốn kiếp đó.”
“Em thấy sao?”
Cũng không xem thử là đã chọc giận người phụ nữ của ai.
Đương nhiên, trước khi Đường Ninh nhắm mắt vẫn sẽ một câu cuối cùng: “Em thấy khi đặt tên của em ở gần với tên hắn ta, có chút kinh tởm.”
“Biết rồi.”
Đường Ninh chưa nghe thấy hai từ “biết rồi”, coi như là nghe thấy cũng không thể hiểu được là có hàm ý gì, bởi vì Mặc Đình sau khi về nhà đã kêu Phương Dục tung ra rất nhiều bức ảnh chụp cùng của anh và Đường Ninh mà bên ngoài vẫn chưa từng nhìn thấy qua.
Còn loại hành vi ngầm xác nhận này của anh cũng khiến cho fans CP cực kỳ phấn khích.
Tên của hai người rất nhanh chóng đã lọt vào chuỗi danh sách hot search (*), trực tiếp đè bẹp đi sức nóng của những bức ảnh trên mạng xã hội của Quyền Diệp.
() tìm kiếm nhiều nhất Không chỉ như vậy, Mặc Đình còn gọi điện thoại cho Phương Dục: “Duy trì cho tên của tôi và Đường Ninh treo ở vị trí đầu tiên của hot search…”
“Như thế Đường Ninh nhìn thấy sẽ dễ chịu một chút.”