Khi Nam Tiêu Tương Gặp Phải Nữ Tấn Giang

Chương 107: Chương 107




Vương Gia không tới chỗ ta ăn cơm tối, hắn phải xử lý công vụ. Trong khoảng thời gian này, ta có thể làm được rất nhiều việc.

Bởi vì Vương Gia ăn cơm trưa xong lại nắm dính ta một hồi, ta xác định tối hôm nay hắn ngay cả bắn cũng không tới, chẳng qua ta cũng không tiện đẩy hắn ra, không thể làm gì khác hơn là dùng một loại phương thức khác lúc làm nữ phụ đã dùng để đối phó nam chính.

Trong rất nhiều loại hình tiểu thuyết, luôn có một loại nữ phụ hân hoan đào hố hãm hại nam chính xảy ra quan hệ X với nàng, hoặc là khiến nữ chính hiểu lầm nàng và nam chính xảy ra quan hệ X, hoặc là bỏ thuốc khiến nam chính hiểu lầm mình cùng nàng xảy ra quan hệ. Thật xin lỗi, hai loại trên ta đều từng thử qua, lại làm như vậy một lần nữa, quả thật không nên quá sở trường.

Bởi vì tác giả chấp nhất mà ngược nữ phụ, vì đối tốt với nữ chính, với nam chính ta căn bản đều cầu mà không được, đây cũng là bảo vệ sự thuần khiết hiếm có của ta, mặc dù nghĩ như vậy . . . . . . Ta dường như đã làm lão xử nữ hơi nhiều năm. Cho dù hiếm khi được rơi vào nhân vật vương phi sau này thành thân cùng nam chính, ta đều quyến rũ nam chính đủ kiểu mà chưa từng thành công.

Tác giả ngày trước căn bản không ngược nữ chính, chẳng qua ta may mắn mắt thấy nữ chính khác bị ngược đãi bi thống, sau này sao, cũng chính là hiện tại. Nàng muốn ngược, phải xem ta có cao hứng cho nàng ngược hay không đã.

Tối hôm nay, ta tính toán làm chuyện lúc làm nữ phụ đã từng làm.

Bởi vì viết tiểu thuyết đều là cùng một tác giả, dược vật thế giới này đều tương thông, vì vậy ta mới có thể điều chế ra các loại dược vật cực phẩm lại không khoa học. Trong kiếp sống nữ phụ, thành tựu lớn nhất của ta chính là làm ra một loại dược khiến cho phái nam sau khi ăn xong, làm cho hắn sinh ra ảo giác cùng ngươi cả đêm yêu thương.

Nếu như muốn nam nhân này trong mộng nằm mơ thấy khuôn mặt của mình, trước khi hạ dược phải để cho hắn nhìn chăm chú vào mình.

Vì phòng ngừa có một ngày thiện cảm của Vương Gia đến mức muốn cùng ta làm chuyện đó, ta chính là sớm đã có chuẩn bị. Chiêu này ta dùng vô cùng thuần thục, bởi vì tác giả luôn viết phân đoạn này, mỗi lần ta bất kể làm trắng trợn bao nhiêu, nam chính đều sẽ trúng chiêu, nữ chính cũng sẽ hiểu lầm khóc thút thít chạy đi.

Mang theo lòng tin bành trướng, ta ngoài mặt bình tĩnh và có chút sốt ruột đợi Vương Gia đến, đợi đến rất khuya cũng còn không chịu đi ngủ. Nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng bước chân nhè nhẹ thì ta lập tức làm bộ vui mừng mở cửa, lại hướng ra ngoài cẩn thận nhìn một chút, thật vất vả mới nhìn thấy Vương gia dưới ngọn đèn dầu chập chờn từ từ đi tới.

Trên mặt ta ngượng ngùng mỉm cười, cố giả bộ to gan nhìn hắn.

Vương Gia rất hài lòng với biểu hiện của ta, còn quan tâm ta trời lạnh cũng không biết mặc nhiều áo vào, sau đó hắn thuận tay cầmn bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của ta.

Ta đỏ mặt đón hắn vào phòng, xua người ra ngoài, lấy điểm tâm tỉ mỉ chuẩn bị ra.

