Khí Trùng Tinh Hà

Chương 262: Chương 262: Các phe rục rịch chuẩn bị






Con mắt nhìn xa trông rộng của Đại Điện chủ đã áp chế được ý định của Truân Trung Trì nhưng vẫn chưa hoàn toàn thuyết phục được hắn.

Truân Trung Trì đang thầm tính xem Thiên Cơ Tông phải trả giá bằng bao nhiêu mạng người, bao nhiêu Đệ tử Trung tâm mới bù đắp được nỗi đau mất đồ đệ của hắn! Nếu không tuyến chiến công khai được, thì ám sát!

Bất luận thế nào thì cục hận này không thể nuốt xuống được, đó không phải phong cách của Truân Trung Trì hắn!

Thiên Cơ Tông giết môn đồ của hắn, phá vỡ hi vọng của hắn, hắn phải khiến Thiên Cơ Tông phải trả một cái giá đắt nhất! Dù cho Thiên Cơ Tông có đầy rẫy cao thủ đi nữa cũng vậy!

Trác Bất Đàn dùng danh nghĩa của Đế quốc Đại La phát ra bài hịch phẫn nộ tố cáo Đế quốc Thiên Trì xâm phạm lãnh thổ của Đế quốc Đại La, tàn sát dân chúng vô tội ở trấn Tử Vân từ đó dẫn đến cái chết của đệ tử của Tinh La Điện.

Dù chuyện này có được xử lý thỏa đáng thế nào thì về mặt đại nghĩa cũng phải đứng vững. Đây là độ cao tư tưởng của Trác Bất Đàn, thân làm chủ nhân của Tinh La Điện, là đệ nhất nhân vật của Đế quốc Đại La.

Hắn biết nếu như muốn phát động tranh chấp giữa hai Đế quốc, những cái khác chưa cần nghĩ, trước tiên phải nắm được quyền chủ động, chiếm giữ dư luận, là đánh hay là giải quyết bằng cách khác thì hãy nói sau.

Nhưng không ngờ, đệ nhất tông môn của Đế quốc Thiên Trì, Thiên Cơ Tông lần này lại còn tổn thất lớn hơn Tinh La Điện rất nhiều. Trong một lúc liền mất đi năm Trưởng lão cấp bậc Trung Linh võ giả, lại còn cả một đám Đệ tử Trung tâm nữa. Tuy những gã đệ tử này không phải thuộc hàng mạnh nhất của Thiên Cơ Tông nhưng cũng là sự mất mát lớn lao.

Chỉ là, chúng vốn không có chủ quyền đối gì với Bích Phù Sơn, dù là theo phân bố địa lý thì chúng cũng chỉ sở hữu một phần rất nhỏ của Bích Phù Sơn mà thôi. Mà đội quân chúng phái đến lần này lại đi sâu vào lãnh thổ của Đế quốc Đại La, do đó chúng cũng là há miệng mắc quai, không nói được gì.

Đọc được hịch văn của Đế quốc Đại La, Thiên Cơ Tông cũng phẫn nộ vô cùng. Bọn Đế quốc Thiên Trì này chính là vừa ăn cướp vừa la làng, ngay lập tức cũng đưa ra tuyên bố, bảo Đế quốc Đại La khiêu chiến trước, Đế quốc Thiên Trì chỉ là bị ép mới phản kích! Hai bên cứ như vậy mà đấu khẩu không ngừng nghỉ, dần dần có xu hướng trở thành nước với lửa.

Hịch văn Đế quốc Đại La phát ra thì trên dưới Tinh La Điện, thậm chí trong Đế quốc Đại La mới như tỉnh khỏi giấc mộng, mới biết lần này Tinh La Điện đã mất đi một Đệ tử Trung tâm, mà còn là Đệ tử Trung tâm hàng đầu. Hắc mã Tần Vô Song!

Tin tức này truyền đi quả thật là có người buồn người vui. Vui nhất không thể không tính đến Đại Ngô Quốc và Tây Sở Quốc.

