Một cô gái với gương mặt hồng hào, hàng lông mi cong trên đôi mắt to tròn, vẻ đẹp dễ thương của cô công chúa nhỏ. Cô gái này, nó đã gặp rất nhiều lần rồi, còn nói chuyện nữa cơ mà, cớ sao lại ở đây?
- Chị Hân? – Cô gái ngạc nhiên khi nhìn thấy nó
- Sao lại ở đây? – Nó cũng hỏi lại
- Ủa, hai người biết nhau sao? – Hoàng Hải xen ngang
- Ai đây Hải? – Nó nhìn Hải
- Đây là bạn gái em chị. Cô ấy tên là Lan Anh – Hoàng Hải nói rõ, đoạn quay sang Lan Anh – Em ngồi xuống đây đi!
Lan Anh ngồi xuống, không biết giấu mặt chỗ nào. Trái Đất quả đúng là tròn mà, gặp ai không gặp lại gặp ngay Bảo Hân. Linh cảm không tốt đang sắp sửa ập đến
- Bạn gái em thật sao? – Nó nghi ngờ
- Dạ, đương nhiên. Chúng em sắp đính hôn mà! – Hải không ngần ngại trả lời
- Vậy còn Quốc Huy? – Nó khó chịu hỏi Lan Anh
- Dạ…Dạ… - Trong khi Lan Anh còn chưa kịp trả lời thì Hoàng Hải nói hộ:
- Ý chị là Hoàng Lê Quốc Huy?
- Ừ
- À, anh Huy là anh họ của Lan Anh đó chị - Hải vui vẻ giới thiệu
- Chuyện này là thế nào? – Nó quay hỏi Lan Anh
- Chuyện gì chị? – Hải thắc mắc
- Im lặng – Nó bảo Hải
- Nói đi Lan Anh – Quay sang Lan Anh với vẻ lạnh lùng
- Dạ, tới nước này em sẽ khai tất tần tật – Lan Anh ủ rũ
- Thực hành đi! – Nó vẻ ra lệnh
- Thực ra anh Huy là anh họ của em, anh ấy không có bị mất kí ức hay gì cả. Ảnh nhờ em giả làm bạn gái để chọc tức chị chơi đó! Thật ra anh ấy nhớ chị nhiều lắm!
- Quốc Huy, anh được lắm – Nó khá giận
- Chị à, chị đừng giận! – Lan Anh an ủi
- Được, có một điều kiện – Nó cười, âm mưu trỗi dậy trong đầu nó
- Điều kiện gì ạ? – Hải thắc mắc
- Cho chị mượn Hoàng Hải tí! – Nó nháy mắt
- Hả?? – Cả Hải và Anh đồng thanh
- Gậy ông đập lưng ông – Nó nói
- Tụi em vẫn chưa hiểu
- Vậy nè […] – Ba người tụm lại to nhỏ
- Chị hiểm thật! – Lan Anh khen đều
“ Coffe Mid” hôm nay thật nhộn nhịp, vui vẻ hơn thường ngày, có ba con người cười nói với nhau vui vẻ và ẩn chứa một bí mật “động trời”
- Khoan chị. Chuyện này hơi ghê rồi đấy! – Hoàng Hải tỏ vẻ ngăn cản
- Không có đâu, thử anh ta xem sao? – Nó cứng cỏi
- Làm luôn chị! – Lan Anh khá thú vị vì chuyện này
- Em mà học theo đi Anh! – Hải “đe dọa” Lan Anh
Ba con người, mỗi người một lời dưới cơn mưa phùn phấp phới, không khí nơi đây khá tĩnh lặng nay đã thay đổi, cộng thêm mùi hoa nhẹ nhàng rất lí thú
Hoàng Hải đưa Lan Anh về, nó một mình với chiếc tai phone bước đi trên con đường. Đôi môi khẽ nở nụ cười mỗi khi nghĩ đến kế hoạch trả đũa của mình. Nhận rằng cô yêu hắn thì là sự thật đấy, nhưng liệu tình yêu có mãnh liệt đến mức có thể từ bỏ tất cả? Liệu hắn có yêu nó như vậy, sẵn sàng vì nó mà huy sinh không? Câu trả lời phải đợi đến khi vén màn kế hoạch độc địa
>
- Phạm Ngọc Hân sẽ đảm nhiệm chức vụ thư kí của tổng giám đốc bắt đầu từ ngày hôm nay – Đây là tiếng của chị Hương ngay sau khi nhận lệnh từ cấp trên
- Cái gì?? – Nó bất ngờ to mắt nhìn
- Hân sướng rồi nha!! – Cả phòng hùa nhau trêu chọc nó
Nó tức giận lắm, đóng kịch chọc tức nó còn chưa vạch mặt mà còn chuyện thư kí này. Nó chạy nhanh vào phòng Quốc Huy
“ Rầm” – Nó cả gan đập tay lên bàn vì nó biết Quốc Huy không bao giờ tức giận với nó. Quả đúng Quốc Huy không chấp trách
- Anh xem tôi là gì mà cứ đày đọa vậy?
