Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Tác Oai Tác Quái

Chương 29: Chương 29: Tốt bụng




Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Quý Kỳ Tây vừa dán băng keo cá nhân cho A Tửu xong thì nhân viên cũng tới gọi cô chuẩn bị quay hình, Quý Lâm Xuyên nhìn A Tửu vui vẻ rời đi, cả buổi vẫn chưa hoàn hồn, khuôn mặt tràn đầy nghi ngờ nhân sinh.

Khác với Quý Lâm Xuyên, Quý Kỳ Tây thì mỉm cười, đôi mắt tối đen như mực cũng tô điểm sự vui vẻ, anh nửa thật nửa giả than tiếc: “Haizz, nếu tôi có thể quen biết A Tửu sớm chút thì tốt quá, đúng là tri âm khó tìm.”

“Cậu im miệng đi.” Quý Lâm Xuyên không nhìn A Tửu nữa mà liếc Quý Kỳ Tây: “Gặp A Tửu sớm thì chú có thể thấy rõ cái nết vẽ xấu của cậu sớm hơn mười năm à? Nằm mơ đi.”

Quý Lâm Xuyên nói xong lại hỏi: “Cậu vẽ thỏ với rùa trên băng keo chi vậy?”

Thỏ và rùa đang khóc hay à? Xấu như thế.

Quý Kỳ Tây thờ ơ nhét khăn ướt vào túi: “Cậu không cảm thấy sư muội của cậu rất tự ti sao? Gặp chuyện là rụt cổ y như rùa, vẽ rùa để khích lệ cô bé, rùa nhỏ chậm chạp vẫn có thể thắng, huống chi con nhóc đó còn đạp Phong Hỏa Luân.”

Sau khi anh mơ hồ giải thích thì nghiêng đầu hỏi Quý Lâm Xuyên, đáy mắt mang theo sự tìm tòi nghiên cứu không rõ, ánh mắt sắc bén: “Cậu hỏi xong rồi thì tới tôi, cậu và A Tửu quen biết trong game sao? Lúc đầu tôi dẫn cậu vào game, cậu nói tôi nghe thử, có cơ hội chúng ta tạo phòng.”

Quý Kỳ Tây đang nói bỗng dưng chú ý tới A Tửu sắp quay hình ở phía trước đang vẫy tay với bọn họ, nụ cười trên mặt hệt kẹo ngọt, đợi anh hoàn hồn đã phát hiện hình như mình cũng vẫy tay đáp lại A Tửu.

Quý Kỳ Tây: “.”

Sao anh lại ngây thơ như con nít vậy.

Thầm mắng là thầm mắng, trái lại bàn tay vẫn rất thuần thục vẫy, khụ, làm một người đại diện đúng chuẩn, hiển nhiên không thể để nghệ sĩ thất vọng.

A Tửu được đáp lại, sự căng thẳng vì sắp quay hình đã bớt đôi chút, nụ cười cũng rực rỡ hơn rất nhiều.

Quý Lâm Xuyên ở một bên bị Quý Kỳ Tây hỏi thì trong lòng giật thót, anh lo lắng sẽ bị Quý Kỳ Tây nhận ra gì đó song trên mặt vẫn tỉnh bơ: “Chú đừng có mơ, lập phòng với chú rồi đợi chú bán sao?”

Quý Kỳ Tây nhướng mày, cong môi cười: “Xem ra thật sự có mờ ám? Nói thật thì tôi vẫn luôn suy nghĩ mối quan hệ của cậu và A Tửu hơi lạ, không giống bạn game, với cái nết của cậu mà có thể trực tiếp tháo cái mặt nạ lạnh lùng xuống để dỗ tới dỗ lui một người bạn trên game ở lần đầu tiên gặp nhau?”

Quý Lâm Xuyên khống chế vẻ mặt, tỉnh táo hỏi: “Cuối cùng cậu muốn nói gì?”

Hai người lớn lên cùng nhau, từ nhỏ đã bị úp sọt đến mức kinh nghiệm đầy mình, Quý Lâm Xuyên tin chắc, nếu anh cứ trả lời như vậy thì 100% sẽ bị Quý Kỳ Tây đào hố.

“Đương nhiên là nhắc nhở cậu với tư cách bậc cha chú rồi.” Quý Kỳ Tây giơ tay vỗ vai Quý Lâm Xuyên: “Cậu thích người ta thì thay đổi cái ánh mắt bình thường cậu nhìn người ta đi, tôi nói thật, ánh mắt cậu nhìn A Tửu y hệt Sầm Luật nhìn con gái trong hình của cậu ta vậy, là kiểu ánh mắt sáng ngời của cha già đó.”

