Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Chương 29: Chương 29




Vũ hội Halloween của Slytherin vẫn vui vẻ như trước, đúng ra là vui vẻ hơn so với những năm qua, vô số ánh mắt tập trung vào Harry, Draco, Blaise. Tuy vậy, vừa mới trải qua chuyện kích thích như vậy nên Hermione, Pansy và Neville đã trở lại phòng ngủ của mình, có lẽ giường lớn mềm mại thoải mái giờ là nơi an ủi tim bọn họ tốt nhất.

Draco và Blaise đã sớm không để vũ hội trong lòng, bọn họ hiện tại rất quan tâm đến vũ khí vừa rồi Harry sử dụng khiến quái vật chết, còn Harry hiện tại muốn đi văn phòng Severus nhất, xem thương thế của hắn như thế nào.

Mãi cho đến lúc vũ hội chấm dứt, ba người đều không có cơ hội trở về phòng ngủ hoặc chạy tới văn phòng trong hầm. Ai bảo chuyện họ vừa mới làm thật sự khiến người ta hưng phấn, phù thuỷ vị thành niên lại có thể đánh ngã quái vật trưởng thành, bởi vậy trong suốt vũ hội, bọn họ luôn được mọi người bao quanh.

Vũ hội chấm dứt làm cho ba người thở phào nhẹ nhõm một hơi, Blaise nháy mắt với Draco một cái rồi nhanh chóng chạy về phòng ngủ của mình, giường lớn đáng yêu ôn nhu đang chờ đợi cậu ta.

Cuối cùng, Draco, ai bảo cậu và Harry chung phòng, bởi vậy nhiệm vụ tìm kiếm đáp án cứ thế được giao cho cậu, đương nhiên bản thân cậu cũng phi thường tò mò. Bởi vậy vừa trở về phòng ngủ, cậu ta vừa vào phòng tắm rửa mặt và chải đầu qua rồi chạy ra ngay, kéo Harry hỏi.

“Draco, cậu xem, đây là súng lục tớ vừa dùng.” Harry móc súng lục từ túi bên hông ra, dỡ viên đạn rồi đưa cho Draco, “Tớ đi tắm trước.”

“Chờ một chút, Harry, cậu chưa giải thích cho tớ.” Draco nhanh tay bắt lấy quần áo Harry, nhìn cậu.

“Đươc rồi, được rồi.” Harry bất đắc dĩ kéo Draco ngồi xuống giường của mình, chỉ vài bộ phận giải thích cho Draco, đồng thời đưa viên đạn ra, để cho cậu ta cẩn thận quan sát.

“Vật nhỏ này đã đánh ngã cự quái sao?” Draco vuốt vuốt viên đạn khéo léo trong tay, không dám tin hỏi, “Muggle nhiều vũ khí như vậy không?”

“Rất nhiều, ở giới Muggle cũng không phải khó tìm, ở Anh cũng tìm được, ở Mĩ có thể đến cửa hàng vũ khí mua, chỉ cần cậu mang chứng minh dùng súng là được.” Harry giải thích khiến cho Draco mở to hai mắt nhìn.

“Merlin a, đây là Muggle nhỏ bé mà Dumbledore nói cần phù thuỷ bảo vệ?” Draco nhìn Harry, kinh hô, “Tớ phải nói cho cha, Muggle nguy hiểm như vậy ư?”

“Ha ha, Draco, thế giới kia người thường vẫn chiếm đa số mà.” Harry thấy biểu tình của Draco, cười nói: “Được rồi, tự cậu xem đi, tớ muốn đi tắm, cảm giác sau vũ hội trên người tớ có mùi kỳ quái.

“Đi đi.” Draco phất phất tay, tò mò lật qua lật lại, vũ khí này cũng không lớn, giống như đồ chơi vậy. Trong đầu suy nghĩ, đã qua rồi cái thời phù thuỷ cho mình là nhất, hôm nay chính Harry nói cho cậu nghe, Muggle thật sự nhỏ yếu sao? Bọn họ thật sự cần phù thuỷ bảo hộ sao?

Harry cúi đầu, đi vào phòng tắm.

Trong thời gian vũ hội Slytherin đang náo nhiệt, Severus vội vàng xử lý miệng vết thương của mình, đi đến phòng làm việc của hiệu trưởng tìm Dumbledore, hắn muốn hỏi cho rõ, vì sao học trò của hắn lại gặp quái vật nguy hiểm như vậy, hắn rất rõ ràng về kết giới của Hogwarts, nếu như không mở ra, quái vật không thể nào vào được.