Sau khi Vương Gia vào ngồi, thấy được ta tỉ mỉ chuẩn bị, rõ ràng càng hài lòng hơn, nhìn thấy bộ dáng đơn thuần ngu xuẩn tay chân cũng không biết nên như thế nào của ta, lại càng hài lòng đến không được. Xem ra tiểu bạch hoa rất khác biệt ta đây vẫn rất có thể lọt vào mắt hắn, rất nhanh ánh mắt của hắn liền mềm đến không thể mềm hơn nữa, còn cười nhạo ta nói ta thật sự quá khẩn trương, hắn cũng không phải là mãnh thú.

Ta dĩ nhiên là cùng hắn "lời ngon tiếng ngọt" một phen nữa, để cho hắn dưới tình huống ngay cả tay của ta cũng không đụng vào nuốt toàn bộ thuốc xuống.

Hừ hừ, trước khi hắn bất tỉnh, ta hướng về phía hắn lộ ra một nụ cười thuần thục nhất, vừa quyến rũ vừa ngượng ngùng lúc còn làm nữ phụ, từ từ áp vào hắn. Sau đó, ta nhìn hắn bẹp một cái vùi mặt vào trong điểm tâm.

Hoàn thành nhiệm vụ, OK!

Ta vỗ tay phát ra tiếng, Lục Trúc cùng A Tam lập tức từ xà nhà cùng trong tủ treo quần áo xông ra.

"Lột y phục!" Ta chỉ thị A Tam.

A Tam lập tức nghe lệnh làm việc, sai bảo tốt hơn nhiều so với Sẹo ca, nếu để cho hắn làm, nhất định sẽ ghét bỏ cái này ghét bỏ cái kia, làm không tốt còn có thể nghĩ thuận tay đòi lợi ích gì đó. Nghĩ như vậy, ta lại nghĩ tới để cho hắn rời đi hai ngày rồi, không biết hắn có tìm được nữ phụ hay không. Nghĩ đi nghĩ lại, lại có chút lo lắng, có loại tâm tình mẫu thân nhớ du tử, a, đừng làm rộn, chính sự quan trọng hơn.

Rất nhanh, A Tam liền lột sạch Vương Gia, nhét vào trên giường, dùng chăn che kín mỗ Vương Gia rất lâu chưa tiến vào, nhưng kỳ thật luôn bắn một chút vật hài hòa.

Sau đó, ta lấy nhánh trúc đặc biệt chuẩn bị ra, mài những chỗ bén nhọn đến đặc biệt phẳng, sau đó vẽ từng đường lên vai Vương Gia, chế tạo hiệu quả chiến đấu kịch liệt. Sau khi làm xong, ta đứng trước gương, sờ sờ cái cổ trắng noãn của mình.

Lục Trúc lúc này bu lại, ánh mắt tỏa sáng nhìn ta, thành khẩn bày tỏ: "Cần giúp một tay không tiểu thư?"

Ta trừng mí mắt lên, hết sức khuôn cách nữ vương liếc nàng một cái, lại quét A Tam sau lưng nàng một cái, sau đó từ dưới bàn trang điểm lấy thuốc bột ra bôi lên, rất nhanh trên chiếc cổ trắng noãn của ta có thêm hai dấu môi đặc biệt chân thật. Tiếp theo, ta mới bình tĩnh trả lời Lục Trúc: "Không cần, ta có thể tự cấp tự túc, còn nữa, không cần đánh chủ ý lên tiểu thư nhà ngươi, ta rất thẳng." Ta quay đầu nàng lại, để cho nàng nhìn người phía sau đã từng là huynh đệ của thổ phỉ cùng Phán quan.

"Có lúc, nam nhân vẫn đi theo phía sau ngươi im lặng không lên tiếng mới là nam nhân tốt chân chính!"

Sau khi nói xong câu đó, ta nhất thời bị chính những lời này của mình làm cho cảm động! Vì mình một vạn lời khen!

Lục Trúc suy nghĩ trong chốc lát, mới yên lặng nói: "Đó không phải là biến thái sao?"

Ta sửng sốt một chút, yên lặng nhìn Lục Trúc một cái, lấy chủy thủ từ trong ngăn tủ ra, ngay trước mặt Lục Trúc nắm lấy tay A Tam, dường như cho hả giận cứa một vết nhỏ lên ngón tay hắn. Tiếp đó, ta một cước đạp Vương gia đang hôn mê bất tỉnh ngủ ở trên giường ra nhỏ máu của A Tam lên phía trên, đảm đương máu xử nữ của tỷ, sau đó vô tình đạp Vương Gia trở lại.

