Rốt cuộc bao năm qua, nếu không có anh ấy, mẹ làm sao có thể một mình chống đỡ mọi thứ, làm sao có thể chống đỡ cho đến khi bản thân được gặp lại mẹ.
“ Mau, mau dẫn em tới bệnh viện, em muốn gặp mẹ. " Hai mắt cô đỏ hoe, giọng nói nghẹn ngào.
"Được, anh hiện tại sẽ đưa em đi, em cũng đừng quá kích động, tin anh đi, mẹ em nhiều năm như vậy đã sống rất tốt, hiện tại sẽ không có chuyện gì. "
Trong bệnh viện.
Ngay khi Lục Tấn Uyên và Ôn Ninh đến, bác sĩ điều trị của Bạch Ngọc Linh đã vội vã chạy tới cùng với y tá.
" Anh Lục, tình hình hiện tại rất khẩn cấp. Tế bào ung thư trong cơ thể bệnh nhân không chỉ lan rộng mà còn nhanh chóng phân hủy. Điều này rất nguy hiểm và phải được kiểm soát hiệu quả ngay lập tức. "
" Vừa rồi tôi đã có một cuộc họp thảo luận với một số bác sĩ khác. Đề nghị hữu hiệu nhất bây giờ là thực hiện cấy ghép tế bào. " Bác sĩ phụ trách nói rất nghiêm túc.
Nếu đã như vậy thì anh nên phẫu thuật càng sớm càng tốt. Phương diện tiền bạc không thành vấn đề. " Lục Tấn Uyên nói ngay.
Bác sĩ phụ trách lập tức xua tay: Không không, không phải như anh Lục nghĩ, đây không phải là vấn đề tiền bạc anh phải biết rằng, việc cấy ghép tế bào chỉ có thể xảy ra giữa những người thân mới có hiệu quả cao nhất. "
Nghe thấy 2 chữ " người than ", Lục Tấn Uyên đột nhiên nghĩ đến Ôn Ninh bên cạnh, sắc mặt bất giác chìm xuống: " 2 chữ người thân, ý của anh là..."
"Phải, anh Lục nhanh chóng bảo người thân của bệnh nhân đến đây. Đó có thể là bố mẹ, người thân, chị, em gái, con gái của bà ấy. Càng đông người càng tốt, chúng tôi sẽ tìm ra người phù hợp nhất. Đối với việc phẫu thuật, tỷ lệ thành công cũng sẽ tăng lên đáng kể ".
Lục Tấn Uyên trịnh trọng nói: " Ngoài cách này ra, có còn cách nào khác không? "
Bác sĩ phụ trách gật đầu:" Có, nhưng xét về hậu phẫu sau phẩu thuật và mức độ rủi ro, chúng tôi vẫn cho rằng, cấy ghép tế bào giữa những người thân là an toàn và hiệu quả nhất hiện nay."
" Được rồi, tôi hiểu rồi, hãy đợi một lát, tôi muốn suy nghĩ về vấn đề này 1 chút. "
" Được, nhưng làm ơn càng sớm càng tốt."
Ôn Ninh không biết tiếng Pháp, khi bác sĩ và Lục Tấn Uyên đang nói chuyện, cô có linh cảm rằng họ đang nói về mẹ cô, khiến cô rất lo lắng.
Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao? Có phải tình hình của mẹ tôi có chuyển biến xấu không? " Ôn Ninh lập tức nắm lấy tay anh hỏi.
Lục Tấn Uyên nắm vai cô và lặp lại những gì bác sĩ vừa nói.
Thật long mà nói, anh không muốn Ôn Ninh thực hiện cấy ghép tế bào cho Bạch Ngọc Linh. Cái gọi là cấy ghép tế bào là cấy các tế bào khỏe mạnh và hoạt động từ những người họ hàng có mức độ phù hợp nhất vào bệnh nhân.
Đôi với việc cấy ghép các tế bào đang hoạt động, các tế bào ung thư trong cơ thể bệnh nhân sẽ có tác dụng kiểm tra và cân bằng, có thể ức chế hiệu quả sự phát triển của nó và thúc đẩy các chức năng cơ thể của bệnh nhân.
