Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 363: Chương 363: Sớm đã kết hôn rồi




“Nếu như muốn khóc thì cứ khóc ra đi.” Trên đường trở về, Mặc Đình vừa lái xe vừa nhìn Đường Ninh đang tựa trên vai mình nói: “Là tại anh đến quá muộn, khiến em phải chịu oan ức.”

Đường Ninh nhịn không được nức nở khóc, nhìn ra được cô ấy vẫn là vô cùng kiềm chế: “Là em tự mình chạy tới, liên quan gì đến anh chứ? Tại sao anh cứ cái gì cũng nhận về mình vậy chứ?”

“Không bảo vệ tốt cho em, thì đều là lỗi của anh.” Mặc đình có chút tự trách nói: “Sau này, em chỉ là vợ của Mặc Đình anh, không phải là cháu gái của kẻ khác gì cả, càng không có quan hệ gì với người nhà kia.”

“Ừm.” Đường Ninh gật đầu, nhưng vẫn là nhịn không được rớt nước mắt xuống.

Chịu tổn thương từ người thân, là bất lực nhất, cũng là khó chữa khỏi nhất.

Bởi vì không thể nào lựa chọn.

“Đừng khóc nữa, khóc sẽ khiến anh đau lòng.”

Khóc cũng không phải, không khóc cũng không phải, Đường Ninh đứng thẳng dậy, bình tĩnh một lát: “Đưa em tới đoàn phim đi, hôm nay là ngày hoàn thành, em không muốn vì lý do cá nhân mà làm chậm tiến độ của cả đoàn phim.”

“Được, chỉ cần là việc em muốn làm, anh đều sẽ cùng em.”

Những lời này, trước đây anh ấy cũng đã nói qua, bởi vì cách đơn giản nhất để yêu chính là ở bên cạnh.

Tin tức về con gái ngoài giá thú vẫn còn đang sôi sục, nhưng Đường Ninh dưới sự bảo vệ của Mặc Đình, trực tiếp tới đoàn phim “Đồ nhi ngốc”.

Nhân viên công tác của đoàn phim, lo lắng nhìn Đường Ninh, bao gồm cả Lâm Thanh, hôm nay không diễn, đã ở phim trường chờ Đường Ninh, dự định cùng cô ấy chào đón hoàn thành bộ phim đầu tiên.

“Một diễn viên giỏi chính là bất luận gặp phải khó khăn gì cũng đều phải giữ vững ở trước ống kính, có thể nhìn thấy em xuất hiện, anh thực sự rất vui.” Lâm Thanh vỗ vai Đường Ninh: “Đi thôi, hoàn thành tốt hai cảnh quay cuối cùng của cô.”

Đường Ninh gật đầu, lau khô nước mắt nhìn thấy đồng nghiệp trong đoàn phim, lộ ra mỉm cười trấn an: “Yên tâm đi, em không sao.”

“Được…” Lâm Thanh nhìn thấy Đường Ninh tiến vào phim trường, rốt cục trong lòng có một chút dự định, anh ấy vẫn luôn nói xấu mọi người, dường như chưa bao giờ thực sự khen ngợi ai nghiêm túc, mà Đường Ninh một diễn viên mới, không ngờ lại khiến cho anh ấy nảy sinh ra xúc động như Vậy.

Đường Ninh, cũng coi như là học trò của anh ấy chứ?

Hai cảnh quay cuối cùng “Đồ nhi ngốc” có khoảng cách khá lớn, là cảnh sau khi nữ diễn viên phát điên đi tìm con khắp nơi.

“Con của tôi là thiên tài…”

“Là thiên tài…”

“Các người nhìn thấy con của tôi sao? Nó thực sự là thiên tài.”

Lo lắng, hoảng sợ, nữ diễn viên nắm chặt tay người đi đường, tỏ vẻ lo lắng để mọi người tin tưởng nhưng điều cô ấy nhận được là sự thờ ơ của người đi đường.

“Ơ, người phụ này, hình như là nữ diễn viên nào đó thì phải?”

“Không phải, có lẽ là do một người phụ nữ điên bắt cóc đứa nhỏ.”

Cuộc đời đáng tự hào của nữ diễn viên nhưng cuối cùng lại là một cái kết như vậy là điều khó tránh khỏi.

Nhưng mà, chuyện xưa còn tiếp tục, nữ diễn viên trong miệng vẫn nhắc tới thiên tài, chính là chủ đề bộ phim “Đồ nhi ngốc”.

Bởi vì đóng hai cảnh cuối nên Đường Ninh bị phân tâm, cô không còn tập trung vào việc tức giận nhà họ Đường nữa.

Nhưng cô không tức giận, không có nghĩa là Mặc Đình cũng vậy.

“Chúc mừng Đường Ninh hoàn thành!”

“Chúc mừng nữ diễn viên của chúng ta đã sống lại!”

“Chúc mừng! Hoàn thành thuận lợi!”

Mọi người của đoàn phim đều vây quanh tặng hoa và trao những cái ôm.

“Đường Ninh, cô thật sự rất tuyệt.” Hull cũng đem chính mình ôm: “Cô thật sự giống như hai chữ mà cô nói kia, cô là thiên tài.”

“Cảm ơn ông, đạo diễn Hulll, ông đã giúp tôi hoàn thiện.”

