Nếu cô đoán không lầm, Vũ Minh Hân nổi tiếng nhanh như vậy, quả nhiên có liên quan đến chồng mình.Khi đó anh đã nói với cô chuyện này, nhưng Cao Thanh Thu không nghĩ tới, Hoa Ngọc Thành lại giúp Vũ Minh Hân thật.Lúc Hoa Ngọc Thành còn chưa trở về, Cao Thanh Thu đã muốn hỏi chuyện này, nhưng cuối cùng cô không hỏi vì cảm thấy nếu thật sự hỏi thì cũng không tốt lắm.Hiện tại anh đã về rồi, mà cô ta lại gọi điện thoại đến ngay, Cao Thanh Thu dứt khoát trực tiếp hỏi cho rõ ràng.Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, Không có, đây là lần đầu tiên.
Em không tin.
Hoa Ngọc Thành biết cô vợ của mình ăn giấm rồi, ngồi xuống, dụ dỗ nói: Anh lừa em làm cái gì? Anh cũng chỉ tiện thể giới thiệu cô ta vào công ty giải trí làm thực tập sinh, không hề làm thêm chuyện gì khác sau này cô ta có nổi tiếng hay không không hề liên quan đến anh. Chuyện của nhà họ Vũ gia em cũng biết mà, ban đầu bọn họ bán cho anh một mảnh đất, vì vậy mới bị Nhà họ Dương để mắt tới, bị Tô Chấn Đông coi thành nơi trút giận, mẹ cô ta bây giờ đang ở trong bệnh viện trị bệnh, rất cần tiền, cho nên anh giúp cô ta coi như trả nợ ân tình thôi
Chỉ là Vũ Minh Hân có thể Hot lên, chuyện này quả thật không có liên quan gì đến Hoa Ngọc Thành.Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, Ồ.một tiếng
Vẫn là ánh mắt tràn đầy hoài nghi.Hoa Ngọc Thành sợ cô suy nghĩ nhiều, nói: Làm sao, ngay cả chồng em mà em cũng không tin à? Hơn nữa, nơi như giới giải trí đâu phải nơi sạch sẽ gì. Người khác chỉ nhìn thấy hào quang, sau lưng thế nào, còn chưa biết, em nói xem có đúng không?
Cao Thanh Thu cũng biết giới giải trí rất phức tạp, nhưng nghĩ đến chuyện này cô vẫn có chút không thoải mái, cô nhìn Hoa Ngọc Thành, Em không cần biết, anh phải bồi thường tổn thương tin thần cho em!
Muốn bồi thường gì? Hoa Ngọc Thành hỏi.Dẫn em đi ăn đồ ăn ngon.
Được, anh dẫn em đi, ăn cả anh cũng được. Hoa Ngọc Thành lập tức bẻ lái sang vấn đề không mấy trong sáng.
Cao Thanh Thu lườm anh một cái, Xì, ai thèm chứ.
Hoa Ngọc Thành ôm cô, cằm đặt ở trên bả vai cô, cưng chiều nói: Thanh Thu của anh càng ngày càng thích ăn giấm đấy nhỉ!
Cao Thanh Thu ủy khuất nói: Anh để cho Vũ Minh Hân vào giới giải trí, tại sao không cho em vào đó, em cũng muốn nổi tiếng! Ước mơ trước kia của em là ca sĩ đấy!
Hoa Ngọc Thành nhìn cô, cúi đầu xuống hôn một cái, Em muốn làm gì cũng được nhưng vào giới giải trí thì không thể được.
Tại sao? Cao Thanh Thu nhìn anh, Anh thiên vị!
Giới giải trí rất loạn, không thích hợp với em. Cô làm cái gì anh cũng đều ủng hộ, chỉ có cái này anh sẽ tuyệt đối sẽ không đáp ứng.Hơn nữa anh cũng không cảm thấy mình cho Vũ Minh Hân cơ hội tiến vào giới giải trí là chuyện tốt đẹp gì.Cao Thanh Thu ỉu xìu, dứt khoát đổi một đề tài khác: Buổi tối anh muốn ăn cái gì?
Ăn em.
... Cao Thanh Thu kháng nghị nói: Em đang hỏi nghiêm túc đấy, buổi tối anh không ăn cơm à? Định ăn ở nhà hay là đi ra ngoài ăn?
Đi ra ngoài ăn đi. Hoa Ngọc Thành nói, Gọi cả Thanh Đức đi.
Cao Thanh Thu nói: Để em gọi cho nó.
-
Vũ Minh Hân cúp điện thoại của Hoa Ngọc Thành, người đại diện liền đi vào, nói với Vũ Minh Hân: Buổi tối có một cuộc hẹn, cô chuẩn bị một chút đi
Nhắc tới lịch hẹn, sắc mặt của Vũ Minh Hân có chút cứng ngắc, Ai vậy?
Bạn của ông chủ. Người đại diện cô ta nói tiếp, Cô thấy thế nào, có đi được không?
Tuần trước cô ta đi bồi rượu cho mấy ông chủ lớn đến mức phair vào bệnh viện, hiện tại lại để cho cô ta đi bồi người ta ăn cơm, người đại diện có chút ái ngại.Nhưng không có cách nào, đây chính là giới giải trí, nếu không cố gắng một chút, ai để ý đến bạn?
Vũ Minh Hân không lên tiếng, người đại diện đi tới, ngữ khí hậu xuống nói với Vũ Minh Hân, Tôi biết cô cũng không dễ dàng gì, cũng chỉ đi ăn bữa cơm mà thôi, chúng ta về sớm một chút.