Khí Thiếp Vương Gia

Chương 5: Chương 5: Vương gia đích phá hư tâm nhãn




Tiếu Thiên Tình nghe vậy trong lòng cũng bắt đầu căng thẳng, trên đầu truyền đến đau đớn kịch liệt thì giờ đây nàng cũng chẳng cảm nhận được, bởi nàng là đang rất tức giận, bất chợt thốt lên “ Bất quá Vương gia cũng chỉ là thứ để Thiên Tình tiêu khiển mà thôi!”Âu Dương Thanh Minh tà mị cười, giọng trầm xuống, ghé đầu lại sát tai nàng, phun ra một cỗ nhiệt khí: “ Phải không ? Ta đây phải khiến cho ngươi biết cái gì là chơi đùa! Rốt cuộc là ai đùa ai đâu!”Thiên Tình tâm tình chợt lạnh, khóe miệng cười nhạt, “ Chính là chỉ ở trên giường lăng nhục nữ nhân mà đạt được khoái cảm, thỏa mãn tư tâm của ngươi, Vương gia như vậy, tựa hồ cũng không đáng cho Thiên Tình phải tôn trọng nha!”Y Lam ở một bên cười khúc khích, giống như là đang cười nhạo Thiên Tình không biết thế nào là trời cao đất dày, trong mắt của nàng ta đã nổi lên mơ hồ ghen tị. Dù sao, Thiên Tình cũng là nữ nhân đẹp nhất của đương triều nha!Ánh mắt Âu Dương Thanh Minh chợt biến đổi, hàn ý là càng đậm, làm cho Thiên Tình không khỏi một trận run rẩy.Nàng cư nhiên là không sợ…. Khóe miệng giật giật, tốt lắm, bất quá trò chơi ngày càng thú vị a, ta phải cho ngươi xem cuối cùng là ai thua ai!Đôi đồng tử của hắn thu lại, mỉm cười thần bí làm nàng cảm thấy phát lạnh. Nàng không biết hắn là đang suy nghĩ cái gì, trong mắt hắn tràn đầy sự thần bí. Hắn đột nhiên buông tóc của nàng ra, nhìn nàng với ánh mắt đầy khinh bỉ cùng khinh thường. “ Dám cùng bổn vương chơi đùa, chỉ sợ là ngay cả hoàng huynh của ngươi cũng không dám đi? Được, bổn vương sẽ cùng ngươi chơi, nhưng quy tắc sẽ do chính bổn vương quyết định”Trong lòng Thiên Tình đột nhiên khẩn trương, bọn hắn dám trên người không mặc y phục đứng trước mặt ta không chút ngương ngùng, nàng thật sự là không tưởng tượng được hắn còn cái gì không làm được nha! Nàng chính là đang cảm thấy hối hận, vì sao chính mình lại ngu xuẩn cùng hắn cãi nhau, làm cho hắn – một tên không khác gì Diêm Vương chuyển thế tức giận.Thiên Tình đột nhiên cười: “ Vương gia là sợ thua sao không? Quy tắc trò chơi nếu để cho Vương gia quyết định, có phải hay không là Vương gia không tin tưởng chính mình, lo lắng mình thua sao? Ta nhớ rõ hoàng huynh từng nói qua, Âu Dương Thanh Minh là một nam tử tràn đầy ngạo khí, không nghĩ tới ngươi cư nhiên là nhát gan như vậy.!”Âu Dương Thanh Minh nheo mi lại, cười lạnh, dùng một ngón tay nâng cằm của nàng lên, hắn trừng mắt nhìn nàng: “ Đừng ở trước mặt ta tỏ ra thông minh, đâm nay ta sẽ kiến cho ngươi biết thế nào là quy tắc trò chơi!”Sắc mặt Thiên Tình thoáng giật mình, ánh mắt phức tạp, trầm mặc không nói. Cánh tay bị cột ở phía sau, bây giờ đã ra đầy mồ hôi. Nàng là đang rất sợ hãi.Vừa nhìn lên, nàng liền nhìn thấy Y Lam đang bắt đầu mặc y phục, chắc nàng ta cũng cảm thấy mất mặt khi trần truồng đứng trước mặt Thiên Tình đi.Âu Dương Thanh Minh cười lạnh, một tay vẫn giữ cằm của nàng, “ Thiên Tình công chúa! Hôm nay bổn vương nhất định phải cho ngươi thấy trò chơi này là chơi như thề nào!”Hắn cúi người xuống xé tan áo của nàng, để lộ ra cái yếm hồng sắc. “A…”Thiên Tình hét một tiếng chói tai, “ Ngươi muốn làm gì?”“ Không phải ngươi nói chúng ta phóng đãng sao? Tốt lắm, giờ ta sẽ cho ngươi phóng đãng một lần!”. Nói xong, quần áo của Thiên Tình liền bị hắn thô bạo xé nát.Thiên Tình gắt gao cắn chặt môi, sự thô bạo của hắn làm cho nàng cảm thấy nhục nhã, đôi môi vốn đỏ mọng bị nàng cắn đến mức trắng bệch, đôi lông mi cong dài cũng nhiễm một tầng lệ, ánh mắt trống rỗng nhìn nam nhân trước mặt. Nàng thực hối hận, lúc trước vì sao nàng lại yêu hắn?Cái yếm của Thiên Tình lộ ra làm cho hắn thoáng sửng sốt, da thịt trắng nõn của nàng chưa có một tì thiếp nào của hắn có. Biểu tình đáng thương đáng thương của nàng là như thế nào mị hoặc, hắn lại đột nhiên căm tức lên, giả vờ đáng thương, thân là công chúa sống trong cung có thể hô phong gọi vũ, nàng còn giả vờ đáng thương sao?Hắn thực mong chờ được nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp này ở dưới thân hắn mà rên rỉ. Đến lúc đó, hắn phải tàn nhẫn lăng nhục nàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.