Editor: zNguyệt Tiếu.
Hiên Viên Mị ôm nàng đi về phía Thiên Điện, Thủy Nguyệt Linh đã sớm di chuyển Suối Địa Tâm đến Thiên Điện để làm phòng tắm cho hai người bọn họ dùng!
Rõ ràng là Thủy Nguyệt Linh bị Hiên Viên Mị ôm, hô hấp càng ngày càng nặng nề, nguyên nhân không khác, đơn giản là theo nhịp đi lại của hắn, vật to lớn của hắn liên tục cọ xát trong cơ thể của nàng, vô cùng hại người!
Môi mỏng tà mị giương lên, bàn tay to nắm chặt cái mông tròn trịa của nàng ép sát vào bụng dưới, Thuỷ Nguyệt Linh kinh ngạc thở gấp một tiếng, giương mắt liếc hắn một cái, nhưng lại trở thành bộ dạng quyến rũ, khiến cho đôi mắt của Hiên Viên Mị càng trở nên tối hơn, hắn ôm nàng đến giữa suối Địa Tâm, đặt nàng nằm trên giường ngọc, bắt đầu gấp gáp ra vào liên tục trong cơ thể nàng.
Thuỷ Nguyệt Linh có chút mê loạn cảm nhận sự ra vào liên tục của hắn trong cơ thể nàng, hai tay càng ôm chặt Hiên Viên Mị hơn, “Thuỷ nhi...Thuỷ Nhi...” Nghe tiếng nói nhỏ bên tai, khoé miệng Thuỷ Nguyệt Linh nhếch lên, nàng thích mỗi khi mà hắn không khống chế được ý thức thì vô thức mà kêu tên nàng.
Sau khi thể hiện xong một màn tình cảm mãnh liệt, Hiên Viên Mị vốn muốn ôm Thuỷ Nguyệt Linh vê giường nghĩ ngơi, nhưng mà Thuỷ Nguyệt Linh lại kéo lại không cho đi, “ Sau này, chúng ta ngủ ở trong này nha!” Trong lòng nàng âm thầm tính kế, nếu như vậy thì không bao lâu nữa thì công lực của nàng có thể tăng thêm một cấp nữa rồi!
Chỉ cần có cơm ăn là được mà nàng lại không kén ăn, cho dù là cơm nhão nàng cũng không ngại, cho nên nếu có thể nhanh chóng tăng công lực, hắn muốn làm gì nàng cũng không quản! Dù sao nàng cũng cực kỳ thích cùng hắn lăn qua lăn lại mỗi ngày nha!
Hiên Viên Mị cưng chiều nói, “Được!” Công lực nàng càng cao thì hắn càng ăn tâm hơn được một chút!
Cho nên cái long sàng (*giường vua) mà mọi nữ nhân trong hậu cung đều khổ tâm suy nghĩ trăm công nghìn kế để năm lên dĩ nhiên là bị bỏ trống rồi! Nhưng mà Hiên Viên Mị cũng vì chuyện này mà được lợi không ít, bởi vì chỉ cần hắn có thời gian rảnh thì liền cực kỳ chủ động lôi kéo Thuỷ Nguyệt Linh đến suối Địa Tâm. (zNguyệt: Cái này gọi là núi cao có núi cao hơn nhỉ :))))
Mấy ngày sau, kinh thành bắt đầu náo nhiệt trở lại, các sứ giả ở mỗi quốc gia đã ào ào tới kinh thành.
Ngày hôm nay, cuối cùng cũng đén đến lúc đón sứ giả Diệp Quốc, Thuỷ Nguyệt Linh thật không ngờ sứ giả lần này lại là Âu Dương Mặc.
Âu Dương Mặc nhìn Thuỷ Nguyệt Linh ngẩn người, nốt ruồi son màu đỏ giữa lông càng lúc càng đỏ khiến nàng càng lúc càng trở nên quyến rũ, nàng dường như trở nên xinh đẹp hơn, xem ra cuộc sống của nàng rất tốt!
“Mỹ nhân...” Âu Dương Mặc vẫn là một bộ dạng phong lưu đa tình như cũ, liền tiến tới muốn tặng nàng một cái ôm to lớn, nhưng lại ôm vào một khoảng không.
Âu Dương Mặc trợn mắt lên liền bắt gặp Hiên Viên Mị đang ôm chặt Thuỷ Nguyệt Linh vào lòng ngực, vẻ mặt có chút hờn dỗi nhìn hắn.
