Khi Em Mỉm Cười

Chương 59: Chương 59






Edit + Beta: Tiểu Vũ

Vì vậy chiến đội ZGDX bỗng dưng lại tổ chức một giải đấu lớn lấy một bữa ăn khuya làm giải thưởng. Người tham gia: Đồng Dao, Lục Tư Thành; quần chúng tham gia ăn ké: Tiểu Bàn, Lục Nhạc, Minh thần, lão K, lão Miêu cùng với tổ huấn luyện viên đại biểu cho toàn bộ nhân viên của CLB.

Trước khi bắt đầu thi đấu, mọi người đồng loạt thống nhất đứng về bên phía Đồng Dao——

“Thắng chúng ta được ăn tôm hùm, thua cũng chỉ có Ma la xiang guo (*) thôi.” Tiểu Bàn cảm khái vỗ vỗ vãi Đồng Dao.

(*) Ma la xiang guo: mình search thì không có thông tin tiếng việt, nhưng có tiếng anh, đây là một món ăn nổi tiếng bên trung.

 Ma la xiang guo mình search thì không có thông tin ting việt nhưng có ting anh đây là một món ăn nổi ting bên trung

Đồng Dao “À” một tiếng: “… Thật ra tôm hùm em cũng có thể mời——“

Tiểu Bàn: “Không thể một lần một người 10 cân (*) tôm hùm thì không tính là được ăn tôm hùm đâu.”

(*) cân ở đây là cân Trung nhé. 1 cân TQ =1/2kg bên mình.

Đồng Dao bấm bấm đốt ngón tay tính toán giá cả 10 cân tôm hùm, gật đầu: “Em sẽ cố gắng thắng.”

Lục Tư Thành ngồi bên kia lúc này đã lập xong một phòng độc lập riêng biệt để chuẩn bị so tài, đem mã phòng gửi cho Đồng Dao—— Cả hai người đều đang phát trực tiếp, bình luận bên Đồng Dao toàn bộ đều là “Phảng phất thấy hiện trường Thành ca luận võ kén rể” “Gian phòng này chính là lôi đài của anh ấy” “Tôi cũng muốn thử vận may, nhỡ đâu lại thắng a”; còn bình luận bên Lục Tư Thành thì có vẻ lạc quan hơn nhiều—–

[Thành ca, anh quay đầu lại nhìn xem, phía sau anh không có ai hết.]

[Không có ai yêu anh hết.]

[Chúng em cũng không yêu anh.]

[Những người khen anh trên weibo, Tieba đều là do anh mua thủy quân đến khen, anh không có fan cũng không có bạn bè.]

[Đau lòng đội trưởng, không được yêu thích.]

[ZGDX sinh ra khoảng cách, các đội viên đồng loạt cùng nhau cô lập đội trưởng!]

[Vô luận thế nào em đều sẽ ủng hộ anh, Thành ca! … Dù sao thì em cũng không được ăn bữa khuya đó kkkkk]

Lục Tư Thành quét mắt nhìn bình luận, lạnh lùng nói: “Câm miệng, đóng trực tiếp bây giờ.”

Nói xong liền nhìn Đồng Dao: “Biết quy tắc solo không?”

[Chú ý! Thành ca bắt đầu công bố quy tắc luận võ kén rể!]

[Hôm nay tiểu tỷ tỷ smiling của chúng ta có thể ôm đội trưởng về nhà được không?]

[Tôi xin được cùng tiến lên.]

[hahahahahaha, các người phiền chết mất!]

[Tôi không biết, tôi không biết, Thành ca nhanh nhanh giải thích đi!]

Lục Tư Thành nghiêng đầu “Tạch” một cái ấn vào nút X màu đỏ đóng trực tiếp. 10 giây sau, số người xem trực tiếp bên Đồng Dao tăng bạo phát, khung bình luận trong nháy mắt đều tâm đầu ý hợp với quần chúng ăn ké của ZGDX: [Tiểu tỷ tỷ đánh chết con người ngạo kiều một lời không hợp liền đóng trực tiếp kia đi! Chúng tôi cho cô cờ tung bay để trợ uy!]

Đồng Dao chà xát hai bàn tay bởi vì khẩn trương nên có chút lạnh lẽo: “Biết, biết, ba đầu một trụ.”

