Khi Bạn Là Của BTS

Chương 22: Chương 22: Đừng đi ... anh cần em ( phần 2 ) Taehyung




Bạn VSCN xong rồi chuẩn bị cặp vở đi học . Bước xuống nhà đã thấy mùi đồ ăn sực nức gian bếp . Làm cho bạn hít xoa 1 tiếng .

Mẹ bạn chỉ cười 1 cái nhẹ nhàng rồi đặt mấy món yêu thích của tôi xuống bàn . Cái bàn có khăn trải màu trắng . Trên có bình hoa . Tiếng chuông cửa bỗng reo lên làm bạn giật mình 1 chút rồi quay sang ngơ ngác.

Ra xem . Bạn mở cửa thấy anh đang đứng ở đó . Đeo cái cặp balo sau lưng . Mặc bộ đồ đồng phục của trường , nhưng hôm nay bạn thấy anh hơi lạ . Ăn mặc cũng lạ lắm luôn . Bạn mới hỏi .

- Cậu đến sớm thế?_Bạn nói.

- Thì đến đón cậu cũng nên đến sớm mà , mắc công lại trễ ...

Tôi ra hiệu cho anh vào nhà . Anh chỉ nhẹ nhàng lạnh lùng bước vào , thấy mẹ bạn , anh vội cười thánh thiện , không quên buông câu chào hỏi lễ phép .

- Con chào cô !!!_Cuối đầu

- À . Con là ..._Chỉ cười nhẹ

- Con là bạn thân từ hồi năm trung học của T/b ạ !_Anh tự nhiên nói.

Bạn há hốc mồm nhìn Taehyung. Anh nói dối mà không cần nghĩ luôn , nói cũng không ngần ngại mà rất tự tin . Chắc anh nói dối cũng nhiều nên mới thành thạo như thế !!

Bạn chỉ lướt qua anh rồi ngồi xuống bàn ăn . Mẹ bạn nhìn rồi nhíu mày .

- Kìa T/b , sao con lại không mời bạn ??? Con ăn sáng chưa ???

- Dạ chưa !_Ngạc nhiên

- Thế con ăn chung với cô và T/b luôn đi ..._Mẹ bạn nói .

*Phụt*

Đang uống nước thì phun một cái . Bạn không nghe lầm chứ? Ăn chung ? Liệu anh có từ chối hay không ???. Chắc chắn là ...

- Dạ . Phiền quá nhưng con cảm ơn cô !!!_Cậu nói .

- ..._Bạn im lặng

- Thế con ngồi kế T/b nhé !!!_Mẹ bạn ra lệnh.

Cậu bỏ cặp xuống ghế sofa . Rồi không ngần ngại nhìn phản ứng của bạn lúc này . Anh chỉ cười nhẹ , gì đây? Tính làm vẻ mặt như thánh thiện lắm à? . Bạn lườm anh một phát như nói cái tính cách quá là tự nhiên của anh .

Anh không quan tâm bạn đang làm gì , chỉ đi đến phụ mẹ bạn một tay . Mẹ bạn cười hài lòng , khen cậu.

- Con đúng là lễ phép , không như con gái bác ... Chỉ biết ngồi đó!

Gì đây , sao mẹ lại bênh người ngoài cơ chứ . Bạn nghĩ không biết mình có phải là con của mẹ bạn hay không . Sao mẹ mình cứ thích bêu réo xấu mình thế không biết =_=.

Cậu nghe được câu nói của mẹ vợ thì phì cười như đang chọc quê cô . Quay sang âu yếm nhìn bạn một cái , rõ chất gian tà . Bạn rùng mình nhẹ một cái . Nhíu mày nhìn cái tên đó , tự nghĩ , hắn có ý đồ gì với bạn sao mà đến đây rồi vào nhà tự nhiên còn nịnh mẹ của mình nữa . Cậu ta muốn cái gì đây? Bạn khó hiểu với cái tên này.

...

