Rầm!
Tiểu Yêu trong lúc bất tỉnh, cư nhiên nghe đến tiếng cửa máy bay bị người phá, trong lòng vừa tiếc của vừa giận, nhưng cả người không thể động đậy, bất đắc dĩ nằm yên, lại giả chết lắng nghe động tĩnh. Dần dần, tiếng hai người bước chân càng ngày càng rõ, đến bên người Tiểu Yêu liền dừng lại. Tiểu Yêu liền nghe được một trong hai người nghi vấn:
Này, đây là nàng a?
Giọng nam thực dễ nghe, như trẻ con bàn thanh âm hồn nhiên, dẫn theo vào phần tò mò. Khác với đồng bạn hiếu kì, vị kia lại có vẻ thản nhiên nhiều lắm, cũng không muốn nhiều lời, trong cổ họng Ừ! một tiếng. Nghe được bạn mình đáp, kia hồn nhiên thanh âm liền kinh ngạc:
Oa nga! Đây là lần đầu ta thấy cổ đại nữ tử trong thực tế đấy!
Được rồi, được rồi, đưa nàng về thôi. Thủ trưởng vẫn đang đợi chúng ta đấy.
Đến giờ Tiểu Yêu mới nghe rõ vị kia thanh âm, thanh âm phi thường trầm thấp, như đàn violon một dạng, lại cực vì ôn nhu, khiến người ta cảm giác như đang tắm gió xuân. Qua hai người đối thoại, Tiểu Yêu liền thu nhập được một vài tin tức hữu dụng. Cổ đại nữ tử, mà nàng vẫn còn ở trong máy bay, ra vẻ nàng xuyên đến tương lai? Hai vị này biết nàng, vẫn là biết đến nàng sẽ xuyên đến? Tại sao nàng lại xuyên đến đây? Mấy vị kia sẽ làm nàng như chuột bạch chứ?
Tuy có nhiều câu hỏi, Tiểu Yêu không thể cử động, đành phải phối hợp nằm im. Nàng cảm thấy mình được bế bổng lên, lại được đặt lên một tấm đệm dày lại êm. Không giống như tưởng tượng sẽ bị xóc, một trận buồn ngủ đánh úp lại, dù cường chống nhưng cơn buồn ngủ vẫn đến, Tiểu Yêu liền quên mục đích giám sát ban đầu của mình mà đánh cờ với Chu Công. Một khi ngủ, liền đến sáng hôm sau.