Quý Lâm Xuyên: “...”

Anh dường như nghiến từng chữ một: “Tôi xem A Tửu như, em, gái.”

Bàn tay đang vỗ vai Quý Lâm Xuyên của Quý Kỳ Tây bỗng khựng lại, đôi mắt lia Quý Lâm Xuyên từ trên xuống dưới một cách nghi ngờ, hỏi hệt xác nhận: “Những lời cậu nói ở livestream đều là thật?”

Quý Lâm Xuyên cười nhạt: “Cậu tưởng ai cũng giống cậu nói láo như cơm bữa?”

“Tôi như vậy gọi là ném thú vui vào cuộc sống tĩnh mịch, bình lặng.” Quý Kỳ Tây dùng ngón tay để ướm chừng một khoảng nhỏ, chứng minh tính chân thực trong lời nói của mình: “Cậu có thật sự xem A Tửu là em gái thì tôi cũng chẳng coi em ấy là em gái được.”

Thoáng chốc trong đầu Quý Lâm Xuyên lập tức vang lên tiếng ét o ét, anh phòng bị nhìn Quý Kỳ Tây: “Cậu có ý gì?”

Quý Kỳ Tây thấy vậy thì nhún vai: “Tôi coi A Tửu là em gái, thế không phải cậu phải gọi A Tửu là cô nhỏ à? Hahaha, thôi đừng nói, nói cái là tự bổ não ra cảnh tượng cậu kêu A Tửu là cô nhỏ, cũng vui á hahaha.”

“...”

Quý Lâm Xuyên quay đầu không nhìn Quý Kỳ Tây nữa, cuối cùng quyết định không đếm xỉa gì tới đối phương nữa.

Quý Kỳ Tây thấy cháu trai khó chịu cũng sẽ không trêu tiếp, anh nhìn về phía A Tửu, cô là người quay hình cuối cùng, đợi quay xong là bọn họ có thể về, thời tiết nóng nực, làm nghệ sĩ thật vất vả.

Anh đột nhiên nghiêng đầu, ánh mắt lạnh nhạt và sắc bén thoáng chốc khiến Ngụy Khai Vũ đang liếc trộm bọn họ chết đứng tại chỗ.

Sống lưng Ngụy Khai Vũ lạnh ngắt, rõ ràng lý trí bảo anh ta dời mắt nhưng cơ thể lại cứng ngắc, chẳng thể nhúc nhích.

Mãi đến khi Ngụy Khai Vũ nhìn thấy người đeo khẩu trang kia lại nhìn về phía A Tửu, gương mặt trở nên dịu dàng thì hệt như hoàn hồn mà thở hổn hển.

Anh ta sai rồi.

Tang Tửu không nông cạn.

Trước đây thích anh ta có lẽ vì cô nông cạn, nhưng bây giờ... Rất dũng cảm.

Ngụy Khai Vũ nghĩ xong thì hận không thể né xa A Tửu, anh ta có dự cảm, nếu cứ dính dáng tới cô, nói không chừng con đường làm nghệ thuật trong tương lai cũng sẽ xảy ra vấn đề.

Phần phỏng vấn khách mời của “Năng lượng cao, lao đến đích” đều do đạo diễn đến phỏng vấn, đợi sau khi phát sóng bản chỉnh sửa lên mạng thì phần này được tính là after credit.

Đạo diễn nghĩ tới lúc nãy A Tửu tha thiết mong chờ bọn họ sẽ mời cô nữa bèn không khỏi kiêu ngạo ưỡn bụng bia lên.

Tang Tửu có phá nát kịch bản, hành vi có ma quỷ thì cũng “ưng” chương trình.

Ông tươi vui hớn hở hỏi A Tửu: “A Tửu, cháu thích nhất điểm nào của “Năng lượng cao, lao đến đích”?” Lúc hỏi, trong lòng đạo diễn đã liệt kê ra mấy thứ được chọn, kịch bản cảm động? Chạy trốn kịch tính? Nhiệm vụ phong phú?

A Tửu gãi đầu, chốc lát cô trả lời một cách không mấy tốt đẹp: “Vì mọi người trong chương trình hết sức tốt bụng, trông kẻ bắt giữ rất đáng sợ, rất ác nghiệt nhưng bọn họ lại phối hợp chơi trò bắt ngược với cháu, các khách mời khác vì để cháu được hạng nhất cũng đều phối hợp vào trại giam.”

A Tửu trả lời xong bèn thẹn thùng nhoẻn miệng cười, chỉ có đôi mắt hạnh màu nâu sáng rực: “Nếu không có mọi người phối hợp, cháu hoàn toàn không thể được hạng nhất, lần đầu tiên cháu được hạng nhất nên cực kỳ, cực kỳ vui luôn ạ.”