“Ba đầu một trụ” chính là quy tắc solo trong LOL.

Đầu tiên là không được mang đá bổ trợ;

Thứ hai là không được chọn phép bổ trợ hồi máu, minh mẫn cùng với sống lại chờ hồi phục;

Thứ ba là khi đánh nhau trên đường giữa, lấy đường giữa giao với đường sông qua bụi cỏ làm biên giới, vượt qua coi như mất quyền thi đấu;

Thứ tư là quy tắc chính, lấy việc giết chết đối phương 3 lần hoặc phá được một trụ của đối phương làm căn cứ định thắng thua.

Hai bên tự do chọn tướng, thế nhưng đa số các tình huống so tài solo như thế này thì hai bên sẽ chọn tướng giống nhau—– Vốn dĩ Lục Tư Thành và Đồng Dao am hiểu hai loại tướng, hai vị trí chơi khác nhau vậy nên rất khó chọn được tướng giống nhau, thế nhưng thật khéo là bọn họ một người là đường giữa một người là ADC mà trong LOL thì có không ít tướng có thể đồng thời đảm nhận hai vị trí này.

Ví dụ như Ezreal, Varus, Quinn, Jayce…

Đồng Dao liếc nhìn danh sách tướng: “Tướng giống nhau đúng không? Vậy thì EZ (Ezreal)?”

Lục Tư Thành “Ừ” một tiếng, hai bên cùng chọn tướng, bước vào trò chơi——–

Bởi vì không có đá bổ trợ thế nên tất cả tướng lúc mới bắt đầu đều có trị số thương tổn không giống bình thường. Đối với tuyển thủ lúc bình thường thích dựa vào tính toán trị số thương tổn để giết chết đối phương mà nói thì rất có thể họ sẽ bị chính suy nghĩ của mình dẫn đến bị giết chết, thậm chí ngay cả farm lính thôi cũng khó khăn. Mà để tránh tình huống như vậy thì chỉ có một biện pháp: Thường ngày luyện tập farm lính thật nhiều.

Chỉ có dưới tình huống như vậy bọn họ mới có thể đối phó với các tướng có trị số thương tổn không bình thường.

Lúc hai bên bắt đầu xuất lính, Đồng Dao còn có chút khẩn trương —– Đến ZGDX lâu như vậy, chơi LOL lâu như vậy mà cô vẫn chưa từng cùng Lục Tư Thành trực tiếp mặt đối mặt như thế này… Lúc này bên tai vang lên tiếng tách tách của chuột, trên màn hình hiện lên một vị tướng có thanh máu màu đỏ trên đầu, không nhanh không chậm vừa tính toán lượng máu vừa farm lính đúng lúc, cô phảng phất có thể nghe thấy tiếng nhịp tim của mình.

Cô biết đây nhất định là phải luyện tập rất nhiều rất nhiều lần mới có thể có được kiến thức farm lính như thế này—–

Cô có thể khắc phục được sự sợ hãi đối với A Thái là bởi vì cô biết trong cuộc sống này, đại đa số mọi người đều giống như cô, là những người bình thường. Thế nhưng, lúc này trong lòng cô biết rõ: Lục Tư Thành không phải người bình thường.

Lúc anh xuất đạo thì đã được CLB của Hàn Quốc ký hợp đồng làm thực tập sinh. Ở lĩnh vực thể thao điện tử này, khi nhắc đến người Trung Quốc, tuyển thủ của Trung Quốc thì mọi người đều không nghĩ ngợi gì mà kêu lên cái tên “Lục Tư Thành”——-

Anh đã thành danh từ rất sớm.

Sau đó vẫn luôn ở đỉnh cao của sự nghiệp.

Tuyển thủ mạnh đến mấy cũng thừa nhận anh, thưởng thức anh. Bởi vì bản thân anh không những có thiên phú hơn người mà so với người bình thường còn nỗ lực hơn rất nhiều.

Bắt đầu cấp 1 đã bị anh hung hăng đánh cho một phen.

