Trên màn hình, bức ảnh chiều ra đầu tiên là bức ảnh mà Quyền Diệp mới công bồ vào lúc chiều, có điều đây là bản phóng to.
Phần trên quả thực có thể nhìn ra là có mấy phần giống với thân hình của Quyền Diệp, hơn nữa một số nét đặc trưng cũng rất giống.
Vì vậy, tất cả giới truyền thông đều muốn biết rết cuộc Phương Dục muốn biểu đạt cái gì.
Anh ấy rốt cuộc là muốn làm sáng tỏ sự thật chăng? Hay là muốn chứng minh Đường Ninh và Quyền Diệp có mối quan hệ?
“Đây chính là Quyền Tổng…”
“Còn không phải vậy sao?”
“Phương Tổng đây là có ý gì chứ?”
Mặt Phương Dục hướng về phía phóng viên, sau đó hỏi tất cả mọi người: “Nhìn không ra một chút kế hở nào có đúng không?
Tôi cũng nhìn không ra, vậy thì…chúng ta thử xem đến bản gốc nào.” Vừa dứt lời, trên màn hình rộng lớn phía sau lưng Phương Dục đã hiện ra một bức ảnh cùng với bức ảnh lúc nãy gần như là một bức ảnh giống y hệt nhau, hai bức ảnh cùng được xếp bên cạnh cùng với nhau.
“Xin mời mọi người xem cẩn thận rồi đối chiếu hai bức ảnh này, bên phải là đến từ trang chủ mạng xã hội cá nhân của Quyền Tổng, còn bên trái là bức ảnh được lan truyền đầu tiên, chúng ¡ tôi đã liên hệ đến cộng đồng mạng, để có được bức ảnh gốc này.
“Chẳng lẽ mọi người vẫn chưa phát hiện ra, chiều cao của hai nam chính là không giống nhau sao?” Phương Dục trực tiếp dẫn dắt công chúng.
“Tuy là không nhìn được mặt của anh ấy, nhưng Đường Ninh của chúng tôi là 1m78, trong bức ảnh gốc, chênh lệch của cô ấy và đối phương gần khoảng 12cm, thế nhưng của Diệp Tổng thì sao? Gần như là cao bằng với Đường Ninh, mọi người nhìn lại thử xem phông nền phía sau, nhìn kỹ một chút chẳng lẽ không cảm thấy là có thể nhìn ra được dấu vét đã từng bị động tay động chân qua sao?”
“Những thứ này thì có thể chứng minh được cái gì?” Quyền Diệp cong môi cười lạnh.
Phương Dục không hề nôn nóng, tiếp tục đưa ra bằng chứng, trên màn hình phía sau lưng tiếp tục xuất hiện một bức ảnh mới, đó chính là thông tin chỉ tiết của trang viên này: “Đây là trang viên tư nhân, mà theo chúng tôi biết, anh không hề có bát động sản ở trang viên này đúng chứ?”
“Đó là do Đường Ninh đưa tôi vào…”
“Thật ngại quá, Đường Ninh cũng không có bất động sản, mà ở đây chỉ có chủ nhân của trang viên mới có thể đưa người vào trong. Một lát sau, chủ nhân của trang viên, đồng thời cũng là chủ nhân của chiếc xe đang rời khỏi trong bức ảnh sẽ tự mình đứng ra nói rõ hết tất cả những chuyện này, ở đây chúng tôi không làm lỡ mất thời gian nữa, nhưng kết luận đã rất rõ ràng…”
“Bức ảnh của Quyền Tổng, là đã qua xử lý đặc biệt rồi…”
Phương Dục vừa dứt lời, phóng viên của toàn hội trường đều ồn ào lên, bởi vì bằng chứng mà Hải Thụy đưa ra rất đầy đủ, hơn nữa ở hiện trường cũng có không ít người thạo nghiệp vụ, nhìn sơ qua bức ảnh của Quyền Diệp thì không nhìn ra được sơ hở, thế nhưng đặt ở bên cạnh bức ảnh gốc thực sự, vậy thì rõ ràng là giả rồi.
“Được rồi, chuyện này…chúng tôi cũng đã làm sáng tỏ rồi, không có cái gọi là ân tình ngày trước, vậy thì Đường Ninh của tôi rốt cuộc có thân thuộc với Quyền Tổng hay không?”
Phương Dục tiếp tục dẫn dắt giới truyền thông, những bức ảnh trước đó Quyền Diệp tung ra, được đưa ra từng tắm từng tắm một.
“Trong bức ảnh của Quyền Tổng, có xuất hiện hai ly cà phê, cùng một địa điểm, còn có hình bóng của Đường Ninh chúng tôi, theo đúng nghĩa thật sự, hai người không hề ở chung một khung hình, điều này có thể hiện cho việc hẹn hò hay không?”
“Chẳng lẽ nào, cái này cậu cũng có thể đưa ra được chứng cứ sao?” Quyền Diệp có chút biến sắc, lúc đó khi anh ta tìm người là để tránh được vệ sĩ của Đường Ninh.
“Quyền Tổng, nếu như tôi không đưa ra được bằng chứng, anh cho rằng người của Paris đều bị mù hay sao?” Phương Dục không nhịn được khế cười.
“Hải Thụy các người thần thông quảng đại, có thể mua được người đi đường, tôi chỉ cảm thấy bị mù, coi trọng tiện nhân ` Đường Ninh đó, kết quả bị Hải Thụy các người chơi đến xoay vòng vòng, tôi nhận ra điều đó.”
“Nếu tôi là cha của anh, tôi bây giờ sẽ thấy xáu hỗ thay cho ông ấy.” Phương Dục lạnh giọng nói với Quyền Diệp xong, sau đó nhắn remote điều khiển trong tay, lần này là phát ra một đoạn ghi hình.
