Cao Thanh Thu cong môi nói: Được rồi! Anh chẳng đẹp trai gì hết! Xấu xí chết đi được! Hoắc Chấn Đông đẹp trai hơn!
Vừa mới dứt lời, Cao Thanh Thu liền cảm giác môi của mình bị anh hung hãn mà cắn một chút
Cô đau đến mức phải kêu A một tiếng, anh thừa cơ thăm dò vào trong miệng của coi, hung hăng mà trừng phạt...
-
Về sau, Cao Thanh Thu phát hiện, chỉ cần từ trong miệng cô nói ra hai chữ Hoắc Chấn Đông, dù là nói xấu đi chăng nữa, cũng sẽ bị Hoa Ngọc Thành trừng phạt, hơn nữa còn là không giảng đạo lý, trực tiếp dùng dục hình.
***
Cao Thanh Thu đi đến Cẩm Thành, Cẩm Thành lạnh hơn thành phố A, buổi ký tặng cho độc giả được tổ chức bên trong một trường đại học, đây là lần đầu tiên Cao Thanh Thu ký tặng, hơn nữa, còn phải lên đài diễn thuyết.
Mặc dù nói, cô đã từng tham gia không ít cuộc thi, cũng rất tích cực với các hoạt động, nhưng lấy thân phận của tác giả đứng ở trên đài diễn thuyết, cô vẫn rất khẩn trương.
Cao Thanh Thu nhớ tới Hoa Ngọc Thành, anh lãnh đạm bình tĩnh như vậy, thường xuyên đứng ở trước mặt nhiều người như vậy nói chuyện, lại không có chút khẩn trương nào cả.
Thật hy vọng vào lúc này anh có thể ở bên cạnh cô!
Trợ lý ngồi ở bên cạnh, cắt đứt suy nghĩ lung tung của Cao Thanh Thu, Chị không sao chứ?
Tôi không sao, chỉ là hơi hồi hộp thôi.
Trợ lý trêu ghẹo nói: Không nghĩ tới Cao Tổng của chúng ta cũng có lúc khẩn trương. Thật muốn để cho người của công ty tới xem một chút.
Im miệng. Cao Thanh Thu cảm thấy Tô Tề tìm cho cô người trợ lý càng ngày càng nhây.
Bây giờ Công ty phát triển càng ngày càng lớn, chuyện mà Tô Tề phải phụ trách cũng càng ngày càng nhiều, cũng không có thời gian theo cô đi tham gia hoạt động, cho nên đều là để cho trợ lý đi theo.
Nhìn cô trợ lý thích bỏ đá xuống giếng của mình, Cao Thanh Thu nhất thời có chút nhớ tới Tô Tề.
Vẫn là Tô Tề tốt nhất, anh ta luôn quan tâm, khích lệ cô...
Người chủ trì giới thiệu xong, liền đến phiên Cao Thanh Thu ra sân, Cao Thanh Thu cầm lấy micro đi lên, Xin chào tất cả mọi người, tôi xin tự giới thiệu tôi là Nhất Thế Trường An...
Nghe Cao Thanh Thu giới thiệu mình là Nhất Thế Trường An, mọi người đều rất kinh ngạc, Trời ạ! còn trẻ như vậy sao! Nhìn xinh quá đi mất!
Trên mạng không phải nói là đàn ông sao?
...
Cao Thanh Thu cười nói: Đây là lần đầu tiên tôi gặp mặt trực tiếp với fan của mình, cho nên tôi rất hồi hộp.
Coi thật sự rất khẩn trương, khẩn trương đến chết đi được.
Cao Thanh Thu tận lực để cho mình bình tĩnh lại.
Cao Thanh Thu hỏi: Không biết mọi người ở đây đã từng đọc qua truyện của tôi chưa?
Mọi người đều giơ tay, tất cả mọi người tới đây hôm nay đều là Fan truyện.
Trước ở trên mạng, chỉ biết là những người xa lạ, nhìn tận mắt bọn họ xuất hiện ở trước mắt, Cao Thanh Thu nhất thời có một loại cảm giác không hình dung ra được.
Cô nói chuyện về lịch trình xuất bản sách, cùng các bạn học trao đổi một lúc, sự hồi hộp ban đầu tan biến từ lúc nào không hay.
Cao Thanh Thu đứng ở trên đài, có người đứng dậy đặt câu hỏi, cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía người kia.
Cmn chứ!Có phải cô bị hoa mắt nhìn nhầm rồi không?
Người kia chính là Hoa Ngọc Thành, là chồng của cô.
Không phải anh nói anh còn bận việc sao?
Làm sao tới nơi này?
Hoạt động xong, chính là ký bán.
Bọn họ cầm sách, đứng xếp hàng để cho Cao Thanh Thu ký tên.
Hoa Ngọc Thành cũng lăn lộn ở trong đó, hôm nay anh còn đội một cái mũ, nghiêm túc đem sách thả vào trước mặt cô, Cao Thanh Thu ngẩng đầu lên, nhìn lấy người đàn ông này, thiếu chút nữa mê muội bỏ mặc hết fan của mình để kéo ông xã đem đi giấu, cmn, sao ông xã của mình lại đẹp trai thế này cơ chứ!
Từ khi nhìn thấy anh, ánh mắt của Cao Thanh Thu không lúc nào rời khỏi người đàn ông này.
Có vài lần, cô còn vừa nhìn vừa cười trộm!
Chồng cô thật là quá đáng.