Mắt thấy Trình Dục Bân chẳng để lời đe dọa của mình vào tai, đã thế còn đứng trơ mặt ra đó xem như chẳng có việc gì, Vương Mã Kiệt là người nóng nảy, cho nên rất nhanh liền nổi nóng.
“Ngoan ngoãn làm theo lời tao thì không cần phải chịu khổ, còn nếu không thì mày tự lãnh lấy hậu quả!“. Vương Mã Kiệt mất kiên nhẫn lên tiếng, hắn quả thực không thể nào ưa nổi Trình Dục Bân.
“Nếu tao nói không thì sao? Định đánh nhau sao? Để xem mày có cái bản lãnh đó hay không đã!“.
Trình Dục Bân chưa bao giờ nhườn nhịn qua ai, từ nhỏ đã được cưng chiều mà lớn lên, cho nên tính khí cũng không phải dạng vừa. Y vừa nói vừa đem balô vứt xuống đất, khởi động vai cổ, một bộ dáng chuẩn bị đánh nhau.
“Được. Nếu mày đã nói như thế, vậy thì...“. Vương Mã Kiệt nhếch môi cười khẩy, sau đó hất cằm ra hiệu cho hai tên đàn em đang vây sau lưng Trình Dục Bân tiến lên.
Vốn là định đem người giữa lấy, còn bản thân hắn chỉ cần tẩn cho y một trận nhớ đời là được. Nhưng mà mọi chuyện lại không như Vương Mã Kiệt đã nghĩ, nếu có trách cũng nên trách hắn thuê mấy tên 'bảo tiêu' quá vô dụng đi?.
Chỉ thấy, một Trình Dục Bân ở trong mắt hắn mềm yếu vô dụng, lại chỉ dùng hai chiêu đã khiến hai tên kia ngã gục, nằm lăn lộn ra đất kêu rên. Y trong chớp mắt giống như hóa thành một con thú dữ đầy nguy hiểm, càn quét không chút nương tay.
Vương Mã Kiệt vội vàng nuốt xuống một ngụm nước bọt, hai mắt trân trối nhìn Trình Dục Bân như thấy quái vật. Cùng lúc này, sau khi giải quyết xong hai tên vô dụng kia, Trình Dục Bân cũng vừa lúc 'thâm tình' quay lại nhìn hắn.
Ỷ vào người đông thế mạnh, cho nên Vương Mã Kiệt mới vênh váo như vậy. Nhưng mà hiện tại, tình thế đảo ngược, trên trán hắn không khỏi toát ra một tầng mồ hôi mỏng. Mọi việc diễn ra quá nhanh, khiến hắn trở tay không kịp.
Ai mà ngờ được, một tên trông như gà mờ, yếu đuổi mỏng manh như vậy lại hung hãn như thế chứ?
Chân Vương Mã Kiệt không khỏi vô thức lùi ra phía sau, còn Trình Dục Bân thì từng bước ép sát hắn.
Mấy tên này cũng quá xem thường y rồi. Thân là người thừa kế của Trình gia, tuy vô dụng, nhưng nếu không có chút bản lĩnh thì cũng không biết có sống được tới ngày hôm nay hay không.
Trình gia tuy rằng có tiền có quyền, ngoài mặt tuy rằng ai cũng tân bốc nịnh nọt, nhưng ai biết sau lưng họ đang nghĩ cái gì? Có phải hay không lại đang tính kế làm sao đem y hãm hại? Khiến cho Trình gia tuyệt hậu để được lợi cho mình?.
Cho nên không học chút võ phòng thân là không được. Đừng nhìn bề ngoài của y mà lầm, công phu quyền cước cũng không tồi đâu.
Trình Dục Bân nhếch môi, tay chậm rãi giơ lên định đấm Vương Mã Kiệt. Chỉ là lúc này sau lưng lại vang lên tiếng động. Không biết từ khi nào, một trong hai tên vừa mới bị y đánh hạ đã bò dậy, hơn nữa còn định đánh lén sau lưng y. Web đọc