Khi Nhân Thê Thụ Bị Ép Nhận Kịch Bản Cường Thụ

Chương 2: Chương 2




Editor: Thư

Beta: Nguyệt Mẫn Đây là công việc đầu tiên Ôn Uyển thực hiện. Để đảm bảo nhiệm vụ được tiến hành thuận lợi, Ôn Uyển còn nhận được một bé AI trợ lý công việc do trung tâm phân phối sắp xếp cho. Ôn Uyển chào hỏi bé trợ lý trong đầu: “Xin chào”. Âm thanh máy móc xuất hiện, không có chút tình cảm thăm hỏi lại cậu: “Xin chào.”

“Tôi là 001, trợ lý nhân vật thế giới của ngài, trong diễn biến của cốt truyện thế giới chịu trách nhiệm cung cấp các đề xuất nhằm hướng dẫn cho nhân vật của thực tập sinh hành động sao cho phù hợp với quy tắc, đồng thời bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng cung cấp dịch vụ tư vấn có liên quan. Hi vọng sau này có thể hợp tác với cậu vui vẻ.”

Ôn Uyển dịu dàng cong đôi mắt: “Hợp tác vui vẻ.”

Hiện tại anh đang ở trong phòng nghỉ phía dưới của một sàn đấu quyền anh, trên tay đang quấn băng vải dùng trong thi đấu, quấn hết vòng này đến vòng khác.

Gương mặt đẹp trai của thanh niên cúi xuống, tóc mái ướt đẫm mồ hôi rủ trên trán. Anh cắn một đầu băng vải vào trong miệng, một đầu khác dùng tay trái kéo, quấn từng vòng quanh tay.

Nhìn qua như vậy, đúng là bộ dáng cường hãn lại còn không dễ chọc.

Chỉ có trợ lý nhỏ cung cấp dịch vụ khách hàng ẩn ở trong đầu Ôn Uyển là thấy rõ ánh mắt bị tóc mái trên trán che lại của người này. Động tác chăm sóc thân thể của Ôn Uyển cực kỳ thành thạo, từng vòng băng vải được anh quấn lấy ngay ngắn đẹp mắt, cách làm vừa đẹp lại vừa gọn gàng.

Sau cùng, anh còn buộc thêm một cái nơ con bướm thật xinh xẻo ở trên đó, bị trợ lý nhỏ – vì không thể nhịn được nữa – ngăn lại.

Ôn Uyển đành phải tiếc nuối thu tay về. Lúc ngẩng đầu lên, anh không quên thu liễm một chút biểu tình trên mặt.

Gương mặt vốn có của thanh niên mang nét đẹp đúng tiêu chuẩn, lúc này không có chút biểu cảm nào, ngũ quan tinh xảo không có thay đổi gì hệt như một tác phẩm điêu khắc tuyệt đẹp.

Tâm trạng của trợ lý nhỏ dần dịu lại, nói: “Bây giờ tuyên bố nhiệm vụ lần này cho thực tập sinh.”

Đây là một thế giới có cốt truyện cường cường. Nội dung chính là câu chuyện về một võ sĩ thi đấu quyền anh phi pháp đối đầu với tổng tài, tương ái tương sát*. Thiết lập tính cách của vai chính là nóng nảy tàn nhẫn lưu manh cường thụ, gánh vác “trọng trách” cùng anh công đời mình dây dưa mờ ám, vừa đánh vừa yêu.

(*tương ái tương sát: gần giống câu “Yêu nhau lắm cắn nhau đau” bên mình)

Hiện tại Ôn Uyển là một trong những tay đấu quyền anh trẻ tuổi “hot” nhất trên võ đài. Anh lăn lộn nơi tầng đáy của xã hội đã nhiều năm, từ chỗ hỗn loạn đó mà lớn lên, sớm đã tạo thành loại tính xấu vừa kiêu ngạo lại vừa hung dữ, có thói quen dùng nắm đấm để giải quyết mọi vấn đề.

Lấy tư duy của trợ lý AI để phân tích, đối với việc nhân thê thụ chuyên nghiệp nghe theo sắp xếp đến thay thế nhân vật cường thụ, nó vẫn có phần không tán thành, luôn cảm thấy nhiệm vụ lần này sẽ nguy hiểm.

Mà vì có thể thuận lợi làm nhiệm vụ, nó đành phải cùng Ôn Uyển phân tích lợi và hại.

