Kết Mộng Xuân

Chương 7: Chương 7




Edit: Ryal

Đương nhiên Uông Thịnh không biết Rola Takizawa gì gì đó, nhưng hắn biết Thi Hạ Dương thiếu chịch.

Đối với hắn, động tác và biểu cảm nào thuộc về Thi Hạ Dương cũng dâm vô cùng, khiến hắn ngứa ngáy tới mức khó chịu.

Đây cũng là lần đầu tiên Thi Hạ Dương xem AV trong tiệm net, nhưng cậu làm bộ như mình quen lắm, giật tai nghe ở máy tính ra rồi cắm tai nghe mình vào, chia một bên cho Uông Thịnh.

Việc hai người cùng đeo một chiếc tai nghe là rất mờ ám, ít ra trong mắt Uông Thịnh là cực kì mờ ám.

Khi nhận lấy chiếc tai nghe, hắn cố ý đụng vào tay Thi Hạ Dương.

Cậu vừa chạy xong, cả người đầy mồ hôi, tay cũng nóng rừng rực.

Uông Thịnh chạm vào ngón tay cậu chẳng khác gì chạm vào một que diêm đang cháy, tự đốt trụi chính mình.

Thi Hạ Dương chẳng chú ý đến hành động và biểu cảm của hắn, cũng chẳng nhìn thứ dưới quần hắn. Để nhanh chóng vào cuộc, lúc bật lên cậu tua thẳng qua phần dạo đầu.

Đến đoạn lên đỉnh.

Chiếc tai nghe vốn yên tĩnh đột nhiên truyền ra tiếng phụ nữ rên rỉ, Uông Thịnh lập tức nhăn mi.

Thi Hạ Dương cũng không chịu nổi cái tiếng này, cậu vừa thoáng nghe đã lo, đâm lo lại nhớ đến vụ mình mãi không cứng nổi hôm qua, càng nghĩ càng thấy lo.

Nhưng cậu vẫn cố chịu để kiếm cớ trêu Uông Thịnh.

Không chỉ cố chịu, mà cậu còn nhướng mày với hắn vẻ khiêu khích: “Sao nào? Rên hay không?“.

Thấy sắc mặt hắn không được tốt, Thi Hạ Dương còn tưởng tên học sinh ba tốt này đã bị mình nắm thóp, bèn vui vẻ nói: “Để tôi spoil cho nhé, đoạn sau còn đã hơn nhiều!“.

Uông Thịnh không chịu nổi nên đeo tai nghe sang bên tai bị hỏng, lúc này mọi thứ đã gần như yên tĩnh, chỉ thi thoảng mới có tiếng động rất nhỏ.

Hắn quay sang nhìn Thi Hạ Dương, thấy cậu mím môi nhìn màn hình máy tính chằm chằm vẻ căng thẳng vô cùng.

Uông Thịnh mỉm cười, nhưng Thi Hạ Dương chẳng hề phát hiện.

Hắn nhìn Thi Hạ Dương chằm chằm, dùng ánh mắt mơn trớn hết một lượt từ mặt xuống người cậu, cuối cùng dừng lại trên phần hạ bộ. Uông Thịnh đột nhiên hỏi: “Sao cậu không có phản ứng gì?“.

Thi Hạ Dương giật mình, chửi “**” một câu rồi kẹp chặt hai chân, dùng tay bụm háng.

“Cậu ngó tôi làm gì? Biến thái à?“.

Nơi kia của Uông Thịnh đã căng phồng, Thi Hạ Dương thấy thế thì ra vẻ thoải mái cười nhạo: “Dĩ nhiên là bởi vì định lực tôi mạnh rồi, chẳng giống cái đồ gà non như cậu, thấy gái khỏa thân là t*ng trùng bắt đầu chạy ngược lên não!“.

“Định lực cậu mạnh à?“.

“Rõ ràng“. Thi Hạ Dương đáp. “Tôi xem nhiều quá rồi, cái loại này không làm tôi hứng nổi“.

Uông Thịnh thầm cười lạnh trong lòng, rồi vươn tay ấn tạm dừng video.

“Thế để tôi tìm thứ kích thích hơn nhé“.

Hắn tắt AV, đăng nhập vào một trang web Thi Hạ Dương chưa thấy bao giờ, đăng nhập vào tài khoản rồi ấn mở một video đã được đánh dấu lại.

Thi Hạ Dương ngơ ngác: “Gì đấy?“.

Uông Thịnh không trả lời, hắn nhét nốt bên tai nghe mình đang đeo vào tai Thi Hạ Dương.

Vài giây sau, hai người đàn ông xuất hiện trên màn hình máy tính ôm lấy nhau trong trạng thái trần truồng, một nằm thẳng và một đè lên trên, hai người hôn nhau.

Hôn tới mức nóng rực cả người, kẻ đang nằm còn không ngừng bóp mạnh bờ mông người phía trên.

Thi Hạ Dương ngẩn ngơ, suýt thì quên cả thở.

Uông Thịnh vừa nhìn cậu vừa khúc khích cười, nhân lúc cậu ngớ ra mà cúi sát vào.

Hai gã đàn ông đổi tư thế, rồi người đang nằm nhanh chóng dạng chân ra gác lên vai kẻ còn lại, sau đó Thi Hạ Dương trơ mắt nhìn tên đang ngồi quỳ nắm cái dương v*t vừa thô vừa dài tới mức dữ tợn, cắm vào... trong mông người kia.

“Thấy kích thích không?“. Uông Thịnh gần như dán sát vào người Thi Hạ Dương, một tay hắn gác trên lưng ghế, một tay đặt trên đùi cậu.

Hắn mỉm cười: “Tưởng định lực cậu vững vàng lắm cơ mà? Sao lại cứng lên mất rồi?“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.