Đường Ninh lễ phép cảm ơn ông ấy.

“Hãy tận hưởng cuộc sóng diễn viên, tôi chúc cô sẽ có một àn trình diễn xuất sắc trong “Cao nhân ẩn thế”, hoàn toàn được kỳ vọng sẽ đạt giải Người mới của năm nay.”

Khen hay không không khen, Đường Ninh không nghĩ tới, cô chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của Mặc Đình, cuối cùng giờ đây cô đã làm được.

“Các người cũng đừng tiếp tục quán lầy Đường Ninh nữa, cô ấy muốn được Mặc tổng chúc phúc nhất.” Có người nhìn thấy Mặc Đình ôm hoa xuất hiện, nhịn không được đẩy Đường Ninh ra ngoài.

Đường Ninh nhìn thấy người đàn ông tuyệt vời nhất thế gian đang chậm rãi tiến về phía mình, cô ấy cũng nhẹ nhàng bước: “Em làm được rồi.”

Mặc Đình đem hoa hồng đưa cho cô ấy: “Anh biết…” Sau đó, trước mặt mọi người, anh ấy trực tiếp ôm lấy cổ cô, nghiêng đầu ngậm môi lưỡi của cô.

Tất cả mọi người ở đó hoan hô lên, mà Đường Ninh kinh ngạc trong phút chốc, bắt đầu chậm rãi đáp lại đòi hỏi của người đàn ông… Cho đến khi tất cả mọi người mặt đỏ tai hồng, lúc này Mặc Đình mới buông cô ấy ra: “Bà Mặc, chúc mừng em đã hoàn thành.”

“Mặc tổng… Hôm nay ôm hoa hồng đến đây, có phải có chuyện tốt gì muốn tuyên bố không?” Mọi người đoán, nghĩ đến hôm nay Mặc Định dự định cầu hôn.

Nhưng Đường Ninh lại cười, không nói chuyện.

Đây dường như là lần đầu tiên cô được Mặc Đình tặng hoa ư?

Đương nhiên, tại sao là hoa hồng, trong lòng cô hiểu rất TỐ…

“Mấy người muốn tin tốt gì chứ?” Mặc Đình hiếm khi cao hứng, hỏi ngược lại mọi người.

“Cầu hôn! Cầu hôn! Cầu hôn!” Mọi người đồng thanh cổ vũ hai người.

Nhưng Mặc Đình lại trực tiếp đưa ra giấy chứng nhận kết hôn, nói với mọi người: “Sớm đã kết hôn rồi…”

Dù sao hôm nay mang giấy chứng nhận kết hôn ra, chính là vì tuyên bố thân phận… Cho nên Mặc Đình cũng không quan tâm có nhiều thêm vài lần.

Mọi người nhất thời ngây người, không nghĩ tới hai người đã sớm là vợ chồng…

“Trời ơi, Đường Ninh, cô giữ bí mật kín thật đấy, vậy mà thực sự đã thu phục được Mặc tổng của chúng tôi rồi, làm tốt lắm.”

“May mà tôi không bắt nạt người mới, bằng không đã đắc.

tội vợ tổng giám đốc rồi, tôi tôi tôi chết thế nào tôi cũng không biết luôn…”

“Haha, coi như cô thông minh đấy.”

“Bên ngoài vẫn còn nhiều người truyền tai nhau rằng Mặc tổng không thể kết hôn với Đường Ninh của chúng ta, hứ!

Những phương tiện truyền thông này đáng bị mắt mặt!”

Truyền thông…

Vẻ mặt của Mặc Đình có chút sắc bén, đúng vậy, chuyện đã tuyên bố ở nhà họ Đường, còn phải giải quyết truyền thông.

Đã ở nhà họ Đường tuyên bó, vẫn chưa tuyên bố với thế giới!

“Hull, tôi mang Đường Ninh đi, cơm hôm nay của người trong đoàn, tính hết cho tôi.

“Yeah!” Cả đoàn phim bùng nổ vỗ tay nhiệt liệt nhất, dù sao có lẽ kiếp này cũng chỉ có thể một lần ăn tiệc mà Mặc Đình trả tiền.

Sau đó, Mặc Đình muốn dẫn Đường Ninh rời đi, nhưng Đường Ninh lại bảo anh chờ chút, đi tới trước mặt Lâm Thanh: “Cảm ơn anh, anh Thanh, em thật sự mang ơn anh.”

“Nói quá rồi, anh vẫn sẽ tiếp tục chú ý hành động của em, đừng khiến anh mắt mặt.” Lâm Thanh cười nói.

“Nhất định em sẽ cho anh thấy một Đường Ninh khác trong “Cao nhân ẩn thế”.

“Vậy thì tốt rồi, Mặc tổng cũng muốn chúng ta làm tốt, ở cái vòng luẫn quản hào nhoáng này, có thể tìm được tình yêu đích thực che chở lẫn nhau, chúng ta phải trân trọng gấp bội.”

“Tôi biết.” Đường Ninh chủ động bắt tay Lâm Thanh, lúc này mới miễn cưỡng rời khỏi bộ phim đầu tiên của mình, đoàn phim đầu tiên, sau đó cô muốn dùng trạng thái tốt nhất để đón tiếp thân phận bà Mặc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.