“Dumbledore, tôi đợi cụ cho tôi một lời giải thích, vì sao bọn chúng gặp phải quái vật!” Severus phẫn nộ đập tay xuống bàn Hiệu trưởng.

“Ha ha, Severus, không nên gấp gáp, đến uống chén trà mật, mùi vị không tệ nha.” Dumbledore cười híp mắt bưng một ly nước sền sệt lên, nhìn người đàn ông đang tràn ngập lửa giận, “Bọn nhỏ không phải giờ đều tốt sao, không có bất cứ chuyện gì, đúng không?”

“Không có chuyện gì?” Severus đứng trước mặt Dumbledore, cúi người xuống, nhìn chằm lão nhân, gằn từng chữ một, “Cụ hẳn nên thấy may mắn, Potter xúc động kia lại có súng trong tay, nếu không hôm nay chúng ta thấy là sáu cỗ thi thể chứ không phải sáu học sinh nữa đâu.”

“Severus, cậu đoán thử xem, Harry sao lại có súng lục trong tay.” Dumbledore uống một ngụm trà mật, nói tiếp, “Quái vật hiện tại đã chết rồi, không phải sao?”

“Dumbledore, cụ nghĩ rằng tôi không biết, nếu như không có cụ cho phép, quái vật sao có thể xuất hiện ở nơi này.” Severus đột nhiên có điểm bi ai nói, “Dumbledore, đến tột cùng cụ coi Potter là cái gì? Cụ coi học sinh Slytherin là cái gì? Cụ coi Hogwarts là cái gì?”

“Severus, cậu bình tĩnh một chút.” Dumbledore ngẩng đầu, đôi mắt màu lam giấu sau kính mắt nhìn nam nhân, “Harry gánh vác vận mệnh gì, chúng ta đều biết rõ, ta để quái vật xuất hiện nơi đó chỉ là muốn để cho nó rèn luyện chút thôi.”

“Không Dumbledore, tôi chỉ thấy cụ muốn giết nó.” Severus nhắm mắt, không thấy lão nhân sau khi nghe hắn nói những lời này có chút chấn động, “Cụ sao có thể để phù thuỷ vị thành niên đi đối mặt với quái vật trưởng thành, Dumbledore, cụ ăn đường nhiều quá nên đại não co lại rồi.”

“Được rồi, được rồi, Severus.” Lão phù thuỷ lại cười híp mắt lại, “Cậu đi xem nơi đó thế nào rồi?”

“Thật sự có người muốn xông vào.” Severus nghĩ tới địa phương mình vừa đi, bình tĩnh nói, “Cụ hẳn là cần cảm tạ mấy học trò kia, không biết bọn họ làm thế nào, hiện tại “Tiểu khả ái” của Hagrid nghe xong âm nhạc không những không ngủ được mà còn vô cùng hưng phấn.” Nghĩ đến miệng vết thương trên chân mình, Severus oán giận nói.

“Severus, cậu bình thường càng cần chú ý an toàn của Harry.” Lão nhân thu hồi vẻ mặt cười híp mắt, nói nghiêm túc, “Xem ra nơi kia có người tiến vào thật. Mặt khác, cậu hỏi Harry xem, súng trong tay nó là từ đâu tới, đối với một đứa bé mà nói, có vũ khí như vậy quá nguy hiểm.”

“Potter là một Slytherin, an toàn của nó không mượn cụ nhọc công lo lắng.” Severus hừ một tiếng. “Cụ vẫn nên lo lắng một chút cho chính mình đi, đừng chôn cả đường đi của mình, nếu sau này vẫn còn tiếp tục để Harry rèn luyện như vậy, đừng mong một thi thể có khả năng đánh bại người kia.”

Đêm đã khuya, nhóm tiểu động vật trải qua một Haloween hưng phấn đều mệt mỏi tiến nhập mộng đẹp, Hogwarts yên tĩnh trở lại.