Đặc biệt là Đại Ngô Quốc, nếu không phải do còn e ngại quyền uy của Tinh La Điện thì e là đã đốt pháo ăn mừng rồi.

Võ đồng của Đại Ngô Quốc, do Tề Ngâm Phong dẫn đầu tụ họp lại ai nấy cũng đều mặt mày tươi rói như đang đón tết.

- Tề Lão Đại, đây chính là báo ứng. Tên Tần Vô Song đó dựa vào Nhị Điện chủ mà giết Võ Thánh đại nhân của chúng ta. Nay đã bị trời tru đất diệt, đây không phải là báo ứng thì là gì chứ?

- Tần Vô Song chết rồi Bách Việt Quốc cũng không còn chỗ dựa nữa! Đại Ngô Quốc chúng ta chỉ cần hồi phục trong mười năm, hai mươi năm là hoàn toàn có thể phản công lại Bách Việt Quốc! Đến lúc đó, thù mới hận cũ liền tính cả một thể! Ta tin chắc lần này Tây Sở Quốc không dám từ chối kiến nghị cùng Đại Ngô Quốc xuất binh đâu!

Tề Ngâm Phong gật đầu:

- Mọi người không cần nói nhiều nữa. Chuyện này chúng ta vui thầm trong bụng là được rồi, đừng để lộ ra mình vui mừng trên nỗi đau khổ của người khác. Nếu không, bị người Thanh Vân Điện biết được thì không dễ sống đâu!

- Vâng, vẫn là Tề Lão Đại suy nghĩ chu đáo!

o0o

Bách Việt Quốc, Chân Võ Thánh Địa.

Tử Bào Võ Thánh biết tin cũng sững người:

- Tần Vô Song đã chết?

Thật sự hắn không thể nào tin nổi hiện thực này. Dù là Võ Thánh đại nhân tiền nhiệm chết đi, hắn cũng không kinh hãi đến mức này.

Tần Vô Song đang trong thời kỳ đỉnh cao, là đệ nhất Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện, sao có thể đột nhiên lại chết như vậy?

Sau đó mới biết cái chết của Tần Vô Song có liên quan đến Bích Phù Sơn. Tin đồn còn cho biết, cả dãy sơn mạch Bích Phù Sơn không biết tại sao đã bị san thành bình địa. Không chỉ Tần Vô Song mà không ít cao thủ của Đế quốc Thiên Trì cũng chôn thân tại đó.

Tử Bào Võ Thánh lòng đau như cắt, trước đây, với Tần Vô Song hắn là một người chỉ dẫn, là một trưởng bối.

Nhưng sau này, Tần Vô Song hắn trở thành Tiên Thiên cường giả trước, ban cho hắn một viên Cực phẩm Sơ Linh Đan, trợ giúp hắn trở thành Tiên Thiên. Ân tình này có thể nói là vô cùng lớn!

Hắn chưa kịp báo đáp thì lại nghe tin Tần Vô Song chết! Điều này khiến cho Tử Bào Võ Thánh cảm giác như trời đất sụp đổ.

- Vô Song Hầu chết, tin này truyền đi chắc chắn Đại Ngô Quốc và Tây Sở Quốc sẽ toàn quốc ăn mừng. Đại Ngô Quốc thực lực chưa đủ thì thôi, nhưng Tây Sở Quốc, tuy chết một Võ Thánh nhưng quốc lực không hề bị ảnh hưởng. Nếu bọn chúng tiến hành nam hạ xâm nhập thì không thể không đề phòng!

Tử Bào Võ Thánh nay đã tiếp quản Võ Thánh Sơn, suy nghĩ vấn đề cũng bắt đầu toàn diện hơn, đau lòng về cái chết của Tần Vô Song nhưng cũng lo lắng cho vận mệnh của Bách Việt Quốc:

- Nay người của Vương phủ Tần gia chắc chưa biết tin. Nên làm sao để thông báo cho bọn họ đây?

