Khí Phi Hồ Sủng

Chương 104: Chương 104: Tức chết hắn




Editor: Puck

“Chủ nhân, không xong…”

Ly Mặc nhìn Di Nguyệt tỏ vẻ kinh hoảng, nhíu nhíu mày, lạnh giọng hỏi, “Chuyện gì?” Chẳng lẽ Thủy nhi đã xảy ra chuyện gì, nghĩ tới liền lo lắng hỏi, “Có phải Thủy nhi đã xảy ra chuyện gì không?”

Di Nguyệt nhìn dáng vẻ nóng nảy của hắn, trong lòng đắng chát, càng thêm oán hận, trên mặt lại tỏ vẻ nóng nảy cũng không biết nên nói như thế nào, “Tiểu thư… Tiểu thư nàng ta…”

Ly Mặc thấy nàng ấp a ấp úng nói không nên lời nguyên nhân vì sao, trong lòng nóng nảy, trực tiếp liền lao đi Li viện, khóe miệng Di Nguyệt khẽ giơ lên, tất cả trong mắt đều là được như ý, vội vàng đi theo.

Trong lòng Ly Mặc gấp gáp, tất nhiên không để ý che giấu hơi thở, Hiên Viên Mị phát hiện hắn đến, đưa tay kéo chăn qua đắp lên trên người hai người, tà mị mà cười nói, “Thủy nhi, chúng ta làm tức chết Ly Mặc có được không?”

Còn chưa chờ Thủy nhi phục hồi tinh thần lại, eo ếch Hiên Viên Mị dùng sức một cái, Thủy nhi không nhịn được thở gấp một tiếng.

Cửa phòng “Rầm” một tiếng bị mở ra, Ly Mặc nhìn hai người dây dưa trên giường, cặp mắt đỏ lên, toàn thân lộ ra hơi thở bạo ngược khiến Di Nguyệt theo sát mà đến ở sau lưng không dám đến gần.

Có Hiên Viên Mị che chở, Thủy nhi ngược lại không cảm thấy khó chịu, nhưng mà cũng dở khóc dở cười nhìn nam nhân trên người, chuyện trẻ con như vậy, mệt cho hắn làm ra được!

“Ma, Tà!” Ly Mặc nắm chặt hai quả đấm, dáng vẻ muốn chặt Hiên Viên Mị trăm mảnh, nhìn dáng vẻ bất đắc dĩ của Thủy nhi, đột nhiên lại cười to lên, nhìn Thủy nhi cười nói, “Ta chỉ đụng vào nàng, nàng liền muốn mạng của ta, hắn như vậy với nàng, nàng nói nên làm cái gì bây giờ? Rút gân lột da, hay là róc xương lóc thịt?”

Sắc mặt Thủy nhi trầm xuống, đột nhiên cười quyến rũ hôn lên môi mỏng khêu gợi của Hiên Viên Mị, đắm đuối đưa tình nhìn hắn, thâm tình nói, “Mị, ta yêu chàng!”

Hiên Viên Mị lại sững sờ nhìn nàng, có phần không hồi hồn được, Thủy nhi liếc hắn một cái, không phải hắn nói muốn tức chết Ly Mặc sao? Lúc này nàng tức giận, nhưng nàng đánh không lại Ly Mặc, vậy thì chọn lựa sách lược của hắn, tức chết Ly Mặc là được!

Hiên Viên Mị phục hồi tinh thần lại, môi mỏng khẽ nhếch lên, phất tay vung màn lên, mặc dù hắn định tức chết Ly Mặc, nhưng thân thể của Thủy nhi cũng không thể cho hắn nhìn đi. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

“Ưm, Hiên Viên Mị, chàng đang sờ đi đâu?”

“Thủy nhi, nàng còn có chỗ nào ta chưa từng sờ?”

“Ừm… Chàng nhẹ một chút… Nhẹ một chút…”

Nhìn màn kia đung đưa, nghe tiếng động mập mờ đến mức tận cùng kia, Ly Mặc cuối cùng bộc phát, “Rầm…” Tất cả mọi thứ trong phòng trong khoảnh khắc trở nên nát bấy, trừ giường!

