Editor: Miliion Roses
“ Đến rồi .” Đại Boss ghé sát tai cô dịu dàng nói : “ Mở mắt ra .”
Tống Khinh Ca từ từ mở mắt, trước mặt là một bó hồng, nụ hoa kiều diễm, hé nở khiến cho tâm tình cô vui vẻ, cô nhận lấy hoa, hít sâu đáy mắt mang đầy ý cười nhìn anh : “ Thơm quá .”
“ Em Thích không ?” Đại Boss hỏi.
Tống Khinh Ca gật đầu, trong lòng vui mừng, một tay ôm hoa, một tay ôm anh, đầu nhẹ nhàng tựa vào ngực anh, nói : “ Có ạ .”
Đại Boss cúi đầu, hôn lên trán cô, dắt cô vào phòng ăn.
Trong phòng ăn không bật đèn, nhưng ánh sáng từ những ngọn nến lung linh trên bàn ăn dẫn lối cho họ bước vào. Trên bàn là những món ăn tây và rượu vang đỏ.
Nhìn anh tỉ mỉ chuẩn bị mọi thứ, Tống Khinh Ca rất cảm động, trong mắt dâng lên một màn sương, trong lòng vui mừng không dứt. Thì ra anh nói cô nhắm mắt lại là để cho cô một niềm vui bất ngờ. Cô ngẩng đầu nhìn anh : “ Ánh nến bữa tối sao ?”
Đại Boss khẽ gật đầu, đưa một hộp bằng nhung đến trước mặt cô.
“ Đây là gì ?” Tống Khinh Ca trong lòng hồi hộp.
Đại Boss dương mi nói : “ Mở ra xem một chút .”
Cô mím mím môi, mở ra, bên trong là một đôi khuyên tai bằng kim cương.
“ Anh đeo cho em nhé .” Đại Boss cầm đôi khuyên tai, dịu dàng giúp cô đeo vào, sau đó lùi lại vài bước nhìn cô : “ Rất hợp với em đó .” Anh sớm phát hiện cô có lỗ tai nhưng lại chưa bao giờ mang khuyên tai. Lần đi công tác vừa rồi, anh vô tình nhìn thấy đôi khuyên tai hình trái tim bằng kim cương này, vì vậy liền mua ngay.
Tống Khinh Ca hơi nhếch môi : “ Em rất thích .”
Đại Boss sờ đầu cô : “ Đói bụng không, nếm thử món thịt bò bít tết do Cố tiên sinh đích thân vào bếp làm .” Hôm nay, anh về sớm, đi mua thực phẩm, hoa nến. Tốn rất nhiều tâm tư chỉ để tạo cho cô một buổi tối lãng mạn.
“ Phong Thành .” Bữa tối lãng mạn, lại do chính tay anh chuẩn bị khiến cho Tống Khinh Ca rất vui, cô dịu dàng làm nũng : “ Luật sư Ô nói, em là bạn gái đầu tiên của anh, có phải anh ấy gạt em không ?”
Đại Boss cúi đầu cười, hỏi ngược lại cô : “ Em nói xem ?”
“ Chắc là không phải rồi .” Cô nói, bởi vì tất cả những gì anh nói, anh làm đều khiến cho cô rất khó tin rằng anh chưa từng yêu.
“ Tại sao ?” Đại Boss thâm ý nhìn cô.
Mặt cô hơi nóng lên : “ Em cảm giác .. Anh rất có kinh nghiệm !”
Ách! Đại Boss khẽ cười, ranh mãnh hỏi cô : “ Phương diện kia ?”
Mặt cô càng đỏ hơn : “ Tất cả các phương diện .”
Đại Boss giống như suy nghĩ điều gì, cười : “ Anh có thể hiểu là, em đối với anh ở tất cả các phương diện đều hài lòng ?”
Tống Khinh Ca ngượng ngùng.
“ Có một số việc là vô sự tư thông .” Đại Boss nhìn cô : “ Đặc biệt là .. ở trước người mình yêu .” Anh đối với cô, có một loại cảm giác phát ra tự nội tâm muốn sủng ái, bảo vệ cô.
“ Vậy .. những điều luật sư Ô nói là thật ?” Cô lại hỏi.
Đại Boss dương mi, không phủ nhận.
Tống Khinh Ca mím môi, cười.
Đại Boss khui rượu vang đỏ.
“ Em không thể uống rượu .” Nghĩ đến bé cưng trong bụng, cô nói.
Đại Boss cúi đầu, ánh mắt chứa chan vui vẻ, nhạo báng cô : “ Cơm tây sao lại không có rượu vang? Yên tâm, nếu em có uống say, anh cũng .. không “ bóc lột” em đâu .” Nghĩ đến buổi sáng, cô lên án anh “bóc lột “, anh lại cảm thấy buồn cười.
“ Em thật sự không thể uống .” Tống Khinh Ca nói : “ Em có ..”