Một đường bị khống chế phải lui về phía sau bảo vệ trụ. Để lọt mất 1 lính, mất tiền mất kinh nghiệm, trong lòng Đồng Dao lộp bộp một chút, sau đó chỉ dám cẩn thẩn từng li từng tí trốn sau đám lính của mình để farm lính của anh, trong lúc đó thi thoảng cúng sẽ bị mất một chút máu. Khi nhìn thấy điểm kinh nghiệm của mình sắp đến cấp 2 thì bắt đầu nhanh chóng lùi về phía sau.

Quả nhiên, bởi vì Lục Tư Thành farm nhiều hơn Đồng Dao 1 người lính thế nên anh đến cấp 2 trước cô, mở được kĩ năng thứ hai và đánh tới tấp một phen. Thao tác tay của anh cực nhanh, cho dù Đồng Dao đã ngay lập tức lui về phía sau uốn người tránh khỏi phạm vi dính kỹ năng thế nhưng vẫn bị mất chút máu. Trong lúc đó cô cuống quít farm lính lấy thêm kinh nghiệm để lên cấp 2. Sau đó khi cô lên đến cấp 2 muốn dùng kĩ năng vừa được mở để đánh lại anh thì lại phát hiện ra Lục Tư Thành với thanh máu cực kỳ đầy đã bắt đầu lui về phía sau——–

Đuối theo để đánh anh là không thế nào, nếu thế chắc chắn sẽ bị anh phản đánh cho chết không kịp ngáp, Đồng Dao chỉ có một cơ hội chính là để Lục Tư Thành đuổi theo đánh cô rồi cô quay lại trở tay giết chết anh…

Nhưng người đàn ông hiển nhiên không cho cô cơ hội này.

Sau đó hai người đều hòa bình thăng cấp, Đồng Dao lúc này ý thức được nếu như cứ để yên cho Lục Tư Thành an an ổn ổn lên cấp thì cô sẽ vĩnh viễn bởi vì để sót 1 lính không farm được mà bị anh áp chế suốt trận, thế nên cô chạy xung quanh Lục Tư Thành quấy rầy anh farm lính——

Đáng tiếc là người ta căn bản không thèm ăn cái bộ dạng này của cô.

Hai bên đến cấp 3 được một nửa, Đồng Dao bởi vì chạy quấy rầy Lục Tư Thành farm lính mà bị ép về tương đối sâu rồi sau đó bị Lục Tư Thành dẫn đầu lên cấp 4 dùng kĩ năng mới nhảy lên đánh một phát cực nhanh về phía cô. Mắt thấy máu gần về đáy, Đồng Dao vừa dùng kỹ năng Q và A vừa lui về phía sau đám lính của mình để chạy trốn!

Trong lúc máu của cô chỉ còn không tới 200 thì cô thấy anh vọt vào gần phạm vi trụ bên cô và bị đánh một phát. Đồng Dao mắt sáng ngời nghĩ cơ hội của mình tới rồi, nhưng mà chính là một giây do dự muốn giữ lại mạng sống của mình mà cô đã để lỡ mất cơ hội ngàn năm có một đó. Lục Tư Thành đã nhảy ra nhanh chóng, sau đó dùng kỹ năng E di chuyển vị trí ra ngoài phạm vi công kích của trụ, đồng thời kĩ năng Q lúc này cũng vừa đến lúc sử dụng được, Đồng Dao bị anh sử dụng kĩ năng W để gia tăng tốc độ rồi phóng kỹ năng Q ra, lại thêm cả kỹ năng A quét đến và cuối cùng là phép bổ trợ thiêu đốt——-

Phép bổ trợ thiêu đốt gây ra 50+20 sát thương tùy vào cấp tướng và trong vòng 5s làm giảm một nửa các hiệu ứng hồi máu của nạn nhân, vì vậy nên tuy rằng Đồng Dao đã lui về đến trong phạm vi của trụ không bị ăn trực tiếp kỹ năng đó của Lục Tư Thành thế nhưng vì không hồi máu được nên vinh quang đi đời nhà ma!

Màn hình tối sầm lại, âm thanh trong trò chơi vang lên “Fisrt Blood”, Đồng Dao bỏ tay khỏi chuột, lộ ra một vẻ mặt bất đắc dĩ.

