Vừa qua khỏi khu rừng cảnh vật trước mắt liền thay đổi từ đêm sang
ngày. Trước mắt hiện ra một đầm nước rộng mênh mông, mặt hồ trong xanh
in bóng gợn mây lững lờ trôi trên nền trời cao hun hút. Không gian quá
mức tịch mịch khiến nàng có cảm giác bất an. Nàng nhắm chặt mắt hít thở
sâu, cũng không nhận ra trong không khí có gì khác thường.
- Nhị sư huynh, nơi này chắc chắn là địa phận của "Thủy", hộ pháp ở nơi này chính là tên đã cứu Lãnh Tuyết tại rừng đào.
Khác hẳn với không khí u ám trong rừng cây, nơi này quá mức thanh tịnh, non
nước hữu tình. Nếu như không phải đang trong lúc phá Sát Huyết Hồn trận
thì quả thực lão cũng muốn ở nơi này bế quan luyện công.
- Chim chết, ngươi xem nơi này còn kém xa phong cảnh ở Ma Vực, sau khi phá tan tành chỗ này ta sẽ dẫn ngươi về đó chịu không?
Kim Long đột nhiên lên tiếng khiến Kim Phụng không biết đáp lại thế nào cho đúng.
- Ai thèm về cùng người, đồ rồng thối!
Trong lúc bọn họ đang tranh cãi thì hắn cùng nàng lại cảnh giác cao độ. Đột
nhiên trên mặt hồ phẳng lặng như tấm gương lần lượt lại hiện ra hình ảnh của mọi người.
Đầu tiên là hình ảnh nàng cùng một nam nhân khác
ôm hôn thắm thiết trong rừng trúc. Nam nhân khí chất phi thường, mày râu như kiếm, trên môi nở một nụ cười mê hoặc. Nữ nhân khuôn mặt thanh tú
vùi sâu đầu vào ngực nam nhân, mà nam nhân này không ai khác chính là Tà Thần.
Hắn chứng kiến hết thảy trong lòng dương lên một cỗ tức
giận, dù biết đó chắc chắn là cái bẫy của kẻ thù nhưng hắn cũng không
thể không để tâm. Hai tay nắm chặt thành quyền, hắn hận ngay lúc này
không thể giết chết tên tà Thần đáng ghét kia.
Nàng nhìn hắn, nhận ra một tia ghen tức qua ánh mắt kia, nàng nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay
đang xiết chặt của hắn. Chút hơi ấm từ tay nàng truyền đến mới khiến hắn hơi thả lỏng đôi chút.
Hình ảnh nàng và tên Tà Thần biến mất,
tiếp sau đó lại hiện lên hình ảnh khác. Hắn đang đi dạo trong ngự hoa
viên, đi bên cạnh còn có Tần công công và Trương Phi. Từ xa có một nữ
nhân một thân y phục sang trọng tiến đến, trên tay nữ nhân này còn đang
ôm một đứa bé khoảng chừng hai tháng tuổi.
Sự xuất hiện của nữ
nhân này khiến sắc mặt của hắn âm trầm chuyển thành dịu dàng và ôn nhu.
Hắn đưa tay ôm lấy đứa bé trên tay rồi lại ôm nữ nhân vào lòng, cả nhà
ba người bên nhau hạnh phúc.
Tâm nàng chợt quặn thắt, nếu như ông
trời cho nàng cơ hội, nếu như số phận không quá nhiệt ngã thì có lẽ hắn
và nàng sẽ là một gia đình hạnh phúc như thế. Giọt nước mắt rơi xuống
trong vô thức, rất nhanh nàng đưa tay gạt đi.
Tất cả thay đổi của
nàng hắn đều nhìn thấy, ngay cả giọt nước mắt trong suốt ấy. Hơn ai hết
bọn họ phải trấn tĩnh, nhất định không để những điều vừa hiện lên ảnh
hưởng. Hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên bờ môi căng mọng hơi run rẩy, chỉ
một cái chạm nhẹ cũng đủ để hòa tan những bất an trong lòng. Ánh mắt
nàng lại trở nên lãnh đạm như trước, nguyên thủy không pha tạp chút ý
niệm nào khác.
Mặt hồ tiếp tục biến hóa, các hình ảnh liên tiếp
được lướt qua. Lúc này trên mặt hồ lại hiện ra hình ảnh một đôi uyên
ương. Nam tử nắm chặt tay nữ tử bay trên cánh đồng hoa dài vô tận, hoa
lung linh với đủ mọi màu sắc, từng đàn bướm bay dập dờn đùa nghịch trên
tóc nữ tử vẽ thành bức tranh tuyệt đẹp.