“ Không sao đâu .” Dứt lời, anh rót rượu vang vào trong ly của cô : “ Uống một chút, được không ?”
Đại Boss phát hiện, trong lúc ăn cơm Tống Khinh Ca không chuyên tâm, luôn luôn thất thần. Ngay cả những gì anh nói cô cũng không nghe rõ. Anh rất không vui, hạ dao dĩa xuống, đi đến bên cạnh cô, khẽ nâng cằm, cúi đầu hôn lên môi cô.
Đến khi đầu óc cô choáng váng, anh mới buông cô ra : “ Trừng phạt em, xem em còn dám thất thần nữa hay không .”
Tống Khinh Ca đỏ mặt, trên môi đều là mùi vị của anh.
Đại Boss ngồi trở lại bàn ăn, bưng ly rượu hướng về phía cô.
Cô cũng giơ ly rượu lên, sau đó khẽ nhấp môi. Khi ly rượu vừa rời khỏi miệng, hai người cùng đồng thanh nói.
“ Anh ..”
“ Em ..”
Hai người nhìn nhau cười.
“ Em nói trước đi .” Đại Boss nhìn cô.
Tống Khinh Ca để ly rượu xuống : “ Anh nói trước đi .” Cô vẫn chưa nghĩ ra nên nói thế nào với anh về chuyện mang thai.
Đại Boss nói : “ Hai ngày nữa anh phải về thủ đô ăn tết .” Anh có chút bất đắc dĩ nói : “ Đây là quy định của gia đình anh, trong những ngày tết mọi người phải về đoàn tụ .” Cô ở đây, Anh thực sự không muốn đi.
Anh muốn đi sao? Tống Khinh Ca cảm thấy hơi mất mát, nhưng cố gắng thản nhiên nói : “ Đúng vậy, lễ mừng năm mới, mọi người trong nhà phải quây quần một chỗ .”
“ Khinh Ca .” Đại Boss nhìn cô, phát lời mời : “ Cùng anh lên thủ đô ăn tết nhé .” Với lại, cũng đến thời điểm giới thiệu cô với mọi người trong gia đình rồi.
“ Em không đi được, nhà em chỉ có hai dì cháu. Em không thể để dì một mình đón năm mới .” Cô làm sao muốn xa anh, nhưng thái độ của ông ngoại anh đối với cô .. Còn những vị trưởng bối trong gia đình anh nữa .. Cô giống như là chưa chuẩn bị tinh thần để gặp trưởng bối.
Đại Boss hơi có chút thất vọng, thật ra anh định đến giao thừa mới đi lên thủ đô nhưng mẹ và ông đều gọi điện thoại thúc giục anh rất nhiều lần : “ Vừa rồi em định nói gì ?”
“ Em .. em …” Tống Khinh Ca hơi ngẩn người, đột nhiên không có dũng khí nói.
“ Lúc nào thì biến thành nói lắp ?” Đại Boss giễu cợt cô.
Ánh nến bữa tối lãng mạn nhưng bởi vì Tống Khinh Ca luôn không chuyên tâm nên có chút trầm mặc.
Sau đó, hai người ra ghế sa lon xem ti vi, Đại Boss phát hiện cô vẫn cứ ngẩn ngơ suy nghĩ gì đó, chẳng lẽ khiêu vũ với tên Tôn Thần đó khiến cô nhớ mãi? Ách! Nghĩ vậy nhưng Đại Boss lại hỏi : “ Em suy nghĩ vì điều kiện phụ nằm trong giao ước sao ?”
Tống Khinh Ca nhìn anh, có chút khó hiểu.
“ Ô Tĩnh đã nói với anh rồi, vấn đề đó không quá khó giải quyết. Nếu như đối phương cố tình dây dưa, ép buộc, Ô Tĩnh sẽ giúp em giải quyết .” Đại Boss nhìn cô, hơi có chút trách cứ : “ Khinh Ca, anh là bạn trai của em, anh hi vọng em có điều gì khó khăn, khó giải quyết sẽ nói với anh, anh không muốn mỗi lần em có chuyện gì anh đều là người cuối cùng biết .”
Ách! Tống Khinh Ca có chút ngượng ngùng, nghĩ đến bé cưng trong bụng, lại không có dũng khí nói ra.
Đại Boss để đầu cô dựa vào vai mình, lẩm bẩm : “ Bờ vai của anh, là để cho em dựa vào .” Anh chỉ hi vọng cô là cô gái nhỏ nằm trong ngực mình, anh có năng lực sẽ giúp cô tránh gió che mưa.
Đáy lòng Tống Khinh Ca ấm áp, dựa vào ngực anh.
Trên Ti vi đang chiếu đến cảnh cảnh sát ập vào một sòng bài, những người cảnh sát giơ súng, phá cửa vào. Những người bên trong hốt hoảng chạy toán loạn ..
