Editor: Million Roses
Buổi tối, khi Tống Khinh Ca đang chuẩn bị đi ngủ thì nhận được cuộc gọi video của Đại Boss . Nhìn dáng vẻ anh, hình như là đã uống say, giọng nói không được trầm ổn, cô nhìn anh mệt mỏi, khẽ cáu : “ Anh uống say ?” Buổi chiều, khi nói chuyện điện thoại, cô biết buổi tối anh đi xã giao.
Đại Boss ngắm nhìn cô : “ Hơi say thôi .” Thường ngày anh không uống rượu nhưng xã giao thì không thể không uống. Tối nay, anh gặp mấy người bạn cùng học đại học tới thành phố A dự diễn đàn kinh tế châu Á, gặp nhau rất vui nên khó tránh uống nhiều rượu.
Tống Khinh Ca nghĩ đến lần trước, anh từng vì rượu mà bị trúng độc, nhìn anh say, lo lắng không thôi, cô cau mày khẽ trách : “ Không phải em đã dặn anh là uống ít rượu thôi sao ?” Trước đó, cô đã gửi tin nhắn, nhắc nhở anh uống ít rượu.
“ Hiện tại muốn quản anh sao ?” Đại Boss mím môi, ý vị nhìn cô. Cô đã tắm, đang mặc quần áo ngủ ngồi trên giường, nhìn bộ dạng kia dù anh không say rượu thì cũng say lòng.
“ Ai thèm quản anh ?” Tống Khinh Ca trong lòng vui mừng, môi khẽ nhếch nhưng không thừa nhận.
“ Lại mạnh miệng ?” Ánh mắt Đại Boss mang theo ý cười, mập mờ hỏi : “ Lâu như vậy, có nhớ anh không ?”
Tống Khinh Ca đỏ mặt, không nói lời nào, lắc đầu.
“ Em kéo cổ áo xuống thấp một chút .” Đại Boss giống như đang theo dõi cái gì : “ Anh nhìn không rõ lắm .”
Cô lập tức cúi đầu, phát hiện áo ngủ mình hơi trễ, cảm thấy mặt càng đỏ hơn, vội vàng lấy tay che, hơi cáu : “ Anh nhìn cái gì vậy ?”
Đại Boss hơi nhướn mày, nhìn bộ dạng xấu hổ của ai đó, cười : “ Che kín thế làm gì? Có chỗ nào mà anh chưa nhìn thấy, thậm chí còn hôn qua .”
Ách! Tống Khinh Ca mặt đỏ đến mang tai , ngượng ngùng nói : “ Em cúp máy .”
“ Đừng .” Đại Boss lập tức ngăn lại, thật sự là rất nhớ cô, muốn nhìn cô thêm một chút.
Mỗi ngày chỉ có buổi tối là có thời gian trò chuyện video, cô đời nào chịu cúp máy, nhưng vẫn dọa : “ Nếu anh còn nói đến những thứ kia .. em cúp máy .”
“ Những ?” Đại Boss nhạo báng cô : “ Phiền Tống tiểu thư cho phạm vi .”
Tống Khinh Ca nghiêm túc suy nghĩ một chút, nhưng chẳng nghĩ ra được cái gì, vì vậy chuyển đề tài : “ Em đã xem video anh diễn thuyết .” Cô không nói cho anh biết, cô đã xem đi xem lại video đó mấy chục lần, mỗi câu, mỗi chữ anh nói cô đều nhớ rõ ràng, thậm chí nghe câu trước liền biết câu sau : “ Những lời sâu sắc đó anh học ở đâu vậy ?”
Đại Boss nhíu mày : “ Tùy tiện nói .”
Tống Khinh Ca hơi dẩu môi, rõ ràng là kiêu ngạo : “ Hừ, xem anh đắc trí kìa .”Thế nhưng, Tống Khinh Ca thực sự rất bội phục vì trình độ lý luận của anh.
Nhìn cô, Đại Boss cười cười : “ Công việc hôm nay thế nào ?”
