Khi Em Mỉm Cười

Chương 147: Chương 147




Edit: Tiểu Vũ

Ván đấu thứ hai chuẩn bị bắt đầu, các tuyển thủ trở lại vị trí trên sàn đấu đeo tai nghe lên, bước vào giai đoạn BAN & PICK, còn chuyện tuần sau có xuất hiện trong mục “ghi âm trận đấu” hay không thì hình như đã không còn quá đáng sợ nữa rồi, xuất hiện, ờ thì chắc chắn là sẽ xuất hiện rồi—– Hiện tại điều đáng để ZGDX phải suy nghĩ nhất chính là: có nên khiến “chuyên mục trích lời trận đấu” tuần sau trở thành chuyên mục riêng của đội mình luôn hay không?

Đồng Dao cảm thấy, chuyện này là đương nhiên rồi.

Ví dụ như lúc này.

CK vừa vào đã BAN luôn Sivir tương đối khiến người ta đau đầu của Lục Tư Thành, Minh thần hỏi: “Ván này Sivir bị BAN rồi, Thành ca cầm tướng nào thì tốt đây?”

Lục Tư Thành mấp máy miệng, đang định nói tướng nào cũng được, thì đột nhiên người ngồi bên cạnh anh nói xen vào một câu: “Lấy Draven đi.”

Lục Tư Thành quay sang nhìn cô, nghĩ thầm Draven cái gì, nhìn khắp cả cái Summoner’s Rift này, tướng AD có hàng ngàn hàng vạn, sao em cứ nhất định phải nhắc đến con tướng duy nhất anh không dùng được làm gì, định cười nhạo ai đấy?

… Nhưng không đợi anh kịp mở miệng hỏi xem Đồng Dao có phải đang muốn kiếm chuyện hay không, cô đã chỉnh lại tư thế ngồi, vẻ mặt bình tĩnh, mỉa mai: “Nếu không thì lấy gì? EZ? Kalista? Lucian? Twitch? Kog’Maw? Varus?… Người dối trá không xứng lấy những tướng này.”

Lục Tư Thành “ừm” một tiếng: “Sao anh lại thành người dối trá rồi?”

Đồng Dao: “Anh nói anh cai thuốc rồi.”

Lục Tư Thành thở dài một hơi: “Lúc nãy anh không hút thuốc.”

Đồng Dao liếc mắt khinh bỉ: “Lục Tư Thành, nước hoa của anh có hương nước xịt phòng à? Hay là lúc ngồi trong toilet phòng bên cạnh có người hút thuốc nên người anh bị dính mùi, anh lôi đâu ra lắm kịch bản vậy hả, diễn viên Lục?”

Lục Tư Thành: “…”

Lục Tư Thành á khẩu, cúi đầu nghe cô dạy dỗ, những người còn lại bao gồm cả Minh Thần đều đã đồng loạt cười nhe răng, Lão Miêu vừa cười tốt bụng run tay khóa EZ cho đội trưởng nhà mình, vị trí AD đã định xong—- Cả quá trình Lục Tư Thành không hề có thời gian để phát ngôn đưa ra yêu cầu hay đề nghị gì, chỉ có thời gian nghe cô giáo huấn… Nếu như Tiểu Thụy mà có mặt ở đây lúc này, có lẽ sẽ múa bút thành văn ghi lại thời khắc lịch sử trọng đại [Một lần nữa củng cố và nhấn mạnh, đội bá đã trở thành quá khứ].

BAN & PICK vẫn tiếp tục, khi mọi người đang thảo luận sôi nổi về việc vị trí tiếp theo nên lấy tướng nào thì Lục Tư Thành nghĩ gì đó rồi đột nhiên nói: “Đại ca ghi âm ở hậu trường ơi, phiền anh đừng đưa đoạn này vào mục trích lời trận đấu.”

Đồng Dao ngẩn người: “Tại sao?”

Bảo vệ hình tượng của mình? Lúc trước Lục Tư Thành cũng có hút thuốc, một cái tật xấu nho nhỏ này đâu có ảnh hưởng đến việc anh trở thành nam thần trong lòng mọi người đâu.

Đồng Dao đang suy nghĩ, ai ngờ Lục Tư Thành liếc mắt nhìn cô một cái: “Sợ tân đội bá là em lại bị gửi dao đến.”

Câu trả lời của anh nửa thật nửa giả, Đồng Dao vừa nghe thì cảm thấy mình nên tức giận, nhưng nghĩ kỹ lại thì lại thấy có một sự quan tâm kỳ lạ trong đó—– Mà cái quan tâm này nằm ở đâu thì cô không nghĩ ra, chỉ là sự ấm áp cứ lan rộng trong lòng, cô muốn ngăn lại cũng không được, vì thế chỉ đành ho khan một tiếng, cười mỉa: “Quan tâm quá cơ.”

