Đã là người thì sẽ phải kết hôn.
Ba năm sau nam tốt nghiệp có vẻ là một năm rất lành, một năm này Trì Diễn Hạo nhận được bốn cú điện thoại mời dự hôn lễ của bốn bạn học.
Trong đó có một người ở sát phòng trọ suốt những năm đại học, ngỏ ý muốn mời Trì Diễn Hạo làm phù rể.
Trì Diễn Hạo cầm điện thoại, đùa với bạn học: “Tớ làm phù rể, vậy có cho Phái Nhiên làm phù dâu không?”
Bạn học ở bên kia cùng cười hô hố với Trì Diễn Hạo, sau đó lại nói: “Được luôn, Phái Nhiên đồng ý tớ không thành vấn đề, nhưng mà Phái Nhiên hơi bị đẹp nha, vợ thì chắc tớ phải chọn lại thôi.”
Nói xong cả hai lại cười ầm ĩ một trận.
Trì Diễn Hạo cảm thấy đùa cợt người khác ngoài miệng tuy có hơi ngốc nhưng vô cùng thích thú, nhất là đùa Phái Nhiên.
Nếu là bạn học đại học thành hôn, đã mời Trì Diễn Hạo tất nhiên cũng mời cả Phái Nhiên.
Trì Diễn Hạo nghĩ như vậy, thuận tay gọi cho Phái Nhiên, hỏi Phái Nhiên có muốn đi đám cưới hay không.
Phái Nhiên nói không có thời gian, ngày hôm đó đúng lúc có việc bận, Trì Diễn Hạo vừa định nói “Cậu mở cái tiệm giày bé xíu thì bận gì chứ”, nhưng chợt nhớ tới dạo này quả thực Phái Nhiên rất bận, lần trước gặp nhau Phái Nhiên có nói đang suy tính chuyện đầu tư vào một quán bar.
Sau khi lăn xả vào xã hội rồi, Trì Diễn Hạo mới thấy Phái Nhiên quả thật rất có bản lĩnh, không giống Trì Diễn Hạo chỉ biết luyên thuyên ngoài miệng, quá lắm chỉ là một tên lắm mồm. Có một vài thứ chỉ vô tình bay ra từ miệng Phái Nhiên, thế nhưng bên trong tiềm ẩn biết bao huyền cơ. Ví như khi bọn họ còn học đại học, Trì Diễn Hạo nghĩ rằng khi Phái Nhiên nói muốn mở tiệm giày là nói đùa thôi.
Nhưng mà quả thực cả hai cũng lâu lắm rồi không gặp nhau.
Nói chuyện qua điện thoại với Phái Nhiên vừa xong, Trì Diễn Hạo nghe cha gọi xuống ăn dưa hấu, hắn nắm điện thoại trong tay, thả lỏng đầu óc rồi mới đứng lên vụt chạy xuống lầu.
Bạn học chọn ngày đại hôn trùng với một ngày vô cùng cát lợi trong kỳ nghỉ Quốc Khánh. Dường như có rất nhiều người cũng thích kết hôn ngày đó, có lẽ là để hòa muốn vào bầu không khí chung vui của ngày lễ đất nước.
Trì Diễn Hạo nghĩ bạn học chọn ngày hôm đó đúng là rất tốt, vì là lễ Quốc Khánh nên xưởng của cha được nghỉ, quả là “nhất nhân đắc đạo kê khuyển thăng thiên” ( 一人得道,鸡犬升天 để ví một người có thế lực, bạn bè họ hàng của anh ấy cũng được thơm lây ), Trì Diễn Hạo biết mình dùng sai thành ngữ rồi, nhưng đã lâu không được nghỉ nên bây giờ hắn nói chung cũng muốn thăng thiên.
Mặc dù là phù rể so với công việc ở xưởng không phải là ít, nhưng vì làm phù rể không phải là một “nghề” nên Trì Diễn Hạo vẫn cảm thấy rất thoải mái.
Trì Diễn Hạo là phụ rể chính, ngoài ra còn có thêm vài người bạn ồn ào phụ họa thêm náo nhiệt. Tất nhiên khách mời cũng không thể thiếu bạn học cũ, vì nhân duyên của chú rể khá tốt, Trì Diễn Hạo đoán chừng sau hôm nay tiền mừng của đôi tân nhân có thể chất thành một quả núi nhỏ.