- Nợ - Hắn bình thản phát lên một tiếng “nợ”
- Này, tôi không thiếu tiền anh nhé! – Nó phân minh
- Nơ ân tình còn lớn hơn nợ tiền!
- Ân tình gì?
- Cõng cô về, xoa bóp chân cho cô, cho cô ngủ trên giường quý của tôi. Còn thêm cái áo khoác nữa – Lôi cả chuyện cũ ra nói
- Áo khoác gì? – Nó thật sự chưa hiểu chuyện này!
- Cái đêm đó đó, cho mượn!
Nó đã hiểu vấn đề, thì ra đúng là Quốc Huy thật, trực giác quả thật không sai!
- Nhưng vẫn không chịu làm thư kí! – Nó mạnh miệng
- Chê tiền hả? – Hắn lợi dụng chuyện này
- Tiền tôi có… thiếu! – Nó bí tắc, không dám nói chữ dư
- Vậy thì làm! – Hắn ung dung
“ Quốc Huy anh được lắm. Nhưng đấu với em anh còn chưa có trình độ!” – Nó cười chút gian suy nghĩ
“ Anh muốn em ở đây chứng kiến cảnh tình tứ của bọn anh tức chơi!” – Hắn cùng lúc suy nghĩ và cười gian
- Anh/cô cười gì? – Hai người hỏi đồng loạt
- Ờ thì có nhiều tiền là cười à! – Nó thản nhiên
Cuối cùng thì nó cũng đã trở thành thư kí riêng của tổng giám đốc – một chức vụ mà hàng người ao ước. Nói là thư kí mà như osin thôi, không làm việc hành chính gì cả, ngày ngày đợi lệnh của “tổng thống”
- Hân ơi pha trà!
- Hân ơi pha café
- Máy lạnh lạnh quá Hân!
- Thiếu ánh sáng quá!
- Nóng quá à!
-…
Rất nhiều và rất nhiều. Nó nhẫn nhịn thực hiện trong vui vẻ nhưng lại trả đũa. Pha trà thì đắng ơi là đắng, café thì giả vờ bưng đỗ, dặn tăng máy lạnh thì đi giảm,… Quốc Huy nói Đông thì nó làm Tây. Thành ra người chịu hậu quả chỉ có hắn thôi!!
Ngày mới…Lan Anh theo lời dặn của chị hai đến công ty nhưng phải nói với hắn là đến để chọc tức nó.
Khác với mọi lần, nó vừa cười tươi vừa lướt web, em Lan Anh và hắn như người vô hình! Hắn buồn bả biểu hiện này, luôn nghi vấn nó đã có chủ!!
- Anh à, mai chúng ta đi chơi nhé! – Lan Anh nủng nịu đề nghị
Hắn không thể không chịu, nếu không chịu chẳng phải để lòi đuôi giả người yêu sao?
- Đương nhiên được! Em thích là anh chịu liền!
- Hân, mai cô đi cùng chúng tôi! – Hắn đề nghị nó
- Để làm gì anh? – Lan Anh cười hỏi hắn nhưng thật ra cũng biết câu trả lời
- Để cô ta trả tiền chứ gì!
“ Anh ơi là anh, ra thương trường bao lâu lại để rơi vào lưới chị Hân như vậy!” – Lan Anh suy nghĩ và gật đầu đồng ý
“ Phen này anh tiêu rồi!” – Nó cũng nghĩ bụng và vui vẻ nhận lời giám đốc
- Rất sẵn lòng!
Hắn vui vẻ vì mai nó theo thì bơ vơ một mình sẽ phát ghen thôi nhưng đâu ngờ người mai sẽ ghen lại là bản thân mình…