Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một

Chương 157: Chương 157: Tống Khinh Ca bị ném bỏ.




Editor: Miliion Roses

Ăn sáng xong, Tống Khinh Ca đi đến tập đoàn. Cô Vừa bước xuống xe thì gặp Tống Nhã Như.

Tống Nhã Như nhìn cô, nhíu mi hỏi : “ Phong Thành bao giờ trở lại ?”

“ Sắp rồi dì ạ .” Tống Khinh Ca nói.

“ Khinh Ca .” Tống Nhã Như lặp lại một lần nữa : “ Dọn về Tống gia đi .” Bà thương cô ở một mình, muốn cô về Tống gia, ít nhất còn có thím Cẩm và Lão Chung, là người giúp việc lâu năm, sẽ biết cách chăm sóc cho cô tốt hơn.

Tống Khinh Ca nhìn bà, mím môi không nói gì. Sau đó, đi về phía thang máy.

Tống thị và tập đoàn đa liên kết đã tiến hành đặt móng miếng đất ở thành Nam, chuẩn bị cho khởi công. Tống Nhã Như quyết định, Tống Khinh Ca sẽ bàn giao lại công việc này cho người khác phụ trách. Phía bên tập đoàn đa liên kết không có ý kiến gì về điều này. Sản phẩm sữa bột của Tống thị cũng đã được bày bán trong siêu thị, mức tiêu thụ không tệ.

Tống Nhã Như cũng đã nhiều lần gọi điện cho Đại Boss nhưng vẫn không liên lạc được. Về sau, khi bà gặp Ô Tĩnh để bàn về một số việc thì hỏi : “ Phong Thành đi đâu vậy ?”

“ Nghe nói cậu ấy đi công tác .” Ô Tĩnh nói.

Tống Nhã Như nhíu mi, lạnh giọng nói : “ Nếu như gặp được cậu ta, thì hỏi giúp tôi cậu ta cưới Khinh Ca về nhà, sau đó đối xử với nó như thế là có ý gì ? Hiện tại, Khinh Ca cũng sắp sinh rồi, vậy mà vẫn không thấy bóng dáng cậu ta đâu .” Giọng bà lạnh nhạt : “ Nếu như cậu ta muốn ly hôn, thì nói sớm một chút, kéo dài cũng chẳng để làm gì .”

Ô Tĩnh cau mày, không nói lời nào.

--

Ô Tĩnh gọi điện thoại cho Khinh Ca , hẹn cô đi ăn cơm trưa. Tống Khinh Ca vui vẻ đồng ý. Buổi trưa, khi vừa tan việc, ra đến sảnh lớn của Tống thị thì đã thấy xe của Ô Tĩnh đỗ ở ngoài.

“ Luật sư Ô, hôm nay chúng ta không ăn ở nhà hàng Thái Lan có được không ?” Lên xe, Tống Khinh Ca liền nói đùa. Gần đây, anh rất hay đưa cô đến nhà hàng đó. Món ăn ở đó không tệ nhưng ăn nhiều cũng có chút ngán.

“ Hôm qua anh vừa cho đổi thực đơn .” Ô Tĩnh nói.

Tống Khinh Ca bật cười : “ Lần trước anh cũng nói như vậy .” Kể từ khi Đại Boss đi công tác, người đến thăm cô nhiều nhất là Ô Tĩnh. Cũng bởi vậy mà hai người trở lên thân thiết.

“ Bảo đảm lần này thực đơn toàn món mới, không đụng hàng .” Ô Tĩnh nói.

Đến phòng ăn, Ô Tĩnh chọn vị trí ngồi ở sảnh lớn. Khi Tống Khinh Ca chuẩn bị ngồi xuống thì Ô Tĩnh đưa cho cô một cái gối.

“ Cảm ơn .” Tống Khinh Ca nhận lấy, để ra sau lưng. Gần đây, khi ngồi hông cô có cảm giác hơi đau.

Ô Tĩnh đưa quyển thực đơn cho cô, nói : “ Xem đi, anh không lừa em đâu. Toàn món mới tinh để chiêu đãi Cố phu nhân đó .”

Trong lúc đợi món, Tống Khinh Ca uống một hớp nước, hỏi anh : “ Hôm nay không phải chủ nhật, sao anh lại có thời gian đưa em đi ăn cơm ?”

