Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một

Chương 89: Chương 89: Chương 88 Đại Boss xuất chiêu




Chương 88 Đại Boss xuất chiêu

Editor: Million Roses

Sau một hồi say sưa “rèn luyện”, Đại Boss nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô, lại cảm thấy hối hận vì dày vò cô hơi nhiều. Anh ôm cô vào trong phòng tắm, giúp cô tắm qua. Sau đó, ôm cô trở về giường, cả quá trình, mắt cô cũng không mở.

Đại Boss đắp chăn cho cô, thuận tay cầm lấy điện thoại di động của cô, vào phần nhật ký cuộc gọi xóa đi cuộc gọi gần nhất. Sau đó, hôn cô, tắt đèn đi ngủ.

Làm người yêu bí mật cảm giác rất khó chịu.

Anh không hỏi cô khi nào thì công khai chuyện này. Vì không muốn gây cho cô áp lực, nhưng cũng không có nghĩa là anh cứ ngồi đó chờ chết. Phong cách làm việc của anh trước giờ luôn chủ động giành lấy. Vì vậy, phải chủ động xuất chiêu.

--

La Thế Sâm đứng cạnh cửa sổ sát đất trong biệt thự. Cả người bừng bừng lửa giận.

Vừa rồi, trong điện thoại di động truyền tới tiếng ngâm nga của phụ nữ, tiếng thở dốc của đàn ông, khiến cho hắn tức giận không nguôi.

Bởi vì, hắn không bao giờ nghĩ một người luôn bảo thủ như Tống Khinh Ca lại cùng một người đàn ông lên giường. Hơn nữa còn như vậy .. Dĩ nhiên, hắn cũng đoán được người đàn ông kia là ai. Trong lúc nhất thời, ghen tuông khiến cho lửa giận lan tỏa khắp người.

Cửa phòng tắm mở ra, Chu Châu mặc đồ ngủ vô cùng gợi cảm bước ra ngoài. Phát hiện La Thế Sâm đang tức giận, cô yểu điệu bước tới ôm lấy hắn từ phía sau, làm nũng : “ Sâm thiếu ..”

La Thế Sâm đang nổi cơn thịnh nộ, vung tay hất cô ta ra.

Chu Châu không phòng bị, thiếu chút nữa ngã nhào xuống. Thế nhưng, cô không hề tức giận, thuận theo đà nằm xuống sàn nhà, bày ra tư thế gợi cảm, ngón tay để trước ngực tiếp tục làm nũng : “ Sâm thiếu ..”

Đáy mắt La Thế Sâm ngút ngàn lửa giận, cả người tỏa ra ác độc. Nhìn bộ dạng lẳng lơ của Chu Châu, lại nghĩ đến Tống Khinh Ca đang vui vẻ cùng Cố Phong Thành. Trong lúc nhất thời, cơn giận bốc lên đỉnh điểm. Hắn bước tới, không khách khí vung tay cho cô mấy bạt tai : “ Đồ gái điếm !” Chưa hả giận, còn vung chân đá thêm mấy cái.

Chu Châu không ngờ La Thế Sâm lại bạo lực như vậy. Trong lòng hốt hoảng nhưng không dám phản kháng, thậm chí còn không dám khóc. Cô bò đến bên chân hắn, ôm lấy. Giọng nói mang theo cáu giận pha thêm chút nức nở : “ Sâm thiếu ..”

Lửa giận trong người La Thế Sâm chưa nguôi, tâm phiền ý loạn đưa tay đẩy cô ra.

Nhưng Chu Châu ôm chặt bắp đùi hắn, khuôn mặt cọ qua cọ lại, tay không ngừng vuốt ve. Nhìn sắc mặt hắn sau đó kéo áo choàng tắm của hắn xuống.

Cho dù cơn giận của La Thế Sâm chưa có xe cứu hỏa nào tới dập nhưng nhìn bộ dạng đáng thương, làm nũng của Chu Châu, lại nghĩ đến hôn thê của mình đang cùng với .. Sau đó, bởi vì tâm tình khó chịu, hắn chẳng cần dịu dàng, đem tất cả tức giận trút lên người cô.

..

Xong chuyện, La Thế Sâm cho cô tiền, nói cô xéo khỏi đây.

Chu Châu biết điều cầm tiền, nũng nịu nói tạm biệt. La Thế Sâm tối nay đặc biệt khiến cho cô sợ, chỉ sợ hắn sẽ tiếp tục dày vò cô, cho nên thuận tiện nhận tiền rồi biến.