Đạo diễn:...

Những người khác: Hmmmmm.

Bọn họ chạm đến ánh mắt sáng ngời và chân thành, nụ cười tràn đầy sức sống của A Tửu, trong lòng không nghi ngờ A Tửu đang cà khịa họ là đồ cùi bắp, chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giúp họ kiếm cớ thôi.

A Tửu nói xong, bỗng dưng cảm thấy lời mình nói không tự tin cho lắm, cũng chả hãm tí nào, vì vậy chẳng đợi đạo diễn hỏi lại, cô đã vội vàng điều chỉnh vẻ mặt, bày ra dáng vẻ ta đây khinh thường tất cả dòng phàm nhân như các ngươi, biểu cảm cực kỳ kiêu căng: “Đương nhiên là nếu lần sau mọi người không phối hợp thì cháu chắc chắn vẫn lấy được hạng nhất.”

Huhuhu.

Hy vọng mọi người đừng tin, lần sau tiếp tục phối hợp với cháu đi ạ!!!

Giá trị hãm lờ: 380/9999.

Ơ?

Điểm tăng lên rồi, nói rõ bọn họ không tin, hơn nữa còn cảm thấy em đáng yêu, chắc chắn lần sau sẽ phối hợp!!

Trong lòng A Tửu hớn hở, trên mặt lại nở một nụ cười rực rỡ.

Giá trị hãm lờ: 381/9999.

Những người khác:...

Thứ hai tuần sau, khi bản chỉnh sửa của “Năng lượng cao. lao đến đích” phát sóng, A Tửu phun ra lời nói ác độc xong lại mỉm cười thì bị cư dân mạng dán cho cái danh: “Mấy người, chịu chết đi.”

Mà sự coi thường của A Tửu dành cho Ngụy Khai Vũ suốt chương trình khiến scandal giữa hai người lung lay sắp đổ.

Tang Tửu tìm được một người đại diện vừa đẹp trai vừa giàu, có sư huynh Quý Lâm Xuyên còn để ý Ngụy Khai Vũ được sao?

Ngoài những lời lẽ gay gắt và các vụ bê bối ở bên ngoài, A Tửu vác NPC trong show, trượt ván bay lên không cho đến một loạt hành động bắt kẻ bắt giữ đều trở thành show có lượng người xem cao nhất trong ngày, chỉ qua một đêm, người theo dõi trên Weibo đã tăng hơn 100 ngàn.

Dưới cục diện scandal đầy trên mạng, bây giờ đã dần dần cải thiện ấn tượng tốt đối với người qua đường.

...

Lầu 20, phòng thu âm tại công ty Thước Kiều, có ba trợ lý bao gồm Quất Tử, ngoài ra hai người còn lại tên Miêu Miêu và Tam Thủy.

Ba người thấy A Tửu đi từ buồng thu âm ra, Quất Tử bưng hai ly nước ấm tới, Miêu Miêu và Tam Thủy vội vàng giơ điện thoại lên bắt đầu tung hô.

Miêu Miêu ngửa mặt trông lên: “A Tửu, lúc em trượt ván bay lên không trung, cả người đều phát sáng hệt thiên sứ tung cánh vậy, xem mà tim chị đập bình bịch.”

Tam Thủy sáng mắt: “A Tửu, khi em cầm dây thừng bắt người đẹp trai banh nốc! Trời má, thấy em ném trúng, tim chị cũng muốn rụng.”

“Dạ? Mấy chị khen rất——” rất giống lời nói thật.

Vì những ngày này A Tửu đều ở đây bị Quý Lâm Xuyên đốc thúc luyện tập bật hơi và luyện thanh nên giọng hơi khàn, nói được một nửa thì cô nhanh chóng nhận ly nước ấm của Quất Tử, sau khi uống vài ngụm lại ngậm một viên kẹo nhuận giọng, cô ậm ờ đáp: “Cảm ơn mấy chị ạ.”

Quất Tử thấy Miêu Miêu và Tam Thủy chuẩn bị khen chuyện ở “Năng lượng cao, lao đến đích” bèn lời ít ý nhiều bổ sung một câu: “A Tửu, vừa nãy em hát hay lắm.”

Một câu như vậy thoáng chốc là hai người kia hoàn hồn, hai người ném show đi, rối rít khen A Tửu ca hát.

“A Tửu, lúc em hát, lỗ tai chị cũng muốn mang thai.”

“Chị nghi ngờ em bị thần ca hát bám vào người!”

