Hôn sự của Phong Mạc Thần và Liễu Y Y cứ như vậy ấn định, thời gian khoảng cuối tháng một.
Trong Vương phủ, tất cả mọi người đều bàn luận về hôn sự này, dù sao Liễu Y Y đối với bọn họ mà nói, là một người lạ hoắc, vậy mà có thể ngồi lên vị trí gần Vương phi, hơn nữa hôn lễ so với lúc Bạch Ly Nhược gả vào Vương Phủ, chỉ có hơn chứ không kém.
Tiểu Man sau khi bị gọi tới hình đường, vốn là đã khá hơn, lại lần nữa ngã bệnh, không ngừng sốt cao, Bạch Ly Nhược một mực bên cạnh chăm sóc.
Ban đêm, Bạch Ly Nhược bưng khay thức ăn tới phòng của Tiểu Man, ngay lúc đó, một bóng đen bỗng xuất hiện ngay khúc quẹo hành lang rồi biến mất.
Trong lòng tức khắc dâng lên một dự cảm bất tường, nàng mạnh bước tới trước, lúc đầy phòng Tiểu Man ra, phát hiện cửa sổ mở toang, Tiểu Man ngã lăn ra đất, kiếm đâm ngay bụng, trong tay nắm chặt một chiếc khắn đen.
Máu chảy đầm đìa, lênh láng trên mặt đất, Bạch Ly Nhược quá sợ hãi, hét to lên.
Sau khi ngự y đến, Tiểu Man coi như là tạm thời nhặt về một cái mạng, nhưng mà vẫn còn hôn mê bất tỉnh.
Bỗng dưng, nhớ tới Đan Cơ và bọn người áo đen, nàng không biết, mục đích của bọn họ rốt cuộc là gì, tại sao lại cứ nhằm vào nàng.
Từ Liễu Y Y, nàng biết được, bọn người áo đen đó là người của một tổ chức gọi là La Sát Môn, hành sự quỷ dị, không theo phương thức nào, ngay cả Phong Mạc Thần cũng không điều tra ra được.
Bạch Ly Nhược yên lặng suy tư, trong lòng dường như đã có một khuôn mặt mơ hồ.
---–
Đảo mắt đã đến ngày thành hôn của Phong Mạc Thần và Liễu Y Y, Bạch Ly Nhược y phục chỉnh tề ra khỏi phòng ngủ Thần Hòa Hiên để tham dự, tự dưng lại bị Hoa ma ma ngăn chặn.
Đi sau Hoa ma ma là hai y nữ, trong tay bưng khay gỗ lim sơn đỏ, trong khay là một chén thuốc đen đặc.
Trên mặt Bạch Ly Nhược tái nhợt đi, không còn huyết sắc, thân thể lảo đảo muốn ngã bị nha hoàn nhanh chóng đỡ lấy, hai đấm nắm chặc, móng tay ấn vào trong da thịt, không hề chớp mắt nhìn chăm chăm chén thuốc đó.
Mặt Hoa ma ma không chút thay đổi tiến lên “Bẩm Vương phi, Vương gia đã phân phó lão nô phải hầu hạ Vương Phi uống thuốc!”
Bạch Ly Nhược không ngừng lắc đầu lui về phía sau “Không được, ngươi hãy nói cho Phong Mạc Thần biết, hài tử trong bụng ta là cốt nhục của hắn, hắn mà làm như vậy, sẽ gặp báo ứng.”
Hoa ma ma lạnh lùng cười một tiếng, nói với nha hoàn đứng phía sau Bạch Ly Nhược “Mau vịn lấy Vương Phi, thuốc mà rơi một giọt, sẽ trừng phạt các ngươi!”
Nhìn Hoa ma ma bưng chén thuốc bưng lên, từng bước tiến lại gần mình, Bạch Ly Nhược với ánh mắt kinh hãi, giãy dụa nói “Không, các ngươi không thể làm như vậy, ta muốn gặp Phong Mạc Thần, hài tử trong người ta chính là con của hắn!”