Gần đây, trên internet mấy tấm hình của cô đã không còn bị mang ra bàn tán nữa. Thì ra, cái cơ hội mà Ô Tĩnh nói quả thật là nằm trong tay kẻ khác, nhưng cốt lõi là biết vận dụng để có lợi cho mình. Tin về cô ca sĩ kia đã phần nào choáng ngợp các trang báo mạng, hơn nữa diễn đàn kinh tế châu á như tiếp thêm một đợt sóng, tự nhiên làm cho những tin tức cũ kia bị đánh chìm.
Nhưng thế thôi vẫn chưa đủ, vì dư luận luôn đổi chiều cho nên nếu muốn an toàn bước ra khỏi trận chiến internet này, thì phải làm thêm vài việc. Cho nên, Đại Boss mới tham dự vào diễn đàn kinh tế châu Á, chuẩn bị cho chuyện trọng yếu cần phải làm.
“ Có chút bận rộn, bên em đang chuẩn bị cho buổi họp thường niên, nhưng mọi chuyện cũng đâu vào đấy rồi .” Khinh Ca nói, chẳng qua lại nghĩ đến hiệp ước với La thị, trong lòng nặng trĩu như đá đè, thật là khó giải quyết.
“ Chiều mai anh có chuyến bay, 5 giờ sẽ về đến thành phố Z .” Đại Boss nhắc nhở : “ Em nói là sẽ tới nhà anh đợi anh .” Anh dương mi tự đắc : “ Nhưng Nếu có người đến sân bay đón anh .. anh sẽ rất vui .”
“ Buổi tối mai em phải đi đến tập đoàn Đông Chu dự họp thường niên .” Tống Khinh Ca có chút khó nói, chiều nay vừa nhận được thiệp mời của tập đoàn Đông Chu , hiện tại hai tập đoàn đang hợp tác, nếu không đi, sợ rằng không có thành ý.
Đại Boss nhíu mi : “ Hoãn lại đi !”
“ Không được .” Tống Khinh Ca nói : “ Tập đoàn Đông Chu vừa mới cùng bên em hợp tác, nếu không đi, như vậy không được tốt .”
“ Em cho anh leo cây thì tốt hả ?” Đại Boss hơi bực, anh là đàn ông, làm sao mà không đoán ra Tôn Thần túy ông chi ý bất tại tửu : “ Nếu không hoãn được, thì em bảo người khác đi thay .”
“ Dì em rất bận, không thể phân thân được .” Tống Khinh Ca nói, cô không dám nói với anh trên thiệp mời của tập đoàn Đông Chu không viết tên “Tống thị” mà trực tiếp viết tên của cô. Nếu cô phái An Ny hoặc người khác đến, tập đoàn Đông Chu sẽ cảm thấy không được tôn trọng.
“ Vậy thì đến đó điểm danh xong thì đến nhà anh .” Đại Boss nói.
“ Được rồi !” Tống Khinh Ca mỉm cười, cái gì mà điểm danh. Anh làm như là đi học tại chức không bằng. Đột nhiên, cô nghĩ tới hiệp ước của La thị, liền hỏi : “ Phong Thành, anh có quen luật sư nào không ?” Tập đoàn của anh lớn như vậy, hiệp ước, hợp đồng nhiều chắc là phải có luật sư nắm chắc về luật. Hơn nữa, cô cảm thấy luật sư của Tống thị nói chuyện giật gân, không đưa ra được nhiều ý kiến tham khảo, vì vậy muốn nghe ý kiến của luật sư khác.
“ Có chuyện gì sao ?” Đại Boss hỏi.
Tống Khinh Ca gật đầu : “ Em có một chuyện rất khó giải quyết, muốn được tư vấn .”
“ Nói anh nghe xem nào !” Đại Boss nói.
“ Bên em có phần hiệp ước, đến kỳ hạn trong hiệp ước nhưng đối phương không gửi tiền qua. Theo quy tắc, thì đối phương như vậy là làm trái với giao ước .” Tống Khinh Ca hơi giấu giếm nói : “ Nhưng hôm nay, đối phương lại lấy ra một đoạn video, nói rằng nội dung trong video là điều kiện phụ. Nhưng điều kiện phụ này không được đề cập đến trong giấy tờ. Em muốn hỏi, điều kiện phụ này có giá trị pháp luật không ?”