Sau khi tốt nghiệp bọn Trì Diễn Hạo vẫn chưa tổ chức được buổi tụ hội nào, dù sao tốt nghiệp đại học không giống tốt nghiệp cao trung. Bốn năm qua đi mọi người sẽ bước chân vào đời cố gắng kiếm sống, ai cũng không rảnh để gặp nhau tụ đến tụ đi, thế nên cơ bản là đa số bạn bè ở đây cũng là lần đầu tiên Trì Diễn Hạo gặp lại từ sau lễ tốt nghiệp ba năm trước.
Đã ba năm, có những người không một chút thay đổi, lại có người lại hoàn toàn khác xưa, phần lớn là đổi về chiều hướng tốt hơn, có người cuộc sống thực không tồi, cũng có người tuy không mấy giàu có nhưng cố gắng để bề ngoài trông không đến nỗi nào, vân và vân vân.
Không tính những người ở nhà ăn bám cha mẹ, Trì Diễn Hạo phát hiện những người còn lại ai cũng tốt hơn hắn gấp đôi.
Cha Trì Diễn Hạo là ông chủ, không phải là Trì Diễn Hạo, danh hiệu của hắn nghe qua có vẻ xuôi tai “con ông cháu cha”, thực ra thì hắn cũng làm công ăn lương như những người khác. Hơn nữa còn là xem nỗ lực hằng tháng của hắn mà phân định tiền lương cao thấp, có đôi khi tiền lương tháng của Trì Diễn Hạo còn không bằng tiền sinh hoạt hồi còn đi học, thiếu tiền đành phải len lén mượn của mẹ.
Không cần nói tới những người tham dự hôn lễ này, chỉ bàn về chú rể mới thôi. Bản thân tân lang đã là hiện thân của sự cần cù thông minh, hắn cũng tài giỏi như Phái Nhiên. Sau khi Trì Diễn Hạo tốt nghiệp mới biết được tên này từ năm hai đã bắt đầu lên sàn cổ phiếu, tốt nghiệp xong vì hắn có kinh nghiệm làm việc, khi đi phỏng vấn thì chỉ dùng bằng đại học thôi đã lực áp quần phương, được đề bạt lên thẳng, đi làm chỉ ba năm, tiền lương bây giờ khoảng bốn năm nghìn, đó là còn chưa tính đủ loại tiền thưởng.
Hơn nữa hôm nay tân lang còn lấy được một người vợ xinh đẹp cực kỳ, dáng vẻ hệt như đã thắng ván bài nhân sinh, Trì Diễn Hạo cũng chỉ có thể lặng lẽ nuốt đố kị vào lòng, trốn ở một bên góc cào tường.
Còn những người khác, có người giữ một chức quan nho nhỏ, có người mở công ty, lại có người sắp lên cử nhân, cũng có người vội ra nước ngoài, tóm lại có rất nhiều quỹ đạo nhân sinh, hơn nữa dường như ai cũng đều có chút viên mãn.
Hôn lễ hôm nay, vì yêu cầu của tân nương tử, là sự kết hợp hoàn toàn của Đông và Tây. Sau khi tân nương xuất hiện từ chiếc BMWs trước cửa giáo đường, cô dâu phi thường sến súa tuyên bố muốn ném hoa, kích động một đám các cô gái đẩy tới đẩy lui suýt nữa đã thành tai họa giẫm đạp, bất quá, cuối cùng bó hoa đó rơi xuống trên người Phái Nhiên ung dung đến muộn.
Trì Diễn Hạo trông thấy Phái Nhiên cầm bó hồng trắng lên ngửi ngửi, rồi lại thấy hắn mỉm cười hối lỗi với các tiểu cô nương, nhất thời cảm thấy oán khí bị cướp hoa của các cô gái này đã tan thành mây khói trước nụ cười đó của Phái Nhiên.
Ấy gọi là vô chiêu thắng hữu chiêu.
Ra khỏi giáo đường lại leo lên xe kéo tiến về nhà hàng, khi tiếp đãi khách mời tân nương đã thay một bộ sườn xám đỏ thắm.
Trì Diễn Hạo rất muốn đến hỏi Phái Nhiên sao bỗng dưng lại đến đây, thế nhưng hắn không thoát thân được, liếc nhìn về phía Phái Nhiên, tên kia hình như cũng không rảnh rỗi. Ngày trước khi còn ở trường Phái Nhiên đã là một “đại hồng nhân”, bây giờ đã kinh qua thử thách cùng năm tháng, mị lực gấp bội, lực sát thương cũng tăng gấp đôi, có không ít hơn một cô gái bạn đồng nghiệp của cô dâu đến hỏi về Phái Nhiên.