Lục Trúc sững sờ nhìn một lát, không có phản ứng gì lớn, A Tam như kẻ đầu gỗ một chút phản ứng cũng không có, phí phạm hảo tâm hiếm khi có được của ta, hừ.

Sau nửa canh giờ, này hai kẻ lãng phí hảo tâm của ta rốt cuộc bị trừng phạt.

Ta ngồi bên bàn cơm vừa ăn đồ ăn ngon vừa mới mang lên, vừa uống chút rượu, phía sau ta, Vương Gia đáng thương phải ngủ trên giường trống trơn, giường còn lắc tới lắc lui lắc tới lắc lui.

A Tam cùng Lục Trúc mỗi người đứng một bên giường, ra sức lay động cái giường, một mềm mại kêu, một trầm thấp thở gấp. Nếu người không biết đi ngang qua gian phòng của chúng ta từ bên ngoài, nhất định sẽ sinh ra hiểu lầm vô cùng lớn, Khụ, chuyện Vương Gia gần đây bắn ngay lập tức, trong bọn hạ nhân đã truyền đi xôn xao, hôm nay hắn lại đột nhiên đại triển thần uy, nhất định sẽ lần nữa đưa tới nghị luận nhiệt liệt.

Mà thời gian dài không được như vậy Vương Gia lại đột nhiên phát hiện mình có thể làm rồi, tâm tình của hắn tất nhiên cũng sẽ phi thường không tệ, khụ, hắn được cùng không được, hoàn toàn liền nắm giữ trong tay ta.

Muốn khống chế một nam nhân, thật ra thì chỉ cần khống chế hắn có thể phun ra hay không là được!

Lục Trúc cùng A Tam lắc cả buổi tối, đến khi trời sáng mới mệt mỏi toàn thân cứng ngắc mới được ta vẫy tay cho lui.

Sự thật chứng minh, khiến bất luận kẻ nào khó chịu, cũng không thể khiến cho chủ nhân của mình khó chịu. Sự thật chứng minh, quỷ súc hiếm khi muốn làm một chuyện tốt ngươi còn không cho nàng làm? Điều này rất quá mức!

Ta nắm bắt thời cơ Vương Gia tỉnh lại giả bộ mặc quần áo, sau đó giả bộ không phát hiện Vương Gia đã tỉnh táo mở mắt, ta ngồi ở trước gương gọi nha hoàn tới giúp ta chải đầu. Lục Trúc bị chỉnh thảm, lúc này vẫn còn đang nghỉ ngơi, dĩ nhiên không thể phục vụ ta.

Vương Gia ho nhẹ một tiếng hấp dẫn sự chú ý của ta, ta quay đầu, liền thấy được vẻ mặt Vương Gia vô cùng tiều tụy và mệt mỏi.

Trong nhận thức của hắn, hắn làm cùng ta suốt đêm, đương nhiên sẽ mệt mỏi sẽ muốn ngủ. Bất quá, lúc này hắn lại mặt lộ vẻ buồn bực nhìn ta, tựa hồ đang buồn bực tại sao hắn mệt mỏi thành ra như vậy, mà ta lại vui vẻ như thế, tuyệt không giống như bị hắn làm một đêm.

Ta cố ý đi tới bên cạnh hắn, lắc lư cổ của ta. Ánh mắt Vương Gia lập tức trở nên sâu, thấy ta đi tới, một cái liền kéo ta tới trên giường, ta gương mặt tươi cười rạng rỡ, trên mặt ngượng ngùng thẳng tắp nhìn hắn, thấy hắn lòng tràn đầy lửa nóng đang muốn làm chút gì, lại đột nhiên đầu choáng váng.

Dĩ nhiên hắn không té xỉu, chỉ là thân thể nhắc nhở hắn, hắn mệt mỏi quá mức, lúc này không thích hợp.

Vương Gia đen mặt nhìn chằm chằm ta, ta chỉ là cười với hắn, sau đó đỏ mặt một chút nói cho hắn biết nên đổi ga giường rồi.

