Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Tác Oai Tác Quái

Chương 23: Chương 23: Ăn ý




Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

【=)))))))) Tang Tửu nói đúng, mấy người chơi trò chia rẽ là bẩn tính!】

【Xin hỏi diện tích bóng ma tâm lý của ekip chương trình và NPC =)))))) Hốt hoảng hốt hoảng liền.】

【Tổ chương trình: Cô câm mồm!】

【NPC: Cầu xin kẻ bắt giữ tới bắt đồ ma quỷ này bỏ tù đi!】

【Hình tượng trước đây của Tang Tửu trong show sống còn là cô hai nhà giàu mỏng manh dễ vỡ đúng không? Từ khi quay Dear Holiday với Bạch Dao, hình tượng của Tang Tửu không còn rõ nữa =)))))】

【Tôi mặc kệ phong cách mặc kệ hình tượng, có thể khiến tổ chương trình ăn mệt là tôi điên cuồng đánh call =)))))】

“Năng lượng cao - Lao đến đích” đã quay 5 mùa, đôi khi thành viên cố định có thể đào hố tổ chương trình, phần lớn khách mời đều bị ekip đá vào đáy hố, hiếm khi thấy một khách mời nói cho NPC á khẩu, các khán giả cũng rất phấn khởi.

Quý Lâm Xuyên nhìn dáng vẻ hoài nghi cuộc sống của Bàng phu nhân, anh đi tới trước mặt bà ấy: “Cô có dặn dò gì?”

Dựa theo nhiệm vụ đã giải thích, bọn họ phải hoàn thành lời nhờ vả đó trong hai mươi phút tới, một khi ba kẻ bắt giữ được thả ra, hiển nhiên những người còn sống sẽ khó khăn cất bước.

Bàng phu nhân thấy phiến môi A Tửu mấp máy, cô ấy hoảng sợ trong lòng, nói lời thoại một hơi không ngừng nghỉ: “Một vài vật cũ của con trai ta bị bọn trộm lấy đi, sai nha đã bắt được chúng ở lầu canh phía trước nhưng trong tang vật thiếu một cái trống lắc và một con cọp vải, ta hy vọng các ngươi có thể tìm trống lắc hoặc cọp vải về cho ta!!”

Suốt đoạn dài Bàng phu nhân nói không một dấu chấm câu, khi chữ cuối cùng rơi xuống, cô ấy suýt nữa hôn mê vì thiếu dưỡng khí.

Lúc Bàng phu nhân nói xong, những người còn lại cũng cùng lúc nhận được tin nhắn từ tổ chương trình.

【Lời nhờ vả của Bàng phu nhân: Mời tới xung quanh lầu canh tìm trống lắc và con hổ vải của con trai nàng ấy.】

【Thời gian nhiệm vụ còn 23 phút, một khi nhiệm vụ thất bại, ba kẻ bắt giữ sẽ được thả ra.】

【Diệp Doãn Đồng, Đổng Duy bị bắt, trước mắt số người còn lại là: 6 người!】

“Đồng Đồng!” A Tửu nhìn chữ trên điện thoại, cả người đều ngu ngốc, cô dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn flycam, cực kỳ không nỡ, hỏi Diệp Doãn Đồng từ xa: “Chị bị bắt ạ?”

Huhuhu một bắp đùi của em bị bắt! Em què rồi!

Diệp Doãn Đồng đang trong tù, những người khác đang chia hoa quả khô, chị thấy vậy cũng ôm máy tính khóc chít chít: “A Tửu, chị gà quá! Vừa rời khỏi đội đã bị kẻ bắt giữ vây quanh huhuhu, em đừng buồn, em——”

A Tửu không nghe thấy lời của Diệp Doãn Đồng, hỏi xong flycam thì cô lao thẳng về phía Quý Lâm Xuyên: “Sư huynh, Đồng Đồng không có ở đây, em chỉ có thể trông cậy vào anh, em gà quá, cũng chỉ có anh với Đồng Đồng không chê em huhuhu.”

Diệp Doãn Đồng: “...”

Rõ ràng là chị ôm bắp đùi em mà!

Em bay lên không, em nhảy, em mừng rỡ chạy, chỗ nào giống với chữ gà?!