Mọi người đều hiểu rằng
cảnh đẹp như vậy chính là liều thuốc độc khơi gợi lòng đố kỵ của con
người. Kim Phụng đang nắm chặt tay Kim Long bỗng nhiên hất mạnh một cái.
- Đồ rồng chết thối tha, ngươi từng hứa sẽ dẫn ta đi trên cánh đồng hoa
lâu như vậy rồi mà vẫn chưa thực hiện, lúc đầu ta còn tưởng do ngươi vô
tâm ai ngờ không phải vậy, tất cả đều vì ngươi đã dành hết cho ả Khổng
Tước kia rồi! Ta ghét ngươi!
Kim Phụng tính khí nóng nảy nên rất
dễ bị những chuyện như vậy kích động, mà Kim Long cũng không giữ được
bình tĩnh nên đã có tranh chấp xảy ra.
- Chim chết, ngươi có bị thiểu năng không, đã biết đây là bẫy rồi còn tin!
- Ai biết đó là bẫy hay sự thật ngươi và ả ta đã vui vẻ như thế. Ngụy biện!
Một đôi uyên ương số khổ!
Trước tình hình căng thẳng như vậy Trương Phi chỉ còn biết cầm thật chặt tay Tiểu Thanh, thì thầm một câu.
- Tiểu Thanh, lát nữa có gì xảy ra nàng nhất định không được tin là thật nghe chưa?
Tiểu Thanh gật đầu nhẹ một cái, cố giữ tâm bình tĩnh, tránh để những ảo ảnh
đánh lừa, một khi tâm tình trở nên dao động thì ý chí cảnh giác cũng sẽ
giảm dần.
Mặt hồ phẳng lặng bỗng nhiên gợn sóng, dần dần những
ngọn sóng nhỏ li di trở nên hung dữ, mỗi ngọn sóng vươn mình lao đến
phía mọi người như những con quái vật muốn nuốt gọn con mồi ngay trước
mặt.
Ngọn lớn vùi ngọn bé, tất cả nối tiếp nhau không ngừng nghỉ.
Ngọn sóng hung dữ nhất cao đến vài chục thước, màu bạc lấp lánh phản
chiếu ánh nắng mặt trời khiến người ta lóa mắt. Trên đỉnh ngọn sóng dần
dần hiện rõ dáng dấp một nam nhân mặc y phục màu lam, mái tóc phất phơ
phiêu dật giữa biển nước mênh mông. Nam tử nở một nụ cười quỷ quyệt lộ
ra vẻ bí hiểm, tay phất nhẹ bắn vô số giọt nước ánh bạc về phía đối
phương.
Tất cả diễn ra chỉ trong một cái chớp mắt, không gian ngập tràn ý chết chóc và hủy diệt.
Nguy hiểm cận kề càng làm con người ta cẩn trọng hơn, mọi người vận khinh
công xoay người né tránh đòn tấn công của Thủy hộ pháp. Những giọt nước
bạc lấp lánh chạm nhẹ đến nơi nào thì nơi đó lập tức nổ tung, nếu không
may để chúng chạm vào da thịt e rằng hậu quả khó lường.
Nàng đã
từng giao đấu với Thủy hộ pháp hai lần nhưng cũng chỉ có một lần chứng
kiến loại võ công này của hắn, lần đó hắn xuất hiện ở Tuyết Sơn cứu Lãnh Tuyết, lúc giao đấu hắn chỉ dừng ở mức dùng nước mưa làm vũ khí uy lực
đã ghê gớm, thật không ngờ hôm nay hắn lại cao hơn một bậc sử dụng nước
bạc này.
Đòn tấn công liên tục giáng xuống dồn dập, nếu cứ duy trì như vậy bọn họ sẽ không thể cầm cự thêm được nữa.
Hắn dồn nội lực đánh một đòn xuyên qua thân thể Thủy hộ pháp nhưng tất cả
không có tác dụng, nếu hắn đoán không lầm thì đó không phải thân xác
thực của Thủy hộ pháp mà chỉ là ảo ảnh mà thôi.
Thủy hộ pháp ngầm
quan sát trận chiến từ xa, thông qua ảo ảnh trên ngọn sóng để ra đòn tấn công, nhận thấy mọi đòn tấn công của hắn đều không thể làm thương tổn
đến mình Thủy hộ pháp lên tiếng cười kinh bỉ.
- Ha ha, chỉ có như vậy thôi mà đòi đánh bại ta sao?
Đúng, hắn nói không sai, tất cả đòn tấn công đang hướng về phía ngọn sóng đều giống như đánh vào không khí, chắc chắn không có tác dụng.