Thậm chí cả cô dâu cũng nói đùa, nếu gặp được Phái Nhiên sớm hơn một chút, có lẽ đã không nhìn trúng chú rể rồi.
Trì Diễn Hạo choàng vai một phù rể theo cô dâu đến bàn của Phái Nhiên, nghe nàng nói như vậy, không kiềm được len lén nhìn về phía Phái Nhiên đang ngồi trước mặt cô dâu.
Câu nói đùa đó kéo theo một tràng cười dài, tất nhiên cả chú rể cũng cười, nói rằng: “Vậy thì tớ đành phải lấy tửu lượng mà so với Phái Nhiên thôi, tớ uống trước, Phái Nhiên nhất định phải uống đó.”
Phái Nhiên liền đứng lên, dứt khoát uống hết ly rượu đó.
Lúc hắn ngưỡng cổ uống rượu, đôi mắt liếc nhìn về phía Trì Diễn Hạo, ánh mắt đó tràn đầy ý cười, tựa như rất đắc ý.
Hôn lễ trọn cả ngày kết thúc, cả người Trì Diễn Hạo cũng sắp rụng rời, không ngờ làm phù rể còn mệt hơn cả đi làm, nhưng mà đi làm không vui bằng.
Khuya hôm đó Trì Diễn Hạo mới về đến nhà, nghiêm khắc mà nói thì đó là nơi ở của Phái Nhiên.
Tiệc rượu buổi chiều vừa kết thúc Phái Nhiên được gọi đã đi bây giờ đang ngồi ở nhà, hình như cả bó hoa nhận được từ cô dâu hắn cũng mang về, khi Trì Diễn Hạo ngã người trên giường bỗng ngửi được hương hoa hồng thoang thoảng, nhưng hắn mở mắt không nổi.
Tay của Phái Nhiên từ bên cạnh vươn tới, vòng qua đầu Trì Diễn Hạo, Trì Diễn Hạo thuận tiện gác cổ lên cánh tay Phái Nhiên, giây tiếp theo đã mất đi tri giác.
Sáng hôm sau tỉnh lại Trì Diễn Hạo phát hiện ra đầu của mình còn đặt trên tay Phái Nhiên, xem chừng tối qua hắn ngủ quá say, không cử động chút nào.
Trì Diễn Hạo dịch đầu của mình, nằm xuống gối, lại lấy tay Phái Nhiên đặt vào trong chăn.
Phái Nhiên tỉnh giấc, nhìn Trì Diễn Hạo đang trợn tròn mắt, mỉm cười.
“Cười con khỉ.” Trì Diễn Hạo chọc chọc vào trán Phái Nhiên.
Phái Nhiên nắm tay Trì Diễn Hạo, kéo xuống môi, khẽ hôn lên ngón tay: “Sáng hôm qua sinh long hoạt hổ ra ngoài, tối đã tử khí trầm trầm về nhà, xem hai ngày nghỉ còn lại của cậu sẽ như thế nào đây.”
“Xì.” Trì Diễn Hạo không thèm để ý tới Phái Nhiên, xoay người nằm ngửa, muốn tiếp tục giấc ngủ nhưng không hiểu sao chẳng ngủ được.
Phái Nhiên nhích tới, ôm lấy hắn.
Trì Diễn Hạo đẩy tay Phái Nhiên ra, ngồi dậy: “Phái Nhiên.”
“Hửm?”
“Tớ có phải là loại người chỉ biết ba hoa khoác lác, chẳng làm được tích sự gì không?” Trì Diễn Hạo nói.
“Cậu như thế nào, không phải cậu hiểu rõ nhất sao?”
“… Tớ muốn cậu phản bác tớ một chút mà…” Trì Diễn Hạo “hừ” một tiếng, gõ gõ trán Phái Nhiên: “Cái con người cậu sao một chút tình thú cũng không hiểu vậy.”
Phái Nhiên bật cười, cũng ngồi dậy: “Sao thế?”
“Ây… không có gì…” Trì Diễn Hạo cúi đầu thật thấp: “Tớ bỗng cảm thấy tớ quá hời hợt, qua được ngày nào hay ngày ấy, không có lấy một mục tiêu phấn đấu.”