Em còn nói em gà nữa thì gà nó cũng phải khóc ra cả biển nước mênh mông đấy!

“Em không gà, A Tửu.” Quý Lâm Xuyên cảm thấy ấn tượng trong lòng A Tửu rất khó thay đổi: “Chúng ta tới lầu canh xem tình hình trước đi, trên đường cũng cảnh giác chút, đừng để kẻ bắt giữ phát hiện.”

A Tửu nghĩ đến ví dụ hãm lờ, lúc Quý Lâm Xuyên chuẩn bị chạy, cô do do dự dự chìa tay ra, hai đầu ngón tay khẽ nắm lấy vạt áo anh, nhẹ nhàng mỏng manh, cây ngây không sợ chết đứng: “Em sợ, phải túm sư huynh!”

Giá trị hãm lờ: 364/9999.

Bình luận: Cô sợ cái quỷ! Rõ ràng là cô làm nũng với Quý Lâm Xuyên! Cô cũng bẩn tính!!!

Nhân vật của Quý Lâm Xuyên trong game mobile thường xuyên bị A Tửu nắm áo, đến lượt anh bị nắm áo cũng là lần đầu tiên.

Anh ngước mắt, lúc đối diện với ánh mắt trong veo tin tưởng của cô, trong phút chốc nảy sinh một loại kiêu ngạo và tự hào của anh lớn: “Đừng sợ, sư huynh bảo vệ em!”

Nhìn hai người một trước một sau chạy đến lầu canh, nhìn A Tửu vì nắm vạt áo của Quý Lâm Xuyên ở phía sau nên chạy cũng chậm hơn khi chạy một mình, các khán giả đang xem livestream thoáng sinh ra mấy phần không nói rõ được sự kỳ lạ trong lòng.

【Em cảm thấy Quý Lâm Xuyên đang cản trở Tang Tửu phát huy, tốc độ hai người họ rất nhanh nhưng so với lúc Tang Tửu xách hộp đựng thức ăn chạy thì chậm gấp đôi.】

【Một đứa túm một đứa bị túm, không chạy nhanh cũng bình thường, nhưng... Mị có tội, mị muốn xem Quý Lâm Xuyên cũng bị bắt thì Tang Tửu làm sao.】

Vị trí A Tửu và Quý Lâm Xuyên đợi không xa lầu canh, hai người vừa tới, ba người khác cũng trước sau đi đến, còn một người đang tránh kẻ bắt giữ, trong vài phút không tới được.

Năm người mới gặp nhau không kịp nói chuyện đã thấy một thứ khổng lồ trên bãi lầu canh, hai bức tường dường như vuông góc với mặt đất, bên trái là bức tường leo núi cao 8m, phía trên treo trống lắc, bên phải là cái dốc trượt cao 3m, phía trên treo con cọp vải.

Đằng trước có một NPC mặc đồ cổ trang, nói với bọn họ bây giờ Hoàng Thành đang phát động toàn dân vận động, hiện tại có hai cách để họ lấy được trống lắc hoặc hổ vải.

Cư dân mạng đang xem livestream: Cũng chỉ có triều đại hư cấu thì mới để mấy người nói bừa được.

Cao Trục chỉ chỉ bụng bia của ông rồi chỉ bức tường cao 8m, không thể tin trợn mắt nhìn NPC: “Cậu kêu chúng tôi leo lên mỏm đá đó? Mỏm đá của cậu không trang bị chỗ đạp hả?”

NPC khẽ mỉm cười, điên cuồng lôi kéo thù hận: “Đương nhiên là có trang bị, nhưng có bao nhiêu chỗ đạp phải xem các ngươi trả lời đúng được bao nhiêu câu, đáp đúng một câu, trên tường sẽ xuất hiện một chỗ đạp, đồng thời chiều cao hạ xuống 1m.”

Lúc NPC trả lời, A Tửu đánh giá bức tường leo núi trước mặt, cô nghiêng đầu, rất nghiêm túc hỏi Quý Lâm Xuyên: “Sư huynh, anh có thể bay lên không?”

NPC:?

Cư dân mạng xem livestream:??

Ba người khác:???

Giá trị hãm lờ: 365/9999.

Quý Lâm Xuyên lắc đầu, cũng trả lời một cách nghiêm túc giống như vậy: “Không được, linh khí trên thế giới mỏng manh, bay không nổi.”