Lục Tư Thành gật gật đầu, chững chạc đường hoàng: “Đương nhiên.”

Đồng Dao: “…”

Khi song C đang nói nhảm với nhau, Minh Thần đã bảo Lão K lấy Rumble cho Lão Miêu, đá vào ghế của Lục Tư Thành nhắc anh tập trung vào chính sự, bớt trêu gái lại, mà vào đúng lúc này đối phương lại bất ngờ lôi ra Irelia!

Khán giả xôn xao—– Nếu nói Yasuo là một vị tướng cứ chọn là toang, vậy thì Irelia cũng là một tướng chết bà nó rồi, giống với Yasuo, trong các trận rank bình thường có rất nhiều người dùng tướng này, chiến tích “huy hoàng” cũng có cả đống, nhưng trong các trận đấu chuyên nghiệp thông thường, về cơ bản là không có tuyển thủ nào sử dụng vị tướng này cả, vì thế sự lựa chọn này của Vận May Đến thật sự khiến người khác phải kinh ngạc——

“Vận May Đến của CK không phải có sở trường là tướng chống chịu à? Sao lại lôi Irelia ra dọa bảo bảo chứ?” Tiểu Bàn ngẩn người.

“Đến Lục Nhạc còn lôi Twisted Fate ra được cơ mà.” Lục Tư Thành vẻ mặt bình tĩnh, tốt bụng nhắc nhở.

Mọi người im lặng, sau đó cả bọn đồng thời trưng ra bộ mặt thư thái, như kiểu vừa hiểu được cái gì đó thâm sâu lắm.

Minh Thần cầm tập tài liệu vịn vào lưng ghế của Lục Tư Thành cười không đứng thẳng dậy được—– Mặc dù bình thường có thể vì một loại suy nghĩ chột dạ gì đó, Lục Nhạc bám dính lấy Minh thần làm trâu làm ngựa, nhưng đáng thương là hình như Minh Thần không bị cậu ta mua chuộc, ít nhất là mỗi lần nói xấu Lục Nhạc, một Minh Thần vốn hiền lành tốt tính sẽ luôn cười cực kỳ sung sướng…

Nghĩ đến đây Đồng Dao không nhịn được bắt đầu đồng tình với Lục Nhạc.

Mà lúc này, khi ZGDX đang cười hi hi ha ha thì BAN & PICK cuối cùng cũng kết thúc, ZGDX bị bất ngờ bởi Irelia của CK, khi mọi người bước vào game, Đồng Dao cứ có cảm giác con Irelia này sẽ gây ra chút phiền phức.

—— Kết quả chứng minh giác quan thứ sáu của con gái luôn rất chuẩn.

—— Nhất là về những chuyện xấu.

Bởi vì tỉ lệ xuất hiện tại các trận đấu của Irelia quá thấp, bình thường dù là đấu tập hay phân tích số liệu để nhằm vào tướng này quả thực không nhiều, đến khi nó thật sự được lôi ra, mọi người nhớ lại chất tướng và kỹ năng của nó, mới giật mình nhận ra: tướng này thật sự là một con bài có thể khắc chế Rumble – vị tướng đang hot của phiên bản hiện tại.

CK đã có chuẩn bị từ trước, hiện tại dưới tình huống bị dẫn trước, họ mới lấy ra sử dụng.

Nghĩ đến đây, Đồng Dao không nhịn được mà nói: “Lão K ván này cũng nên để mắt đến đường trên một chút, tôi cứ có cảm giác Irelia này của Vận May Đến thật sự không phải lấy bừa đâu, cảm giác đường trên sẽ xảy ra chuyện gì đó.”

Lão K đồng ý.

Quả nhiên, pha gank đầu tiên ở phút 7-8, nơi được chọn là đường trên—– Kết quả là Vận May Đến – người giỏi dùng tướng chống chịu trong truyền thuyết thể hiện loạt thao tác vô cùng xuất sắc, Lão Miêu thấy hai đánh một, nghĩ đập chết con Irelia yếu ớt này cũng nhanh thôi, thế là tự tin giữ lại chiêu cuối của Rumble, một đường đâm thẳng vào trụ kết quả là còn chưa kịp đi đã bị Irelia cho hồn lìa khỏi xác!

CK thuận lợi giành được First Blood!

