Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một

Chương 82: Chương 82: Chương 81 Mình không có lựa chọn nào khác




Editor: Miliion Roses

“ Dì đồng ý với đề nghị của con, thì ai đồng ý với quyết định đó của dì ?” Sắc mặt Tống Nhã Như tương đối khó coi : “ Khinh Ca, con không thể vì bản thân mà ích kỷ như vậy được, sau này còn là người thừa kế Tống thị, tùy hứng như vậy có phải là quá ấu trĩ không ?”

Tống Khinh Ca cau mày, cô đã tỏ rõ thái độ rồi, nếu Tống Nhã Như tiếp tục nói nữa, chỉ làm cho quan hệ hai dì cháu trở lên căng thẳng. Vì vậy, cô nói : “ Con có hẹn tiểu Uyển ăn cơm .”

Nhìn Tống Khinh Ca rời đi, Tống Nhã Như rất tức giận. Bà có chút khó hiểu, Tống Khinh Ca luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời, thế nào mà gần đây lại ngang ngạnh vậy?

Nhìn thái độ của cô rất kiên quyết, không chịu phụ diễn cùng La Thế Sâm. Hiện tại, Tống thị và La thị mới bước vào hợp tác giai đoạn đầu, tiền phía bên La thị vẫn chưa chịu bỏ ra. Nếu như hiện tại xảy ra biến cố, có phải là hỏng việc không? Tống Nhã Như rất nhức đầu, phải làm sao bây giờ?

--

Khinh Ca đến nhà Hứa Uyển thì Hứa Uyển vẫn còn đang ngủ.

Khinh Ca kéo rèm cửa sổ ra, để cho ánh nắng chiếu vào. Hứa Uyển lười biếng nằm trong chăn, lấy tay che mắt : “ Để mình ngủ thêm một chút nữa .”

“ Gần mười hai giờ rồi, cậu còn ngủ ?” Tống Khinh Ca ngồi ở mép giường, nhìn bạn thân cười cười : “ Tối hôm qua làm gì hử ?” Nói dứt câu, cô mới để ý. Giường đệm có chút xộc xệch, hoàn toàn không giống phong cách của Hứa Uyển.

“ Đồ lười biếng, dậy mau .”

“ Khinh Ca, mình muốn tắm .” Hứa Uyển miễn cưỡng, giống như rất mệt mỏi, làm nũng nói : “ Giúp mình chuẩn bị nước tắm đi .”

Tống Khinh Ca đi vào phòng tắm, lấy vòi sen rửa qua bồn tắm sau đó xả nước. Không lâu sau, Hứa Uyển mặc áo ngủ đi vào phòng tắm. Khinh Ca thoáng thấy trên cổ bạn có dấu hôn, nghĩ đến giường đệm có chút xộc xệch, liền đoán ra điều gì.

Khi Hứa Uyển đi tắm, Khinh Ca giúp cô dọn dẹp lại phòng, vô tình phát hiện chiếc hộp giấy Hermes ở dưới sàn. Hứa Uyển không phải tẩy chay hàng hiệu, nói đó là “đốt tiền” sao? Sao lại mua về dùng?

Cô đột nhiên nghĩ đến cái hộp giấy của Lê Hân, cũng là nhãn hiệu Hermes, giống y hệt chiếc hộp này. Chẳng lẽ Hứa Uyển cùng Lê Hân ..

Vừa nghĩ tới điều này, Tống Khinh Ca có chút lo lắng. Bởi vì, cô nghe giám đốc Tôn nói, Lê Hân đã kết hôn rồi. Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, khiến lòng cô càng lo lắng. Hứa Uyển là bạn thân nhất của cô, cô phải nhắc nhở cô ấy.

Đợi Hứa Uyển tắm rửa xong, đã đến giữa trưa. Hai người đi ra ngoài ăn cơm.

“ Tiểu Uyển .” Tống Khinh Ca cố ý nói : “ Hai ngày nữa mình đi lên thủ đô, cùng với tập đoàn đa liên kết ký hợp đồng .”

“ Vậy à? Chúc mừng cậu .” Hứa Uyển hôm nay có vẻ rất vui, khẩu vị rất tốt. Không la hét đòi giảm cân như trước, lúc ăn rất ngon miệng.

“ Lần này mở họp, Lê tổng cũng tới, sáng sớm hôm nay mới rời đi .” Tống Khinh Ca nhìn bạn, thử dò xét : “ Nếu biết cậu trở lại, mình đã mời ngài ấy ở lại cùng chúng ta ăn cơm .”

“ Không cần, mình với ngài ấy không quá quen .” Sắc mặt Hứa Uyển có chút biến hóa nhưng nhanh chóng bình thường lại.

Tống Khinh Ca nhìn bạn : “ Ngài ấy rất nho nhã, điềm đạm lại dễ gần .” Dứt lời, cố ý nói thêm câu : “ Trợ lý của mình rất thích ngài ấy, nhưng mà nghe nói ngài ấy đã kết hôn rồi .”

“ Là sao ?” Hứa Uyển hơi rũ mắt.

“ Tiểu Uyển, vợ của Lê Hân cậu đã gặp qua chưa ?” Khinh Ca hỏi.

Hứa Uyển múc thêm một chén canh, cho một ít hành vào đó, uống một hớp : “ Thơm quá, Khinh Ca cậu nếm thử đi .” Dứt lời, cô cũng múc cho Khinh Ca canh.

Tống Khinh Ca nhìn bạn mình quá vô tư, cuối cùng lo lắng không thôi đành nói : “ Cuộc sống này, nam nữ quá bất bình đẳng .”