Phái Nhiên mỉm cười, kê gối thẳng dậy, nằm xuống, bên sườn mặt vừa vặn là bó hoa hồng màu trắng: “Qua được ngày nào hay ngày ấy, cậu thấy khó chịu à?”
“Thoải mái chứ…” Trì Diễn Hạo chầm chậm nói: “Nhưng mà…”
“Nhưng sao?”
Trì Diễn Hạo qua lại nhìn thẳng vào mắt Phái Nhiên: “Nhưng mà, tớ thấy mọi người đều thành người lớn cả rồi, chỉ còn một mình tớ tháng nào cũng bị trừ tiền lương, đến tận bây giờ còn bị cha nhéo tai, bị ăn mắng… Rõ ràng hồi học đại học cậu mới là kẻ suốt ngày ăn no rồi ngủ, nhưng bây giờ cậu lại là người lợi hại nhất…”
“Nói nhiều như vậy, trọng tâm của cậu là cảm thấy không bằng tớ rất xấu hổ?” Phái Nhiên vừa cười vừa nói, bó hồng trắng bên cạnh qua một đêm vẫn xinh đẹp vô cùng.
Trong đầu bật ra một câu “nhân diện đào hoa tương ánh hồng”, Trì Diễn Hạo vừa đỏ mặt gật đầu.
Danh dự của một thằng đàn ông rốt cuộc không phải là tiền, danh dự của đàn ông, thật ra là một thứ không thể diễn tả bằng lời, đôi khi nhất định phải có, đôi khi hắn có thể chẳng thèm.
Phái Nhiên quay sang lấy một bông từ trong bó hồng trắng, cài lên vành tai của Trì Diễn Hạo: “Vậy cậu phải cố gắng lên đi, tớ còn chờ cậu nuôi tớ nữa.”
Trì Diễn Hạo gật đầu: “Đúng rồi đúng rồi, tớ muốn nuôi cậu nữa, cái tên tiểu yêu tinh hút máu này.”
Phái Nhiên chớp chớp mắt với Trì Diễn Hạo: “Tiểu yêu tinh chờ Trì lão bản lâm hạnh đây, có muốn không nào?”
Trì Diễn Hạo bật dậy, vì đứng lên quá nhanh đầu đụng vào trần nhà, hắn kêu lên “Ối”, quỳ xuống giường, lắc lắc đầu, giương nanh múa vuốt với Phái nhiên: “Trì lão bản hôm nay nhất định phải cho cậu xuống giường không được.”
Tất nhiên cuối cùng người không xuống được, là Trì Diễn Hạo.
Phu thê tương tính N câu hỏi
1. Tên hai vị là?
Trì: Trì Diễn Hạo.
Phái: Phái Nhiên.
2. Tên hai người có nghĩa gì?
Trì: Trong nhà tôi, bằng vai vế đều lấy chữ Diễn làm chữ lót, tên Hạo tôi cũng không biết mang nghĩa gì, có thể mạng của tôi ít nước, nên thêm ba chấm ‘Thủy’ vào.
Phái: Họ Phái có nghĩa trời hạ mưa lớn, còn có nghĩa phúc trạch của vua, hai chữ Phái Nhiên có nghĩa là thịnh đại, đây là tên do bằng hữu của ngoại công tôi đặt cho.
Trì (liếc mắt khinh thường): Yêu, phúc trạch của vua ~~
Phái (cười với Trì Diễn Hạo): Còn chưa đủ phúc trạch sao?
Trì (mạc danh đỏ mặt): Phi!
3. Ngày sinh của hai vị?
Trì: Tháng 7 năm 88… Xém nữa tớ quên, gia đình tôi tính sinh nhật theo âm lịch, ngày tháng mỗi năm đều không giống nhau.
Phái: Ngày 20 tháng 11 năm 89.
Trì: Cậu nhỏ hơn tớ một tuổi?
Phái: Đúng vậy.
Trì: Cậu là 9X.
Phái: Tớ là 8X a.
Trì: Cậu là 9X đầu.
Phái: …
Trì: Ít ra cũng chỉ là 8X cuối thôi.
Phái: Cậu ghét 9X đầu.
Trì: Không! Tớ ghét cậu!