Đại Boss suy nghĩ một chút : “ Em nói đối phương có video làm chứng ?”
Tống Khinh Ca gật đầu.
“ Trong video nói đến lời ước định bằng miệng, có nói rõ đây là điều kiện phụ đi kèm với hiệp ước không ?” Đại Boss hỏi.
Tống Khinh Ca lại gật đầu.
Đại Boss nói : “ Vậy thì video đó có thể có giá trị trước pháp luật .”
Tống Khinh Ca nhíu mày, thở dài : “ Nếu như vậy, thì bên em mới làm trái hiệp ước .”
“ Nếu như lời giao ước bằng miệng đó mà nằm trong khả năng của tập đoàn .” Đại Boss nói : “ Thì bên em thực hiện là ổn rồi .”
Ách! Làm sao cô dám nói cho anh biết nội dung của lời giao ước miệng đó : “ Quên đi, em sẽ cùng với luật sư bàn thêm một chút, xem có cách giải quyết nào khác không .”
Đại Boss lờ mờ đoán được, cô không muốn mình tham gia vào chuyện của tập đoàn, vì vậy nói : “ Vậy anh giới thiệu cho em một vị luật sư, đối với vấn đề hợp tác làm ăn, cậu ấy rất có kinh nghiệm .”
“ Vâng .” Tống Khinh Ca mừng rỡ, người được anh khen, chắc chắn là không tệ.
“ Cậu ấy tên là Ô Tĩnh .” Đại Boss nói : “ Anh sẽ gọi điện thoại hẹn trước, ngày mai cậu ấy sẽ liên lạc với em .”
“Ô Tĩnh ?” Tống Khinh Ca cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra.
“Chuyện vừa rồi, cậu ấy sẽ tư vấn và cho em ý kiến chuyên sâu hơn .” Đại Boss an ủi cô.
“Cảm ơn anh .” Cô cười nói.
Đại Boss nhíu mi.
Tống Khinh Ca cười, nhớ tới lời cảnh cáo của anh không cho phép nói “cảm ơn”, “xin lỗi” : “ Lần sau em không nói nữa .”
“Còn có lần sau ?” Đại Boss nhướn mày, cố ý nghiêm mặt.
“Không có .” Cô khẽ cười.
Cô cười khiến Đại Boss trước say rượu hiện tại say tình.
“Nhìn anh đi, say lờ đờ rồi .” Tống Khinh Ca nhìn anh, đau lòng : “ Anh đi tắm rồi ngủ đi .”
“ Ừ, Anh phải đi tắm .” Đại Boss hơi nhíu mày.
Tống Khinh Ca nhìn thấy anh đem cà vạt kéo sang một bên, bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi lộ ra vòm ngực rắn chắc. Cô ngượng ngùng, không tự chủ được nuốt nước miếng.
Đại Boss nhìn trong video thấy cô ngượng ngùng, mập mờ nói : “ Hiện tại, bắt đầu phát sóng trực tiếp video soái ca tắm .”
Ách! Tống Khinh Ca hơi quẫn : “ Em cúp máy đây .” Cô nằm xuống giường, trời ạ, cô lại thực sự muốn thấy video trực tiếp tắm của anh! Ách! Cô thầm mắng Tống Khinh Ca, mày rất không trong sáng.
Thím Cẩm không hề báo trước đẩy cửa vào, vội vàng nói : “ Đại tiểu thư, không hay rồi, Đổng sự Tống té xỉu .”
--
Bên ngoài phòng cấp cứu, Tống Khinh Ca đi qua đi lại, lo lắng không yên.
Mấy tháng trước, bởi vì chuyện mấy người châu phi, Tống Nhã Như đột nhiên bị trúng gió, ở trong ICU hai tháng .. Bây giờ, lại bị té xỉu, làm sao cô không lo lắng?
Sau khi chụp CT Bác sĩ khẳng định : “ Dì cô bị chảy máu não .”
Tống Khinh Ca đáy mắt đau xót , vội vàng hỏi : “ Dì tôi tình hình thế nào ?”
