Đợt công kích này của Tần Vô Song, đến vô cùng đột ngột, nhưng lại trực tiếp khiến phòng tuyến tâm lý của ba đại tông môn trung lập hoàn toàn tan rã.
Bách Lý Gia Tộc đương nhiên không cần phải nói, tất cả cao tầng, đều lần lượt trúng Thần Cổ Chi Thuật của Tần Vô Song. Nếu không phải Tần Vô Song suy nghĩ đến Hiên Viên Đồ Đằng Tộc, theo phong cách hành sự của hắn, tất nhiên là trực tiếp đem hai đại Thần đạo cường giả trực tiếp luyện hóa Thần hồn, chiết xuất Thần Hồn Khôi Lỗi, luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi.
Hiện giờ, Tần Vô Song mặc dù có chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, vừa vặn thao luyện Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, nhưng môn kiếm trận này dù sao chiếm dụng tài nguyên quá mức. Chín con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi bị trưng dụng toàn bộ. Bên người Tần Vô Song, một con rối phòng hờ cũng không có, thời khắc mấu chốt, một con rối chết thay cũng không có, thực lực không hoàn mỹ.
Với thực lực trong tay hiện giờ của Tần Vô Song, Ma Tượng Đại Khôi Lỗi có chín con, cộng thêm bốn con Thần thú, kỳ thực đã có đủ tư bản đối kháng với Thiên Đế Môn Tân gia.
Chỉ là, Tân gia có một Tân Thiên Vấn biến thái, chính là Chân Thần Đạo cường giả. Dưới tình huống Đại Chưởng môn Tần Khiếu Thiên bị thương nặng, Tần Vô Song trước mắt cũng không có nắm chắc quyết đấu một trận sống mái với Tân Thiên Vấn.
Với tu vi hiện giờ của hắn, cho dù thúc giục vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp, chống lại Tân Thiên Vấn, phần thắng tựa hồ có thể không lưu ý, phần lớn liều mạng muốn sống.
Với cừu hận của Tân Thiên Vấn đối với hắn, chỉ sợ muốn chạy trốn cũng phải tốn một phen trắc trở, bởi vì Tân Thiên Vấn khẳng định sẽ bất chấp mọi giá truy sát hắn.
Cho nên, Tần Vô Song mới tính toán mọi cách như vậy, từ tầng diện tâm lý đả kích Thiên Đế Môn. Trận doanh Thiên Đế một khi tan rã, Thiên Đế Môn tất nhiên sẽ chịu đả kích sâu sắc.
Thiên Đế Môn một cây làm chẳng nên non, kế hoạch tấn công Vấn Đỉnh Sơn sẽ chịu ảnh hưởng, thậm chí thất bại. Chỉ cần kế hoạch này phá sản, Tần gia sẽ có đủ thời gian khôi phục và phát triển. Đại Chưởng môn Tần Khiếu Thiên sẽ có thời gian chữa thương.
Cứ như vậy, nguy cơ của Tần gia đương nhiên sẽ được hóa giải.
Chỉ cần thực lực của Tần Khiếu Thiên vừa khôi phục, Tần gia có đủ tư bản đối kháng với Tân Thiên Vấn, vậy thì bước tiếp theo, chính là đả kích Tân gia.
Đả kích Tân gia, phải thông qua cơ hội Đại hội tuyển chọn Thiên Đế. Nếu không, đối phó Tân gia, chung quy khó vượt qua cửa ải của Đồ Đằng Tộc.
Tần Vô Song mỗi một bước, đều trải qua suy nghĩ tỉ mỉ. Đả kích kinh sợ ba đại tông môn, chính là bước đầu tiên bắt đầu. Chỉ có điều, bước này, thuận lợi hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.
Diệu Hóa Môn và Thiên Vũ Tông, mười năm nay, xuất lực bên cạnh Thiên Đế Môn, trong lòng kỳ thực là vướng bận tông môn. Hiện giờ Tần gia sắp sửa tan vỡ, nhưng nếu tông môn nhà mình vô lực bảo toàn, cho dù diệt được Tần gia, cũng có ý nghĩa gì? Lợi ích có được từ chỗ Tần gia, có thể bù đắp được tổn thất tông môn bị diệt không?