Phái: …
4. Hai vị nghĩ tính cách mình như thế nào?
Trì: Người tốt, tôi là người tốt, vui vẻ giúp người, lại còn thành thật, hoạt bát đáng yêu lại vừa anh tuấn, thông minh xinh đẹp lại thiện lương, hơn nữa tớ rất có nghĩa khí…. Sẵn tiện nói với các cậu, Phái Nhiên,cậu ấy tuyệt đối là…(bị người chủ trì cắt ngang)
Phái: Không thể nói tốt hay xấu, bất quá, tôi ít ra cũng không chủ tâm hại người, trừ phi người ta hại tôi trước… (đột nhiên cười rộ lên), đương nhiên cũng không loại trừ khả năng tôi hạ thủ trước để bảo vệ mình…
5. Hai vị cảm thấy tính cách đối phương như thế nào?
Trì: Thích khi dễ người, một bụng ý xấu, hỗn đản, cặn bã, suốt ngày tính kế với người khác, ăn cây táo rào cây sung, quá đồng tính luyến… (bị Phái Nhiên đè xuống hôn một trận).
Phái (đứng dậy liếm liếm môi): … Không tệ a, rất ngon miệng.
6. Địa điểm hai người gặp nhau lần đầu tiên?
Trì: Ký túc xá ngày khai giảng.
Phái (phu xướng phụ tùy): Ân?
7. Ấn tượng đầu tiên của đối phương là?
Trì: Như con mèo, quý hiếm lại đặc biệt thuần chủng.
Phái: Như một con gà con trọc lông.
Trì: Vì sao lại là gà? Vì sao lại trọc lông?
Phái (thâm tình): Con gà con rất đáng yêu a…
Trì (nhảy dựng lên khỏi salon): Vậy tại sao lại trọc a?
8. Thích đối phương điểm nào?
Trì (không chút do dự thốt): Nhàcậu ấy rất nhiều giày.
Phái (nheo mắt nguy hiểm): Chỉ có giày?
Trì (rụt cổ): Bộ dáng hơn người.
Phái (cười híp mắt): Nói nhiều, bát quái, tâm khẩu bất nhất, tự cho là đúng, vĩnh viễn không giữ vững lập trường của mình, xúc động, háo sắc, ăn trong chén còn nhìn trong nồi… Tôi đều rất thích.
(Bảo vệ đang cố gắng chế trụ Trì Diễn Hạo đang nổi bão, cũng muốn làm cho hắn bình tĩnh lại)
9. Ghét đối phương điểm nào?
Trì: Đều ghét! (hung hăng)
Phái: Đôi khicậu ấy bất giác khiến tôi thấy ghét…
10. Cậu cảm thấy cùng đối phương ở chung có tốt không?
Trì: Tốt cái cùi lôi!
Phái: Rất tốt!
Trì (lại nhìn Phái Nhiên, một lần nữa làm điệu bộ như phỉ nhổ): Tốt cái cùi lôi!
11. Gọi đối phương như thế nào?
Trì: Phái Nhiên.
Phái: Trì Diễn Hạo.
12. Muốn đối phương gọi cậu như thế nào?
Trì: Trì Diễn Hạo.
Phái: Lão công.
Trì: Công cái đầu cậu!.
13. Cảm thấy đối phương giống loài vật nào?
Trì: Câu này hình như đã hỏi trước rồi mà?
Phái: Hình như đã hỏi rồi.
Người chủ trì: Câu trước là ấn tượng đầu tiên.
Trì: Hảo a, Phái Nhiên trừ bỏ bộ dáng giống như con mèo thì cũng sẽ giống như động vật hoang dã, ân, chính là những loài động vật trên thế giới, báo gấm a, bởi vìcậu ấy rất hung dữ, tốc độ đánh nhau cũng rất nhanh, lại còn có tiền, cho nên là báo gấm, cũng có chút giống như… (lại lần nữa bị người chủ trì cắt ngang)
Phái: Con gà, trọc lông.
Trì: Cậu mới trọc lông!
14. Nếu tặng quà, cậu sẽ tặng đối phương cái gì?
Trì: Không biết,cậu ấy cái gì cũng có, còn muốn tặng gì nữa, tặng bánh ngọt,cậu ấy thích bánh ngọt.
Phái: Giày, hoặc thân thể.
Trì: Thân thể thì không cần.
15. Muốn được tặng quà gì?
Trì: Giày.
Phái: Thân thể.
Trì: Không có thân thể!
16. Cậu có sở thích gì?
Trì: Tôi thích nữ hài tử và giày, có tính là sở thích không?
Phái: Tôi thích nhìn người yêu mang vớ đen và giày.
Trì (coi khinh): Biến thái.
Phái: … Trì Diễn Hạo đã mang cho tôi nhìn qua.
