Tình cảnh thế này, những người xem livestream xung quanh, người tính tình nóng nảy còn mắng chửi ngay tại chỗ, trên mạng còn chửi ác hơn.
Trên ghế ngồi khán giả nhà họ Lục, An Minh xúc động từ đáy lòng: “Không làm thì sẽ không chết, cô gái Horton này, thật sự quá đáng rồi.”
Lục Tấn Uyên nhếch khóe môi cười, từ từ cười sâu hơn.
Chẳng phải thế sao, bọn họ đã sắp xếp không ít, nhưng cái vị có liên quan này mới thực sự phù hợp.
Một đám người dòng họ Horton ở bên cạnh, cả khuôn mặt đã mang đầy vẻ trầm lặng, nhất là Hisan, ông ta nhìn chằm chằm Phil kia, dáng vẻ như thể lúc nào cũng có thể nhào lên sân khấu bóp chết cô ta trong giây tiếp theo.
Hisan của lúc này, đã vô cùng hối hận vì đề ra trận thi đấu này.
Phil hoàn toàn không có ý thức gì về việc mình đã gây nên sự phẫn nộ của dân chúng, cũng không có phản ứng gì đối với lời xin lỗi của người mẫu nữ, vẻ mặt vẫn không ngừng ghét bỏ như cũ.
Cô ta thở dài một hơi, vẻ mặt khó chịu ném thước dây cho trợ lý, để trợ lý lấy số đo cho người mẫu.
Mà Đinh Vô Ưu ở bên cạnh, hết sức chăm chú vào tác phẩm của bAn Minh, trong đội của cô, cũng có một cô gái bị bỏng toAn Minh.
Cánh tay, cẳng chân, trên cổ, trên mặt, đều có những vết sẹo do bị bỏng.
Cô nhìn người mẫu nữ trước mặt này, trên mặt không có vẻ sợ hãi hay ghét bỏ gì, sa vào suy nghĩ của bản Minh, nhìn bản vẽ gốc trước mặt, lặng im suy nghĩ.
Bây giờ là mùa hè, nếu như muốn che hết những vết sẹo toAn Minh của người mẫu, diện tích quá lớn, trang phục mùa hè cũng sẽ có những chỗ lộ ra, dù có che được cánh tay và nửa người dưới, chẳng lẽ cả cổ cũng phải che kín?
Đinh Vô Ưu chau mày, nếu thế này, không quan tâm là hiệu quả của áo, hay là hiệu quả thị giác đều sẽ lộ vô cùng rõ, đấy là còn chưa tính, khó nhất chính là phần trên mặt.
Tạo hình như thế nào, mới có thể vừa che lấp hoàn hảo được những vết sẹo trên mặt, tốt nhất là còn có thể nói lên được sự tươi mát của mùa hè...
Đột nhiên, trong đầu cô nghĩ đến cái gì, ánh sáng chợt lóe, có rồi.
Đinh Vô Ưu từ từ nhếch khóe miệng cười nhạt, bút vẽ trong tay nhanh chóng phác họa, may mà người mẫu này chỉ bị tổn thương ngoài da, còn về các mặt vóc người chiều cao thật sự không tệ, giảm bớt độ khó trong suy nghĩ của cô.
Suy nghĩ tổng thể đều được vẽ trên bản vẽ gốc, một chiếc váy dài vảy cá màu xanh nhạt không tay bó ngực dần hiện ra trên giấy.
Đinh Vô Ưu còn tỉ mỉ quan sát phần cổ và cánh tay của người mẫu, cùng vị trí những vết sẹo lớn nhỏ với màu sắc nông sâu khác nhau trên mặt, làm ký hiệu kĩ càng với những chỗ tương ứng trên bức vẽ.
Cô lấy một tấm vải màu xanh bên cạnh, phân ra thành hai màu xanh nhạt và xanh đậm, nhanh chóng cắt theo đường nét thân hình của người mẫu, bắt đầu bắt tay vào dùng máy may.
Chỉ là một bộ đường viền theo mẫu cho nên làm ra rất nhanh, chỉ vài phút đã có thể xong rồi.
Đinh Vô Ưu đưa người mẫu vào phòng ngăn, để cô ấy mặc thử xem, xem cỡ thế nào, có chỗ nào cần phải sửa không.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) |||||
Sau đó bảo hai trợ lý bắt tay vào làm, một người trong đó vào phòng ngăn, theo yêu cầu của cô, trang điểm cho người mẫu, còn một người khác, thì bắt đầu làm, từng bước dán từng vảy cá màu xanh theo bộ quần áo mẫu của cô.
Đinh Vô Ưu thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về hướng người mẫu thứ hai của mình.
Phía bên Phil, sau khi nhận được số đo đã được trợ lý đo cAn Minh, cầm cọ vẽ nhíu máy lại, cô ta thực sự không nghĩ ra, một người phụ nữ khiến người ta ghét bỏ như thế, dù có đính kim cương lên người cô, thì cũng chỉ khiến người ta cảm thấy muốn ói thôi?
Trước giờ cô ta chưa từng thi đấu, một trận đấu hoang đường như thế này. Kết quả, từ khi bắt đầu đến bây giờ, sau khi cô ta lãng phí thời gian nửa tiếng thời gian, lại chả làm ra được cái gì, cuối cùng dứt khoát ném bút vẽ đi, trực tiếp làm lơ người mẫu đó, quyết định so với lãng phí thời gian khác, còn chẳng bằng chọn một người khác.
Cô ta nhìn về một người phụ nữ da trắng trong đó, chính là người mẫu đầu tiên ra sân của cô ta, cái người phụ nữ béo đó.
Phil liếc nhìn ghét bỏ nhìn lớp thịt mỡ ở eo và bụng của cô ấy, thu hồi ánh mắt, cầm bút bắt đầu phác họa trên giấy, như một người Châu Âu.
Đối với loại hình người mẫu thế này, thứ đầu tiên mà cô ta nghĩ đến trong đầu là, chỉ có trang phục cung đình châu Âu buổi sớm của nữ, nhưng mà kiểu dáng trang phục cung đình đó là váy xòe rộng từ phần eo trở xuống, có thể che được phần thịt thừa, còn phần eo trở lên, cũng phải cần thật mảnh mai mới đẹp được.
Cô ta vô cùng phiền não, nhưng tay không ngừng phác thảo, chỉ có thể thiết kế trước rồi lại nói.
Trang phục cung đình rất phức tạp, nhất là hoa văn và phụ kiện phía trên, đều phải làm ra được, nếu không, thì sẽ không thú vị nữa.
Trong đầu của Phil đã hoàn toàn quên mất thời gian giới hạn của trận đấu, bây giờ ngay cả vẽ tranh cô ta cũng nóng nảy.
Dù trận thi đấu này chưa đến một phần bảy thời gian, nhưng mà đối với kết quả, trong lòng sáu vị giám khảo đã có dự tính chung rồi.
Không quan tâm đến cô Phil này có thiên phú nổi trội như thế nào về mặt thiết kế, nhưng theo quy tắc của cuộc thi này, cô ta có khả năng hơn bảy mươi phần trăm sẽ thua.
Việc thiết kế bảy bộ trang phục trong bảy tiếng đồng hồ đối với nhà thiết kế mà nói, thời gian có phần hơi ngắn.