Chap 9 :
-Tiểu nữ biết còn chính xác là 7 sát thủ nữa đang đứng trên kia nữa . Nhưng xét cho cùng tiểu nữ chưa làm gì phạm đến các ngài . Chính vì thế tiểu nữ mới mạo muội ra đây là muốn nói chuyện với các vị . Cớ sao các vị lại hành động như vậy ? giới giang hồ với nhau mà nhất quyết phải đối xử với nhau như thế sao ?
Nàng cười nhẹ nhàng . Dưới áng nắng này nàng biết mình sẽ càng đẹp hơn .
Bản thân con người mà nàng nhập vào này chắc chắn chỉ là một cô nương yếu đuối , bởi vì nếu như người chuyên tập võ thì cơ bắp và người sẽ rất săn chắc .
Nàng phỏng đoán rằng là có người ghen ăn tức ở với vẻ đẹp của “nàng” nên mới kiếm người để giết nàng . Nhưng mà giết sai thời cơ rồi .
-Chúng ta chỉ mà phụng mệnh hành sự mà thôi . Mong cô nương bỏ qua .
Có tiếng nói từ trên vọng về .
-Nhưng tiểu nữ chỉ là một cô nương bé nhỏ , cớ sao lại phải giết cơ chứ ?
Nàng vẫn chưa muốn kết thúc, với mấy tên tép riu này nàng còn muốn đùa giỡn với chúng 1 lúc nữa đã .
-Xin lỗi .
“Phập…!!!”
Những chiếc phi tiêu vẫn tiếp tục phóng về phía nàng , thật ức chế , nàng đã ra mặt nói thế rồi mà chúng vẫn không biết điều sao ? Đáng ghét mà , với những kẻ dưới quyền , hoặc những kẻ không có quyền đụng vào nàng khi làm nàng ghét sẽ rất thê thảm . Muốn chơi , nàng có thể chơi đến cùng .
Nhưng đáng tiếc thay nhũng kẻ này không đáng để này phải suy nghĩ quá nhiều để chống đối đến con cờ cuối cùng .
“Rầm…!!!!!!”
Đó là âm thanh cuối cùng mà nàng còn nghe thấy , phủi tay một cách nhẹ nhàng cứ như chưa có chuyện gì xảy ra .
Nàng bây giờ mới tự hỏi không biết gia nhân trong nhà đâu cả rồi lại để một cô gái ngây thơ hiền lành như nàng ở 1 nơi hoang vắng thế này .
May là nàng biết võ công , nếu không chắc nàng bây giờ đã gặp mặt Diêm vương rồi ngồi uống trà với ông ta để bàn chuyện thiên hạ rồi .