Huyền bào (* áo của vua) mở rộng hơn phân nữa, lộ ra lồng ngực gợi cảm săn chắc, mà một đường từ cổ chạy dọc xuống ngực đều là những dấu hôn đầy mập mờ, hơn nữa tất cả đều rất mới, chứng tỏ là vừa được tạo ra, Âu Dương Mặc dời tầm mắt nhìn Thuỷ Nguyệt Linh, mới phát hiện trên cổ nàng cũng có rất nhiều dấu màu hồng hồng, hắn nhớ là lúc hắn vừa bước vào thì là lúc mà nàng từ nơi nào xuất hiện, mà Hiên Viên Mị cũng đi theo sau lưng nàng, lại thêm dấu vết trên người của 2 người họ, Âu Dương Mặc xấu hổ ho khan hai tiếng, hình như là hắn quấy rầy chuyện tốt của bọn họ rồi!
Nhưng mà hai người này có phải rất không biết kiềm chế hay không, bây giờ là ban ngày ban mặt cơ mà! Khó trách lại có những lời đồn đại như vậy!
Hiên Viên Mị ôm Thuỷ Nguyệt Linh ngồi xuống, không thèm để ý đến Âu Dương Mặc, hắn chính là đang buồn bực trong người! Chuyện tốt đang làm lại bị người khác phá hoại, làm sao có thể vui vẻ được đây!
Thuỷ Nguyệt Linh buồn cười liến mắt nhìn Hiên Viên Mị, lại nhìn về phía Âu Dương Mặc nói, “Không cần quan tâm đến hắn!”
Khoé miệng Âu Dương Mặc giật giật, không cần quan tâm đến tên kia? Thượng Quan Lăng cũng kiêng kị tên đó ba phần đến nỗi phải dâng nàng cho Hiên Viên Mị, vậy hắn thật sư không cần quan tâm sao?
“Thuỷ Nhi...” Hiên Viên Mị nhìn nàng, cực kỳ bất mãn! Hắn biết lúc trước nàng vào Âu Dương Mặc quả thật không có gì, cũng biết hiện tại nàng rất yêu hắn, nhưng mà hắn vẫn không thể chịu được cảnh nàng cùng nam nhân khác nói chuyện thân thiết!
Trong mắt hắn, đoạn đối thoại của Thuỷ Nguyệt Linh và Âu Dương Mặc từ nãy tới giờ là cực kỳ thân thiết! (zNguyệt: =))) Người ta nói chưa tới ba câu nữa mà :)) Mị ca à, định nghĩa “thân thiết” của anh thật sự quá “...” rồi )
Thuỷ Nguyệt Linh bất đắc dĩ phải hôn lên môi hắn một cái, thấy sắc mặt của hắn đỡ hơn một chút, mới nhìn Âu Dương Mặc, nói, “Nghe nói bây giờ ngươi là vương gia rồi hả?” Thượng Quan Lăng quả nhiên đã phong cho hắn thành Vương Gia khác họ, mà lúc đầu nàng nhìn thấy ở thư phòng còn một người khác nữa là Tô Mặc Thành - bây giờ đã trở thành Thừa Tướng Diệp Quốc, mấy chuyện này Thuỷ Nguyệt Linh đều biết hết.
Âu Dương Mặc nhìn hai người tự nhiên mà thân mật, vẻ mặt có chút phức tạp, nghe được lời của nàng, cũng cười haha và nói, “ Đúng vậy! Không ngờ Mỹ Nhân vẫn còn quan tâm đến chuyện của ta!” Ở trong lòng hắn lại cho rằng Thuỷ Nguyệt Linh vẫn còn quan tâm đến Thượng Quan Lăng cho nên mới để ý chuyện của Diệp Quốc như vậy!
Vừa dứt lời, liền cảm giác được có một ánh mắt lạnh như băng đang nhìn mình, Âu Dương Mặc nhìn ánh mắt cảnh cáo của Hiên Viên Mị, ngẩn người, xem ra, Hiên Viên Đế này thât sự cực kỳ để ý đến mỹ nhân a!
Hiên Viên Mị cũng không muốn chen vào cuộc nói chuyện này, nên hai tay bắt đầu bóc vỏ nho cho nàng ăn, mà Thuỷ Nguyệt Linh có chút ngại ngùng, nói thật nàng đúng là cũng không muốn quan tâm Âu Dương Mặc cho lắm, bởi vì lực chú ý của nàng đã bị Hiên Viên Mị đoạt đi rồi
Nhìn quả nho mát lạnh đang tiến tới, Thuỷ Nguyệt Linh há miệng ngậm chặt, hạnh phúc híp híp mắt, ngọt lắm nha!
Âu Dương Mặc nhìn hai người, hắn đột nhiên cảm thấy bản thân có chút dư thừa!
Thuỷ Nguyêt Linh phun hạt trong miệng ra, có chút tò mò hỏi, “Chẳng qua là một cái sinh nhật nhỏ thôi, sao có thể khiến ngươi tới tận đây?” Tuy về mặt thực lực, Huyền Quốc vẫn còn thua Diệp Quốc, nhưng mà xét về thể diện bên ngoài thì vị trí hai quốc gia có thể sánh ngang nha, chỉ là một buổi tiệc sinh nhật thôi mà, sao lại phái một Vương Gia đến đây làm gì chứ?