Trong cảnh ghi hình đó, Đường Ninh bắt đầu bước ra từ khách sạn, từ đầu chí cuối chỉ có một người…
Kễ cả là đi dạo phố, mua sắm, uống cà phê…
Hẹn hò cái gì chứ? Quả là chuyện vô căn cứ.
Quyền Diệp bỗng hoảng lên, đôi tay nắm chặt nắm đấm.
Phương Dục nhìn ra được cảm xúc của Quyền Diệp, cái loại Nhị Thế Tổ này, chỉ là đùa giỡn cho vui thôi, căn bản không suy xét logic gì cả, chỉ cảm thấy làm cho người khác tổn thương thì trong lòng hắn ta sẽ dễ chịu.
Thế nhưng hôm nay, anh ấy nhất định phải thay Mặc Đình, Đường Ninh, thậm chí là cha mẹ của cái tên Nhị Thế Tổ này dạy dỗ cái tên cặn bã này một trận.
“Chắc là mọi người đều nhìn thấy rồi đấy, Đường Ninh bắt đầu bước ra từ khách sạn, vẫn luôn là một mình, không có cái gọi là hẹn hò gì cả, cũng không có cái gọi là gặp gỡ bất cứ người nào, cô ấy chỉ muốn trở về Thịnh Kinh vào buổi tối, tiện thể dạo phố để giết thời gian buồn chán, còn về đoạn video này làm Sao mà có…”
Phương Dục trực tiếp kết nối với khách sạn khi Đường Ninh vào ở, tại hiện trường anh để cho giám đốc của khách sạn giải thích với tất cả mọi người: “Lúc đó Mặc Tổng có mời vệ sĩ của khách sạn, vì để đảm bảo an toàn cho cô Đường, thông thường vệ sĩ của chúng tôi trên người sẽ mang theo máy quay lỗ kim, không liên quan ảnh hưởng đến riêng tư của khách hàng, nó được dùng ghi hình lại để chú ý môi trường xung quanh của khách VỊP.”
“Đây là phong tục của khách sạn chúng tôi, tất cả khách VỊP khi vào ở đều biết được, đương nhiên điều này cũng cần được phối hợp theo yêu cầu của khách hàng.”
Sau khi hoàn tất kết nối, Phương Dục dang tay về phía tất cả mọi người: “Chân tướng sự thật chắc cũng đã rõ ràng rồi, nhưng Đường Ninh chúng tôi lại vì sự “ làm bừa không kiêng nễ ai” của Quyền Tổng, bị công đồng mạng công kích bạo lực, chịu đủ các lời mắng nhiếc, Quyền Tổng anh chắc cũng không có nhân tính đấy chứ? Đường Ninh với anh không thù không oán, anh vậy mà lại muốn bức ép một cô gái đến như vậy sao, chẳng lẽ năng lực của anh chỉ có thừa để bắt nạt phụ nữ thôi sao?”
“Mọi người đều biết, Đường Ninh không thích đi giải thích, bởi vì cô ấy luôn cảm thấy mình không thẹn với lòng, thế nhưng thử nghĩ chính bản thân mọi người xem, bị oan ức như thế, tâm trạng của mọi người sẽ như thế nào?”
Phóng viên bên dưới khán đài đều mang theo vẻ mặt nhục nhã hỗ thẹn.
“Tôi thật sự rất muốn hỏi thử mọi người, Đường Ninh rốt cuộc là có lỗi gì với mọi người, tại sao mỗi lần có một biến động nhỏ nào đó là lại bị mọi người cùng nhau công kích?”
Quyền Diệp nghe xong đứng lên muốn rời khỏi, thế nhưng, Phương Dục lại lên tiếng để kéo hắn ta ở lại: “Chuyện đã lớn như vậy rồi, Hải Thụy chưa từng nghĩ là sẽ giải quyết trong êm đềm, người tung tin bịa đặt ác ý đã được mới đến cục cảnh sát uống trà rồi, vậy thì Quyền Tổng, với tư cách là người thừa kế của một tập đoàn, anh làm ra loại chuyện không phải là đàn ông như thế, bắt nạt một cô gái, có phải cũng nên đưa ra thái độ của mình không?”
“Thật ra cũng không cần thiết, suy cho cùng anh cũng là Nhị Thế Tổ, chuyện lụn bại cũng hợp tình hợp lý, vậy thì sau này, món nợ này Hải Thụy sẽ tìm Tinh Hoàng tính số.”
Quyền Diệp xoay người tức giận trừng mắt nhìn Phương Dục, nhưng Phương Dục lại chẳng hề có một chút vẻ sợ sệt gì.
Thế nhưng giới truyền thông, lại chỉ chỉ trỏ trỏ vào Quyền Diệp, điều quan trọng nhất là bây giờ người của cả Thịnh Kinh đều biết Quyền Diệp hắn ta là một tên hèn nhát chỉ dám bắt nạt phụ nữ.
Đặc biệt là câu nói cuối cùng của Phương Dục, hoàn toàn khiến cho tự tôn của Quyền Diệp bị giẫãm đạp trên sàn.
“Có bản lĩnh, cậu gây rắc rối cho tôi này.”
Phương Dục lắc đầu, thể hiện rất khinh thường: “Tìm anh thì có ích gì? Cái tên chỉ biết bắt nạt phụ nữ…”
Yếu ớt Hai từ cuối cùng khiến cho mọi người đều cực kỳ bất ngờ như được mở mang tầm mắt.
Đương nhiên Quyền Diệp bị mất mặt ở nơi to lớn như thế này, cũng bằng với việc người của Tinh Hoàng từ nay về sau đều phải sống kín tiếng thu mình lại, đeo mặt nạ mà bước đi.