Ô Tĩnh hơi giật mình : “ Anh đang bận xư lý một vụ kiện nhưng Vừa hay nhà hàng có thêm mấy món ăn mới. Anh định bảo Hứa Uyển đưa em đi nhưng cô ấy không có ở thành phố Z, hình như cô ấy rất bận .”

Tống Khinh Ca hơi kinh ngạc, hôm qua cô và Hứa Uyển vừa gặp nhau, sao anh lại nói như vậy ? Nhưng cũng không muốn anh lúng túng, nên nói : “ Cô ấy bận quay phim, đi lại khắp nơi nên rất bận .”

“ Làm diễn viên quá mệt mỏi, phải đi khắp nơi, cuộc sống lại không ổn định .” Ô Tĩnh lơ đãng nói : “ Cô ấy không muốn đổi sang nghề khác sao ?”

Tống Khinh Ca khẽ cười, trêu đùa : “ Luật sư Ô, anh bắt đầu quan tâm đến Tiểu Uyển từ bao giờ thế ?”

Ô Tĩnh dương mi, uống một hớp nước : “ Đều là bạn bè .. anh chỉ thuận miệng hỏi thăm chút, không có ý gì khác .”

Tống Khinh Ca suy nghĩ gì đó, mím môi cười cười, không hỏi nữa. Trong lúc đợi món ăn mang lên, cô chống tay vào bàn đứng lên, đi đến phòng rửa tay.

Cô vừa đi khỏi thì Ô Tĩnh liền ngẩng đầu nhìn lên lầu 2.

Trên lầu 2, Đại Boss nhìn qua lan can, thấy Tống Khinh Ca đang đi về phía phòng rửa tay. Nhìn bước chân cô có chút lảo đảo, nặng nề bước từng bước tim anh như co thắt lại.

Anh đã trở về thành phố Z được 2 ngày, ở tại phòng làm việc của tập đoàn ZK.

Cùng cô ở trong một thành phố, hít thở cùng một bầu không khí, anh cảm thấy gần cô hơn một chút.

Tối hôm qua, anh trở về biệt thự đứng ở trên ban công, lẳng lặng nhìn cô rửa mặt, thay quần áo, sau đó tắt đèn đi ngủ. Đã 4 tháng không gặp, đáng lẽ anh phải chạy vào ôm lấy cô, hôn cô .. nhưng anh lại chỉ có thể đứng ở ban công nhìn. Anh tự cười giễu mình, tại sao ngay cả người phụ nữ anh yêu thương nhất mà cũng không chăm sóc được ? Để cô phải chịu bao tủi hờn. Nhưng anh có thể làm gì khác ? Đứng giữa hai người phụ nữ, đều là hai người anh yêu thương, anh có thể làm gì ? Nếu cố chấp ở lại bên cô, chắc chắn mẹ anh sẽ hại cô. Tính tình của bà xưa nay đều vô cùng cố chấp. Luôn đắm chìm trong quá khứ thù hận. Nhiều đêm, anh thức trắng suy nghĩ, phải kiềm chế tình cảm này, phải cất nó thật sâu trong đáy lòng. Vì anh biết, nếu như không khống chế được chắc chắn Sang Lan Cầm sẽ làm tổn thương Khinh Ca, sau đó tự hủy hoại bản thân mình. Mới đầu, anh chỉ định đứng ở ban công bên ngoài, cứ như vậy nhìn cô. Nhưng đến nửa đêm, khi thấy cô bị chuột rút, ngồi khóc thút thít thì không thể chịu được nữa, liền bước vào ôm lấy cô, hôn lên khoé mắt đẫm lệ của cô, không muốn rời xa cô.

Hôm nay, anh bảo Ô Tĩnh đưa cô đến đây ăn cơm. Vì anh muốn ngắm nhìn cô rõ hơn, nhưng lại không nghĩ rằng khi nhìn thấy bóng dáng cô đơn ấy, tim anh lại càng nhói buốt hơn.

Khi Tống Khinh Ca từ phòng rửa tay về thì các món ăn đã được mang lên. Cô cùng Ô Tĩnh nói chuyện gì đó, khoé môi khẽ mỉm cười.

Nhìn nụ cười yếu ớt của cô, tim Đại Boss lại như đao khoét. Bởi vì anh có thể nhận ra, cho dù cô cười nhưng không thể nào che dấu đi nội tâm phiền muộn.

