Kết Hôn Với Tổng Tài Tàn Nhẫn

Chương 24: Chương 24: Nguy kịch




Tại bệnh viện, khi Lưu Ly đưa Mai Anh đến viện liền đưa lên xe cấp cứu đẩy cô vào phòng phẫu thuật. Lưu Ly lo lắng kéo tay một bác sĩ mà khẩn cầu:

- Bác sĩ, xin mọi người cứu giúp bạn cháu.

- Xin lỗi, mời cô đứng bên ngoài phòng chờ. Gọi điện báo cho người nhà đi, tình trạng của bệnh nhân rất nguy kịch.

Nghe bác sĩ nói vậy, Lưu Ly sợ đến nỗi chân tay run run không thể đứng vững được. Cô như người mất hồn, không thể tỉnh táo để biết mình phải làm gì tiếp theo. Một lúc lâu sau, Lưu Ly mới có thể bình tĩnh lại, cô lấy điện thoại gọi cho ba mẹ Mai Anh.

Nhận được tin con gái bị tai nạn đang phải nằm trong phòng cấp cứu, ba mẹ Mai Anh lập tức đi đến bệnh viện cùng lúc cũng gọi điện thông báo cho Diên.

Thấy bóng dáng Lưu Ly đang ngồi thất thần, quần áo trên người cô nhuốm đầy máu, mẹ Mai Anh lo lắng hỏi:

- Lưu Ly, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao Mai Anh lại phải ở phòng cấp cứu, con bé đang bình thường cơ mà?

- Cháu... cháu không biết, lúc cháu quay trở về đã thấy cô ấy như đang chạy trốn gì vậy, không may lại bị tai nạn.

Ba Mai Anh gằng giọng hỏi:

- Thằng Dương đâu, tại sao nó không đến?

- Anh cháu đi công tác ba ngày sau mới về ạ.

Ba mẹ cô lúc này cũng chẳng quan tâm đến Dương có trở về hay không, họ chỉ lo lắng cho cô đang nằm trong phòng bệnh.

Đèn đỏ trong phòng phẫu thuật đang sáng, có không ít y tá gấp gáp đang ra vào phòng bệnh.

Ba Mai Anh hỏi một nhân viên ý tá:

- Con gái tôi sao rồi?

- Tình trạng của con gái ông rất nguy hiểm, không được khả quan cho lắm…

- Tôi là bác sĩ, tôi có thể vào được không?

- Xin lỗi, ông là người nhà bênh nhân nếu để ông nhìn thấy tình trạng của cô ấy, tôi nghĩ ông sẽ không thể bình tĩnh được.

- Không sao, tôi muốn vào…

Dưới sự kiên trì cũng lời khẳng định của ba cô, cuối cùng được sự đồng ý của các bác sĩ, ya ta đưa ông đến phòng thay đồ khử trùng, sau đó vào trong phòng phẫu thuật.

Trong phòng phẫu thuật, chứng kiến con gái út thoi thóp giữa sự sống và cái chết, người làm ba như ông sao có thể không đau lòng, sao có thể bình tĩnh được đây?

Nhưng vì đứa con gái này, ông đã phải giữ cho tinh thần thật tỉnh táo, cùng các bác sĩ bắt tay vào phẫu thuật.

Chính tay dùng những bộ dụng cụ y tế lạnh ngắt chạm lên cơ thể của con gái, dùng dao kéo loại bỏ đi đứa cháu ngoại còn chưa kịp thành hình...

Đôi mắt ông đã cay sè đi vì sự đau đớn xót xa đang dâng trào nơi đáy lòng.

Thương con, xót con là như vậy, ông chỉ muốn mình có thể chịu thay một phần đau đớn giúp con gái.

Khi Diên nhận được cuộc gọi của ba mẹ, không để ý đến công việc đang dang dở, cô bỏ giữa chừng, ra sân bay mua vé trở về Hà Nội.