“Ta muốn gặp Mỹ Nhân, cho nên liền tự nguyện đi!” Liếc mắt nhìn Hiên Viên Mị một cái, sau đó có chút do dự nói, “Lăng muốn ta đi xem cuộc sống của nàng như thế nào?”
Thuỷ Nguyệt Linh ngừng một nhịp, cảm giác được thân hình của người phía sau hơi cứng lại, trong lòng thở dài, tên đần độn này tới bây giờ vẫn chưa an tâm sao? Nàng kéo tay hắn qua, tay để trong lòng bàn tay hắn nhẹ nắm chặt, Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày cười nói, “Nếu cuộc sống của ta không tốt, thì ngươi tính sao?”
Vẻ mặt Âu Dương Mặc cứng lai. Đúng vậy! Nếu biết cuộc sống của nàng không tốt thì sao chứ? Chẵng lẽ Lăng sẽ đón nàng trở về sao? Hắn há miệng, có chút lúng túng, “ Mỹ nhân, Lăng... Hắn có sự khó xử của hắn... Nàng hận hắn sao?”
Thuỷ Nguyệt Linh ra vẻ không quan tâm nói, “Không hận, ta đã sớm nói không nhất thiết là cần có hắn!” Trái lại nàng đột nhiên nghĩ đến gì đó, khoé miệng gợi lên một chút châm chọc, có chút sâu xa nói, “ Nghe nói hắn rất sủng ái Thuỷ Doanh Doanh?”
Âu Dương Mặc không nghĩ tới nàng lại biết được chuyện này, ngập ngừng nói, “Ngươi có biết Doanh Doanh có vài phần giống nàng, hắn cũng vì quá nhớ nàng mà thôi!”
Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày, “Ngươi là đang muốn nói cho ta biết, hắn là người cực kỳ si tình?”
Âu Dương Mặc đang tính gật đầu, lại thấy vài phần châm chọc trong mắt nàng, làm như nào cũng không có sức lực mà gật đầu xuống, trong lòng cười khổ, Lăng làm ra loại chuyện này, quả thực không thể tha thứ được! zNguyệt Tiếu - dieenddanleequyddoon
Thuỷ Nguyệt Linh cảm thấy cực kỳ nực cười, chỉ bởi vì nàng và Doanh Doanh có vài phần giống nhau thôi sao? Hoá ra tên kia chỉ nhìn tới dáng vẻ của nàng, đáng tiếc! Cái thân xác này lại không phải là của nàng! Chuyện này không phải là cưc kỳ mỉa mai hay sao?
Quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Mị, nàng có vài phần tò mò hỏi, “Mị, nếu như là chàng, có phải chàng sẽ tìm một nữ nhân có dáng vẻ giống ta hay không?”
Hiên Viên Mị ôm chặt nàng, “Thuỷ Nhi, nàng là độc nhất vô nhị! Nàng ở đâu thì ta ở đó, nếu trên đời này không có nàng, ta không tồn tại cũng là điều hiển nhiên!”
Khoé miệng Thuỷ Nguyệt Linh nhếch lên, có chút đăm chiêu thở dài, “ Quả nhiên chàng rất ngốc!”
Bàn tay từ từ nắm chặt tay Hiên Viên Mị, hắn liền cầm chặt tay nàng, kích động mà hôn nàng, dùng lực hút mạnh lưỡi nàng, nhấm nháp sự ngọt ngào trong đó.
“Một đời của ta chỉ yêu mình chàng!” Hắn muốn hứa hẹn, nàng cho hắn!
Nhìn hai người ôm hôn nhau, Âu Dương Mặc tự giác lui ra ngoài, trong lòng thở dài, Lăng đã mất nàng vĩnh viễn rồi! Hiên Viên Đế như vậy thì Lăng vĩnh viễn sẽ không bao giờ thắng được!
Hiện tại, hắn mới hiểu rõ Thuỷ Nguyệt Linh muốn cái gì, đó là cái mà Lăng vĩnh viễn cũng không thể cho nàng được, mà Doanh Doanh là sao có thể so sánh được với nàng!
“Ta thừa nhận đã từng động lòng với Thượng Quan Lăng, nhưng không phải là không có hắn thì không được!” Lời này, lúc trước Âu Dương Mặc còn không tin, nhưng bây giờ thì không tin không được, lúc đó nàng chưa hoàn toàn đưa hết tim của nàng cho Lăng, nàng rõ ràng biết rõ kết quả của nàng và Lăng! Cho nên cho dù không có sự việc “tặng nàng cho Hiên Viên Mị” thì có lẽ nàng cũng không khống chế được mà rời khỏi Lăng đúng không? Lý trí của nữ nhân này quả thật rất đáng sợ!
Mà trong Ngự Thiên Điện, một màn kích tình bị cắt ngang khi nãy, bây giờ diễn ra càng mãnh liệt hơn