Editor: Giả Bảo Ngọc
“ Mệt lắm không ?” Nhìn cô nằm yên trên giường, giống như rất mệt mỏi, Đại Boss khẽ lay lay, sau đó hôn lên trán cô, có chút hối hận, đáng lẽ không nên dày vò cô quá nhiều.
“ Có chút mệt .” Tống Khinh Ca nhắm nghiền hai mắt, mơ màng đáp lại.
Nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, Đại Boss không rời ra được, khẽ nhéo lên mũi cô : “ Ai bảo em cố tình gây chuyện ?” Trong bồn tắm, nếu không phải cô trêu anh thì cũng không đến nỗi mệt không mở được mắt như thế này.
“ Em không có .” Tống Khinh Ca mệt mỏi rã rời, cho dù không mở nổi mắt nhưng cũng không đành lòng ngủ. Rất nhiều ngày không gặp anh, nên cũng muốn cùng anh nói chuyện.
Ngón tay Đại Boss vuốt ve môi cô : “ Môi mềm thế này mà nói ra toàn những lời khô cứng .” Anh ghé sát tai cô, trêu đùa : “ Tự mình chuốc lấy khổ cực đi .”
Tống Khinh Ca làm nũng, đưa tay vòng qua ôm lấy hông anh.
Đại Boss cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn, cảm thấy vô cùng đáng yêu. Anh giúp cô đắp chăn, vén những lọn tóc xõa ở gò má ra sau tai : “ Có đói bụng không, muốn ăn chút gì không ?”
Tống Khinh Ca lắc đầu, nhưng chợt nghĩ ra điều gì, lập tức mở mắt : “ Anh có đói bụng không, em cùng anh đi ăn .” Cô nhớ, anh vẫn chưa ăn cơm tối.
Nhìn bộ dạng cô đang ngủ say lại bừng tỉnh dậy, Đại Boss khẽ cười, môi mỏng hôn lên trán cô, mập mờ nói : “ Anh vừa mới ăn no rồi .”
Tống Khinh Ca xấu hổ, tựa đầu vào lồng ngực anh, nghe tiếng trái tim anh đang đập, cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.
“ Em ngủ đi .” Nhìn bộ dạng của cô, quả thực là rất mệt mỏi. Đại Boss tắt đèn, hôn lên môi cô : “ Ngủ ngon .”
“ Ngủ ngon .”
--
Chuông báo thức của điện thoại di động vang lên.
Tống Khinh Ca càu mày, mở mắt ra, đưa tay với lấy điện thoại di dộng, mới nhìn qua đã vội vàng ngồi dậy.
“ Ngủ thêm chút nữa đi .” Tay Đại Boss ôm ngang hông cô.
“ Em phải dậy .” Tống Khinh Ca đẩy tay anh ra, vén chăn bước xuống giường, đi vào phòng tắm.
Cô nhìn mình trong gương, mặc dù toàn thân đau nhức nhưng sắc mặt lại vô cùng tốt. Cô đánh răng, rửa mặt sau đó trang điểm nhẹ nhàng, nhìn qua rất khoan khoái, xinh đẹp. Sau đó, bước ra khỏi phòng tắm thì thấy Đại Boss đã rời giường : “ Sao anh không ngủ thêm một lát nữa ?”
“ Anh đưa em đi ăn sáng .” Đại Boss nói xong, liền bước vào phòng tắm.
Tống Khinh Ca nhìn anh tinh thần sảng khoái, không có lấy một chút mệt mỏi. Nghĩ đến mình chân mỏi, lưng đau liền đi đến bên cửa phòng tắm : “ Anh không mệt sao ?”
Đại Boss đang đánh răng, dùng đuôi mắt liếc cô một cái : “ Em rất mệt ?”
“ Ừm, Rất mệt .” Tống Khinh Ca gật đầu.
“ Nhìn dáng vẻ của em chắc chắn thiếu rèn luyện .” Đại Boss nói.
Tống Khinh Ca suy nghĩ một chút, quả thật là cô ít vận động : “ Đợi em trở về, sẽ đến phòng tập, mỗi tuần chạy bộ một vài buổi .”
“ Tập cái đó không có tác dụng .” Đại Boss súc miệng xong, liền với khăn rửa mặt.
“ Vậy luyện tập thế nào thì có tác dụng ?” Tống Khinh Ca nhướn mày hỏi.
Đại Boss tiến tới, hôn phớt lên môi cô : “ Tìm người huấn luyện .”
Tống Khinh Ca nghĩ một chút, hỏi : “ Đến phòng tập tìm sao ?”
Đại Boss dương mi tự đắc : “ Trước mặt em có sẵn một người, sẽ cùng em luyện tập .” Anh trêu cô : “ Vẫn là miễn phí !” Nói xong, bước ra khỏi phòng tắm.
Tống Khinh Ca cười, đi sau lưng anh, nói : “ Xin hỏi huấn luyện viên, em thích hợp với loại vận động nào ?”
Đại Boss quay lại nhìn cô, ranh mãnh nói : “ Loại hình vận động tối qua không tệ. Nơi tập rất phong phú. Trên giường, phòng tắm, ghế so pha, phòng bếp cũng có thể .”