Hỏa
vương nhận định tỉ mỉ tình hình từ khi bước vào địa phận "Thủy", khởi
đầu là ảo ảnh đánh vào tâm lý đối phương khiến người ta phân tâm mà lơ
là cảnh giác, tiếp đó lại là ảo ảnh về những ngọn sóng dữ trên mặt hồ,
nếu lão nhớ không lầm thì có lần lão đã được nghe sư phụ nói đến một
loại trận pháp khiến người ta lạc vào trong những ảo ảnh, cũng bởi vì
dồn hết sức đánh lại những ảo ảnh không có thật, cuối cùng sẽ hao tâm
tổn lực, dẫn đến họa diệt thân.
- Ảo Ảnh trận.
Hỏa vương
thầm lên tiếng, mà cái tên này sau khi được nàng tiếp nhận liền biến
thành cứu tinh của bọn họ. Nàng đã từng đọc trận pháp này trong quyển
sách về trận pháp sư phụ nàng - Tà Thiên đưa cho lúc ở dưới vực.
Ảo Ảnh trận lợi dụng hơi nước bốc lên trong không khí và ánh mặt trời để
tạo thành các ảo ảnh, mà trận muốn hình thành bắt buộc cần phải ở địa
hình có sông hồ lớn và nhất định phải là thời điểm có ánh sáng mặt trời.
Nhưng hiện tại đang là giữa đêm, làm sao có thể có mặt trời ở đây? Nàng chưa
từng nghe qua Ảo Ảnh trận có thể vận dụng ánh sáng mặt trăng để khởi
động, chỉ có thể là Thủy hộ pháp đã sử dụng Nhật Nguyệt Nghịch trận để
đảo ngược ban đêm thành ban ngày, vì vậy nơi này mới đang là ban ngày.
Quả không đơn giản, trận lồng trận khiến người ta thật hoang mang!
Nhật Nguyệt Nghịch trận được hình thành nhờ việc hấp thụ tinh hoa Nhật –
Nguyệt vào hai cực âm dương của vòng bát quái, sau đó người bày trận sử
dụng linh lực di chuyển vị trí hai cực cho nhau biến đêm thành ngày,
biến ngày thành đêm.
Nếu nàng không lầm chắc chắn cơ quan mở trận
sẽ hiện diện ở đây, nhưng mà nàng chưa tìm ra. Xung quanh chỉ là cây cối không có gì khác thường, chỉ có duy nhất mặt hồ này có điểm khác lạ.
- Kim Phụng, ngươi hãy biến thân bay lên cao quan sát thật kỹ toàn trận cho ta?
- Dạ chủ nhân!
Kim Phụng ngay lập tức biến thân thành phụng hoàng bay vút lên trời xanh. Ở trên cao mọi thứ trở nên thật nhỏ bé, ngay cả mặt hồ rộng lớn phút chốc nhỏ như lòng bàn tay.
"Hình như mặt hồ có điểm lạ, một nửa bên
trái nước vô cùng trong xanh, còn nửa bên phải lại trong suốt, dường như có thể nhìn rõ dưới đáy hồ. Không lẽ chủ nhân đang nghi ngờ điều này
sao?"
Kim Phụng biến thân trở lại mặt đất, nhanh chóng bẩm báo lại những gì vừa thấy được.
Quả nhiên là Nhật Nguyệt Nghịch trận, rất có thể cơ quan mở trận chính là
hồ nước này, chỉ cần phá vỡ vòng bát quái đã đảo ngược đó thì Nhật
Nguyệt Nghịch trận sẽ không còn tác dụng, thời gian sẽ trở lại nguyên
trạng là ban đêm, cũng vì thế Ảo Ảnh trận cũng sẽ tan bởi vì không còn
ánh sáng mặt trời nữa.
"Làm sao để phá cái vòng bát quái đó?"
Nàng suy nghĩ về vị trí tên Thủy hộ pháp đặt cơ quan mở trận, hắn là Thủy hộ pháp, là hóa thân của nước vì vậy cái hồ chính là địa phận hắn có khả
năng làm chủ nhất. Rất có thể Thủy hộ pháp cũng đang ẩn thân trong hồ.
Một nụ cười quỷ dị nhanh chóng nở trên môi nàng. "Giờ đã đến lúc trò chơi kết thúc".
- Kim Long, làm phiền ngươi cho ta vài quả cầu lửa thật lớn xuống cái mặt hồ này đi.
Kim Long nãy giờ vẫn lo lé tránh những giọt nước bạc bắn từ tứ phía, khi nghe nàng nói như vậy không khỏi tức giận.