Fans Quý Lâm Xuyên: “...”

Sao anh còn hùa theo???

Quý Lâm Xuyên sợ A Tửu nói thêm một câu là bảo anh trực tiếp nắm lấy sợi dây kia, anh vội vàng nhìn về phía NPC: “Câu hỏi là gì?”

Những người khác vừa cảnh giác nhìn bốn phía vừa thúc giục NPC: “Nhanh lên nhanh lên, không kịp nữa rồi!” Hai mươi phút coi thì dài nhưng kẻ bắt giữ có thể xuất hiện bất cứ lúc nào!”

“Câu hỏi có liên quan tới nhiệm vụ trước của các ngươi.” NPC nói xong, cười híp mắt vạch bài thi trên giấy, trải câu hỏi mà bọn họ đã chuẩn bị trước đó ra: “Mời trả lời.”

A Tửu vốn nghĩ cô có thể góp một phần sức cho câu hỏi song giây đầu tiên nhìn tới câu hỏi, ánh sáng trong mắt A Tửu biến mất, há miệng nửa ngày cũng chưa nói được một chữ.

Giây sau, A Tửu cúi đầu ngồi xổm dưới đất, khóc nức nở: “Huhuhu, sư huynh, em quá gà! Em không giúp được gì cả!”

“Không! Em không gà! Em không sai chút nào!” Cao Trục bị tổ chương trình chọc tức đến mức tóc cũng dựng lên mấy sợi, nổi giận chỉ câu hỏi, hầm hầm nhìn NPC: “Mấy người không thể ra đề ở trần gian hả?!”

【Câu hỏi: Trên y phục của Bàng phu nhân thêu bao nhiêu đóa hoa mẫu đơn?】

A. 131 đóa.

B. 158 đóa.

C. 197 đóa.

D. 201 đóa.

Ai mẹ nó nhìn chằm chằm quần áo của người ta rồi đếm hoa mẫu đơn, cậu biến thái sao?!

【=)))))))))) Ekip chương trình cố ý chơi người ta, đây là định thả ba kẻ bắt giữ ra nè =)))))))】

【Không trách Tang Tửu, thật sự không trách Tang Tửu, ai có tâm trạng đếm mẫu đơn trên đồ của NPC chứ =))))】

【Không được, tao cười tao ẻ =))))))))】

NPC không nhúc nhích, nhẹ nhàng vỗ ván trượt, dường như là cho họ một đề nghị hay ho: “Leo không được tường đá bên trái thì có thể nhìn xem dốc trượt bên phải, khỏi thi.”

A Tửu ngồi xổm dưới đất, ngẩng đầu nhìn ván trượt, cô cảm thấy nó rất mới mẻ, nhưng đợi Cao Trục thử trượt trên đất, A Tửu chợt bừng tỉnh, chơi trượt ván thoạt trông rất giống ngự kiếm phi hành á!

“Trong mấy người có ai chơi trượt ván được?” Cao Trục từ bỏ kế hoạch ngay khi vừa mới để chân lên: “Thời gian còn 19 phút, Chu Văn dụ kẻ bắt giữ đi không được bao lâu đâu.”

Ngụy Khai Vũ lắc đầu: “Trừ Chúc Chúc chơi trượt ván rất giỏi thì chắc không ai làm được cái kiểu trượt ván lên không trung đâu, nhưng cô ấy là người đầu tiên bị nhốt vào nhà giam.”

Lộ Chúc Chúc bị nhốt vào tù vì chạy chậm nửa nhịp:: o(╥﹏╥)o

Sự nổi bật của cô lại ở đoạn sau! Cô cố gắng chừng mười phút nữa là có thể nổi bật rồi!!

“Chính xác +1.” NPC vẫn luôn đứng xem thấy Quý Lâm Xuyên trả lời đúng câu thứ nhất thì có chút ngạc nhiên, song vẫn làm hết phận sự thông báo của mình: “Tường leo núi hạ 1m, +1 chỗ đạp.”

Lúc tường leo núi hạ xuống, dụng cụ leo núi cũng đồng thời xuất hiện.

