Khí Ma Hãm

Chương 14: Chương 14




CHƯƠNG 14

Edit:Tieumanulk

P.S:Bận quá ta chưa beta kỹ được nhá!Chỉ mới xem sơ sơ qua thôi le lưỡi

Đôi môi khí ma giống như bắt lửa từ mặt hắn một đường tốc hành đi xuống thắt lưng,trước ngực vốn có nhiều loang lổ vết đọng giờ lại thêm mấy vết đỏ ái muội.

Trên bụng một mảnh ẩm ướt,bị liếm đến vừa tê dại vừa ngứa Chu Tĩnh Thần níu lấy mái tóc trắng của khí ma đẩy ra,ngược lại kích thích khí ma đem đầu lưỡi hướng đầu rốn chui vào.

“A. . . . . .” Mủi chân kéo căng thẳng tắp,hắn nhịn không được rên rỉ thành tiếng.

Không ngờ cả người hắn nơi mẫn cảm nhất lại là lỗ rốn.

“Thoải mái sao?” Thấy hắn rên thật dễ nghe,khí ma liếm láp cảm thấy hiếu kỳ hỏi.

“Không nên. . . . . .” Thân thể nóng đến kinh người,Chu Tĩnh Thần vô lực chống đẩy nhưng không ngăn cản được khí ma mút hôn.

“Muốn dừng lại sao?” Nói xong khí ma ở lối vào ngọc hành hôn một ngụm.

“A. . . . . .”

“Muốn hay không muốn đây?” Bàn tay to của khí ma nhẹ xoa hệ rễ ngọc hành,túi ngọc phía dưới nhanh chóng nằm gọn trong lòng bàn tay y.

Chu Tĩnh Thần dùng hết toàn lực gầm thét: “Không muốn!” Vào trong tai khí ma lại giống như muỗi kêu.

Ngón trỏ thon dài búng một cái lên lối vào ngọc hành cao thẳng,khí ma nhích lại gần tai hắn thổi hơi nóng”Ngươi đấy luôn khẩu thị tâm phi.”

“A. . . . . .” Chu Tĩnh Thần ngâm khẽ,đầu không tự giác ngưỡng về sau.

Bàn tay to khí ma phủ lên khắp toàn thân hắn,trên da thịt màu mật ong hiện đầy vết đỏ,trừ lúc trước lưu lại còn có mới vừa in lên.

“Nóng quá. . . . . .” Trong cơ thể bị một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt như muốn hòa tan hắn . . . . . .

“Đợi một chút sẽ tốt thôi.” Khí ma vuốt ve thịt non giữa hai chân hắn,hài lòng bản thân có ảnh hưởng đến hắn.

Cảm giác được bàn tay to của khí ma hướng giữa đùi tìm kiếm,hai chân hắn theo bản năng kẹp chặc.

“Đừng sợ,bổn tôn sẽ không tổn thương ngươi.” Khí ma lẩm bẩm nói nhỏ bên tai hắn.

Khóe môi khẽ run,hắn cắn chặc môi dưới,hốc mắt ửng đỏ cầu khẩn nói: “Buông tha cho ta được không?”

“Vậy người nào giúp bổn tôn đây?” Khí ma kéo tay của hắn hướng đến chỗ kín của mình,xúc tua nóng bỏng làm Chu Tĩnh Thần lập tức rút tay trở lại.

“Chỉ làm một lần.” Khí ma thấp giọng yêu cầu.

Hắn nhắm lại hai mắt,cắn môi nói: “Vậy ngươi nhanh lên một chút.”

Chuyện đã đến nước này hắn khước từ cũng vô dụng,chẳng qua muốn chóng kết thúc.

“Chuyện này không thể gấp gáp ah——”

Ngón tay khí ma mượn dịch ấm thuận thế cắm vào hậu huyệt,ngón trỏ ở trên nội bích sưng đỏ xoa nắn .

