- Ha ha, ngươi thật là sảng khoái. Được rồi, cứ coi như cá nhân ta thiên vị đi. Kim Ô Thú, ngươi muốn Tinh Hà Lệnh sao? Rất tốt, ta hiện tại đang thiếu một nô bộc tận tụy để ta sai khiến. Nếu ngươi có thể làm nô bộc của ta, phục vụ cho ta một vạn năm, Tinh Hà Lệnh cao cấp lập tức dâng lên, thế nào hả?
Kim Ô Thú bộ mặt lạnh lùng:
- Thầy tướng số, ngươi đừng ngạo mạn ngang ngược quá! Ta nhẹ nhàng nói chuyện thương lượng với ngươi, ngươi trái lại lại gây sự. Ta chỉ hỏi ngươi một câu, Tinh Hà Lệnh, đưa hay không đưa?
Lý Bố Y mí mắt cũng không nhảy lên chút nào, thản nhiên nói:
- Muốn có Tinh Hà Lệnh, chỉ có một điều kiện, làm nô bộc của ta, bằng không, ngươi có thể cút đi!
Kim Ô Thú sắc mặt đại biến, lửa giận lập tức bốc ra. Nó tàn sát bừa bãi lâu như vậy, ngay cả cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc trước mặt nó, cũng không dám thở mạnh. Thuật sĩ này mặc dù là Chưởng Khống Giả, Kim Ô Thú có mấy phần đề phòng, nhưng cũng không thể nào sợ hãi.
Lần này nó đến, là mang theo át chủ bài mà tới. Hơn nữa, dụng ý của nó, kỳ thực căn bản không nằm ở việc đòi Tinh Hà Lệnh. Nội ứng mà nó sắp xếp, đã trà trộn vào bên trong thành công. Bị đá ra chỉ có một kẻ nắm giữ Tinh Hà Lệnh cao cấp, còn có ba tên căn bản không có bị đá ra.
Nói thẳng ra là, Kim Ô Thú chính là đến quấy rối, làm xáo trộn tâm trí, để Lý Bố Y không thể tiến thêm một bước sàng lọc, yểm trợ cho nội ứng mà hắn chỉ định trà trộn vào thành công.
Nhưng mà, nghe hai chữ ‘cút đi’, sự tự tôn cuồng ngạo của Kim Ô Thú lập tức phát tác, rống to một tiếng, quang mang phẫn nộ trong mắt cùng với từng đạo từng đạo kim quang bắn ra.
- Thầy tướng số, ngươi làm kẻ quản lý của Thần Khí Chi Môn, ta thấy ngươi bị người ta làm hư rồi. Ngươi thật sự tưởng rằng, bọn chúng sợ ngươi sao? Bọn chúng sợ hãi, chẳng qua là quyền lực trong tay ngươi! Nếu không phải ngươi nắm giữ Thần Khí Chi Môn, những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc này sẽ ngoan ngoãn nghe lời ngươi nói sao? Hừ, hôm nay, để ta xé rách da mặt cố làm ra vẻ của ngươi xuống, xem xem ngươi rút cuộc có bao nhiêu thực lực đây?
Kim Ô Thú nói đến đây, kim quang toàn thân giống như lốc xoáy cực đại, không ngừng khuyếch tán, kim quang tản bắn ra, giống như gợn sóng khuyếch tán ra, đem cây cỏ xung quanh thúc giục, toàn bộ hóa thành bột mịn, biến mất không vết tích.
Kim quang cường đại, ngưng tụ thành đạo đạo uy năng, trong mắt Kim Ô Thú đầy vẻ sát ý, rít gào nói:
- Lão đầu thối! Nếu ngươi là giả thần giả quỷ, hôm nay ngươi chết chắc rồi. Nhưng ngươi chỉ là có vận khí tốt mà thôi, có tư cách gì nắm giữ Thần Khí Chi Môn?
Cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc mặc dù đấu với Kim Ô Thú mấy chục năm, nhưng nghe thấy lời này, lại mơ hồ có một loại cảm giác cộng minh. Trong lòng cũng cảm thấy bất bình, bọn họ ngạc nhiên phát hiện, bất mãn của bản thân đối với Kim Ô Thú, còn không mãnh liệt bằng bất mãn đối với Lý Bố Y.
Lý Bố Y đối với bọn họ luôn vênh mặt hất hàm sai khiến, từ trước tới nay, luôn lấy một loại thái độ trên cao nhìn xuống trấn áp bọn họ, cảm giác giống như sừng sững trên cao vậy. Không có ai biết, hắn rút cuộc có bản lĩnh lớn như thế nào, rút cuộc có thực lực mạnh như thế nào.
Cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, là người cao ngạo bướng bỉnh thế nào? Bị người ta luôn sừng sững trên cao áp chế xuống như vậy, trong lòng khẳng định khó chịu, dưới sự tích lũy ngày tháng, trong loại trường hợp này, loại ý niệm đáng xấu hổ này, lại tà ác sinh sôi. Lại cảm thấy, ở đây xem màn kịch hay này, không có gì không tốt!
Bọn họ thật sự muốn xem xem Lý Bố Y, rút cuộc có phải thật sự có bản lĩnh đó không, dựa vào cái gì mà cứ sừng sững trên cao? Rút cuộc là có hay không có thực lực?
Bất kể bọn họ đều biết, Kim Ô Thú có khả năng là yêu thú của Dị tộc. Có khả năng hình thành uy hiếp cực đại đối với bọn họ, nhưng loại ý niệm tà ác trong lòng, vào lúc này lại vẫn là chiếm thế thượng phong.
Nhìn Kim Ô Thú khí thế ngập trời, những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, lại có chút ít ý nghĩ âm u, cho dù Kim Ô Thú không cần thắng, nhưng đè ép sự nổi trội của Lý Bố Y cũng tốt.
Nếu sự nổi trội của Lý Bố Y bị đè áp, thật sự bại lộ ra thực lực không sai biệt lắm với bọn họ. Như vậy sau này, đã có thể không cần nghe lời hắn an bài như vậy. Chưởng Khống Giả của Thần Khí Chi Môn? Lẽ nào Thần Khí Chi Môn, quy định phải do hắn nắm giữ sao?
Nói cho cùng, đây vẫn là tư tâm mờ ám.
Tần Vô Song lại thoáng như nhập định, đối với tất cả những việc trước mặt mặc kệ không để ý. Khiêu khích Lý Bố Y, đó là Kim Ô Thú tự tìm đường chết!
Người khác không biết thực lực thật sự của Lý Bố Y, Tần Vô Song trái lại lại biết rất rõ ràng.
Thiên Thần Đạo ba kiếp, diệt Kim Ô Thú, có thể nói cũng có thể đủ miễu sát! Đừng thấy Kim Ô Thú khí thế đầy trời, xem ra rất dọa người. Trước mặt Thiên Thần Đạo cường giả, loại khí thế này chính là chủ nghĩa hình thức!
Cao thủ quyết đấu, nhất là Thiên Thần Đạo cường giả, thật sự nếu như muốn phát ra khí thế, chỉ sợ cả Đại lục Thiên Huyền cũng sẽ vì đó mà chấn động, đâu chỉ là chút khí thế này?
Lý Bố Y phảng phất giống như cố ý khảo nghiệm những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc vậy, khóe miệng tràn ra nụ cười nhàn nhạt, nhìn quét qua mấy cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc ở trước mặt.
Mấy tên gia hỏa đó, lại nhất trí thần kỳ, im lặng không nói gì!
Lý Bố Y hơi có chút nụ cười nghiền ngẫm, nhẹ nhàng gật gật đầu, trong lòng cũng là thở dài một tiếng, ấn tượng đối với những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc này, lại thấp hơn một tầng.