Khi Quý Lâm Xuyên thấy A Tửu nhìn chằm chằm ván trượt, anh thầm có linh cảm, A Tửu rất có thể sẽ quay đầu hỏi anh có thể bay bằng ván trượt hay không.

Anh——

Thật sự không thể.

Quý Lâm Xuyên nhớ lại kế hoạch học nấu ăn và câu cá, sau khi khổ sở cộng thêm học trượt ván xong, anh ôm tâm trạng “quyết đánh đến cùng” đi tới trước tấm bảng ra đề, lặng lẽ đọc lại những công thức đoán mò thời đi học, trịnh trọng viết xuống chữ C.

“Chính xác, mỏm đá hạ 1m, +1 chỗ đạp.”

Quý Lâm Xuyên thở phào nhẹ nhõm, anh tạm giữ được cái filter dày 8000m của A Tửu, cảm ơn ông trời đã cho anh có được dòng máu Châu Âu trong một thoáng.

“Đệt!!! Được nha thầy Quý!” Cao Trục không nói hai lời, vội vàng vẫy tay gọi những người khác: “Chúng ta nhanh lên, đợi mỏm đá hạ xuống còn 4,5m thì trực tiếp kêu người leo lên!!!”

A Tửu nhìn tất cả mọi người thảo luận anh một câu tôi một câu, cô đều đờ đẫn, sao bỗng dưng bọn họ có chứng có cớ quá vậy!

Ban nãy nói không sao, quả nhiên là đang an ủi đồ cùi bắp như cô ư?!

Nếu không tại sao bọn họ một người nói ba dài một ngắn thì chọn ngắn nhất, một người nói nếu không bằng nhau thì chọn D, dù ai nói cái gì thì những người còn lại vẫn có thể thuận lợi nói tiếp, kiểu ăn ý đó khiến trong lòng A Tửu tràn đầy thán phục.

Trời ạ.

Bọn họ đỉnh thật sự.

Quả nhiên, chỉ có loại gà như em là không hợp QAQ.

Cả người A Tửu quẩn quanh một nỗi ưu phiền mang tên không hợp, hệt như một hồn ma nhỏ.

Cô ngồi xổm dưới đất, thấy mọi người không để ý tới mình, cô do dự sờ ván trượt.

Trông ván trượt rất giống ngự kiếm, cô có thể lén luyện tập ở một bên, phải tỏ ra là mình đang cố gắng, không thể kéo chân sau rành rành như vậy được!

“A Tửu?” Dù Quý Lâm Xuyên trả lời câu hỏi nhưng ánh mắt vẫn luôn rơi trên người A Tửu, anh thấy cô chuẩn bị đi ra ngoài thì không khỏi gọi cô, sau đó ngồi xuống, nhìn thẳng vào A Tửu, vẻ mặt nghiêm túc như nói ra một sự thật: “Em không gà, tin tưởng sư huynh được không?”

Quý Lâm Xuyên nói xong thì đưa tay chỉ vào ba người trước mặt đều trả lời sai: “Mọi người đều giống nhau.” Vì vậy em đừng sợ trả lời.

NPC không để cho bốn người trả lời cùng lúc, lần lượt thay phiên, hơn nữa thời gian đổi câu hỏi cũng có quy định, mỗi phút đổi một câu, trong năm phút, bọn họ cũng chỉ lờ mờ giải đúng một câu.

Không!

Chúng ta không giống nhau!!!

Hai mắt long lanh của A Tửu mở to, trong lòng điên cuồng kêu gào.

Rõ ràng có sự ăn ý giữa những người thông minh mấy anh, em không có!

Huhuhu, em chỉ là đồ cùi bắp đến tận bây giờ cũng chẳng biết tại sao không đều nhau thì chọn D!!!

...

Tác giả có lời muốn nói:

Tôi thấy có người hỏi tại sao A Tửu cảm thấy mình gà, đơn giản mà nói, ẻm là một NPC cấp 60, người chơi xung quanh đều là cấp 100, thậm chí cao hơn. Người khác đánh ẻm, ẻm rào rào rào rào tuột máu, ẻm đánh người ta, y như chọt lét. Người khác học kỹ năng, học bằng cú nhấp chuột, ẻm học kỹ năng, dựa vào tích lũy theo thời gian, ban đêm đốt đèn mà học.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.