Tử Bào Võ Thánh nghĩ đến vận mệnh của Tần gia, cũng thật thê thảm.

- Bất luận thế nào ta cũng phải nỗ lực bảo vệ an toàn cho Tần gia. Dù Tần Vô Song có còn hay không thì địa vị của Vương tộc Tần gia tuyệt đối không được thay đổi! Cho dù Tần Vô Song không còn thì địa vị của Tần gia cũng không được thay đổi một ngày!

Tử Bào Võ Thánh kiên định chủ ý.

o0o

Chỉ là khi tin tức từ Đế quốc Đại La đã truyền đi thì không thể khống chế được. Vừa nghe tin, Đồng Ngôn đã chết sững người, sau đó lập tức phát tin về gia tộc.

Đồng Dao biết tin cũng như sét đánh ngang tai, gần như nghi ngờ liệu có phải Đồng Ngôn nhầm lẫn gì không. Nhưng nhìn con dấu xác nhận của gia tộc mới biết rằng tin đồn từ Bích Phù Sơn ở Ba Thục Quốc không phải giả.

Tuy Đồng Dao và Tần Vô Song chỉ là bằng hữu chi giao nhưng bỗng nghe được hung tin đó cũng cảm thấy đau lòng, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

Nàng cũng không biết, rốt cuộc đây là đau buồn hay là sự thương tâm thật sự. Gương mặt, nụ cười của Tần Vô Song không ngừng hiện lên trong đầu khiến nàng càng cảm thấy đau đớn hơn. Chỉ cảm thấy trong giây lát mà như mất đi thứ vô cùng quý giá vậy…

- Tần công tử không giống như người mệnh bạc.

Đồng Dao quệt nước mắt, tự an ủi:

- Dù Bích Phù Sơn có bị san bằng, chỉ cần chưa thấy thi thể thì không thể khẳng định Tần công tử đã chết…

Chỉ là, sự tự an ủi như vậy dù sao cũng có phần yếu ớt. Trời long đất lở, ấy là sự trừng phạt của tự nhiên, võ giả của nhân loại có mạnh thế nào đi nữa thì làm sao có thể đối kháng lại được với ông trời?

- Có lẽ, người của Tần gia vẫn chưa biết gì, ta nhất định phải lập tức đem tin tức này thông báo cho họ, nếu không những thế lực đối địch với Tần gia sẽ nhân cơ hội báo thù Tần gia mất!

Đồng Dao tuy là người sống theo tình cảm, nhưng trong đau thương tột cùng vẫn không mất lý trí, lập tức nghĩ đến mọi vấn đề. Nghĩ đến đây, cô lập tức thu dọn hành lý đi trấn Đông Lâm.

o0o

Tây Sở Quốc, Chân Võ Thánh Địa, Đệ nhất Võ Thánh Dịch Trần Tử cũng mừng vui trên nỗi đau khổ của người khác:

- Tần Vô Song ơi Tần Vô Song, ngươi đang trẻ tuổi khí thịnh, nhưng không biết là quá thịnh sẽ bị trời cao ganh ghét sao? Đây chính là báo ứng của ngươi đó! Ngươi giết Võ Thánh của Tây Sở Quốc ra, nay đã bị trời diệt. Để xem vận mệnh của Bách Việt Quốc ngươi còn có ai gánh vác?

Dịch Trần Tử đang rất phẫn uất, hắn đã bắt đầu nghĩ kế, đợi khi sóng gió qua đi sẽ lại lên kế hoạch tấn công Bách Việt Quốc báo thù cho Đệ nhị Võ Thánh. Lúc đó, Đệ tam Võ Thánh cũng đang vội vã đi tới.

- Đại Võ Thánh, thuộc hạ đã nhận được tình báo tuyệt mật của Tinh La Điện. Hai Đệ tử Trung tâm họ Luật, Cổ đã trả lời xác nhận chính xác là Tần Vô Song đã chết! Thiết nghĩ bọn chúng là đệ tử môn hạ của Ngũ Điện chủ, thông tin nhanh nhạy thế nào chứ? Chuyện này chắc chắn không thể giả được!