“ Tôi thật sự không hiểu nổi cậu .” Cao Tử Thuỵ ném đũa xuống : “ Muốn gặp cô ấy thì cứ về nhà, sao phải lén lút thế này !”

Đại Boss không lên tiếng, rót thêm một ly rượu.

Cao Tử Thuỵ vội giằng lấy ly rượu : “ Bác gái dặn, không cho cậu uống rượu .” Khi anh biết Đại Boss ở châu úc lại bị một trận ngộ độc rượu phải nằm viện thì đoán chắc nguyên nhân là vì Tống Khinh Ca.

Nhắc đến Sang Lan Cầm, Đại Boss nhíu nhíu mày. Khi bà biết anh trở về thành phố Z thì gọi điện quát mắng một trận, sau đó doạ nạt, nói bóng nói gió để cho anh tâm phiền ý loạn.

--

Nửa đêm, trong mơ Tống Khinh Ca lại mơ hồ cảm thấy có người đến bên cạnh, môi người đó rất mềm, còn có mùi vị thuốc lá quen thuộc, bàn tay người đó ấm áp ôm cô vào lòng, dịu dàng vỗ về, cô cảm thấy vô cùng an toàn trong vòng tay người đó, chỉ muốn ngủ say trong mộng, không bao giờ tỉnh lại.

--

Tống thị và La thị bởi vì hiệp nghị liền đưa nhau ra toà án. Ở phiên toà thứ nhất, La Quốc Dân lấy video ra làm bằng chứng, nói Tống Nhã Như bội ước. Đúng như lời Ô Tĩnh nói, video này không tuân theo quy định về luật hôn, cho nên toà án không chấp nhận. Kết thúc phiên nhất thẩm, thẩm phán thông báo ngày tuyên án.

Tống Nhã Như đã định liệu trước, tự tin rằng phần thắng chắc chắn trong tay. Nhưng không ngờ, La Quốc Dân lại đưa video này lên web. Trong lúc nhất thời, bị người người bàn tán, nghi ngờ Tống Nhã Như vì vụ lợi mà ép cháu gái kết hôn.

Sau đó, một vài thành viên chuyên buôn chuyện nói rằng, Tống Khinh Ca gả cho Cố Phong Thành là vì tiền. Sau đó, không biết người nào chụp được hoá đơn chuyển tiền của Đại Boss đến Tống thị, đăng lên Internet. Dân mạng lập tức lên án Tống Nhã Như quá vụ lợi, hết lấy cháu gái ra làm giao dịch đổi lấy hiệp nghị lại lừa tiền của người khác.

Chưa hết, những bức ảnh chụp trộm Tống Khinh Ca đi kiểm tra thai sản cũng bị đăng lên, còn có tin tức nói rằng Cố Phong Thành đã không ở thành phố Z một thời gian dài. Trong lúc nhất thời, hôn nhân của họ được mang ra bàn tán, rất nhiều ý kiến được đưa ra.

Thứ nhất, bọn họ kết hôn là giả, giao dịch là thật. Tống Khinh Ca chẳng qua chỉ là vật đổi lấy lợi ích.

Thứ 2 Sau khi bọn họ kết hôn, Cố Phong Thành liền phát hiện Tống thị là một cái động không đáy, biết mình bị lừa gạt tiền nên liền vứt bỏ Tống Khinh Ca.

Thứ 3 Cố Phong Thành bị bức hôn, trong hôn lễ miễn cưỡng nói “ Tôi đồng ý”, sau đó liền biến mất.

..

Tất cả đều bàn luận, sau đó đi đến kết luận : Tống Khinh Ca bị ném bỏ rồi.

Đối mặt với hết thảy tin đồn, ngược lại sắc mặt Tống Khinh Ca rất bình thản, để ngoài tai, theo lẽ thường vẫn đi làm, tan tầm thì về nhà.

Những tưởng những lời đồn đại nhảm nhí đó sẽ nhanh chóng xẹp xuống, nhưng không ngờ lại càng bị đồn thổi lợi hại hơn. Biết được bản chất của Tống Nhã Như , công thêm tin đồn Tống Khinh Ca sắp ly hôn khiến cho một số tập đoàn đang có hứng thú muốn đầu tư vào Tống thị liền đồng loạt huỷ bỏ hợp tác. Điều này khiến cho Tống Nhã Như sứt đầu mẻ chán.