Thủy nhi hoài nghi nhìn Hiên Viên Mị, Hiên Viên Mị hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng, ý bảo lát nữa giải thích cho nàng.

Ly Mặc phát tiết đi qua, rốt cuộc tỉnh táo lại, nhìn giường lớn hoàn hảo không hao tổn, hơi kinh ngạc, hơi tức giận, hơn nữa là may mắn, hắn lại thiếu chút nữa làm bị thương đến Thủy nhi!

Hai người trên giường không sao, nhưng Di Nguyệt sẽ không may mắn như thế, bị bắn ra ngoài đến mấy mét, phun vài ngụm máu, nếu không phải nàng ta cách khá xa, hơn nữa công lực của bản thân nàng ta cũng không yếu, khẳng định đã sớm gặp Diêm Vương rồi.

Hiên Viên Mị bây giờ giữ vững không sợ hãi, hấp dẫn nói, “Nào, Thủy nhi, chúng ta đổi lại tư thế!”

Thủy nhi giật giật khóe miệng, đột nhiên có phần đồng tình với Ly Mặc, chọc phải Hiên Viên Mị, sợ rằng thật sự sẽ bị tức chết, hoàn toàn quên trước đó do mình khơi mào!

“Ma Tà… Không cho phép đụng vào nàng!”

Hiên Viên Mị chậc chậc nói, “Ly Mặc, ngươi không phải định ngay cả khi phu thê nhà người ta làm chuyện phòng the cũng muốn quản chứ? Ngươi không cảm thấy bản thân mình lo quá nhiều chuyện?”

Sắc mặt Ly Mặc lạnh lẽo, Hiên Viên Mị tốt bụng nhắc nhở, “Ta khuyên ngươi chính là đừng hao phí công lực, ngươi không gây tổn thương cho ta được!”

Thật sự không chịu nổi âm thanh mập mờ kia, Ly Mặc tức giận đùng đùng phất tay áo rời đi.

Tất cả trong mắt Hiên Viên Mị đều là lạnh lẽo tàn nhẫn, hắn hiện giờ quả thật không phải là đối thủ của Ly Mặc, nhưng Ly Mặc cũng không chiếm được chỗ tốt!

Thủy nhi đưa tay vỗ vỗ mặt của hắn, “Nói một chút xảy ra chuyện gì?”

Hiên Viên Mị ôm nàng lật người, để cho nàng nằm trong ngực hắn, khẽ vuốt ve sống lưng bóng loáng của nàng, nhẹ giọng nói, “Mặc dù ta sống ít hơn Ly Mặc mấy ngàn năm, nhưng không có Ngọc Linh.”

“Ngọc Linh?”

“Ừ, chính là thánh vật Yêu tộc cung phụng, ta vốn chính là do Ngọc Thạch hấp thu tinh hoa nhật nguyệt mà sinh, đối với ta mà nói, Ngọc Linh giống như nội đan của Yêu tộc!”

Người của Yêu tộc tu luyện tới trình độ nhất định sẽ ngưng tụ ra nội đan, nội đan là một phần của bản thể, nhưng nếu như thoát khỏi bản thể, cũng không trở thành tổn thương cho bản thể, nhưng nếu có nội đan lại có thể khiến bản thể thu được ích lợi không nhỏ.

Ban đầu Ly Mặc liên hiệp Tiên Đế của Tiên tộc đời trước, ép Ngọc Linh của Ma Tà ra ngoài, nhưng lại không nghĩ tới Ngọc Linh kia sẽ là tồn tại tương tự như nội đan, cũng có lẽ đã đoán như vậy, nhưng không dám chắc, Ly Mặc cũng nghĩ tới hủy diệt Ngọc Linh, nhưng lại không có năng lực như vậy! di1enda4nle3qu21ydo0n

“Thánh Địa Yêu tộc vốn đầy đủ linh khí, Ngọc Linh ở đó ngây người lâu như vậy, tự nhiên lớn dần không ít, nhưng mà bởi vì Ngọc Linh tự thân lớn lên, cho nên mặc dù hiện giờ Ngọc Linh đã hoàn toàn dung hợp với ta, cũng chỉ để cho ta khôi phục lại năng lực của kiếp trước, nếu muốn hấp thu năng lượng của Ngọc Linh để cho mình sử dụng, còn cần thời gian, nhưng mà đối với công kích của ngoại giới, Ngọc Linh sẽ phòng ngự theo bản năng.”