Trì: Đi chết đi!!! (xoay người bắt lấy ghế dựa, bị bảo vệ đoạt được).
17. Đối phương có sở thích gì?
Trì: Chínhcậu ấy đã nói rồi… Thêm nữa,cậu ấy còn thích ăn bánh ngọt, trong túi áo khoác chứa thức ăn vặt tùm lum, nếu, trong túi áo khoác không có thì nhất định là trong balo, trong túi xách.
Phái: … Tuy rằngcậu ấy làm việc lề mề, nhưng mỗi lần ăn mì xong đều lập tức rửa.
Trì: Bởi vì mì để lâu trong chén sẽ càng khó rửa a… Lại nói, cái này cũng được coi là sở thích?
Phái: Hiển nhiên tớ đối với sở thích giải thích chính xác hơn cậu.
18. Bản thân làm gì sẽ khiến đối phương ghét?
Trì: … Có lẽ tôi kết giao bạn gái sẽ khiếncậu ấy ghét.
Phái: Nói chặn họng làm cậu ấy trả lời không được, sờ cậu ấy, quấn lấy cậu ấy, hôn cậu ấy… Bất quá,cậu ấy kỳ thật cũng không phải thật sự ghét.
Trì: Chính là tớ thật sự rất ghét!
Phái (kề sát đến cười, liếc mắt nhìn người chủ trì thấu hiểu): Được rồi, cho rằng cậu thật sự rất ghét.
19. Đối phương làm gì cậu sẽ ghét?
Trì: Cậu ấy làm cái gì tôi cũng ghét, ghét nhất là ánh mắt khi dễ xấu xa của cậu ấy.
Phái: Sau khicậu ấy trốn tránh tôi làm tôi ghét, còn có khicậu ấy nhìn chằm chằm vào nữ hài tử khác quá lâu.
20. Quan hệ của hai người tiến triển đến đâu?
Trì (giương nanh múa vuốt nhìn người chủ trì): Cậu so với tôi còn biết nhiều hơn, cậu còn hỏi tôi?
Phái (giữ chặt tay Trì Diễn Hạo): Nên tiến đến đâu đều đã tiến đến đó, cứ từ từ mà tiến.
21. Nơi thường xuyên hẹn hò là?
Trì: … Không có ấn tượng, giống như căn bản chưa từng nghiêm túc hẹn hò qua.
Phái: Thì trong ký túc xá đại học hẹn nhau đi ăn cơm đi, sau đó tôi thuê nhà trọ, sau khi tốt nghiệp thường xuyên hẹn ra ngoài ăn cơm, sau đó căn bản vẫn đến nhà tôi.
22. Vào sinh nhật đối phương thì sẽ làm gì?
Trì: Chuẩn bị quà.
Phái: Cậu ấy cơ hồ đều cùng người nhà trải qua sinh nhật, tuy rằng tôi rất muốn tổ chức, nhưng trước mắt cũng chỉ là chuẩn bị quà tặng.
23. Người công khai đầu tiên là ai?
Trì (đỏ mặt): Cậu ấy.
Phái: Tôi.
24. Đối phương nói gì thì cậu sẽ đầu hàng?
Trì:cậu ấy chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt mong chờ, tôi sẽ vô pháp, đôi mắt lớn chính là ưu điểm.
Phái: Lần đó cậu ấy khóc, tôi vô pháp.
25. Có cho phép đối phương kiến dị tư thiên? (đứng núi này trông núi nọ)
Trì: Cậu ấy dám, tôi sẽ giết cậu ấy.
Phái: Không cho phép.
25. Khi hẹn hò, đối phương đến muộn một giờ thì làm sao?
Trì: Giết cậu ấy!
Phái: Không sao cả, có thể để đó để sau này trả lại trên giường, hơn nữa tính kiên nhẫn của tôi rất tốt,cậu ấy muộn hai giờ cũng không sao.
26. Thích bộ phận nào của đối phương?
Trì: Đôi mắt… Nhưng ghét nhất vẫn là đôi mắt!
Phái: Chân, cái eo cũng rất thích, cái mông cũng không tệ. Ân… mặt cũng không sai, a đúng rồi, thanh âm cũng không sai…
Trì: Cậu đủ rồi…
27. Cử chỉ nào của đối phương tối yêu mị?
Trì: Khi cười.
Phái (cười): Khi thân dưới xích lõa mang vớ và giày, thân trên vẫn chỉnh tề.