Tông môn không còn, cho dù có được ưu đãi cực lớn, thì có tác dụng gì? Sự hưng thịnh của một tông môn cho tới bước tiến hiện giờ, đã trải qua mấy ngàn năm tích lũy.
Một khi tan vỡ, muốn một lần nữa xây dựng lại, đợi thời trở lại, cần phải có một quá trình lâu dài. Xuất ra một Thần đạo cường giả có lẽ dễ dàng, nhưng cần vài thế hệ, thậm chí mấy chục thế hệ cứ thịnh vượng, nhân tài xuất hiện lớp lớp, khó khăn cũng không phải là lớn bình thường.
Cho nên, chiêu thức uy hiếp này của Tần Vô Song, trải qua sự khuyếch đại của nhân sĩ trông giữ của các tông môn, khiến thủ lĩnh của ba đại tông môn xúc động vô cùng lớn.
Còn hai đại thủ lĩnh của Bách Lý Gia Tộc, Bách Lý Nghiễm và Bách Lý Đồ hiện giờ đã là con rối của Tần Vô Song, đương nhiên liền bắt đầu đi du thuyết Diệu Hóa Môn và Thiên Vũ Tông.
- Nghiễm huynh, Thiên Đế bệ hạ đã liên tiếp truyền bảy đạo chiếu thư, triệu hồi chúng ta quay về Vấn Đỉnh Sơn hội hợp. Nếu một mực từ chối, chỉ sợ Thiên Đế bệ hạ mặt rồng giận dữ, chỉ trách chúng ta nặng nề.
Đại Tông chủ Lạc Bạch Vũ của Thiên Vũ Tông bất đắc dĩ thở dài.
Bách Lý Nghiễm cười lạnh nói:
- Bạch Vũ huynh, ba đại tông môn chúng ta, lần này đồng thời bị tập kích, lẽ nào còn chưa đủ gõ tiếng cảnh báo các ngươi sao? Các ngươi cảm thấy, Tần Vô Song đó chỉ là nói đùa với chúng ta sao?
Hiện trường một mảnh trầm mặc, ai cũng biết, Tần Vô Song tuyệt đối sẽ không nói đùa. Lúc trước khi Tần Vô Song giết chết Lôi Minh, tập sát La Thông Thiên và Tân Vô Kỵ, thủ đoạn đó nào giống như người nói đùa chứ? Mà hắn tập kích Thiên Đế Môn, khiến Thiên Đế Môn bị thương nặng, cũng không phải là hời hợt, qua loa.
Mười năm trước, Tần Vô Song có dũng khí và thủ đoạn đánh tới Thiên Đế Môn, hôm nay mười năm sau, Tần Vô Song muốn giết tông môn của bọn họ, tàn sát cả nhà, tuyệt đối cũng không phải là chuyện gì khó khăn.
Thiên Vũ Tông và Diệu Hóa Môn, đối mặt không phải là bản thân Tần Vô Song, chỉ là thuộc hạ, thủ đoạn đã hung mãnh như vậy, nếu Tần Vô Song tự mình động thủ, thủ đoạn còn độc ác đến mức độ nào?
Bách Lý Đồ nhân cơ hội nói:
- Chư vị, có lẽ lần này, Tần Vô Song cũng không có đích thân đến tông môn các ngươi, cho nên các ngươi cảm thụ không sâu sắc. Ta muốn nói là, Tần Vô Song đến Bách Lý Gia Tộc chúng ta, bảy đạo cấm chế phòng ngự, không đến một canh giờ, bị hắn phá hủy giống như thái rau. Thiên Vũ Tông và Diệu Hóa Môn, cùng Bách Lý Gia Tộc chúng ta, không ngoài là thực lực ngang bằng nhau. Nếu lần sau Tần Vô Song tới là tông môn của các ngươi, chư vị cảm thấy, với thực lực trấn thủ tông môn của các ngươi, có thể chống đỡ được mấy đòn của hắn?
- Thiên Đế bệ hạ lẽ nào ngồi yên không quan tâm? Bệ hạ luôn xem tiểu tử đó là hậu họa sau này, tuyệt đối không thể nhìn mà không làm gì.