Trong cơ thể rất nhanh xoa dịu,nơi bị khí ma chạm vào có chút tê dại nhưng hắn lại không muốn khuất phục thừa nhận.

“Thoải mái chút đi.”

Hắn nhắm lại đôi mắt thở hồng hộc,muốn nói cũng không thể nói.

“Vào đi. . . . . .” Hắn bị lộng đến không thở nổi,thân thể không chịu nổi mà co lại.

“Đây là do ngươi nói .” Khí ma thanh âm có phần khàn khàn,nâng đùi phải đặt lên vai,cứng rắng nóng bỏng chống đỡ trước cửa huyệt.

Chu Tĩnh Thần khẩn trương nhắm lại hai mắt,cho đến khi cự vật nóng bỏng đỉnh vào trong cơ thể,hắn không nhịn được kêu lên.

Bị đỉnh đến không thở nổi,hắn nỉ non nói: “Thật nóng!”

Hạ thân như bị thiết bổng xỏ xuyên,nóng đến cả người phát run.

“Thật chặc,rất thoải mái.” Đưa vào nơi ấm áp trong cơ thể hắn,khí ma thoải mái rên rỉ một tiếng.Rồi sau đó bắt đầu chậm rãi di động trong cơ thể đối phương.

Hai tay Chu Tĩnh Thần chỉ có thể ôm chặc hắn,mười ngón tay bấm chặt vào sau lưng khí ma cố gắng không để mình gọi ra.

Theo khí ma ra ra vào vào trong cơ thể,một làn sóng khoái cảm nhanh chóng trào đến lan khắp tứ chi bách hài.

Khí ma động tác càng lúc càng nhanh,mỗi một lần đều đỉnh vào nơi sâu nhất,đỉnh đến hai mắt hắn trắng dã thiếu chút kích động quá mức mà bất tỉnh.

“A. . . . . . Ừ. . . . . .” Khí ma mạnh mẽ chiếm đoạt,hắn vong tình nâng cao mông phối hợp nhịp điệu khí ma ra vào.

Thấy hắn thuận theo khí ma hưng phấn không thôi,nâng cao cánh mông tiến hành chạy nước rút.

Giờ khắc này trong mắt bọn họ chỉ có lẫn nhau,khí ma không ngừng hôn hít môi hắn,hận không được một ngụm nuốt cả vào.

“Tĩnh Thần ——”

Khí ma bỗng nhiên gầm một tiếng như dã thú,hắn cũng cùng lúc đó tiết ra. . . . . .

Chu Tĩnh Thần mệt mỏi đến ngay cả mí mắt cũng không mở nổi ngủ thiếp đi,tất cả đều tại khí ma làm hại.

“Tĩnh Thần,ngươi không sao chứ?” Xoa lên gương mặt hắn nhưng không hề có phản ứng,khí ma gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

“A. . . . . .”

Một tiếng hô thật nhỏ truyền vào trong tai khí ma,biết hắn đang ngủ khí ma mới thở phào nhẹ nhõm.

Một ngày một đêm túng dục khiến thắt lưng Chu Tĩnh Thần không dậy nổi,may hắn từng tập qua võ nghệ,thân thể cũng coi như mềm dẻo,thử mấy lần miễn cưỡng có thể xuống đất,chỉ là tư thế đi lại khác với người thường.

“Ngươi ——” Mới vừa kéo ra cửa phòng chạm ngay khí ma đi vào,thiếu chút nửa đụng phải.

Hắn nhanh chóng lui về sau một bước dài,trên mặt thoáng cái giăng đầy mây hồng,ngay cả lỗ tai cũng đỏ

“Không chịu nằm nghỉ ngơi,bò dậy làm gì hả?” Vẻ mặt thần thanh khí sảng,khí ma so với trước kia thêm một phần nhân khí.

“Ta không phải là bệnh nhân nằm hoài cũng không tốt.” Âm thầm xoa xoa vòng eo đau nhức,hắn lẩm bẩm nói.