Tình hình lúc này đã không ổn, Irelia lại giữ Rek’Sai của Lão K không cho cậu ta trốn đi… Cùng lúc đó Đồng Dao liều mạng ping báo rằng không thấy Tiểu Hoa đâu nữa, trong lòng Lão K biết lúc này mà không thấy nếu không phải lên đường trên chẳng lẽ lại về nhà? Nhưng Irelia kia cứ lằng nhằng mãi, giữ Lão K đang lòng như lửa đốt không cho cậu ta đi, giữ đến tận khi Tiểu Hoa xuất hiện, đánh úp Lão K từ phía sau và có được mạng thứ hai của ván đấu này.

Vốn dĩ Lissandra của Tiểu Hoa đã khắc chế Kassadin của Đồng Dao, giờ Lissandra lại có được điểm hạ gục nữa…

Vì thế cả đường trên lẫn đường giữa đều vỡ trận.

Với phiên bản hiện tại, ván đấu này nếu AD không cực mạnh đến mức biến thái có thể đè được đối phương, thì giai đoạn đầu đường trên đường giữa mà nát thì về cơ bản cả ván đấu đã ra khỏi tầm kiểm soát rồi—– Lục Tư Thành lúc này vẫn đang đi đường bình thường, có ưu thế, Lục Tư Thành có thể xem là cực mạnh, nhưng, tổ hợp đường dưới Hồ Điệp và Lão Vương, dù gì cũng là những người đã vô địch giải mùa xuân, nên lúc này cho dù không có được ưu thế trước Lục Tư Thành, thì họ cũng không để mặc cho Lục Tư Thành được thoải mái carry trận đấu.

… Nhất thời, cả ván đấu đã bị pha gánh team xuất của Irelia chi phối.

Đến khoảng phút thứ 25, chênh lệch về kinh tế của hai đội đã gần đến con số 8000, Đồng Dao cảm giác trận đấu này có lẽ đã kết thúc được rồi—– Hơn nữa không biết tay của Lục Tư Thành có thể cầm cự hết năm ván BO5 được hay không, nghĩ đến đây, cô lập tức có ý nghĩ buông bỏ ván này ngay lập tức.

Điều này không là gì cả, đây cũng không phải như mấy cuốn truyện manga nhiệt huyết, không phải mỗi ván đấu đều phải đầu tư hết thời gian sức lực hao phí công sức để lật bàn tái khởi—- May mà không chỉ một mình cô có suy nghĩ này, ván thứ hai kết thúc sau hơn 30 phút thi đấu, ngay khoảnh khắc nhà chính bị phá, Đồng Dao tháo tai nghe xuống, liếc mắt nhìn màn hình sau lưng mình ánh lên sắc đỏ biểu trưng cho thất bại…

Tỷ số quay về thế cân bằng một đều.

CK quả thực không phải là con gà để mặc người khác vặt lông làm thịt.

Mà lúc này, tâm trạng của Đồng Dao lại bình tĩnh đến lạ, không hề bất an như lần thua YQCB—- Thông thường thì những chiêu bài lạ và nằm ngoài dự đoán như thế này, một đội rất khó để chuẩn bị quá nhiều, Irelia trong ván này của CK đúng là một đòn đánh bất ngờ vô cùng hiệu quả, nhưng, ván sau chỉ cần BAN thẳng hoặc không cầm Rumble là được, không đủ để tạo ra uy hiếp.

Vẫn thắng được.

Đồng Dao hít một hơi thật sâu, đang cảm thán lần thất bại đó đã giúp cô tôi luyện một trái tim cứng cáp mạnh mẽ, bỗng nhiên nghe thấy Lục Tư Thành ở bên cạnh cô nói một câu vô cùng uất ức: “Vừa nãy anh mới bốc phét với Dương Thần rằng trận Bo5 này ZGDX chắc chắn sẽ không thua.”

“… … … …”

Xem ra giữa cô và AD nhà cô đã cô tình tạo ra một định luật bảo toàn năng lượng mới rồi, trái tim cô như được mở rộng ra, còn người nào đó thì lại bé đên mức chỉ bằng cái mũi kim.

Đồng Dao ngẩng đầu nhìn người đàn ông chỉ thiếu mỗi chưa chu môi giậm chân nữa thôi: “Mặc dù muốn em rất muốn nhắc anh rằng, chúng ta đang hòa với tỉ số 1-1, chưa thua đâu nhưng mà em cảm thấy có điểm quan trọng hơn cần nói, vụ bốc phét kia là sao? Anh gặp Giản Dương lúc nào?”