Draco thoả mãn lấy được súng lục của Harry, đương nhiên không có viên đạn. Bất quá Harry đáp ứng cậu sẽ dạy cách bắn, cậu chưa từng nghĩ Muggle sẽ có vũ khí như vậy, thật sự quá nguy hiểm, bất kì một Muggle nào có vũ khí như vậy đều có thể giết chết phù thuỷ. Cậu cảm giác mình ngày mai nên viết thư cho cha về chuyện gặp vào Haloween, để cho cha chú ý một chút về thế giới Muggle, nếu quả thật đúng như Harry nói, thì không phải phù thuỷ chinh phục thế giới Muggle mà là phù thuỷ cần cảnh giác Muggle.

Trước khi Hermione tiến nhập giấc mộng, nhắc nhở chính mình hôm sau cần hỏi Harry, vì sao cậu có súng lục? Neville cảm tạ Merlin, chính mình có thể chạy trốn trước một quái vật. Pansy và Blaise rất hứng thú với vũ khí Harry lấy ra, muốn viết thư về nhà để mọi người tìm hiểu chút về vũ khí Muggle, đương nhiên nếu có thể đưa cho hai người chơi thì càng tốt hơn.

Còn Harry, khi đúng ra phải nằm trên giường lớn mềm mại, cậu lại ở trong hầm ngầm, bên ngoài phòng làm việc của Severus, cầm mấy loại thuốc trị thương linh tinh trong tay, do dự mình có nên đi vào không.

“Sao vậy, Potter vĩ đại tìm kiếm Galleons của mình bị mất ở trước cửa phòng ta sao?” Cửa oành một tiếng mở ra, Severus như cũ một thân áo choàng màu đen đứng bên trong, nhìn Harry.

“Giáo sư, cái kia...” Harry lập tức không biết nói như thế nào, chẳng lẽ nói em lo lắng cho vết thương của thầy nên mới đến xem? Nói như vật, Harry có thể đoán được kết quả của mình, cậu nhất định sẽ bị Severus ném đi rất xa.

“Kẻ Được Chọn vĩ đại của chúng ta lại nói không nên lời, hơn nữa giữa ban đêm bị cấm đi lại xuất hiện trước cửa phòng giáo sư.” Severus phủi khoé miệng, thay đổi tư thế, để một chân chống đỡ trọng lượng cả cơ thể mình.

Harry lo lắng nhìn chân giáo sư, nhét thuốc trị thương trong tay vào lòng Severus, nói rất nhanh: “Đây là thuốc trị thương Đông Phương, hiệu quả rất tốt, toàn bộ tặng cho ngài, giáo sư.” Sau đó không quay đầu lại mà chạy một mạch về phòng ngủ của mình.

“Thuốc trị thương Đông Phương?” Severus nhìn đống bình lọ nhét trong lòng mình, tâm tình đột nhiên rất tốt, Đây chẳng qua là vì nhìn thấy thuốc, không liên quan gì đến hành động của Potter chết tiệt kia.

Harry đến phòng chỗ rẽ hành lang chậm rãi thò đầu xem, nhìn thấy Severus ôm đống thuốc trị thương chân thấp chân cao trở về trong phòng, nhìn thấy cửa đóng lại mới thấp giọng lầm bầm: “Merlin a, mình vừa rồi làm cái gì, rất ngu xuẩn, sao lại chạy như vậy.” Lắc lắc đầu, Harry quyết định mình phải quên toàn bộ chuyện điên rồ vừa làm, trở về phòng ngủ.

Hermione vốn đang nghi ngờ chuyện Harry giữ súng, khi nhìn thấy Harry mang chứng minh dùng súng của mình đến liền hết sạch, cô hiểu được chuyện này mình không nên hỏi tới. Còn việc Harry mang chứng minh dùng súng tới, tất nhiên là vì có tiền thì có tất cả rồi, lại thêm sư phụ và sư hunh theo hắc đạo nữa, sao phải lo. Còn ba người Draco, Blaise, Pansy thì vô cùng hứng thú với cách dùng súng, bọn họ không quan tâm việc Harry lấy súng ở đâu, chỉ cần Harry đáp ứng để họ dùng thử thì được rồi. Neville thì phi thường muốn quên toàn bộ chuyện ngày hôm đó nên không bao giờ nhắc đến.

Người khác nghe thấy chuyện chỉ hứng thú trong vài ba ngày rồi dần dần quên lãng. Nhưng từ hôm đó, sáu người liền trở thành bạn tốt. Những người đã từng vào sinh ra tử cùng nhau sao có thể không sinh ra hảo cảm được. Bởi vậy chuyện quái vật cao mười hai thước Anh liền trở thành chuyện tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.