Một ngày, trên web xuất hiện thông tin nói rằng sữa bột của Tống thị có chất khiến trẻ em dậy thì sớm, thậm chí có cả bảng kiểm nghiệm của bệnh viện, nói rằng một số thành phần gây thừa cân vô cùng nghiêm trọng. Tin này vừa mới đưa ra, không kém gì sóng thần, trong nháy mắt trên mạng được một phen náo loạn.

Mặc dù Tống thị kịp thời bác bỏ tin đồn, đưa ra bảng chứng nhận những thành phần trong sữa đều theo mức tiêu chuẩn nhưng người tiêu dùng vẫn rất hoang mang, rối rít đến cách siêu thị trả lại hàng, thậm chí còn cãi cọ, làm ầm lên. Các siêu thị vì ngăn ngừa tranh cãi, nên đồng loạt hạ giá sản phẩm.

Những tiệm thuốc của Tập đoàn Đông Chu cũng bị liên luỵ, vì vậy không còn cách nào khác là đồng loạt hạ giá sản phẩm.

--

“ Có muốn tôi giúp họ không ?” Cao Tử Thuỵ đặt tờ báo xuống trước mặt Đại Boss.

Đại Boss đang thẩm duyệt một kế hoạch đầu tư, mí mắt cũng không động.

“ Tôi nghe nói, hai ngày nay Khinh Ca đi đến tập đoàn Đồng Chu, cô bụng lớn như vậy, lại bị ký giả vây quanh ..” Cao Tử Thuỵ tiếp tục nói.

Đại Boss tựa như không nghe thấy, ngẩng đầu giọng trầm xuống : “ Mang kế hoạch bán hàng online lên đây cho tôi xem, nếu có vấn đề gì cần sửa đổi tôi sẽ gửi qua mail cho cậu, sáng mai tôi muốn có một bản kế hoạch hoàn chỉnh .”

“ Phong Thành !” Cao Tử Thụy chống tay lên bàn, càu mày : “ Tống thị bên kia ..”

“ Đây là ZK .” Đáy mắt Đại Boss u tối : “ Nếu như cậu thích chuyển sang Tống thị, thì cứ tự nhiên .”

“ Cậu ..” Cao Tử Thụy không biết nói gì.

“ Còn không mau đi làm việc đi ?” Đại Boss lạnh giọng nói.

Cao Tử Thụy phẫn nộ đi ra.

Đại Boss cau mày, rút ra một điếu thuốc. Gần đây, anh nghiện thuốc lá nặng, tựa như không thể dừng được.

Hứa Khiêm đi vào, cùng anh đối chiếu lại lịch làm việc.

Đại Boss nói : “ Mấy ngày tới, nếu ai mời xã giao thì từ chối hết cho tôi. Đặt cho tôi một vé máy bay đi thủ đô vào tối mai .” Kể từ khi anh về, ngày nào Sang Lan Cầm cũng gọi điện thoại, hết dò hỏi rồi khuyên nhủ. Sắp tới, là lễ mừng thọ 80 của Sang lão, Sang Lan Cầm gọi điện bảo anh về thủ đô.

“ Vâng .” Hứa Khiêm ghi chép lại, ghi xong nhưng vẫn đứng đó lưỡng lự chưa muốn đi ra ngoài.

“ Còn việc gì ?” Đại Boss hỏi.

Hứa Khiêm do dự, sau đó nói : “ Trưa nay, khi đi ngang qua tập đoàn Đông Chu, em thấy phu nhân .. bị một người ném lon sữa vào .. khiến cho đầu phu nhân bị chảy máu .”

Đại Boss giật mình nhìn Hứa Khiêm , sắc mặt căng thẳng không lên tiếng.

“ Em và Hứa tiểu thư đã đưa phu nhân đến bệnh viện. Trán chị ấy toàn là máu, chị ấy không hề kêu một tiếng, nhưng sắc mặt thì tái nhợt .. chị ấy ôm bụng, lẩm bẩm gì đó, không rõ là nói gì .” Hứa Khiêm nói.

“ Đưa văn kiện này cho bộ phận tài chính .” Giọng Đại Boss lạnh nhạt, ném cho anh một xấp văn kiện.

Hứa Khiêm liếc nhìn anh, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cầm văn kiện đi ra khỏi phòng.

Đại Boss lùi về phía sau, tựa vào ghế, ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy hít thở vô cùng khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.