Một cô gái khuôn mặt cực kì xinh đẹp nhưng đôi mắt lại không có một chút độ ấm nào , đang nằm trên một chiếc ghế quí phi , trong phòng tuy trang trí đồ vật đơn sơ nhưng giá trị đồ bài trí tuyệt đối liên thành .
. Một tiểu thị bước vào , cung kính nói : “ Vương gia , nữ hoàng sai người mời người vào cung “
. Cô gái khẽ gật đầu , phất tay ý bảo tiểu thị lui ra . Sau đó , cô gái hờ hửng mở miệng : “ Tiêu Vân , chuẩn bị y phục , ta phải tiến cung “ .
. Tiểu thị tên Tiêu Vân tiến vào , hành lễ một cái sau đó tiến lên hầu hạ cô gái thay y phục .
. Cô gái thông thả bước đến Ngự Thư Phòng , thị vệ bên ngoài tiến lên hành lễ bị cô gái phất tay , sau đó mở cửa bước vào rất tự nhiên ngồi kế nữ hoàng đang phê duyệt tấu chương .
. Nữ Hoàng Bệ Hạ nhìn cô gái nói : “ Sở Thiên ngươi đến rồi “ .
. Đúng vậy , người này là Âu Dương Sở Thiên sau khi bị bắn chết xuyên qua thế giới nữ tôn này , xuyên vào thân xác một nữ nhân rơi xuống vực được Tuyệt Thế Thần Y cứu , sau đó , khi tỉnh phát hiện mình xuyên vào thân nữ nhân thì không có phản ứng gì vì sự thật là Tổng Giám Đốc _ Âu Thị là nữ từ nhỏ đã được đào tạo như 1 nam nhân để quản lí Âu Thị sau khi em trai nàng lớn thì giao lại nhưng em trai nàng không biết vì ghen tị mà hại chết mình , sau đó Tuyệt Thế lão nhân nhận làm đệ tử ở trong sơn cốc học được 1 năm thì xuất cốc lại cứu được Phượng Lăng Hiên đang bị ám sát còn trợ giúp nàng ta từ thái nữ lên làm nữ hoàng bệ hạ bây giờ và được nữ hoàng bệ hạ phong lên làm Tiêu Dao Vương .
Nàng ( Sở Thiên ) nhìn nàng ta nhíu mài , mắt phượng nheo lại , nhàn nhạt uống trà nói : “ Ngươi tìm ta có chuyện gì ? “
Nữ hoàng bệ hạ chân chó , nói : “ Sở Thiên , quài ngày nữa ta tổ chức tiệc định tứ hôn cho ngươi và Dạ Vũ Mạc con trai của Dạ Tướng Quân , hay ngươi đến đó nhìn xem Đang Quân tương lai của mình đi “
Nàng khinh bỉ , nói : “ Ngươi muốn ta đi xem trong phủ thừa tướng đang luyện binh để làm gì thì đúng hơn “
. Nữ hoàng bệ hạ sờ mũi hướng nàng cười ha hả , nói : “ Ngươi thật hiểu ta “
Nàng mặt lạnh hướng nàng ta , hỏi : “ Ta được lợi gì “
. Nữ Hoàng bệ hạ vẻ mặt ai oán hướng nàng , nói : “ Ngươi thật quá đáng , bất quá ta cho ngươi tăng ngươi 1 năm bổng lộc “ nàng ta đường đường là nữ hoàng bệ hạ vậy mà bị nàng đòi quyền lợi nữa chứ .
Nàng coi như vừa lòng với tiền công của mình trực tiếp phi thân đi ra ngoài chả thèm thỉnh an mà trực tiếp để nữ hoàng bệ hạ ở một mình .