“Cho nên chàng vốn không sợ Ly Mặc?”

Hiên Viên Mị vén một sợi tóc của nàng lên, đặt ở bên môi hôn một cái, khẽ cười nói, “Nàng cũng không cần sợ! Thủy nhi, thân thể của nàng bởi vì ta mà sinh, tương đương với một phần của ta, ta có thể phòng ngự, tự nhiên nàng cũng có thể!”

Thủy nhi nhíu mày, “Vậy lúc trước tại sao Ly Mặc có thể phong bế linh lực của ta

“Cái này sao… Mặc dù nàng là một phần của ta, nhưng nàng cũng là một thân thể độc lập!”

Thủy nhi cảm thấy hơi choáng váng, nàng rốt cuộc có thể hay không thể coi thường công kích của Ly Mặc đây?

Hiên Viên Mị mập mờ cắn cắn vành tai của nàng, nhỏ giọng nói, “Hiện giờ không phải chúng ta lại kết hợp lần nữa sao? Sau mỗi lần hoan ái, biến hóa của thân thể chúng ta sẽ truyền lại cho đối phương, cho tới bây giờ nàng đều không cảm thấy sao?”

Thủy nhi cảm thấy hơi kinh hãi, chẳng lẽ giống như bột mì, chia một cục bột mì làm hai phần, sau đó lại nhồi hai phần bột mì vào chung một chỗ, rồi lại chia làm hai phần? Cho nên hắn vừa xuất hiện liền kéo nàng lên giường, là vì để cho nàng có thể phòng ngự công kích của Ly Mặc?

Thủy nhi choáng váng nằm trước ngực hắn, tổng kết lại mà nói, “Tóm lại hiện giờ chúng ta không cần sợ Ly Mặc, nhưng mà cũng không được ra, cho nên chúng ta chỉ có thể chậm rãi tức chết hắn, đúng không?”

Hiên Viên Mị cười nói, “Đúng!”

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

“Tiểu thư, mời vào nhà, Di Nguyệt nên trang điểm cho ngươi!” Di Nguyệt nắm thật chặt hai quả đấm, móng tay cũng đâm vào trong thịt, mới không có một chưởng đánh về phía Thủy nhi.

Tại sao? Chủ nhân tận mắt nhìn thấy nữ nhân này dây dưa trên giường với nam nhân này, chủ nhân còn muốn kết hôn với nàng ta, nữ nhân này cứ tốt như vậy sao? Nàng đã là người của chủ nhân, thế nhưng chủ nhân lại coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, có lúc nàng đều hoài nghi ký ức lửa nóng triền miên kia cũng chỉ là ảo tưởng của nàng mà thôi, tại sao chủ nhân có thể vô tình với nàng như vậy?

Thủy nhi lười biếng nằm trên người Hiên Viên Mị, kéo tay của hắn che lỗ tai của mình, lười phải nghe! Dieễn ddàn lee quiy đôn

Hiên Viên Mị lạnh lùng quét nhìn Di Nguyệt, “Cút!”

Di Nguyệt vẫn cúi đầu, dịu dàng nói, “Xin tiểu thư đừng làm khó dễ nô tỳ, nếu bỏ lỡ giờ lành, chủ nhân nhất định sẽ trách tội nô tỳ đấy!”

Thủy nhi không kiên nhẫn mở mắt nhìn về phía nàng, ngáp một cái, cười lạnh nói, “Có liên quan gì đến ta đâu?” Đừng tưởng rằng nàng không biết là do nàng ta dẫn Ly Mặc đi xem xuân cung sống đấy!

“Tiểu thư…”

Thủy nhi cười ngắt lời nàng ta, nói, “Nếu không ngươi liền thay ta gả cho Ly Mặc là được, dù sao người thích hắn như vậy, hơn nữa không phải ngươi đã là người của hắn sao?”

Ly Mặc đoán được nàng sẽ không nghe lời, cho nên đích thân đến Li viện, vừa lúc nghe được lời nói của nàng, sắc mặt liền thay đổi, “Nàng đã biết?”