28. Cho dù chuyển thân cũng muốn trở thành người yêu?
Trì: Không! Tuyệt đối không! Tôi không muốn nhận thức cậu ấy!
Phái (đôi mắt mong chờ nhìn Trì Diễn Hạo): Thật không?
Trì (bất giác quay đầu, dời ánh mắt đi): … Để nói sau…
29. Cậu cảm thấy loài hoa xứng với đối phương?
Trì: Hoa mẫu đơn và hoa ăn thịt người.
Phái: Tại sao lại khác biệt lớn như vậy?
Trì: Bởi vì nhân cách cậu có vấn đề!
Phái (cười phớt lờ): Tôi cảm thấy cậu ấy… ân… Thiên đường điểu.
Trì: … Tớ nghĩ cậu sẽ nói là đài tiễn, bất quá cho dù cậu nói là Thiên đường điểu tớ cũng sẽ không quên cậu đã nói tớ là gà trọc lông.
Phái: Tớ thích bộ dáng thể thao của cậu, kiên cường lại hoạt bát.
Trì (đỏ mặt quay đầu đi):…
30. Quan hệ của hai người công khai hay là bí mật?
Trì: Bằng hữu thân thiết cũng biết, đều là vì tên hỗn đản Phái Nhiên kia…
Phái: Người trong nhà cũng biết, bằng hữu cơ bản cũng biết, (đột nhiên nhìn sang Trì Diễn Hạo), cậu còn có một đồng học cao trung tên Ngô Đồng có phải vẫn chưa biết?
Trì: Cậu dám nói cậu ta biết, tớ sẽ giết cậu!
31. Cậu là thụ? Hay là công?
Trì: … Sớm muộn gì tôi cũng sẽ trở thành công.
Phái (che miệng cười): Như cậu ấy nói a… Có thể…
32. Vì sao lại quyết định như vậy?
Trì: Tôi đánh không lại cậu ấy… Hơn nữacậu ấy sẽ giở trò làm nũng…
Phái: Cái này tôi đồng ý, cậu ấy là yêu tôi…
Trì: Yêu cái đầu cậu!
33. Đối với tình trạng này có hài lòng không?
Trì: Không!
Phái: Hài lòng.
34. Lần đầu H là ở đâu?
Trì: Khách sạn!
Phái: Câu này là hỏi về lần đầu tiên của chúng tôi hay là?
Trì: Nga, lần đầu tiên của tôi và Phái Nhiên là trong nhà cậu ấy.
Phái: Lần đầu tiên của cậu ở khách sạn cùng người nào? Bao nhiêu tuổi đã đi khách sạn?
Trì: Ai cần cậu lo.
Phái (cố tình nhìn chằm chằm Trì Diễn Hạo liên tục)
Trì: … (chột dạ, dời ánh mắt sang hướng khác)
35. Cảm tưởng khi đó là?
Trì: Cùng nam nhân thì có cảm tưởng gì chứ.
Phái: Vẫn khá tốt, cậu ấy mang vớ dài rất hợp.
36. Bộ dáng khi đó của đối phương ra sao?
Trì: Bộ dáng điên cuồng.
Phái: … Có chút cảm giá dụ hoặc phục tùng.
37. Một tuần làm mấy lần?
Trì: Không biết, đôi khi một tuần rất nhiều lần, nhưng cũng có tuần không làm.
Phái: Tuy rằng tôi rất muốn bảy tám lần một tuần, nhưng hiển nhiên cũng có những yếu tố cản trở.
38. Một tuần làm mấy lần là lý tưởng nhất?
Trì: Tốt nhất là một lần cũng không muốn, trừ khi tôi chọc cậu ấy.
Phái: Có thời gian và dư thừa sức lực, tốt nhất mỗi ngày đều làm.
Trì (phẫn uất): Mỗi ngày đều làm? Cậu là trâu sao?
Phái: Nếu cậu muốn, tớ chỉ ăn một chút.
39. Nơi có cảm giác nhất của mình là ở đâu?
Trì: Tôi sợ nhột, tôi ghét cậu ấy sờ eo và bên dưới nách.
Phái: … Tôi chỗ nào cũng được, không có chỗ đặc biệt mẫn cảm, nhưng tôi rất thích hôn môi.
40. Nơi có cảm giác nhất của đối phương là ở đâu?
Trì (ánh mắt không thể tin được mà nhìn người chủ trì): … Vừa rồi cậu bị những từ ngữ của cậu ấy làm phiền chưa đủ sao? Rõ ràng còn muốn nhắc lại nữa?