Ách! Tống Khinh Ca vừa xấu hổ vừa lúng túng, khẽ cáu : “ Hừ !“. Cô giận dỗi, cầm túi xách bước đi. Cảm giác thấy Đại Boss đi theo sau lưng mình, cô quay đầu lại : “ Đứng lại .”
Đại Boss ngoan ngoãn đứng cách cô 2 thước.
“ Không được đi theo em .” Cô cong môi, khẽ quát.
“ Anh cùng em đi ăn sáng ?” Đại Boss vô tội nói.
“ Không cần anh đưa đi .” Tống Khinh Ca hờn dỗi, nhưng không nhịn được liền giải thích : “ Em đi cùng đồng nghiệp, nếu bọn họ nhìn thấy, sẽ không tốt .”
Đại Boss nhíu mày, bất đắc dĩ gật đầu. Vốn tưởng rằng ra khỏi thành phố Z là thoát kiếp secret lover ai ngờ đến thủ đô mà vẫn bị cô giấu kỹ.
--
“ A .” An Ny bưng ly sữa lên, nhìn phía sau lưng Tống Khinh Ca : “ Đó không phải là Cố tổng của ZK sao? Ngài ấy ở cùng khách sạn với chúng ta .”
Tống Khinh Ca không quay đầu lại, làm bộ như không thèm để ý đến, tập trung ăn điểm tâm.
“ Tống tổng, cô có cần qua bên đó chào hỏi không ?” An Ny nhỏ giọng hỏi.
Ách! Tống Khinh Ca quay đầu nhìn, thấy Đại Boss đang ngồi bên cạnh cửa sổ ăn sáng, dáng vẻ ưu nhã, cao quý:“ Không cần, cũng không phải là quá quen .”
Ngồi cùng bàn ăn còn có hai trợ lý. Tống Khinh Ca cùng họ bàn bạc một chút về công việc.
Thấy An Ny cứ nhìn chằm chằm phía sau lưng mình, bĩu môi.
“ Sao vậy ?” Tống Khinh Ca hỏi.
An Ny thấp giọng nói : “ Cô quay lại nhìn một chút .”
Tống Khinh Ca không rõ ý của An Ny, quay đầu lại. Nhìn thấy phía đối diện chỗ ngồi của Đại Boss có một người phụ nữ vô cùng bốc lửa, cười tươi như hoa, e lệ kiều diễm. Trong lòng Khinh Ca hơi khó chịu, cầm ly sữa lên uống một ngụm.
“ Cô ta mặc ít vải thế kia, không lạnh sao ?” An Ny lẩm bẩm.
Trợ lý gầy ngồi bên cạnh tiếp lời : “ Ở trong này có lò sưởi. Với lại, ngồi đối diện soái ca, muốn lạnh cũng khó ?”
An Ny lắc đầu.
“ Các chị đoán xem, cô ta có quyến rũ được Cố tổng không .” Người trợ lý gầy thấp giọng hỏi.
“ Chắc là hơi khó đấy .” An Ny nhấp một ngụm sữa nói.
“ Chưa chắc đâu .” Người trợ lý cười nói : “ Đàn ông mà, đối diện với người đẹp có thể bình tĩnh được sao? Huống chi người đẹp kia lại vô cùng mát mẻ ?”
“ Nhưng Cố tổng chưa từng có scandal .” An Ny nói : “ Tống tổng, cô quen với Cố tổng, cô nói xem ?”
Ách! Tống Khinh Ca lắc đầu. Ban đầu cô quyến rũ anh, bộ dạng lúc đó rất thảm hại mà anh vẫn mắc câu. Hiện tại người phụ nữ kia lại vừa xinh đẹp, vừa bốc lửa, anh ..
“ Woa, các chị nhìn đi. Người phụ nữ kia đi sang ngồi bên cạnh Cố tổng rồi !” Giọng nói có chút kích động của người trợ lý gầy.
Tống Khinh Ca quay đầu lại, quả thật người phụ nữ đó đã dời chỗ đối diện, chuyển qua ngồi sát cạnh Đại Boss. Cô nhíu mà, mím môi. Trong lòng cảm nhận ghen tuông đang lăn tăn gợn sóng.
“ Cứ đà này, chắc là quyến rũ được rồi .” Người trợ lý gầy thở dài : “ Cô ta dáng dấp có gì đặc biệt đâu! Khẩu vị của Cố tổng cũng bình thường quá đi !”
“ Quyến rũ được thì sao ?” An Ny cười cười : “ Người đàn ông ưu tú như Cố tổng, vì một đóa hoa tươi mà bỏ lỡ cả một rừng hoa sao ?”
“ Chắn chắn là không rồi.”
Đúng thế. An Ny phân tích : “Hơn nữa, người phụ nữ nào mà làm người yêu của ngài ấy, chắc chắn sẽ bị để ý, đem ra so sánh, rất mệt.”
“Đúng đó .” Người trợ lý gầy suy nghĩ, gật đầu đồng tình với An Ny.