Khu vực bình luận hiện lên một tràng “6666666” khen Lục Tư Thành, anh chơi Ezreal bằng phương thức rất đơn giản, thao tác của anh không quá xuất sắc thế nhưng một loạt các thao tác phối hợp với nhau khiến mọi người nhận ra rằng Lục Tư Thành đối với thương tổn cơ bản, thời gian đợi các kỹ năng hồi phục cùng với kỹ năng tính toán cực kỳ chính xác!

Đồng Dao đang chờ đợi sống lại, cô ý thức được nếu cứ tiếp tục bó chân bó tay thò chắc chắn sẽ bị Lục Tư Thành đè đến chết.

Vì vậy khi sống lại, dù cho trang bị cực kỳ lạc hậu cô cũng không tỏ ra bó tay bó chân——–

3 phút sau, hai bên đồng thời đến cấp 5, Đồng Dao sử dùng thủ pháp y hệt như lúc Lục Tư Thành sử dụng lúc trước để đánh chết anh đến chết!

Lục Tư Thành nhíu mày, lúc này hai bên đang đẩy mạnh lính ra, anh không farm được lính, không có được kinh nghiệm lại còn phải nhìn Đồng Dao nhàn hạ thoải mái đứng ở gần trụ nhà anh tung kĩ năng——

Lúc này Đồng Dao dường như đã đem hoàn cảnh xấu lúc trước ném ra sọt rác, đưa trận đấu trở lại trạng thái cân bằng một lần nữa!



Đây là một hồi giằng co trong 20 phút.

Hai bên anh truy tôi cản, không ai nhường ai, hai bên mỗi người bị giết hai lần, lượng máu trụ của cả hai bên cũng cùng lúc báo nguy!

Lúc này người xung quanh đang nói gì, fan bình luận cái gì Đồng Dao đều không rảnh chú ý đến. Người duy nhất khiến cô chú ý chỉ có người trước mặt này. Anh tiến lên đánh ra một kỹ năng khiến Đồng Dao máu đang đầy bỗng chốc chỉ còn 40%, thế nhưng lúc này lính hai bên lại đang được đẩy ra mạnh, anh do dự một chút rồi đại khái là muốn ổn định lại liền lui xuống——

Lục Tư Thành đối với lính xuất ra này có một tính toán sai lầm nho nhỏ, kỳ thật anh hoàn toàn có thể ngay lúc đó đánh cho Đồng Dao tàn phế thậm chí giết chết cô luôn!

Thế nhưng anh lại chọn buông tha, điều này khiến Đồng Dao chộp được một cơ hội nho nhỏ——- Thương thì lúc một người buông tha muốn quay đầu lùi về là lúc mà tiếng còi phản công vang lên báo hiệu đây là chính là thời cơ tốt nhất!

Dùng Q đả thương, W tăng tốc, A-A-E-A-Q ———-

Dùng phép bổ trợ kiệt sức, thiêu đốt!

Nhìn thấy máu đối phương đã thấy đáy Đồng Dao liền sử dụng kỹ năng E lùi về sau một chút tạo khoảng cách hoàn hảo, rồi ấn chính xác phím R để chốt——

Một giây sau khi phóng kĩ năng R, tuy bị một tên lính quèn cản trở đường đi một chút thế nhưng chút máu ít ỏi lúc này của Lục Tư Thành cũng không thể chống đỡ được lực sát thương còn lại. Vì vậy Lục Tư Thành cứ thế bị đánh chết!

3vs2!

“Thắng rồi!!!!!! Aaaaaaaaa!!”

Đồng Dao buông con chuột ra, giơ cao hai tay lên trời hô to, Tiểu Bàn cầm đầu mọi người đứng về phía Đồng Dao muốn ăn tôm hùm cũng lệ nóng quanh tròng nhiệt liệt vỗ tay, khu bình luận cũng là một mảnh vui mừng dạt dào——

[hahahahahahahaha, tiểu tỷ tỷ của tôi thật lợi hại!]

[Hoa Mộc Lan của thể thao điện tử đã đẩy ngã Lục tướng quân! Kế tiếp hai người sẽ có hỉ sự hihihihihihi!]

[Aaaaaaaa nếu LPL cầm được quán quân S6 chắc tôi cũng không kích động được như lúc này đâu!]

[Khẩn trương đến mức không cách nào hít thở được… Hai người đều là lão tài xế, hóa ra EZ còn có thể chơi như thế này!]

