Edit:..Lam Thiên..
Vu Thiển Thiển nhìn oa nhi kêu nàng là là tiểu thí hài trước mắt, trong lòng giống đánh đổ bình ngũ vị, nhất thời nàng cảm thấy trước mắt giống như có năm ngàn con ngựa chạy qua.
Mặc Diễm Nhi lại một lần nữa khiến nàng thấy rõ chính mình là một cái tiểu thí hài là chuyện thật.
Oa nhi em gái người, oa nhi nhà ngươi, cả nhà ngươi mới là oa nhi!
Vu Thiển Thiển dùng sức nhéo hạ đùi nhỏ của chính mình, cái thân thể
này nàng mới dùng chưa được bao lâu, biểu cảm cái gì nhất thời dùng
không thuận tay cũng là bình thường , bình thường .
“Ta không
cười.” Vu Thiển Thiển lạnh nhạt hạ mặt, cầm lên một cái bánh bao trên
bàn ăn xuống, không tính toán để ý tới Mặc Diễm Nhi.
Mặc Diễm Nhi không thuận theo ,“Gạt người! Ngươi rõ ràng là đang ngây ngô cười!”
Ngươi mới ngây ngô cười, ngươi cả nhà mới ngây ngô cười! ở đây trong
ánh sáng của hỏa thạch, Vu Thiển Thiển lần thứ hai quyết định thật nhanh nhéo một phen một cái chân khác của chính mình, hai mắt đẫm lệ rưng
rưng nhìn nàng.
“Mắt ngươi bị cận thị sao?” Vu Thiển Thiển nhìn
Mặc Diễm Nhi không khách khí nhích lại gần, hé ra một khuôn mặt tinh
xảo tươi cười tiến đến trước mặt nàng, sau đó cười hì hì nói:“Thanh
Nguyệt, oa nhi này oa bộ dạng thật là đẹp mắt.”
Thanh nguyệt vẫn như cũ mặt không biểu cảm nói,“Tiểu thư tương đối đẹp mắt.” Tiểu thư lại muốn đùa dai .
Vu Thiển Thiển muốn khóc, đúng vậy, nàng thừa nhận nàng là không có
xinh đẹp bằng tiểu mỹ nữ này , nhưng là vị tỷ tỷ mặt than kia, ngươi có
cần đả kích đến trái tim nhỏ bé của người ta như vậy không a? .
“Đương nhiên , ta là xinh đẹp nhất, nhưng oa nhi này là xinh đẹp thứ hai.” Mặc Diễm Nhi đắc ý cười, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt làm cho người ta trong
khoảng thời gian ngắn cảm thấy kinh diễm vạn phần, nói nàng là mặt trời
duyên dáng yêu kiều, khuynh quốc khuynh thành cũng dư dả.
Vu Thiển Thiển cảm thấy, các sự tình phát sinh từ sau khi nàng đi đến thế giới này, đã đủ đả kích trái tim của nàng .
Xinh đẹp thứ hai, ngươi mới ngốc! Có cần quang minh chính đại đả kích
người như vậy không?! Bóng ma là cái gì các ngươi có biết hay không
a!!--
“Còn có Vân tiểu thư.” Sự thật đã chứng minh, khi ngươi cảm thấy thế giới này đã khiến cho ngươi thật thất vọng , thì sự tình càng
làm cho ngươi thất vọng sự tình sẽ tùy theo xuất hiện.
Này đến
tột cùng có phải là nha hoàn hay không a! Vu Thiển Thiển kéo kéo môi
dưới, nàng cảm thấy bộ mặt của chính mình có chút cứng ngắc hóa .
“Được rồi, oa nhi, ngươi là người xinh đẹp thứ ba.”
“Ta không gọi là oa nhi.” Ta cũng không cần xinh đẹp thứ ba! Cũng không cần xinh đẹp thứ tư!
“Vậy ngươi gọi là gì?” tay Mặc Diễm Nhi cũng cầm lấy một cái bánh bao,“Oa nhi mặt của ngươi rất giống cái này.”
Vu Thiển Thiển đã muốn ngăn cản xúc động .
“Ta gọi là Vu Thiển Thiển.”
“Nga, ta gọi Mặc Diễm Nhi.” Ngón tay nhỏ hướng Thanh Nguyệt:“Nàng là Thanh Nguyệt.”
Thanh Nguyệt nhìn tiểu chủ tử trước mắt, nàng vẫn quyết định bo bo giữ mình là tương đối trọng yếu, đáp lời cái gì là phiền toái nhất .
Vu Thiển Thiển cắn bánh bao nhìn vẻ mặt Mặc Diễm Nhi thiên chân vô tà , luôn có một loại, vừa rồi nàng cảm thấy tiểu thí hài này kỳ thất rất
khó để nhận xét, đều do nàng luôn nói lời vô nghĩa .
Tuy rằng
tái thế làm người, nhưng là trực giác đời trước bồi dưỡng sâu sắc vẫn
là không thể gạt bỏ . Ngay từ đầu nàng chỉ biết hai người ngồi ở bên
cạnh kia cũng không phải dân chúng bình thường cái gì, đối thoại trong
lúc đó của các nàng cũng rất được lòng nàng.
Xem ra, hôm nay sẽ có điều thu hoạch đâu.
Chủ tớ hai người cơ hồ là cao bằng nhau, nhưng là Mặc Diễm Nhi tổng
khiến nàng cảm thấy một loại cảm giác thân thiết, đời trước thời điểm
xuất hiện loại cảm giác này, chính là lúc nàng gặp được đối thủ có thể
cùng nàng ngang hàng.