“A Tửu, cổ họng của em bị thiên thần hôn chứ gì! Hoàn toàn là âm thanh đến từ trời cao!”

“Lúc hát y như nuốt đĩa! Chỉnh âm cũng chả cần dùng!”

A Tửu: “?”

A Tửu bị bọn họ cô một lời tôi một lời khen đến độ chột dạ, nhưng không thể từ chối được, sự bất an khi luyện tập đã vô thức tiêu tan, cô theo bản năng sờ cổ họng: “Có hay như mọi người nói thật không ạ?”

Miêu Miêu và Tam Thủy đồng thời gật đầu: “Đương nhiên! Mớ ngôn ngữ nghèo túng kia của bọn chị hoàn toàn không thể mô tả giọng hát của em một phần ngàn!”

“Dạ hỏng có đâu.” Ngoài miệng A Tửu nói không có, song gương mặt vẫn luôn nở nụ cười, cô quay đầu nhìn Quý Lâm Xuyên vừa ra khỏi buồng thu âm, nhanh nhẹn bảo: “Sư huynh, em đến nhà WC cái ạ!”

A Tửu nói xong thì ngửa đầu uống nốt ly nước, mặt mày hớn hở chạy đi, cô mới ra khỏi phòng thì lập tức dùng tay che miệng, kích động nhảy về phía trước mấy cái.

Aaaaaaaa! Thì ra được mọi người vây quanh thổi phồng vui như vậy!!!

Quý Lâm Xuyên thu lại ánh mắt nhìn A Tửu, khi anh nhìn về phía ba người Quất Tử thì trở lại dáng vẻ lạnh nhạt: “Các người đang tung hô học sinh học bổ túc?”

Miêu Miêu trong ba người từng là trợ lý của anh, anh không nhớ trước đây Miêu Miêu có thể thổi phồng như thế.

“Vậy thì không ạ.” Miêu Miêu lấy điện thoại ra, tìm tin nhắn wechat: “Quản lý Quý nói nhiệm vụ hàng đầu mỗi ngày của chúng em là chăm sóc A Tửu cẩn thận, nhiệm vụ bớt quan trọng hơn chính là điên cuồng thổi phồng A Tửu.”

Quý Lâm Xuyên:?

Anh cụp mắt xem, thấy avatar chủ phòng vô cùng quen thuộc, ngọn núi tuyết, không phải Quý Kỳ Tây sao: “Sao bên trong có 8 người?”

Miêu Miêu thu điện thoại về: “Dạ có em, Tam Thủy, Quất Tử, thợ makeup, stylist, tài xế, Tuyên Phát (宣发: đoạn này em hỏng hiểu, bạn nào biết thì cmt giúp em với nhaaa), nói chung là những người ngày thường có thể nói chuyện với A Tửu đều ở đây.”

Tam Thủy chờ Miêu Miêu nói xong thì nhỏ giọng bổ sung: “Vốn tụi em thấy nhiệm vụ rất khó, kết quả tiếp xúc với A Tửu rồi thì chúng em phát hiện nhiệm vụ này siêu dễ!”

“Đúng!” Miêu Miêu vô cùng đồng ý: “Xem show của A Tửu, nghe A Tửu hát, dù không có quản lý Quý lì xì thì chúng em vẫn tung hô được.”

Quất Tử ít nói nhưng yêu tiền, lặng lẽ bổ sung: “Dĩ nhiên nếu có lì xì thì sự thổi phồng của tụi em có thể bay lên gấp mấy lần, hơn nữa cũng sẽ không giấu lời khen ở trong lòng.”

Miêu Miêu và Tam Thủy hai miệng đồng thanh: “Đồng ý!”

Quý Lâm Xuyên: “...”

A Tửu không biết chuyện ở buồng thu âm, trên đường đến WC, cô lén lén lút lút lấy điện thoại ra, hồi phục lại tâm trạng hớn hở vì được ca ngợi, cô bấm vào Wechat, thấy dòng chữ đã vào nhóm, hai mắt cô cũng cong cong.

Lúc A Tửu chuẩn bị nhét điện thoại vào túi, trưởng nhóm của nhóm Wechat ban nãy addfriend A Tửu, cùng lúc gửi tin nhắn tới.

Hôm nay Tang hãm lờ đã giải nghệ chưa:【Mời bà nói ra khuyết điểm lớn nhất của Tang Tửu.】

A Tửu tựa lưng vào tường, rất nghiêm túc nghĩ ngợi một hồi, sau đó cô cúi đầu, cô nhập từng chữ vào ô trả lời, hết sức tự tin mà reply:【Tang Tửu siêu thích nghe người ta khen ngợi!!!】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.