[Mẹ nó, thật là khẩn trương mà! Lòng bàn tay đều ướt hết rồi!]

[Tôi đang ngồi WC!!! Ngồi chồm hổm 30 phút và quên mất tôi tới để làm gì rồi!!! Chúc mừng smiling, chúc mừng Thành ca. Hiện tại tôi phải đi chuyên tâm đi đại tiện đây. Bai bai!!!]

Đồng Dao cười hì hì quay lại nhìn Lục Tư Thành, người bên cạnh không nhanh không chậm quay sang liếc nhìn phần bình luận, lầm bầm một câu “Chúc mừng tôi xong rồi thì tôi chúc cậu bị táo bón” rồi quay người lại ngồi trên ghế duỗi tay muốn đeo tai nghe lên—–

Đồng Dao kéo kéo anh: “Tôm hùm, tôm hùm, tôm hùm!”

Lục Tư Thành quét mắt nhìn móng vuốt đang túm lấy cổ tay mình: “Biết rồi.”

Lúc này, điện thoại di động của anh vang lên, Đồng Dao buông anh ra, người đàn ông cầm điện thoại lên, là một số lạ, trượt một cái “Xin chào”, sau đó ánh mắt vốn đang lơ là bỗng thay đổi———

Đồng Dao đang phất tay nói “Bai bai” với mọi người sau đó tắt trực tiếp. Quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành, thấy phản ứng sai sai của anh thì nháy nháy mắt hỏi: “Ai đó?”

“Tô Lạc.” Lục Tư Thành bỏ điện thoại xuống, “Nói tối nay muốn gặp anh một lần cuối cùng, ăn một bữa cơm, sau đó sẽ không dây dưa gì nữa.”

Đồng Dao ngẩn người, tâm tình vốn đang tốt đẹp bỗng chốc biến mất, cô suy nghĩ một chút: “Ồ! Không thể không đi à?”

Lục Tư Thành liếc mắt nhìn cô: “Cô ta nói nếu không đi, cô ta sẽ đến căn cứ.”

Đồng Dao liền “À” một tiếng.

Lục Tư Thành “Chậc”, nhìn có chút phiền não mà đeo tai nghe lên, tùy tiện mở một trang web nghe nhạc… Lúc này những người xung quanh đều tự tản ra đi làm chuyện của mình, xung quanh trở lên yên lặng.

“Thành ca.”

Đồng Dao gọi.

Lục Tư Thành không để ý tới, ngồi trên ghế nhìn chằm chằm màn hình máy tính, có vẻ đang chuyên tâm xem tin tức LOL sắp cập nhật phiên bản mới.

“Thành ca.”

Đồng Dao gọi một tiếng nữa, Lục Tư Thành vẫn là không có để ý.

Cô quay đầu nhìn anh một cái hỏi “Không nghe được à?”, sau đó lẩm bẩm “Nghe nhạc to như vậy không sợ điếc tai à”, cúi người xuống ôm lấy Bánh Lớn đang kêu meo meo meo dưới chân, xoay người muốn lên tầng, mới đi được vài bước lại đột nhiên quay trở về.

Cô đứng ở phía sau ghế của Lục Tư Thành, yên lặng một lúc rồi sau đó dùng âm thanh không lớn không nhỏ nói: “Em không muốn cho anh đi.”

Nói xong, cô rũ mắt xuống, ôm chặt con mèo trong ngực, xoay người, lên tầng, trở về phòng.

Người ngồi trên ghế vẫn như cũ không nhúc nhích xem tin tức.



Một phút sau.

Tiểu Bàn mở cửa phòng ra, dùng thân thể béo mập lạch bạch lạch bạch chạy xuống tầng, vừa xem ipad vừa dùng âm thanh không tính là lớn nói: “Thành ca, hôm nay bọn em muốn ăn tôm hùm nhà XX, loại đắt nhất này này… Muốn 30 cân!”

“… … Biết rồi.”

Người đàn ông ngồi trên ghế nhấp nháy mắt, lấy tay kéo tai nghe xuống, thần sắc lười biếng trả lời.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: … … … … … … Đâu có được nghỉ ngơi đâu, aaaaa tim ta đau thắt!!!! Ta chính là nhẹ dạ như thế!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.