Thời điểm mơ loại giấc mơ đó, trên giường còn để lại không ít vật.

Vương Gia nghĩ tới điều gì, tuyệt không kiêng kỵ có nha hoàn tại chỗ, trực tiếp kéo chăn lên nhìn một chút, sau khi thấy vâth còn để lại, có bao nhiêu hài lòng miễn phải nói, cả khuôn mặt đều cơ hồ phát ra ánh sáng, một chút cũng không ý thức được mình bị lừa gạt. Sau khi đổi ga giường xong, Vương Gia vẫn cảm thấy mệt mỏi, liền ngủ luôn ở chỗ ta.

Mấy ngày kế tiếp, Vương Gia liền hoàn toàn ở lại bên này của ta. Có mấy nữ nhân muốn làm, nhưng bị tình trạng thảm hại của hai nữ nhân bị ta vả ngực lúc trước hù sợ, vừa thấy ta xuất hiện, còn chưa kịp theo thói quen châm chọc liền hoảng sở mà chạy, sau đó ta sinh ra tịch mịch không gì sánh được.

Hiện tại hai nữ nhân bị vả ngực một từ cup C biến thành cup D, một từ cup B biến thành cip C, thế nhưng đặc sắc biết bao.

Mặc dù hai bên đều vả, nhưng khi đánh lực độ của tiểu nha đầu không đều, dẫn đến hai bên trái phải biến dạng, bây giờ còn chưa cân bằng.

Mà năm nữ nhân trước đây, không biết đã bị Vương Gia đuổi đến nơi hẻo lánh nào rồi.

Trừ nữ phụ được sắp đặt sẽ xuất hiện trong tương lai, trong vương phủ ta căn bản là vô địch.

Sau khi cùng nữ nhân thuần tình thêm si tình ta đây phát sinh quan hệ, Vương Gia đột nhiên đàng hoàng không ít, có hai ngày ta không hạ dược hắn, hắn thử qua không thấy bắn liền trở lại trong phòng của ta bị ta đào hố hãm hại. Nghĩ đến, hắn là rất ưa thích một đêm bảy lần trong mộng!

Dù hắn muốn chiếm các loại tiện nghi thế nào đi nữa ta đều có thể tránh được, nên cũng không ngăn cản hắn hành động tìm đường chết, không biết núi có hổ, lại cứ hướng núi có hổ mà đi.

Vương gia uống thuốc nhiều, chắc chắn sẽ có tác dụng phụ.

Qua mấy ngày ngắn ngủi, Vương Gia bởi vì tự tin mỗi ngày một đêm bảy lần, buổi sáng nghỉ ngơi một chút liền tinh thần phấn chấn đi làm việc rồi, buổi tối có thể trở lại liền trở lại, phương diện tình cảm của hắn với ta nóng lên cực nhanh. Với ta đơn giản có chút thích, đến vô cùng yêu thích, hôm nay đã như mật trong dầu, ban đầu ta mỗi ngày chỉ tránh bàn tay quấy rối của hắn một hai lần, đến bây giờ căn bản mỗi ngày phải tránh hơn vài chục lần.

Vương Gia sao có thể nuôi nhiều nữ nhân như vậy, chính là bởi đức hạnh này.

May mà ta không phải nữ nhân não tàn trong nguyên tác kia.

Cứ như vậy qua vài ngày nữa, ta cùng với Lục Trúc đang nằm ở trên bàn chơi cờ thỏ cáo, A Tam vừa lay động giường vừa phát ra âm thanh mập mờ, Lục Trúc thỉnh thoảng phụ họa mấy tiếng, Sẹo ca mang theo khắp người lạnh lẽo trở lại.

Hắn trở lại, liền chui vào giữa chúng ta, vừa hai mắt cổ quái nhìn Lục Trúc cùng A Tam, vừa vẻ mặt nghiêm túc nói hắn là thế nào ra roi thúc ngựa tới mấy thôn giống như ta nói, rốt cuộc tìm được người, sau đó giả dạng làm thổ phỉ đem trói lại, một đường dẫn theo tới đây ném cho bọn buôn người.

Muốn đưa nữ nhân kia vào phủ, ngày mai có thể quang minh chính đại đi mua, mua về làm nha hoàn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.