Tống Khinh Ca nghĩ đến những lời bức hôn của La Thế Sâm, lời dì khuyên gả cho hắn, cô nói : “ Phong Thành, La Thế Sâm đã xảy ra chuyện .” Sau đó, cô kể rõ ngọn nguồn mọi chuyện cho anh nghe.
Đại Boss nghe xong, nhíu mi không vui nhìn cô : “ Cho nên, thay vì tin tưởng liền nghĩ ngay rằng anh làm những điều đó ?” Khó trách, hôm đó cô gọi điện thoại nói những lời kích động như vậy.
“ Hắn nói là do cảnh sát đánh .” Cô nói.
“ Anh bảy làm việc có nguyên tắc, có chừng mực .” Đại Boss lắc đầu một cái : “ Sẽ không làm những chuyện mất nhân phẩm như vậy .” Loại đả thương tàn ác như vậy, anh không tin Vương Trữ Thanh làm.
Đại Boss lập tức gọi điện thoại cho Vương Trữ Thanh, nói rõ mọi chuyện. Sau khi cúp điện thoại, anh nói với Tống Khinh Ca : “ Anh bảy nói, trừ thẩm vấn hắn ra, không làm bất cứ chuyện gì khác .”
“ Không thể nào .” Tống Khinh Ca nói : “ Em đã hỏi bác sĩ chính của hắn, đúng là hắn bị thương như vậy ..” Cô cũng từng hoài nghi bệnh tình của La Thế Sâm, cho nên đã tìm bác sĩ xác định lại.
“ Hạ bộ của hắn có vấn đề hay không, điều này rất khó nói .” Đại Boss nói : “ Nhưng ít ra có thể khẳng định được, hắn đang lừa em .” Anh cau mày nhìn cô : “ Khinh Ca, em cứ như vậy không tin anh sao? Em nghĩ anh lại làm những chuyện xấu xa như vậy sao ?” Anh làm việc cũng có nguyên tắc, đâu phải bất chấp để đạt được mục đích.
Tống Khinh Ca ảm đạm.
Đại Boss gọi điện thoại : “ Ô Tĩnh, giúp tôi điều tra bệnh lý của La Thế Sâm, khoa XX, bệnh viện thành phố .”
Không quá nửa tiếng, Ô Tĩnh đã gửi bệnh lý của La Thế Sâm tới, giống với những gì Tống Khinh Ca nói.
Đại Boss đối với Ô Tĩnh nói : “…..”
Tống Khinh Ca ngồi bên cạnh anh, nghe anh nói chuyện điện thoại với Ô Tĩnh, đầu đầy vạch đen : “ Làm như vậy, không tốt lắm đâu!”
“ Có gì mà không tốt ?” Đại Boss ném điện thoại di động sang một bên : “ Làm thế mới kiểm nghiệm được bệnh tình của hắn là thật hay giả .”
Ách! Tống Khinh Ca : “ ….”
Đại Boss nói : “ Chuyện này, em đừng xen vào, cứ giao cho anh .” Anh mím môi, tên La Thế Sâm này, thủ đoạn quá hạ lưu, giám lừa gạt Khinh Ca của anh .. Xem anh xử lý hắn như thế Nào.
--
Hai ngày sau, Đại Boss lên thủ đô ăn tết.
Tống Nhã Như cũng đã xuất viện về nhà.
Khi Tống Khinh Ca tan việc về nhà, thì thấy trong sân có xe ô tô của Hứa Hoa Mai. Cô nhíu mày nhìn hướng phòng khách thấy Tống Nhã Như và Hứa Hoa Mai đang nói chuyện phiếm.
“ Khinh Ca, con đã về .”
Hứa Hoa Mai trước đó còn lạnh lùng, khó chịu hiện tại lại vô cùng vui vẻ, mỉm cười khiến cho Tống Khinh Ca vô cùng kinh ngạc, cô có chút nghi ngờ nhưng vẫn lễ phép nói : “ Bác gái, bác mới đến chơi ạ .” Có lẽ bởi vì mang thai khiến cho cô có cảm giác mệt mỏi, chỉ muốn về phòng nghỉ ngơi.
“ Khinh Ca !” Tống Nhã Như gọi cô lại : “ Lại đây .” Bà sẵng giọng : “ Bác Hoa Mai hôm nay đặc biệt đến thăm con đấy .”
Ách! Tống Khinh Ca càng kinh ngạc : Hứa Hoa Mai đến thăm cô?
“ Đứa nhỏ này sao vậy ?” Tống Nhã Như nói : “ Mau đến đây ngồi .”
Tống Khinh Ca đành phải bước đến.
“ Khinh Ca .” Hứa Hoa Mai quan sát cô, thân thiết nói : “ Con đừng đi giày cao gót nữa .” Bà nhìn cô nói tiếp : “ Ngày mai, bác cho người mang đến cho con vài đôi giày bệt và dép lê để con dễ đi lại .”
Lời của bà khiến cho Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen, bà có ý gì vậy.