Trong ngữ khí của Đệ tam Võ Thánh cũng có chút sung sướng trên nỗi đau khổ của người khác.

- Tiểu Luật và Tiểu Cổ đều nói vậy thì chắc chắn không sai!

Đại Võ Thánh Dịch Trần Tử mỉm cười độc ác.

- Tên Tần Vô Song hồi đó đại náo Hoàng cung Tây Sở Quốc ta, giết Đệ nhị Võ Thánh. Mối thù này trước đây chúng ta phải nuốt vào bụng, nhưng hôm nay, hắn đã bị trời phạt, chúng ta phải nhổ ra cho bằng sạch!

- Nhổ ra?

Đệ tam Võ Thánh chớp mắt.

Dịch Trần Tử nói:

- Tần Vô Song chết rồi, nhưng Tần gia bọn chúng vẫn là Vương tộc, kẻ nào cũng vẫn sống rất tốt! Hoàng đế Bách Việt Quốc, tân Võ Thánh của Bách Việt Quốc đều sống rất vui vẻ!

- Ý của Đệ nhất Võ Thánh là…

Đệ tam Võ Thánh ánh mắt lóe lên sự mừng rỡ.

- Rèn thép phải rèn khi nó còn nóng. Nay trên dưới Tinh La Điện đang lúc hỗn loạn, muốn báo thù, muốn tiêu diệt Tần gia thì đây chính là lúc thích hợp. Nếu đợi khi Tinh La Điện phản ứng lại rồi thì không dễ dàng nữa đâu. Chúng ta nhân lúc hỗn loạn ra tay, thần không biết quỷ không hay. Tần Vô Song trước đây có vô số kẻ thù ở Bách Việt Quốc, cộng thêm Chân Võ Thánh Địa của Đại Ngô Quốc, lẽ nào còn sợ không có cao thủ đi tấn công Tần gia sao?

Dịch Trần Tử khẩu khí độc địa nói:

- Lão Tam, lần này ta quyết định đích thân đi một chuyến. Võ Thánh Sơn này ngươi tạm quản lý. Nếu có người đến tìm thì bảo ta bế quan. Nhiều nhất là bảy ngày ta sẽ về.

Tây Sở Quốc và Bách Việt Quốc nằm cạnh nhau, qua biên giới đi đường tắt, với tốc độ của Tiên Thiên cường giả thì không mất bao nhiêu thời gian.

Đúng như Dịch Trần Tử dự liệu, Chân Võ Thánh Địa Đại Ngô Quốc tuy chết mất Võ Thánh hộ quốc Tề Thắng Năm, nhưng vẫn còn vài vị Tôn giả.

Hồi đó Tần Vô Song đại sát bốn phương ở Đế đô của Đại Ngô Quốc nhưng không đến Chân Võ Thánh Địa. Chỉ vì hắn cũng biết địa thế của Chân Võ Thánh Địa ở các nước đều rất kỳ lạ, rất dễ ẩn nấp, muốn tìm ra hết không phải chuyện dễ.

Nay các Tôn giả này đều tập hợp lại, rõ ràng là bắt đầu chuẩn bị báo thù Tần gia! Tần Vô Song giết Võ Thánh hộ quốc của chúng. Nay Tần Vô Song đã chết, giết Tần gia báo thù chính là hợp lẽ trời!

o0o

Hàng ngày Tần Vô Song đều tìm kiếm cơ quan ở cửa ra sơn động. Cửa ra đó là một con sông ngầm bên trong cùng sơn động. Hắn tìm hiểu mà không biết vì ‘cái chết’ của Tần Vô Song hắn mà bên ngoài đã có những thay đổi to lớn. Cục thế càng ngày càng căng thẳng, mọi chuyện đã giống như tên đã lên dây, chỉ còn chờ ngày bắn ra mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.