Đây là tự an ủi mình, người nói lời này, bản thân không có sức lực. Thiên Đế bệ hạ thật sự sẽ không nhìn như không thấy. Nhưng vấn đề là, Thiên Đế bệ hạ đối với Tần Vô Song muốn tiêu diệt mà không được, loại cục diện này đã giằng co mười mấy năm rồi. Cho đến hiện tại, Tần Vô Song vẫn sống rất tốt như trước, không những như vậy, tu vi hơn nữa còn đề thăng trên diện rộng.
- Hừ, Thiên Đế bệ hạ!
Bách Lý Nghiễm nói chưa dứt lời, trong lòng cũng là một bụng đầy khí. Cho dù hắn không có bị Thần Cổ Chi Thuật khống chế, hắn đối với Thiên Đế Môn cũng không có bao nhiêu thiện cảm. Dù sao, tấn công Tần gia, từ đầu đến cuối, bọn họ đều bị ép gia nhập. Gia tộc bị ép đến cục diện này, đầu sỏ chủ mưu chính là Thiên Đế Môn.
Thiên Đế Môn Tân gia và Tần gia thần tiên đánh nhau, những tiểu quỷ bọn họ cũng phải gặp tai ương theo. Nếu không phải Tân gia bá đạo, bắt buộc bọn họ gia nhập, há lại có thể kết một ân oán lớn như vậy với Tần gia? Rước lấy rất nhiều phiền não vô cùng vô tận?
Sớm biết cục diện hôm nay, lúc đầu thật sự nên gắt gao đoàn kết bên cạnh Vân gia, tử thủ trận doanh trung lập, tuyệt đối không thiên vị.
- Ai, Nghiễm huynh, ngươi nói thực một câu đi, Thiên Đế triệu hoán, rút cuộc đi hay là không đi?
Nhị Môn chủ của Diệu Hóa Môn hỏi.
Bách Lý Nghiễm hừ nhẹ một tiếng, cũng lắc lắc đầu:
- Không đi! Nếu đi, vì bọn chúng mà bán mạng, xung phong xông vào trận địa, tấn công Tần gia, chỉ sợ cũng là xung phong làm vật hy sinh. Hơn nữa, chúng ta liều chết liều sống như vậy, là vì cái gì? Nếu ngay cả tông môn nhà mình cũng không cách nào che chở, còn phải đi bán mạng cho người khác, thế giới này còn có công bằng gì đáng nói không? Thiên Đế Môn như vậy, còn có đáng để chúng ta ủng hộ không?
Lời này vừa nói ra, các thủ lĩnh của Thiên Vũ Tông và Diệu Hóa Môn đều kinh hãi thất sắc. Bọn họ biết trong bụng Bách Lý Nghiễm có ý kiến, nhưng không ngờ, lời nói đại nghịch bất đạo như vậy, hắn lại có thể cũng nói ra được.
Nhưng lời này, nghe ra cảm thấy chói tai, thực tế suy nghĩ, cũng thật sự là gõ vào trong tâm khảm bọn họ, rất có cảm giác cộng minh. Cục diện hai nhà bọn họ, cũng không tốt hơn so với Bách Lý Gia Tộc.
Vì Thiên Đế Môn bán mạng, nếu nói Thiên Đế Môn Tân gia đối với bọn họ tốt, vậy cũng được rồi. Mười năm nay, bọn họ coi như là hoàn toàn nhìn thấu bộ mặt của Tân gia. Hoàn toàn chính là mượn dùng lực lượng của bọn họ, lấy một tư thái trên cao nhìn xuống bắt buộc bọn họ, áp bách bọn họ.
- Bốn vị đạo hữu, Đại Tộc trưởng nhà ta cũng không phải lời nói nhất thời tức giận. Ngẫm lại Thiên Đế Môn, mười năm nay, có từng quan tâm đến tông môn của chúng ta không, có từng nói một câu ấm lòng người khác không? Bọn chúng chỉ nói suông hứa hẹn, ngày công phá Tần gia, để mặc chúng ta giết chóc đánh cướp. Nhưng mà, thứ tốt của Tần gia, thật sự đến lượt chúng ta không, ta giữ nguyên ý kiến đối với việc này. Đầu tiên không nói Thiên Đế Môn Tân gia bá đạo như thế nào, ngay cả Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, địa vị cũng cao hơn chúng ta.
Bách Lý Đồ tận dụng triệt để, cũng khuyếch đại nói.
Lạc Bạch Vũ trầm tư một lát, thở dài:
- Nhị vị, tu vi hiện giờ của Tần Vô Song, rút cuộc như thế nào?