Hắn còn chưa tìm y tính sổ,y đã tự mình đến cửa nạp mạng!

Rõ ràng trong người không còn dược tính nhưng khí ma vẫn quấn lấy hắn,mặc dù mùi vị rất tuyệt vời nhưng thân thể hắn đã chịu hết nổi,bây giờ nửa người dưới tê dại,mỗi lần bước đi đều như giẫm phải mũi giao.

“Trở về nằm.” Khí ma trực tiếp cuối xuống ôm lấy hắn,không quan tâm hắn giãy dụa nhẹ nhàng đặt ở trên giường.

Đưa tay đặt lên trán không còn nóng như buổi sáng,trước đó y đã hỏi đại phu trong phủ,đại phu biết y là đại hồng nhân của chủ tử mình,không nói hai lời liền dâng lên thuốc trị thương.

Nhưng làm y dở khóc dở cười nhất lại là đại phu len lén nói riêng với y,tam hoàng tử thật không biết thương hương tiếc ngọc lại để y tự mình đến lấy thuốc.

Nếu đại phu biết thuốc được dùng trên người Chu Tĩnh Thần,đoán chừng sắc mặt sẽ rất thú vị. . . . . .

“Buông.” Chu Tĩnh Thần vừa thẹn vừa giận rồi lại không dám lớn tiếng,sợ bị hạ nhân trong phủ nghe được.

“Trước đó người trong phủ cũng đã tới.” Biết hắn đang sợ chuyện gì,khí ma không sợ hãi nói.

“Ngươi. . . . . . Ngươi rốt cuộc có phải khí ma không hả? !” Cầm chặt lấy ống tay áo khí ma,hắn trợn to hai mắt hoài nghi,khí ma trước mắt cùng người lúc trước cứ như hai người.

“Ngươi cứ nói đi?” Cầm tay hắn sờ lên mặt mình,khí ma thay đổi lạnh lùng thường ngày chuyển sang dịu dàng quan tâm như giữa người yêu với nhau.

Người từ trong ra ngoài lúc này cũng là y,trong lòng tràn đầy ấm áp,giờ khắc này y rốt cuộc hiểu cái gì gọi là thỏa mãn.

Lần đầu có cảm giác động lòng đối tượng lại là một con người,cảm giác này thật sự rất kỳ diệu.

“Thật đáng sợ. . . . . . ngủ một giấc thôi,ngủ rồi chuyện gì cũng không xảy ra. . . . . .” Như chạm phải vật nóng hắn vội vàng rút tay trở lại,hai mắt nhắm chặt,ngã xuống giường.

“Ha ha ——” Nhìn bộ dạng ngốc nghếch đáng yêu của hắn,khí ma cất tiếng cười to.

Y chưa từng vui vẻ đến vậy,ở cùng Chu Tĩnh Thần thật thú vị cô cùng.

“Nằm mộng tất cả đều là nằm mộng.” Hắn lẩm bẩm nghiêng người co thân thể lại chung một chỗ.

Đúng vậy,hắn nhất định đang nằm mộng,khí ma không thể cười ông nhu như thế.

Sau khi cười thỏa mãn một hồi,khí ma từ trong lòng ngực lấy ra một bình sứ trắng,đem dịch dược trong bình đổ một chút lên tay,chất lỏng màu xanh biếc tỏa ra hương thơm mùi bạc hà.

“Ngươi muốn làm gì? !” Tiếp xúc cảm giác lạnh như băng Chu Tĩnh Thần thoáng cái thức tỉnh,hắn nghiêng đầu sang chỗ khác kinh ngạc nhìn chằm chằm khí ma.

“Bôi thuốc.” Lời ít ý nhiều,ngón tay tiếp tục tìm kiếm bên trong.

Hơi sưng đỏ nhưng may không có chảy máu,đêm qua quả thật mất lý trí,nếu không sẽ không đòi hỏi hết lần này đến lần khác.