“Cho nên, nếu yêu quý bản thân mình, thì nên tránh xa soái ca .” An Ny nói đùa.
Tống Khinh Ca nghe xong, có chút buồn phiền, không vui cầm khăn giấy lau khóe môi : “ Tôi xuống đại sảnh lầu dưới chờ các cô .” Dứt lời, đứng dậy bước đi.
Đợi khi cô ra khỏi phòng ăn, người trợ lý gầy hỏi : “ chị An Ny, Tống tổng sao vậy, trước đó vẫn tốt nhưng bây giờ hình như không vui, có phải chúng ta đã nói sai điều không ?”
An Ny cũng cảm thấy lạ : “ Không đâu.” Bình thường, mấy nhân viên cũng hay nói đùa trước mặt Tống Khinh Ca, cô ấy chưa bao giờ giận.
Người trợ lý gầy thấp giọng :“Em nghĩ, trước đó Tống tổng chắc cũng rất buồn phiền vì video bất nhã kia. Ai ở trong trường hợp đó cũng cảm thấy buồn lòng .”
An Ny huých huých tay vào người trợ lý gầy : “ Đừng nói linh tinh, mau ăn đi .”
“ Ê, các chị nhìn kìa .” Người trợ lý gầy nói : “ Cố tổng cũng đứng dậy đi rồi .”
An Ny quay lại nhìn, thấy Đại Boss đi ra khỏi phòng ăn, còn người phụ nữ kia đang ngồi trên ghế, bộ dạng có vẻ rất tức giận.
“ Không quyến rũ được rồi! .” Người trợ lý gầy nói nhỏ : “ Cố tổng đúng là một người đàn ông nghiêm chỉnh, thật là người đẹp ngồi cạnh mà trong lòng không hề loạn .” Cô thở dài một tiếng : “ Thật ra thì Tống tổng của chúng ta cũng rất xinh đẹp, nếu đứng cùng Cố tổng rất xứng đôi .”
An Ny gật gù : “ ngoại hình và gia cảnh đúng là rất xứng đôi .” Cô không khỏi tiếc nuối : “ Nhưng mà, Tống tổng đã là hôn phu rồi .”
“ Em nghe nói, Tống tổng và Cố tổng rất thân quen .” Người trợ lý mặt tròn tròn trước đó vẫn trầm mặc, đột nhiên nói : “ Các chị có muốn nghe không ?”
An Ny và người trợ lý kia cùng hướng về phía cô ta.
“ Các chị còn nhớ không ? Sau chuyện video bất nhã kia, Tống tổng cùng với Sâm thiếu đi tham gia buổi từ thiện .” Trợ lý mặt tròn nói.
“ Nhớ, ngày hôm sau báo chí còn đăng hình họ, trai tài gái sắc rất xứng đôi .” Người trợ lý gầy nói.
“ Đêm đó, tranh của Tống tổng được trả giá cao nhất, 1000 vạn .” Trợ lý mặt tròn nói.
“ Ừ, chuyện này tôi vẫn nhớ .” An Ny tiếp lời.
“ Vậy, các chị có biết ai mua bức tranh đó không ?”
“ Hình như không phải Sâm thiếu ?” Người trợ lý gầy hỏi.
An Ny suy nghĩ một chút, đột nhiên hô nhỏ : “ Chẳng lẽ là Cố tổng ?”
Trợ lý mặt tròn vỗ tay : “ Chị An Ny quả là thông mình .” Cô thấp giọng nói : “ Nghe người tham dự buổi tiệc hôm đó nói, bức tranh của Tống tổng được Sâm thiếu và Cố tổng đấu giá, không phân cao thấp. Người MC đề nghị Cố tổng nhường lại cho Sâm thiếu nhưng ngài ấy nói : “ Tôi đã nhìn trúng cái gì, sao phải nhường cho người khác .” Sau đó, trực tiếp ra giá 1000 vạn, làm cho mọi người có mặt ở hội trường được một phen kinh hãi. Các chị cũng biết Tống tổng vẽ tranh để ở phòng trưng bày, mỗi bức chỉ bán được mấy ngàn. Tại sao trong buổi từ thiện lại bán được tới 1000 vạn. Chỉ có thể giải thích, người mua là “túy ông chi ý bất tại tửu *.”
“ Ý cô là , Cố tổng rất coi trọng Tống tổng ?” Người trợ lý gầy hỏi : “ Nhưng tôi lại thấy Tống tổng và Cố tổng không quá quen, nếu không tại sao ngồi ăn cơm cùng một phòng mà không lên tiếng chào hỏi ?”
Trợ lý mặt tròn nói : “ Chuyện này, khó nói lắm .”
Phụ nữ sở trường là buôn chuyện, huống chi ngồi đây có tới 3 người phụ nữ. Người trợ lý gầy hỏi : “ chị An Ny, chị làm việc bên cạnh Tống tổng, chuyện của cô ấy, chị chắc là biết rõ nhất. Chị nói xem giữa hai người họ rốt cuộc có hay không ..”
*Ý không ở trong lời, có dụng ý khác.