Phái: Cậu ấy rất mãn cảm, căn bản sờ đâu cũng có cảm giác.
41. Chỉ một câu để hình dung đối phương?
Trì: Biến… thái…
Phái: Khi bình thường thì ham muốn không mạnh, nhưng sau khi làm rồi thì có thể lăn qua lăn lại rất lâu, đơn giản mà nói chính là không ổn định.
Trì (không tin được): Cậu như thế nào không biết xấu hổ mà nói người khác không ổn định?
Phái: Bởi vì tớ không ổn định ngoài mặt thôi.
Trì:…
42. Đối với H là thích hay ghét?
Trì: Đợi đến ngày tôi ‘đâm’ cậu ấy, tôi sẽ thích.
Phái: Tương đối thích.
43. Bình thường theo tư thế gì?
Trì: Người chủ trì cậu đủ rồi.
Phái: Cậu ấy vô cùng thích ngồi.
44. Thời gia và địa điểm muốn thử?
Trì: Bình thường là vào thời gian và địa điểm tốt nhất, khẩu vị tớ nhẹ, tôi là nam thích theo truyền thống.
Phái: … Muốn thử một lần trong bếp… Xích loã đeo tạp dề.
Trì (nghiến răng nghiến lợi): Cậu xích loã đeo tạp dề rồi tớ sẽ phụng bồi!
45. Có cùng người khác ở bên ngoài làm qua?
Trì: Từ sau khi nhận thức y, không có.
Phái: Không có.
Trì: Ơ, cậu vẫn rất chung thuỷ.
Phái (cười): Bởi vì bọn họ đều kém cậu, nâng không nổi hứng thú của tớ.
46. Xấu hổ trước hay sau khi H?
Trì: Tuyệt đối là trước.
Phái:cậu ấy mỗi lần làm xong đều nhắm mắt ngủ, nhưng bộ dáng trước khi làm phi thường đáng yêu.
Trì: Đáng yêu cái đầu cậu!
47. Nếu bằng hữu nói ‘Chỉ một đêm thôi, bởi vì quá cô đơn’ để cầu H, cậu sẽ làm gì?
Trì: Đập một cái chết ngắt, bất quá nếu là nữ hài tử thì tớ sẽ ôn nhu một chút (hình như khi nói nửa cầu đầu thì nghĩ đến Cung Kỳ Quân và Ngô Đồng)
Phái: Tìm gái làng chơi cho cậu ấy, nhưng sẽ trả tiền thay cậu ấy.
48. Cảm thấy kỹ thuật của mình tốt không?
Trì: Không dám nói kỹ thuật ra sao, nhưng của tôi tuyệt đối vừa phải hình dáng đẹp, khả năng chịu đựng kéo dài…
Phái: Trì Diễn Hạo khẳng định kỹ thuật của tôi rất tốt….
Trì: Vẻ mặt của cậu luôn nói mọi chuyện đều tốt, tớ chỉ bị khuôn mặt của cậu mê hoặc!
Phái: Chẳng lẽ thân hình của tớ không tốt sao?
49. Đối phương thì sao?
Trì: Chính cậu ấy cũng không phải nói khoác rồi sao.
Phái (đột nhiên nhếch mép cười): Còn không phải… an bài rất tốt…
50. Khi làm thì hy vọng đối phương nói gì?
Trì: Hy vọngcậu ấy cái gì cũng đừng nói.
Phái: … Lời ngon tiếng ngọt một chút. Tựa như mấy câu nói với nữ hài tử…
Trì: Cậu cũng không phải nữ hài tử!
Phái (dùng ánh mắt ai oán nhìn Trì Diễn Hạo): ….
51. H khó giải quyết nhất là gì?
Trì: Cậu ấy luôn thích nói.. mấy lời rất ngượng ngùng
Phái: Cậu ấy luôn không cho tôi nói.
52. Xin nói với đối phương một câu a.
Trì: … Cậu là tên hỗn đản.
Phái: Kỳ thật tớ cảm thấy cậu luyến phụ.
Trì: … (rốt cuộc chịu không nổi đứng lên khỏi sofa tìm vũ khí khắp nơi)
Phái (nhẹ nhàng ngăn Trì Diễn Hạo lại): Xuống tay quá nặng a… (ai oán)
Trì: Là cậu tự chuốc lấy!
Phái (cười, đứng lên hôn).