Lục Tư Thành suy nghĩ một chút, không để ý đến hàng vạn fan phía sau, thuận tay nắm lấy tay Đồng Dao dẫn cô đi về sau hậu trường đồng thời bình tĩnh nói: “Lúc nghỉ giải lao ván trước, ở nhà vệ sinh.”

Đồng Dao: “…”

Không tài nào hiểu nổi tại sao một cái nhà vệ sinh lại thành một nơi diễn ra đủ mọi loại chuyện vậy nữa, Đồng Dao lôi kéo vạt áo của Lục Tư Thành: “Về sau không được tùy tiện đi vào nhà vệ sinh, muốn đi phải báo cáo, phê chuẩn rồi mới được đi.”

Lục Tư Thành: “Ừm.”

Lục Tư Thành: “Báo cáo.”

Đồng Dao: “Gì?”

Lục Tư Thành: “Buồn đi vệ sinh.”

Đồng Dao: “…”

Lục Tư Thành: “Irelia của Vận May Đến làm anh tức đến đau bàng quang.”

Đồng Dao: “…”

Lúc này hai người đã về đến phòng nghỉ của ZGDX, Lục Tư Thành quay lại nói với Lão Miêu: “Lúc trước đấu tập cậu cứ luôn mồm nói Rumble là vô địch, vô địch cái quỷ gì, chẳng phải còn có Irelia đó à, thấy Irelia của Vận May Đến nhà người ta chưa, sao cậu không biết đến Irelia?”

Lão Miêu bỏ cốc nước có thể dùng làm hung khí xuống, vẻ mặt đau đớn nhìn Đồng Dao: “Thôi em cho phép anh ấy đi nhà vệ sinh đi nhé!”

Lão Miêu vô tội oán khí ngất trời, Đồng Dao vẫy vẫy tay chuẩn bị đuổi anh bạn đang sưng sỉa do bị Irelia nhà người ta chọc cho tức đến mức đau cả bàng quang này đi—– Mà trước đó, cô kéo anh vào một góc lục soát toàn thân moi ra mấy điếu thuốc đã được giấu kỹ từ trước… Lục Tư Thành dựa vào trong góc, bình thản ung dung nhìn người trước mặt lục soát người anh như cảnh sát, khi Đồng Dao cau mày suy nghĩ xem có nên bắt anh cởi luôn giày ra để kiểm tra hay không, anh cúi đầu nhìn cô nhóc đang cầm chặt mấy điếu thuốc nhíu mày suy nghĩ, khóe miệng khẽ nhếch, thoát chế độ mặt quan tài, cúi người sáp lại gần, hỏi bên tai cô: “Lục soát xong rồi? Còn một điếu khá to ở trong quần, em sờ thử xem?”

Đồng Dao: “… … … … … …”

5 giây sau.

Mọi người mông lung nhìn đội trưởng sải bước nhanh nhẹn đi ra ngoài rồi lại nhìn đường giữa mặt đỏ bừng đứng nguyên tại chỗ trừng mắt với đội trưởng, bên tai vẫn còn dư chấn của tiếng gào”đồ lưu manh”, độ vang khủng khiếp đến mức phòng bên cạnh có khi cũng nghe thấy của đường giữa bọn họ——

Không hiểu tại sao rõ ràng là Đồng Dao đang soát người, Lục Tư Thành giơ tay không nhúc nhích mà cũng có thể giở được trò lưu manh.

Yên lặng mấy giây.

Tiểu Bàn nhìn hướng Lục Tư Thành rời đi, chợt thở phào nhẹ nhõm: “Vừa nãy tôi còn không dám nói chuyện lớn tiếng, trước đây nếu thua đội trưởng liền xị mặt ra, ai mà dám nhiều lời thì sẽ bị nói là không biết tự kiểm điểm bản thân, rồi bị kéo qua dùng trượng đánh chết ngay trước mặt toàn quân.”

“Thế thì bây giờ anh không cần lo lắng nữa rồi,” Đồng Dao chỉ cánh cửa phòng nghỉ đang khép hờ, “Tâm trạng anh ấy tốt thế cơ mà, cứ như CK đã chuyển tiền bán độ cả triệu tệ cho anh ấy rồi vậy.”

Tiểu Bàn: “…”

Đồng Dao: “…”

Tiểu Bàn nhìn Đồng Dao một hồi, thấy bao nhiêu máu dồn lên mặt quát xong câu lưu manh kia vẫn còn chưa rút đi, lập tức như hiểu ra được bảy tám phần, không khỏi thở dài: “Em vất vả rồi.”

Đồng Dao cũng không chút khách sáo với anh, gật đầu đáp: “Em cũng thấy vậy.”

Mọi người: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.