Khi cô vừa ra tới cửa lớn của biệt thự, đang chuẩn bị ngồi lên xe thì có một bóng người xông tới. Chưa nghe thế nào đã bị người đó cho mấy bạt tai : “ Chu Châu, đồ gái điếm !”

Chu Châu rất khó chịu vì La Thế Sâm, bây giờ lại bị ăn thêm mấy bạt tai, tâm trạng khó chịu đến cực điểm, xoay người đáp lễ lại mấy bạt tai : “ Đổng Tùng San, cô nổi điên cái gì thế ?”

“ Cô giành của tôi show dẫn, giờ lại còn giành cả người đàn ông của tôi !” Đổng Tùng San nổi giận đùng đùng, vung tay tới : “ Xem hôm nay tôi có đánh chết cô không .” Mỗi đêm cô đều cải trang tới đây, nhưng lần nào cũng không gặp được La Thế Sâm. Tối nay, nhìn thấy xe Chu Châu dừng lại ở đây, cô cực kỳ phẫn nộ, nhưng dù sao cô vẫn sợ La Thế Sâm cho nên không dám xông vào, chỉ có thể đứng ngoài ôm cây đợi thỏ.

Chu Châu sợ đánh nhau sẽ bị thương ở mặt, là MC mặt mũi không thể để bị thương tích. Vì vậy, lấy tay che lên, không vui nói : “ Đổng Tùng San, đừng có tỏ ra mình không có não chứ? Cuộc sống riêng tư không kiềm chế, mất công việc có liên quan gì đến tôi ?” Thấy cô ta ngẩn người, Chu Châu lại tiếp tục nói : “ Có thời gian rảnh rỗi tìm tôi để gây chuyện sao không nằm vắt tay lên chán mà suy nghĩ xem sau này đời cô phiêu về nơi nào !”

“ Sâm thiếu là người đàn ông của tôi !” Đổng Tùng San cả giận nói : “ Nếu như cô cố tình quyến rũ anh ấy, xem tôi xử lý cô thế nào !”

“ Đổng Tùng San, sao mà cô ngu thế? Không biết thân biết phận. Làm cho Sâm thiếu dính vào chuyện như vậy, anh ấy không muốn gặp cô là đúng rồi .” Chu Châu sửa lại y phục, cười lạnh.

Đổng Tùng San thẹn quá hóa giận : “ Cô .. đừng có đắc ý. Đừng tưởng rằng ngủ cùng với Sâm thiếu mà có thể đứng trước mặt tôi diễu võ dương oai, anh ấy đối với cô chẳng qua cũng chỉ là đùa vui chút thôi !”

Chu Châu tiếp tục cười lạnh : “ Như nhau cả thôi !” Mục đích của cô và Đổng Tùng San không giống nhau. Đổng Tùng San là muốn làm con dâu của hào môn. Còn cô, đối với loại người như hắn, nên thực tế một chút, là moi tiền.

Thái độ của Chu Châu khiến cho lửa giận trong lòng Đổng Tùng San không có nơi phát tiết.

“ Thay vì đứng trong gió lạnh run rẩy, không bằng về nhà tắm rửa rồi đi ngủ đi !” Chu Châu hừ lạnh một tiếng, mở cửa xe.

Đổng Tùng San đứng bên ngoài cửa xe, chuyển giọng cầu khẩn : “ Chu Châu, giúp tôi một chút !”

Chu Châu nhướn mày, cười mỉa : “ Đổng Tùng San, óc cô bị úng nước hả ? Tôi quyền không có, tiền cũng không, giúp cô kiểu gì đây ?”

“ Tôi nghe nói, cô quen biết với nhiều ký giả .” Đổng Tùng San ăn nói khép nép : “ trên web có nhiều người muốn bôi xấu tôi, cô có thể giúp tôi giải quyết không .” Ban ngày không dám bước ra cửa, buổi tối đi đâu cũng phải cải trang. Mấy ngày trước bị nhận ra, mấy người phụ nữ vây quanh đánh chửi, chỉ còn nước chưa rạch mặt cô.

Chu Châu hừ lạnh một tiếng, giọng châm chọc : “ Bình thường không phải cô có nhiều chiêu hơn tôi sao? Biết nhiều đại gia, biết nhiều ông chủ. Sao bây giờ lại tìm tới tôi để cầu xin ?”