“Tự mình ta làm.” Chu Tĩnh Thần vội vả đưa tay muốn lấy bình sứ nhưng chụp trúng khoảng không.

“Ngươi với tới sao?” Vừa nói khí ma hài hước vỗ nhẹ một cái lên vú hắn.

“Ta. . . . . . Ta. . . . . .” . . . . . . Hắn quả thật với không tới.

“Biết điều nằm úp sấp đừng động loạn,nếu không bổn tôn không ngại đấu thêm một lần.” Nửa mang theo uy hiếp,nói xong lấy tay giữ chặt hông hắn,khí ma thật nhanh đem thuốc bôi ở vết thương.

“. . . . . .”

Vì bị đặt trên giường,thân thể trần truồng còn bại lộ trước mặt khí ma khiến mặt Chu Tĩnh Thần đỏ bừng.

Mặc dù cảm giác mình bị đùa giỡn nhưng sau khi xoa thuốc đúng là thoải mái rất nhiều,hắn lười tiếp tục so đo chỉ muốn sớm ngày khôi phục thể lực.

“Điện hạ,điện hạ.” Phía ngoài truyền đến tiếng sốt ruột của lão quản gia.

“Chuyện gì?” Hắn cắn răng thét lên một tiếng khó chịu,lập tức đưa tay kéo quần dài tuột đến giữa gối.

“Đừng động.” Khí ma bôi thuốc xong cất bình sứ sang một bên,nâng hông của hắn,tỉ mỉ giúp hắn mặc xong xiêm y.

Hắn không từ chối,hài lòng hưởng thụ được khí ma ra sức lấy lòng.

“Tam điện hạ,thái tử giá lâm.”

“. . . . . . Biết rồi,ông hãy tiếp đãi chu đáo,ta lập tức tới ngay.”

Lúc này đại hoàng huynh còn tới làm gì? Không phải muốn biết gian kế được như ý hay không,đặc biệt đến đây xem hắn bị xuân dược hành hạ đến thành dạng nào chứ?

“Còn không mau đở ta .” Quản gia vừa đi,hắn lập tức đẩy ra khí ma.

Khí ma không nói lời nào cẩn thận đỡ hắn xuống đất,lại không buông tay xem hắn như đứa bé bằng sứ chỉ cần sơ xuất buông tay lập tức vỡ nát.

“Ta đi gặp đại hoàng huynh,ngươi ở chỗ này đợi.”

Cúi đầu xuống lại phát hiện y phục xốc xếch,mái tóc dài hỗn độn xõa trên vai căn bản không thể đi gặp người khác.

Đang chuẩn bị gọi nha hoàn vào hầu hạ thay y phục lại bị khí ma ngăn cản.

“Ta giúp.” Đưa tay lấy cây lược ngà trên bàn,khí ma cẩn thận giúp hắn chải tóc.

Mái tóc mềm mại như tơ vốn còn rối bù dưới bàn tay khí ma chỉ chốc lát thay đổi gọn gàng,chải so với bọn nha đầu còn tốt hơn ba phần.

“Ngươi thường xuyên chải đầu cho người khác?” Trong lòng buồn bực,hắn không nhịn được hỏi.

“Ngươi là người thứ nhất.”

“Thật sao?” Chu Tĩnh Thần không khỏi vui mừng khóe miệng nhếch nhẹ,trong lòng rất ấm áp .

“Tốt lắm,đi thôi.” Buộc lên ngọc quan,khí ma vỗ vỗ mặt hắn muốn cùng hắn ra ngoài.

“Ngươi đi theo ta làm gì?”

“Không yên lòng.”

“Sợ gì chứ,thái tử sẽ không ăn ta.”

“Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng.”

“Được rồi,ngươi đi có thể đi theo nhưng hết thảy đều phải nghe theo ý ta.” Khí ma mặc dù thần thông quảng đại nhưng tính tình lại vô cùng thẳng thắn, Chu Tĩnh Thần sợ y không khống chế được tính tình đành phải phá lệ một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.