- Ngươi lại muốn làm cái gì nữ nhân kia, tên Thủy hộ pháp đang ở trên
kia, ngươi không đánh lên trên đó thì thôi lại còn muốn ta phun cầu lửa
xuống dưới cái hồ làm gì? Cầu lửa của ta sẽ bị nước dập tắt!
Nói
xong Kim Long mới nhìn qua sắc mặt của ai đó không được ôn hòa cho lắm.
Hắn tin chắc chắn nàng đã nhận ra được điều gì đó nên mới muốn Kim Long
làm như vậy. Nhưng tên Kim Long này vẫn không thích nàng lắm nên tỏ ra
khinh thường, mà điều này hắn không cho phép.
Nhận thấy chủ nhân đang phóng ánh mắt sắc nhọn về phía mình Kim Long không phục nhưng vẫn phải làm theo.
Kim Long tức giận biến thân thành đại Kim Long uốn lượn trên nền trời, mỗi
lần há miệng là một quả cầu lửa khổng lồ đánh về phía hồ, tất cả đã có
năm quả cầu lửa được hắn đã tung ra.
Thủy hộ pháp ẩn thân ở đáy hồ bị năm quả cầu lửa do Kim Long phun ra đả thương nghiêm trọng, nội lực
vì thế mà suy giảm không ít.
Bình thường nếu cầu lửa đánh xuống
chắc chắn sẽ bị nước hồ dập tắt ngay lập tức nhưng trong Sát Huyết Hồn
trận ngũ hành bị đảo ngược, vì thế sẽ không phải "Thủy khắc Hỏa" mà là
"Hỏa khắc Thủy". Hơn nữa cầu lửa làm nước trong hồ dao động dữ dội khiến vòng bát quái bị hủy hoại, hết thảy Nhật Nguyệt Nghịch trận hay Ảo Ảnh
trận đều đã bị phá.
Khốn khiếp!
Thủy hộ pháp chửi thầm một câu. Phen này e rằng lành ít dữ nhiều!
Sau thời gian ngắn, mọi thứ dần trở lại bình thường, sắc trời ban ngày đột
nhiên tối sầm trở lại nguyên trạng là ban đêm. Các ngọn sóng trên mặt hồ biến mất, hết thảy hiện tại chỉ có một trạng thái – Tĩnh!
Thủy hộ pháp bị nội thương không hề nhẹ, pháp lực đã không còn đủ để ẩn thân
dưới nước nữa. Lúc này hắn nhanh chóng trồi nên mặt nước để hít thở
dưỡng khí.
Xem ra Thủy hộ pháp hiện giờ khó mà thay đổi được tình
thế, nàng cũng phải nhanh chóng di chuyển đến địa phận khác, phải nhanh
tìm được tên Tà Thần khốn khiếp đó.
- Trương Phi, Tiểu Thanh. Hai
người giải quyết Thủy hộ pháp đi, tử huyệt của hắn là vị trí cách Chính
Thủy một đốt ngón tay về phía trên.
Trương Phi và Tiểu Thanh rất nhanh hướng kiếm về phía Thủy hộ pháp, trường kiếm vung lên đều nhằm vào tử huyệt.
Thủy hộ pháp không ngờ nàng lại có thể nhanh như vậy nhìn thấu tử huyệt của
hắn, nhưng hắn chưa hẳn đã mất hết nội công. Trước đòn tấn công của hai
người hắn vội vàng phi thân lên bờ, tay áo phất lên bắn ra vô số hạt
nước.
Mỗi hạt nước bắn ra đều di chuyển với tốc độ nhanh như chớp
trong không khí nhưng vì nội công đã giảm nên tốc độ không còn nhanh như bình thường.
Trương Phi kéo Tiểu Thanh qua một bên, tay cầm
trường kiếm vung vài đường, hạt nước va chạm vào trường kiếm kêu leng
keng rồi bị lạc hướng bắn vào thân cây.
Thương thế nặng, giờ còn
phải vận nội công đánh hai người khiến Thủy hộ pháp phun ra một ngụm
máu, máu tươi liên tiếp chảy ra theo khóe miệng, nhiễm đỏ một vùng xiêm y màu lam.
Nhân cơ hội sức tấn công của hắn suy yếu, Trương Phi đánh một chưởng vào ngực khiến hắn lảo đảo ngã lăn ra đất.
Tiểu Thanh bay đến với tốc độ nhanh nhất, nhân lúc hắn chưa kịp phản ứng
liền dương kiếm đâm thẳng xuống ngực, vị trí cách Chính Thủy hai đốt
ngón tay về phía trên.
Tử huyệt bị đâm bất ngờ khiến Thủy hộ pháp chết không kịp nhắm mắt.