Đổng Tùng San đột nhiên ngẩn người. Đúng là cô có quen biết với những người nhiều tiền. Nhưng kể từ vụ video bất nhã kia bị đưa lên mạng, những người đó đối với cô tránh còn không kịp nữa là giúp : “ Cô cũng biết, tôi và mấy ký giả kia .. quan hệ không được tốt .” Trước kia, khi cô còn trong thời hoàn kim, có mấy ký giả chụp ảnh, cô bắt gặp liền mắng nhiếc, cho nên kiếm được không ít kẻ thù. Hiện tại, gặp phải chuyện này các ký giả không hẹn mà gặp, đồng loạt chà đạp cô.

Chu Châu khởi động xe : “ Xin lỗi, tôi không giúp được cô .” Dứt lời, nhấn ga, lái xe đi.

Đổng Tùng San đứng tại chỗ, giận tới mức giậm chân.

Trước kia, trong đài truyền hình hai người được bình chọn là MC xinh đẹp nhất. Nhưng Đổng Tùng San dáng dấp so với Chu Châu có phần nhỉnh hơn, nên dùng mọi cách ngáng chân Chu Châu. Nhưng lại không nghĩ rằng, thế cục xoay chuyển. Hiện tại, cô bị người người mắng chửi, mà Chu Châu lại giành dật những gì thuộc về cô rồi từ đó nổi danh. Đổng Tùng San hận đến nghiến răng. Vừa rồi còn phải ăn nói khép nép, cầu xin cô ta, vậy mà cô ta thẳng cánh cự tuyệt, hỏi sao mà không phẫn hận?

Đổng Tùng San nhìn xe Chu Châu nghênh ngang rời đi, sau đó quay đầu lại nhìn trên lầu hai của biệt thự. Nghĩ đến La Thế Sâm coi mình như giẻ chùi chân, đạp lên để lau sạch vết bẩn, còn Chu Châu thì hất mất chén cơm, cô cắn chặt răng, hừ lạnh : “ Các người cứ chờ xem !”

--

Khi Tống Khinh Ca tỉnh dậy thì đã thấy Đại Boss đang ngồi trên ghế salon, trước mặt là laptop. Hình như anh đang xử lý công việc. Cô mặc quần áo, đi vào phòng tắm.

Khi cô rửa mặt xong bước ra khỏi phòng tắm thì vừa lúc thấy Đại Boss khép laptop lại, anh nhìn về phía cô, dịu dàng nói : “ Đi nào, cùng anh xuống lầu ăn sáng .”

Không có An Ny và trợ lý, Khinh Ca không cần phải tránh né, cùng anh đi vào phòng ăn.

Thật là trùng hợp, trong lúc đang ăn cơm gặp lại người phụ nữ hôm qua. Cô ta lạnh lùng nhìn hai người, hừ một tiếng, uốn éo bước đi.

“ Oh, Vóc người rất đẹp .” Khinh Ca thấp giọng, ánh mắt theo dõi anh, giọng nhạo báng : “ Hình như có đang người tiếc nuối ?”

Đại Boss làm bộ nhướn mày, nhìn chằm chằm “nơi nào đó”, lưu manh nói : “ Anh vẫn thích 36D hơn .”

Chà, vốn định trêu chọc anh, ai ngờ lại bị anh đùa giỡn. Tống Khinh Ca đỏ mặt, không vui hừ một tiếng.

Nhìn bộ dạng lúng túng của cô, Đại Boss hơi nhếch môi cười : “ Hôm nay có kế hoạch gì không ?”

Oh, anh không nhắc thì cô lại quên : “ Hôm nay em đi thăm người bạn trước đó cùng học vẽ tranh với em .”

Ách! Đại Boss hơi nhíu mày, không khỏi thất vọng nói : “ Anh lại được dấu kỹ ?” Làm secret lover không sung sướng gì.

Nhìn bộ dạng ủy khuất hiếm có của Đại Boss, Tống Khinh Ca khẽ cười, nhưng lại nghiêm túc hỏi : “ Anh muốn đi cùng em không ?”

Đại Boss hơi giật mình.

“ Không muốn thì thôi vậy .” Cô uống một hớp sữa tươi.

“ Em có lòng mời như vậy, anh sao có thể từ chối ?” Anh đầu tiên cảm thấy hơi kinh ngạc, sau đó lại thấy vui mừng. Cô đưa anh đi gặp bạn bè, điều này chứng tỏ cô đối với anh là nghiêm túc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.