Thủy nhi nghiêng đầu nhìn hắn, vô tội nói, “Không thể trách ta, ai kêu các ngươi ngay cả cửa cũng không đóng!”

Ly Mặc mặt lạnh giải thích, “Ta uống say rồi, coi nàng ta như nàng nên mới có thể…”

Lời giải thích của hắn khiến lửa giận trong lòng Hiên Viên Mị bốc lên, Thủy nhi đưa tay vuốt xuôi trước ngực hắn, vội vàng ngắt lời Ly Mặc, tò mò hỏi nói: “Chẳng lẽ nhiều năm như vậy, ngươi không có nữ nhân khác?”

“Ta… Ta là nam nhân!”

Thủy nhi không hiểu chớp mắt mấy cái, “Ta hiểu biết rõ!”

Trong mắt Hiên Viên Mị lộ ra một nụ cười, chỉ bằng một điểm này, Thủy nhi cũng không thể coi trọng Ly Mặc, vừa thâm tình không hối hận với nàng, vừa lại triền miên với nữ nhân khác, cho dù coi những nữ nhân kia làm thành thế thân của Thủy nhi, Thủy nhi cũng chắc chắn sẽ không tiếp nhận!

Ly Mặc liếc nhìn Hiên Viên Mị giống như thật cao hứng, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn về phía Thủy nhi nói, “Ta là nam nhân, tự nhiên có nhu cầu, nhưng mà ta lại chỉ thích nàng!” Những nữ nhân kia cũng chỉ là công cụ để phát tiết dục vọng mà thôi, chỉ có khi cần, hắn mới cho gọi họ.

Thủy nhi quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Mị, tỏ vẻ vô tội hỏi, “Mị, nam nhân có nhu cầu gì?”

Hiên Viên Mị cười đến mặt tà mị, một phát ôm lấy nàng, mập mờ nói, “Trở về phòng nói cho nàng biết!”

Thủy nhi giật giật khóe miệng, liếc hắn một cái, thật đúng là biết nắm bắt thời cơ!

Tất cả trong mắt Ly Mặc đều là lửa giận, “Ma Tà… Không cho phép đụng vào nàng!”

Hiên Viên Mị lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, sau đó cúi đầu liền hung hăng hôn lên môi Thủy nhi, còn dư vị liếm liếm môi, “Thật ngọt!”

“Ma Tà!”

Hiên Viên Mị không để ý đến lửa giận của hắn, ôm Thủy nhi đi vào trong phòng, tức chết người không đền mạng nói, “Thủy nhi, đừng để ý đến hắn, chúng ta đi động phòng!”

Sắc mặt Ly Mặc âm trầm, một chưởng chụp giường êm thành bột, Di Nguyệt lặng lẽ cúi đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may mà chủ nhân không kết hôn, nhưng nghĩ tới những lời chủ nhân nói, rồi lại đau lòng không thôi, nàng không phải giống với những nữ nhân kia sao, chỉ là công cụ phát tiết dục vọng của chủ nhân? Không đúng, sao nàng lại là công cụ đây? Nàng là thế thân! Nàng nên cảm thấy cao hứng hay nên cảm thấy bi ai?

Trên bàn cơm, Hiên Viên Mị ôm Thủy nhi vào trong ngực, vẻ mặt sung sướng ăn, Ly Mặc vẫn dùng mắt lạnh nhìn Hiên Viên Mị, trong lòng không ngừng hối hận, ban đầu khi bắt Thủy nhi đi tại sao không giết Hiên Viên Mị? Hắn thật đúng là đổ nước vào não rồi, mới có thể tha cho Hiên Viên Mị một mạng!

Lúc trước, Ly Mặc nhìn thấy bọn họ thân thiết không chịu nổi, luôn sẽ tức giận rời đi, nhưng hôm nay lại thái độ khác thường, mặc cho Hiên Viên Mị chọc giận hắn như thế nào, hắn chính là bám lấy Li viện không đi.

Thủy nhi cũng không để ý tới Hiên Viên Mị và Ly Mặc náo loạn như thế nào, dù sao Hiên Viên Mị muốn làm cái gì, nàng phối hợp là được, nàng bị giam lỏng lâu như vậy, vừa đúng khiến Hiên Viên Mị xả giận cho nàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.