Hứa Uyển cười ha ha : “ Tống tiểu thư, tiểu thư cơm áo không phải lo đến, nên thỏa mãn đi .”

“ Cậu xem, lần trước cái video bất nhã kia .” Khinh Ca nói : “ Mọi người gần như đã quên lãng La Thế Sâm, nhưng lại không buông tha Đổng Tùng San. Cậu có thấy không, cô ta bị chửi rất khó nghe, ai cũng nói cô ta là “tiểu tam” .”

Hứa Uyển đang ăn canh thì bị sặc.

“ Thật ra, mình và La Thế Sâm chẳng có gì cả, cũng chẳng phải vì cô ta mà hủy hôn .” Tống Khinh Ca nói : “ Nhưng dân mạng đâu có biết, ai cũng gọi cô ta là “tiểu tam”, mình nghe nói, hiện tại đài truyền hình đang đình chỉ công việc của cô ta .”

“ Là sao ?” Hứa Uyển thuận miệng hỏi : “ Mình ngày nào cũng bận quay phim, không để ý lắm .”

“ Nếu như bị mang tiếng “tiểu tam”, tiếng xấu sẽ để đời. Nhất là làm trong làng giải trí, truyền thông ..” Tống Khinh Ca nói.

Hứa Uyển nhàn nhạt nói : “ Khinh Ca, đừng nói nữa .” Lời của Tống Khinh Ca, làm sao cô nghe mà không hiểu?

Tống Khinh Ca nhìn cô : “ Tiểu Uyển ..”

“ Không sai, mình và Lê Hân là quan hệ đó .” Hứa Uyển ngẩng đầu nhìn cô : “ Nhưng mà, bọn mình chỉ là qua lại vì tiền, không có tình cảm gì. Mình cũng chưa từng nghĩ đến việc phá hoại gia đình anh ấy .”

“ Tiểu Uyển, như vậy là .. không đúng .” Tống Khinh Ca ngỡ ngàng, Hứa Uyển mà cô biết không phải người như vậy, cô lo lắng, thật sự lo lắng Hứa Uyển sẽ thành Đổng Tùng San thứ hai.

“ Mình biết : “ Hứa Uyển có chút bất đắc dĩ nói : “ Biết nói thế nào với cậu đây? Anh ấy coi trọng mình, còn mình lại cần tiền .” Cô cười khổ : “ Mình không có lựa chọn nào khác .”

“ Lần trước cậu cho mình mượn 100 vạn, là Lê Hân đưa sao ?” Nghĩ lại chuyện này, Tống Khinh Ca hỏi lại.

Hứa Uyển không phủ nhận.

“ Tiểu Uyển, cậu vì mình mà` làm như vậy sao ?” Tống Khinh Ca mắt ướt ướt, khổ sở hỏi.

“ Mình đâu có vĩ đại như vậy .” Hứa Uyển tự cười nhạo : “ Tiền đó, cậu phải nhanh trả lại mình. Mình phải tiết kiệm, chuẩn bị dưỡng già .”

“ Tiền quan trọng như vậy sao ? Tiểu Uyển, trước đây cậu không như vậy .” Tống Khinh Ca nhìn bạn, có chút xót xa.

“ Ai nói tiền không quan trọng ?” Hứa Uyển cười lạnh : “ Khinh Ca, mình đã ở trong giới giải trí lăn lộn 10 năm, vai diễn ngày càng ít, có khi diễn những vai mà không có lời thoại. Tiền kiếm không đủ tiêu, ngay cả nhà cũng là ở nhờ của cậu ..”

“ Nhưng cậu còn có mình!” Tống Khinh Ca nói.

“ Chẳng lẽ cả đời mình cứ ăn bám vào cậu sao ?” Hứa Uyển cười khổ.

“ Cậu có thể đổi sang nghề khác mà .” Tống Khinh Ca nói : “ Hoặc là đến Tống thị làm ?”

“ Đổi nghề? Mình không có trình độ học vấn, công việc chẳng có kinh nghiệm, vào tập đoàn của cậu có thể làm việc gì ?” Cô tự giễu : “ ở trong giới giải trí, có rất nhiều quy tắc ngầm. Mà cậu cũng biết đó, những người như mình dù không có tai tiếng cũng bị người đời gán cho. Đánh đồng tất cả, cậu hiểu không? Rất khó tìm được một người yêu mình thật lòng. Mình cũng cần có một điểm tựa, để không bị bức đến mức hàng đêm phải “qua đêm” với đàn ông để đổi lấy từng vai diễn.” Giọng cô nghẹn ngào : “ Bây giờ , tối thiếu mình còn được lựa chọn .”

“ Nhưng anh ta đã kết hôn, một khi chuyện hai người bị vỡ lở, cậu làm thế nào ?” Tống Khinh Ca không khỏi lo lắng nói.

“ Anh ấy tìm đến mình, chẳng qua chỉ muốn vui đùa một chút thôi, đợi đến khi anh ấy chán ghét mình, chúng mình sẽ tự giải tán .” Hứa Uyển nói : “ Cậu xem, mình làm diễn viên bao lâu rồi, nhưng cơ bản chẳng ai nhớ tên. Ký giả cũng chẳng ngu mà đi chụp ảnh mình .”

“ Tiểu Uyển ..”

“ Khinh Ca, mình biết cậu lo cho mình. Nhưng mình biết chừng mực .” Hứa Uyển nói : “ Sẽ không làm gì quá đáng .”

Không khí có chút lúng túng, Tống Khinh Ca thở dài, nhìn bạn thân không khỏi lo lắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.