Vừa đến bệnh viện đã thấy bóng dáng mẹ đang ngồi khóc, Diên chạy đến hỏi mẹ:

- Mẹ, em sao rồi?

- Diên, con về rồi sao? Mẹ không biết thế nào, đã hơn ba tiếng rồi em con vẫn trong phòng cấp cứu, ba con cũng đang ở trong.

Diên quay qua nhìn Lưu Ly quần áo dính đầy vết máu bẩn, cô chau mày hỏi:

- Lưu Ly, mọi chuyện là như thế nào, em kể cho chị nghe đi?

- Em... em không biết phải nói sao nữa. Lúc em từ công ty trở về cũng là lúc Mai Anh bị tai nạn.

- Đang yên đang lành sao con bé bị tai nạn?

Lưu Ly vừa lo cho Mai Anh, vừa bị lời nói mang tính chất tra khảo của Diên làm cho hoảng sợ. Lưu Ly lắp bắp không biết nói gì, cứ luôn miệng nói:

- Em không biết… em không biết sao Mai Anh đang yên đang lành lại chạy ra ngoài nữa.

Diên không cần biết lời Lưu Ly nói có là thật hay không, nhưng giờ khắc này không thấy Dương ở đây, Diên nghi ngờ hỏi:

- Dương đâu? Phạm Minh Dương đâu?

Nhắc đến Dương, Lưu Ly càng giật mình, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn thẳng vào mắt Diên.

Diên nắm lấy hai bả vai Lưu Ly, giọng nói rõ ràng đang rất kiềm chế:

- Phạm Minh Dương lại gây ra chuyện gì? Em đừng có mà giấu chị, chuyện giữa anh ta và Mai Anh trước đây như thế nào dù Mai Anh không nói nhưng chị biết không có ít đâu... Bây giờ em có chịu nói ra không?

- Chị… em thật không biết chuyện gì hết, về đến nhà đúng lúc em gặp Mai Anh bị tai nạn. Anh Dương đi công tác phải mấy ngày nữa mới về được.

- Tại sao em không gọi cho anh ta về? Tại sao Mai Anh nằm viện mà anh ta vẫn nhởn nhơ bỏ mặc không quan tâm? Anh ta làm chồng kiểu đấy sao?

Lưu Ly rất muốn gọi báo cho Dương biết, nhưng nhớ lại lời Mai Anh đã căn dặn, cuối cùng cô không báo với Dương.

Dưới những câu hỏi dồn dập của Diên như vậy, Lưu Ly cúi gằm mặt xuống đất, nhỏ giọng nói:

- Mai Anh không muốn anh Dương biết.

- Tại sao?

- Vì hai người họ… đã ly hôn rồi.

Câu nói của Lưu Ly khiến cho cả Diên và mẹ cô đều sững sờ, không hiểu đã có những chuyện gì xảy ra với Mai Anh.

Diên bình tĩnh hỏi:

- Em biết những chuyện gì, em nói rõ ra xem nào.

Lưu Ly khó nhọc kể lại những chuyện mà cô biết từ sau khi Lê Khánh Ngọc trở về.

Sau khi Diên nghe xong, đôi mặt cô đỏ rực vì tức giận, lạnh nhạt nói với Lưu Ly:

- Em về đi, chuyện của Mai Anh sau này không có bất cứ liên quan gì đến gia đình em nữa. Nếu em còn coi Mai Anh là bạn, thì hãy hoàn thành tâm nguyện của em ấy.

- Nhưng em rất lo cho Mai Anh, chị để em ở lại đây đợi Mai Anh ra ngoài rồi em sẽ về. Được không ạ?

- Không, em về đi, chị không muốn nói nhiều đâu.

Thấy được sự kiên quyết của Diên, mặc dù rất lo lắng cho Mai Anh nhưng Lưu Ly cũng không dám làm trái lại lời Diên.

- Vậy khi nào Mai Anh an toàn, chị nhắn báo cho em biết được không?. Chí

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.