"Thầy, thầy mau nghỉ ngơi đi, nếu thầy cứ muốn rời khỏi thì sẽ không tốt đâu." Song Y cực lực mang Âu Dương Triệt trở về giường. Cứ tưởng thầy giáo như hắn sẽ yếu đuối, nhưng là ngược lại hoàn toàn, hắn rất mạnh, mạnh mẽ hất tay Song Y đang nắm cánh tay rắn chắn của hắn.
"Không cần, sức khỏe hiện tại không quan trọng." Hắn cố chấp rời khỏi giường, dù đụng phải vết thương trên lưng khiến hắn đau đến mức khó thở, nhưng hắn mặc kệ, cô đang hiểu lầm hắn, hắn nhất định phải đi giải thích.
Song Y tức đến đỏ bừng cả mặt, Hàn Tử Du kia thì có gì tốt chứ, sao tên đầu đất Âu Dương Triệt này lại si mê như thế, mặc kệ vết thương của mình, chỉ một lòng muốn gặp cô ?
"Hàn Tử Du kia quan trọng như vậy sao ?" Song Y rống lên, cô ta từ nãy giờ đã chịu đựng quá đủ rồi.
"Đúng, đối với tôi cô ấy quan trọng hơn tất cả!" Âu Dương Triệt không thèm quay lại nhìn Song Y đang bừng lửa phía sau, tay cố gắng vịn vách tường rời đi.
"Cô ta có gì tốt chứ, người quan trọng của thầy là em mới đúng! Em rất thích thầy!" Song Y thét lên, chân chạy nhanh đến, từ phía sau vươn tay ôm lấy Âu Dương Triệt, cố tình áp sát bộ ngực sữa cao vút lên tấm lưng rộng lớn kia, mưu đồ quyến rũ hắn.
"Tôi không cần, tôi chỉ cần Tử Du!" Âu Dương Triệt khó khăn gỡ tay đang quấn chặt thắt lưng tráng kiệt của hắn ra, giọng nói kiên quyết, ý muốn cô ta đừng tiếp quấy rầy hắn.
Kể ra cũng thực nực cười, chỉ là mới gặp cách đây vài tiếng đồng hồ, cô ta liền nói thích hắn, hơn nữa muốn trở thành người quan trọng nhất.
"Con mẹ nó!" Bị hắn tàn nhẫn đẩy ra, Song Y liền văng tục.
Từ trước đến nay chưa từng có người đàn ông nào từ chối cô ta, rõ ràng cô ta xinh đẹp mỹ miều, thân hình quyến rũ gợi lên ham muốn của bao nhiêu nam nhân, tại vì sao lại không thể quyến rũ mỹ nam trước mặt ? Điều này thực quá khó tin đi!
Lần đầu tiên bị từ chối khiến Song Y điên tiết, vượt quá mức giới hạn chịu đựng, tay hung hăng nắm chặt đến trắng bệch, đánh một cái mạnh vào sau gáy Âu Dương Triệt.
"A!" Âu Dương Triệt bị đánh lén, không kịp phòng thủ, cứ như thế mà ngất đi.
Song Y dang tay đỡ hắn, nhìn gương mặt muốn xinh đẹp hơn cả nữ nhân của hắn, ánh mắt ánh lên tia mê luyến cùng cả tiết hận.
"Tốt nhất anh nên ngoan ngoãn theo tôi, nếu không đừng trách tôi độc ác!" Song Y nghiến răng ken két, trong lòng hận ý đối với cô càng lớn.
"Song Y ?"
Song Nhi tìm em gái khắp nơi nhưng không thấy, không nghĩ đến cô lại ở đây cùng Âu Dương Triệt, hơn nữa còn đánh hắn ngất xỉu.
"Gì đây ? Chị muốn lời giải thích!" Song Nhi giọng điệu lạnh lùng, không nói không rằng mang Âu Dương Triệt nằm lại trên giường, thô bạo nhấn Song Y ngồi xuống ghế.
"Em muốn người đàn ông này." Song Y mắt mang ý cười ngả ngớn, ngón tay bạch ngọc khẽ khàng vuốt ve gương mặt trắng nõn, mịn màng của Âu Dương Triệt.
"Em nên biết hắn là nhân vật nào."
Song Nhi đối với chuyện ham muốn đàn ông của em gái đều không có gì xa lạ, nhưng là đối tượng lần này có vị thế không nhỏ, không nên đụng vào.
"Em biết, nhưng thứ em muốn, nhất định phải có!" Song Y bá đạo nói, dù có chị gái mình ở đây nhưng vẫn không chút nào kiên nể, môi son căn mọng khẽ áp lên cánh môi hồng nhuận của Âu Dương Triệt, nhìn vết son đỏ in trên môi hắn, khẽ cười hài lòng, xem như đóng mộc xác nhận chủ quyền đi!
Đối với hành động bạo gan này của Song Y, Song Nhi đều đã sớm thấy đến quen mắt, hiện tại nhìn một tia kinh ngạc cũng không có, trong ánh mắt vẫn là một tầng băng dày.
"Em không sợ Boss biết sao ?"
"Sợ! Tất nhiên là sợ! Nhưng em đều có cách của mình." Song Y tà tứ cười, nháy mắt ẩn ý với chị gái.
Nhưng là lần này Song Nhi có chút biến động, mày đẹp khẽ nhíu lại, cách sao ? Là cách gì chứ ?
"Chuyện này không quan trọng, quan trọng hơn là Hàn Tử Du!" Song Y vừa nhắc đến cô, đáy mắt cười gian xảo liền phủ một tầng sương lạnh, dễ dàng thấy được hận ý không ít.
"Cô ta sai biệt hoàn toàn với thông tin thu được." Song Nhi trầm mặt, giọng điệu lạnh lùng mang chút nghi hoặc.
Theo như nguồn thông tin nhận được từ Boss thì Hàn Tử Du không là nhân vật nào hết, không có nguy hiểm gì. Bản tính tiểu thư đanh đá, hơn nữa còn có ngu ngốc cũng dâm đãng. Nhưng mà thực tế lại hoàn toàn khác, không hề có bất cứ gì gọi là chua ngoa, đần độn, bất ngờ hơn là khí chất của cô ta quá kinh người, độ lãnh thực không thua kém gì với Boss. Có thể xác định, cô ta không hề tầm thường một chút nào.
"Em muốn giết cô ta!" Sát khí sắc bén lạnh người.
"Khoan đã, chúng ta phải điều tra kĩ." Song Nhi vội vàng ngăn cản.
Song Y cười khẩy.
"Không cần, cô ta nhất định phải chết!"
"Nhưng . . . " Song Nhi vốn định nói thêm gì đó, nhưng khi nhìn đến băng lãnh cùng kiên quyết trong mắt Song Y thì lại thôi.