Đồ ăn được dọn ra . Trước mắt bạn là những món bạn cực yêu thích . Bạn nhìn không chớp mắt với tài nấu nướng của người mẹ yêu dấu của mình . Bạn khẽ mỉm cười vô thức khi nhìn thấy đồ ăn , khiến anh bật cười chọc ghẹo bạn.

- Bộ đói lắm sao mà nhìn thấy đồ ăn không chớp mắt thế?_Cậu trêu bạn.

Bạn ngước nhìn anh. Liếc anh một cái như không vui.

Bạn nhìn người mẹ đang ở trong bếp múc canh ra . Thấy mẹ mình chưa ra nên bạn hăm dọa cậu . Như là một đại tỉ nói với học sinh nhút nhát .

- Kệ tôi ... Cậu mà chọc tôi lần nữa là cậu biết tay tôi đó!

Bạn trợn mắt tưởng anh sợ nhưng anh lại bảo tiếp.

- Chưa biết à nghen ..._Cậu đi tiếp phụ mẹ bạn.

- Cái tên đáng ghét này ..._Bạn nhìn anh nói nhỏ.

....

Sau đó , 3 người ăn cơm vui vẻ . Mẹ bạn cũng nói chuyện thân thiết với cậu ta hơn . Mà công nhận , tài ăn nói rất hay luôn í . Hiểu lòng được phụ nữ lớn tuổi à . Với lại cậu ta rất lễ phép , khác với hành động ở trường học , chỉ biết đánh nhau và hỗn láo với thầy cô thôi . Ở đây thì khác , thay đổi 360 độ luôn . Từ hư hỏng trở thành một học sinh lễ phép , ai vừa mới tiếp xúc lại quý ngay . Mẹ bạn cũng không ngoại lệ.

Bạn thì chỉ im lặng mà thưởng thức món ăn yêu thích . Nói một chút thì anh lại liếc nhìn sang bạn , khuôn mặt vô cảm của bạn hiện ra trước mắt anh . Không quan tâm gì anh mà ăn ngon lành . Mẹ bạn chỉ nhìn bạn nhíu mày . Nói nhẹ nhàng.

- Sao nãy giờ con không nói gì hết vậy?

- Mẹ à , đang ăn thì làm sao nói chuyện?... Ăn xong rồi hẳn nói ..._Bạn vội phàn nàn.

Cậu ta nhìn bạn rồi quay sang bác nói chuyện tiếp . Cứ đà này , cậu ta cứ nói chuyện sao mà tập trung ăn hết chén cơm của cậu ta được . Sẽ bị trễ học cho mà coi...

15p sau...

Ăn cũng xong hết rồi . Bạn lấy cặp rồi kéo tay cậu ta.

- Đi được chưa?_Bạn hỏi dồn dập

- Được rồi ..._Cậu nói nhẹ nhàng.

- Tụi con đi học tốt nhé!_Mẹ bạn nói.

- Dạ vâng , cảm ơn bác ... Chào bác con đi ..._Cậu lễ phép mà nói.

- Mẹ con đi học ...

Bạn và cậu thưa mẹ xong rồi chạy đi học nhanh . Ra ngoài kia . Tôi nói.

- Mấy giờ rồi?_Tôi quay sang hỏi nhẹ

- 6:59 rồi..._Cậu hồn nhiên trả lời.

- Gì ? ... Đi kiểu này chắc trễ quá ...

- Yên tâm đi... Tôi và cậu chạy xe moto mà ...

Thế rồi bạn há hốc mồm . Cậu dám đi xe moto đến trường sao. Không sợ bị giáo viên tịch thu rồi mời phụ huynh sao?...À mà quên , cậu ta là đại ca kia mà , đi thế mới ngầu và ra oai với đám thuộc hạ chứ . Bị bắt cũng đâu có sao . Thầy hiệu trưởng còn sợ cái tên này kia mà... Ai mà dám làm gì cậu ta kia chứ.

Thế rồi , tôi ngồi sau xe . Cậu chở bạn đến trường...

- Còn tiếp -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.