Dựa theo quy tắc thế giới này đặt ra, hai nhân vật chính nhất định phải đối chọi gay gắt. Nếu mỗi vị trí đều giống như răng cưa trên các bánh xe, vừa khớp với nhau, vậy thì có thể đảm bảo cốt truyện có thể chuyển động một cách trơn tru. Nhưng nếu như có một khâu phạm sai lầm, bánh xe lớn của cốt truyện sẽ có nguy cơ tan vỡ.

“Nói cách khác, nếu mà bây giờ người xuất hiện trong đây không phải là một cường thụ, thì tình tiết đầu tiên của câu chuyện đã sai rồi. Cốt truyện chệch đường ray, công quân tất nhiên cũng sẽ không cùng cậu rơi vào bể tình.” Âm thanh máy móc không hề có ngữ điệu, cuối cùng “nhất châm kiến huyết” (một lời trúng đích) chỉ ra: “Như vậy, cuộc sống hôn nhân sau này của hai người cũng đi tong.”

Ôn Uyển lập tức nghiêm túc hẳn lên.

“Có câu nói làm công việc gì thì phải yêu công việc đó, yêu cầu thực tập sinh bắt đầu từ bây giờ nghiêm túc chấp hành.”

Lúc này Ôn Uyển đã sửa sang xong đoạn băng đa bị lỏng.

Anh vỗ vỗ mặt, đứng lên, chuẩn bị nghênh đón sự kiện đầu tiên phải hoàn thành trong cốt truyện, đó là hai nam chính lần đầu gặp mặt.

Dựa theo chỉ thị, anh vừa mới kết thúc một trận thi đấu quyền anh kịch liệt, hiện tại cần phải đi đến nhà vệ sinh, sau đó trên hành lang ngẫu nhiên gặp được người yêu đi ra hút thuốc.

Nghĩ đến người yêu, trong lòng anh liền trở nên mềm mại. Anh không thể chờ thêm được nữa để gặp được đối phương.

Tuy rằng còn không biết đối phương là ai, thế nhưng điều đó không trở ngại việc anh thể hiện ra tinh thần nhân thê.

“Hai người các cậu ban đầu đối với nhau đều có ấn tượng xấu là cảnh rất quan trọng, tạo thành nhận định cơ bản nhất sau khi gặp lại.” Trợ lý nhỏ nói: “Thỉnh thực tập sinh cần phải nghiêm túc làm tốt.”

Ôn Uyển nhẹ giọng đáp lời.

Cuối hành lang, một nam nhân cao lớn đứng dựa vào tường.

Ôn Uyển đã đến hành lang nơi phát sinh nội dung kịch bản, hiện tại đang bị tiểu trợ lý lôi kéo trốn ở sau tường xem lại cốt truyện.

“Chính là y sao?” Vẻ mặt anh thoáng trở nên dịu dàng, ôn nhu nói: ” Cục cưng của chúng ta nhất định sẽ rất dễ nhìn.”

Trợ lý nhỏ: “… Yêu cầu thực tập sinh trước tiên đem suy nghĩ nhân thê kia thu lại. Cậu là nam, không sinh được.”

“Chú ý, chúng ta bây giờ phải thà chết không cong, cả người là phong thái chói mắt của cường thụ. Trước khi trở thành đôi phu phu như chim liền cánh như cây liền cành, các cậu còn có vô số tình tiết tương ái tương sát cần phải đi hết.” Trợ lý nhỏ vừa nói, vừa lật kịch bản ào ào.

“Hai người đày đọa lẫn nhau, đấu trí đấu dũng, giày vò đôi bên, vừa đau vừa yêu, liều chết dây dưa, thân và tâm đều mệt mỏi, sau cùng trời xui đất khiến, cởi bỏ hiểu lầm, biệt nữu hòa hảo, cuối cùng kết đôi.”

“Cuộc sống hôn nhân mà cậu mong đợi chiếm 8% toàn bộ cốt truyện, xin hãy cố gắng thật nhiều nhé.”

Ôn Uyển ngoan ngoãn nghe xong một loạt từ dài dằng dặc đó. Anh chống một tay lên tường, nhẹ giọng than thở: “Dài quá. Giờ tôi hơi hối hận, sao trước kia lại bỏ cái kịch bản cường cường liên hợp kia.

Ít nhất vợ chồng son bọn họ không cần gặp mặt liền đánh nhau. Quá dã man, anh không thích có mâu thuẫn với lão công của mình.

“Là cậu có ý muốn chọn cuộc sống có kết hôn cùng giúp chồng dạy con.” Giọng nói của trợ lý nhỏ tỏ ra thiếu tình người vô cùng: “Bây giờ người đó còn chưa phải là chồng của cậu. Nếu không hoàn thành tốt nhiệm vụ, y sẽ không trở thành chồng của cậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.