Tuy nhiên, đối với người khỏe mạnh, tế bào trong cơ thể rất quan trọng, một số tế bào hoạt động đã bị mất đi, có thể Ôn Ninh bây giờ còn trẻ, trong chốc lát sẽ không xảy ra nhiều biến chứng gì.
Nhưng 5 năm 10 năm sau thì sao?
Trong một cơ thể khỏe mạnh, nếu một phần chức năng bị chiết xuất, sẽ luôn có những tác động như vậy và những tác động khác, tất cả các khía cạnh như sức đề kháng sẽ suy giảm, đó cũng là điều mà Lục Tấn Uyên không muốn nhìn thấy nhất.
Nhưng anh biết rõ hơn mình phải nói với Ôn Ninh chuyện này, cho dù anh có không muốn đi chăng nữa, anh biết Ôn Ninh nhất định sẽ không chút do dự mà lựa chọn cấy ghép.
Trong vấn đề này, anh không có quyền lựa chọn cũng không có quyền lựa chọn thay cho cô ấy.
Quả nhiên.
Ôn Ninh sau khi nghe lời này lập tức nói: " Không sao, em có thể, anh mau nói cho bác sĩ biết, em đồng ý cấy ghép, em là con gái của bà ấy, tế bào của em nhất định sẽ tương xứng với bà ấy. "
Cho dù không phải thì cũng chỉ có Ôn Ninh có thể, rốt cuộc Bạch Ngọc Linh cũng không thể tìm được người thân nào có thể cấy ghép vào lúc này ngoài đứa con gái này.
" Nói với bác sĩ rằng em là con gái 11 của bà ấy. Mẹ em nói rằng bà và bố đều thuộc nhóm máu 0, mà em cũng thuộc nhóm máu 0. Độ trùng khớp chắc chắn cao, có thể cấy ghép hoàn toàn."
Lục Tấn Uyên cảm thấy bất lực và vướng bận trong lòng, nhưng nhìn dáng vẻ vô cùng lo lắng của Ôn Ninh, anh không dám lừa cô, đành bất lực chuyển lời của cô với bác sĩ.
Tuy nhiên, sau khi bác sĩ nghe xong, vẻ mặt của anh ta rất lạ, liếc nhìn Ôn Ninh mấy lần, sau đó hỏi: " Cô Hôn, cô có phải nhóm máu O không? "
Lục Tấn Uyên chuyển lời của bác sĩ cho cô một cách nghi ngờ.
Ôn Ninh hoàn toàn không để ý đến kỳ lạ, thuận thế gật đầu: " Đúng vậy, cả nhà chúng tôi đều thuộc nhóm máu 0. "
Bác sĩ càng nhìn càng kỳ quái, suy nghĩ xong cũng không nói gì, gật đầu: " Được rồi, đi với tôi trước. "
Lục Tấn Uyên dẫn theo Ôn Ninh đi theo, không nhịn được hỏi:" Bác sĩ, lời bạn gái tôi vừa nói, có vấn đề gì sao? "
Bác sĩ lắc đầu: " Cô Ôn vừa rồi nói cả nhà bọn họ nhóm máu 0, nhưng nhóm máu của bệnh nhân Bạch, rõ ràng là nhóm máu B. "
" Anh Lục, tôi đề nghị nên ghép bố mẹ hoặc anh chị em của bệnh nhân. Mức độ trùng khớp sẽ cao hơn. "
Lục Tấn Uyên không quan tâm đến lời nói của bác sĩ, sự chú ý của anh ấy, đang tập trung vào câu nói đầu tiên của bác sĩ.
Lúc này, cho dù là vì thân phận của Bạch Ngọc Linh, hay là vấn đề thời gian, Ôn Ninh cũng sẽ không nói dối, cô ấy đã nói 1 câu, cả nhà đều thuộc nhóm máu O.
Vậy thì nhất định phải có bước ngoặt chuyển tiếp, hoặc người đã từng nói với cô về điều đó, rất có khả năng người này chính là Bạch Ngọc Linh.