“ Cũng may, bị nhẹ thôi .” Bác sĩ nhìn phim : “ Tạm thời chưa cần can thiệp phẫu thuật, trước cứ đưa vào phòng bệnh, theo dõi 24 giờ rồi mới nói tiếp được .” Bác sĩ biết Tống Nhã Như cách đây 2 tháng bị trúng gió thì không vui, trách mắng : “ Cô là thân nhân mà lại như thế à, không được để cho bệnh nhân gặp phải tình huống gì gây kích động, tôi đã dặn rồi mà, hết lần này tới lần khác, không chịu nghe, hiện tại thì hay rồi .. cũng may dì cô mạng lớn, mới chớm thôi, bằng không thì mất mạng .”
Nghe bác sĩ nói, Tống Khinh Ca chỉ biết im lặng.
Sau khi đưa Tống Nhã Như vào phòng bệnh, thím Cẩm khuyên Tống Khinh Ca về nhà nghỉ, nhưng Khinh Ca căn bản không yên lòng, bác sĩ nói, phải theo dõi 24 giờ, vì vậy cô muốn được ở bên cạnh dì.
Cô biết tình hình trước mắt của Tống thị nếu bị kiện sẽ phải bồi thường một khoản khổng lồ, đối Tống Nhã Như là một đả kích quá lớn. Về đến nhà, dì giam mình trong thư phòng không ra ngoài, Khinh Ca lên mời dì xuống ăn cơm tối, dì nói không có khẩu vị.
Nếu muốn không phải bồi thường thì cô phải kết hôn với La Thế Sâm sao? Nhưng cô không muốn. Nếu không kết hôn với hắn, thì lấy đâu ra tiền để bồi thường, còn danh dự của Tống thị, mà dì cô hiện tại ra nông nỗi này, liệu có thể chịu đựng được .. Nghĩ đến đó, Tống Khinh Ca cảm thấy vô cùng thống khổ.
--
Sáng sớm, Tống Nhã Như vẫn chưa tỉnh lại. Bác sĩ tới mấy lần, kiểm tra đều nói phải theo dõi thêm. Trong lúc nhất thời, Tống Khinh Ca vô cùng bất an, chỉ biết khoanh tay chịu trói, trong lòng càng lúc càng rối loạn.
Hứa Hoa Mai đến thăm : “ Nhã Như sao rồi ?”
Tống Khinh Ca lắc đầu, vì cả đêm không ngủ, mắt hơi thâm, sắc mặt tiều tụy : “ Bác sĩ nói phải theo dõi, dì đã hôn mê hơn 10 tiếng, vẫn chưa tỉnh lại ạ .”
“ Vậy à .” Hứa Hoa Mai lắc đầu một cái.
Dì bởi vì hiệp ước với La thị nên mới .. .” Cô quệt quệt khóe mắt : “ Bác gái, bác nói giúp với bác trai chuyện hiệp ước đó chúng ta hãy giải quyết riêng, tiền bồi thường có thể giảm bớt không ạ ?”
Hứa Hoa Mai thở dài : “ Khinh Ca, nhà bác thế nào con cũng biết. Chuyện tập đoàn bác trai của con không cho bác xen vào. Huống chi, tập đoàn còn có các cổ đông, một số việc bác trai con không thể làm chủ được .”
Tống Khinh Ca yên lặng.
“Thật ra thì ..” Hứa Hoa Mai nói : “ Bác trai muốn con kết hôn với Thế Sâm cũng là có nguyên nhân .
“Bác gái, bác cũng biết con và Thế Sâm không hợp nhau .” Cô khéo léo nói.
“Bác biết, Thế Sâm bên ngoài không được nghiêm chỉnh, bác đã mắng cho nó một trận rồi .” Hứa Hoa Mai bất đắc dĩ nói : “ Khinh Ca, nhưng Thế Sâm nó chỉ yêu con thôi .”
Ách ! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen.
“Con biết không .” đột nhiên trong mắt Hứa Hoa Mai long lanh nước : “ Thế Sâm, hiện tại nó .. cũng đang nằm viện, ở tầng trên .”