Trầm mặc, toàn trường trầm mặc rất lâu. Nhưng ánh mắt của tất cả, đều dừng trên người Bách Lý Nghiễm. Hiển nhiên, bọn họ vô cùng quan tâm đến vấn đề này.
Tu vi hiện giờ của Tần Vô Song như thế nào, là nhân tố mấu chốt để bọn họ đưa ra lựa chọn.
Bách Lý Nghiễm than nhẹ một tiếng:
- Căn cứ vào phản hồi của Đại Trưởng lão Bách Lý Gia Tộc ta, cảnh giới tu vi hiện giờ của Tần Vô Song, xấp xỉ với ta. Nhưng trang bị và thủ đoạn của hắn, hiển nhiên là thắng ta rất nhiều. Chư vị, tương truyền Tần Vô Song truyền thừa di tích trận pháp Thái cổ. Ta thấy, tin đồn này tựa hồ có thể chứng thực. Nếu không phải như vậy, hắn sao có thể yêu nghiệt như vậy?
Ánh mắt của mọi người đều là một trận ảm đạm, những lời này của Bách Lý Nghiễm, đã phá nát một tia ảo tưởng cuối cùng của bọn họ. Mười năm, mới là mười năm mà thôi.
Lúc trước khi Tần Vô Song rời khỏi Thiên Đế Sơn, còn chưa tiến vào Thần đạo cảnh giới. Mười năm trôi qua, lại có thể tương đương với cảnh giới của Bách Lý Nghiễm. Sao có thể có một loại tiến bộ đáng sợ như vậy?
Mười năm, phải biết rằng, mới mười năm mà thôi. Mà Tần Vô Song hiện giờ, cũng chỉ mới hơn ba mươi tuổi. Theo truyền thống của giới tu luyện, lúc này mới chính là thời kỳ phát triển vừa mới tiến vào tu luyện, thậm chí ngay cả giai đoạn hoàng kim của tuổi trẻ còn chưa tiến vào. Tu vi đã có thể đáng sợ như vậy!
Tiềm lực mà Tần Vô Song biểu diễn ra, xác thực đáng sợ, chấn động tâm can của bọn họ.
Lạc Bạch Vũ có chút vô lực hỏi:
- Nghiễm huynh, ngươi là phủ định cho rằng, Thiên Đế Môn, đã không còn cách nào hàng phục Tần Vô Song?
- Hàng phục?
Bách Lý Nghiễm lạnh lùng cười:
- Từ đầu đến cuối, Thiên Đế Môn không có hàng phục được Tần Vô Song. Tần Vô Song hiện giờ, có lẽ vẫn chưa địch lại Thiên Đế bệ hạ. Nhưng có thêm thời gian, với tốc độ đề thăng của hắn, tương lại trong mấy năm, Tần Vô Song sẽ khiến Thiên Đế bệ hạ, cũng cảm thấy chịu bó tay. Chư vị, không phải ta tà thuyết mê hoặc người khác. Thế lực ba nhà chúng ta, hiện giờ là huynh đệ hoạn nạn có nhau, ta cũng không giấu diếm nói ra. Hướng gió của Thiên Đế Sơn, chỉ sợ phải thay đổi rồi.
Tứ đại đầu lĩnh của Thiên Vũ Tông và Diệu Hóa Môn, biểu tình đều giống như bị người ta quất một roi vậy, cơ thịt trên mặt nhẹ nhàng nhảy lên.
Hiển nhiên, bọn họ cũng ý thức được, Tần gia dưới đại áp lực như vậy, vẫn không sụp đổ. Hiện giờ Tần Vô Song từ Vô Tận Đông Hải trở về, khí thế to lớn, đã bắt đầu phản công. Có thể nói, Thiên Đế Môn đã mất đi thời cơ tốt nhất để tiêu diệt Tần gia.
Tương lai mấy năm nữa cho đến ngày Đại hội tuyển chọn Thiên Đế, sẽ là thời kỳ mấu chốt thay đổi hướng gió. Đến lúc đó, ai là rồng, ai là rắn, sẽ nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng với thế cục hiện giờ mà nhìn, Tần gia đã vượt qua được giai đoạn đen tối nhất, nghênh đón một ánh rạng đông.