Một chút đảm đương cũng không có đã không nói làm gì, thời khắc mấu chốt, đại cục không để ý, lại còn có tâm tư đi tính toán một chút những điều nhỏ nhặt, loại người vô cùng thông minh lanh lợi như Lý Bố Y, nhìn quét qua khuôn mặt của những người này, liền đoán ra gần như hoàn toàn tâm tư của những người này.
Kim Ô Thú hiển nhiên cũng nhìn ra tiện nghi, cười càng thêm càn rỡ:
- Lão đầu thối, ngươi nhìn thấy không? Ta nói không sai chứ? Bọn chúng đối với ngươi, cũng là không phục. Nếu là thành tâm ủng hộ, sớm đã nhảy ra bênh vực cho ngươi rồi. Lão đầu, ngươi không được lòng người, không biết nói thế nào, quyền nắm giữ Thần Khí Chi Môn này, nên đổi người đi!
Kim Ô Thú vô cùng giảo hoạt, lời này, hiển nhiên chính là gây xích mích quan hệ của Lý Bố Y và thế lực Đồ Đằng trước mặt, rắp tâm quả thật khó lường.
Lý Bố Y trong lòng càng thêm chắc chắn, Kim Ô Thú này biểu hiện như vậy, phán đoán đối với nó trên cơ bản đã có thể chắc chắn rồi. Nội ứng Dị tộc sao? Cười chế nhạo nói:
- Xem ra, vị trí của Chưởng Khống Giả này, rất bỏng mông a. Trong lòng mọi người đều có chút tính toán? Được, ta cho ngươi cơ hội, hy vọng ngươi có thực lực mới được.
Kim Ô Thú cười gằn một tiếng:
- Thực lực của Kim Ô đại gia ta, là do đánh mà ra, đâu có giống như ngươi, mua danh cầu lợi. Hừ hừ, ngươi có thể đi chết đi!
Kim quang bắt đầu khởi động, trên người Kim Ô Thú, đột nhiên huyễn hóa ra muôn vàn đạo lông chim kim quang, giống như một trận mưa tên vậy, dưới sự thúc giục của kim quang, trực tiếp bắn về phía Lý Bố Y.
Uy năng của kim quang này, vừa xông ra đã lên tới đỉnh, nhất thời phảng phất toàn bộ hư không đều giống như ngưng trệ.
Đồng tử của tất cả cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, cũng là kịch liệt co rút.
Mưa tên kim quang này thật là cường đại!
Chỉ có Tần Vô Song, từ đầu đến cuối vẫn vững vàng như núi, từ đầu đến đuôi, hắn ngay cả mí mắt cũng chưa từng nhảy động chút nào. Kim Ô Thú, đây là muốn tìm cái chết!
Khí thế kim quang do đôi cánh Kim Ô Thú mang tới, giống như kim quang diệt thế, có thể phá hủy cả trời đất.
Nhưng mà, Lý Bố Y đâu?
Khi một kích tất sát đẹp mắt này khiến người ta hoa mắt hỗn loạn, mọi người ngạc nhiên phát hiện, Lý Bố Y đã biến mất rồi!
Biến mất như thế nào? Không có một đôi mắt nào nhìn thấy rõ.
- Ha ha, quá yếu, quá yếu!
Thanh âm than nhẹ của Lý Bố Y, từ trong hư không truyền ra, dưới quỹ đạo công kích của vũ tiễn kim quang, một đạo bạch quang đột nhiên xông tới, phảng phất giống như một vòng xoáy cắn nuốt, đem kim quang khí thế mạnh mẽ thu lại, nhất thời giống như cá voi hút nước. Đạo kim quang đó nhất thời hóa thành một đạo đường cong ngoan ngoãn, bị bạch quang cắn nuốt đó hút vào, toàn bộ hút vào bên trong.
Nhất thời, dưới vòm trời trong xanh, xung quanh một vùng hài hòa, không còn cái gì là vũ tiễn kim quang cả?
Kim Ô Thú nhất thời ngây dại, đây là thần thông gì? Cảm giác chỉ là một đạo bạch quang giới tử lớn nhỏ, nhưng lại có thể đem kim quang đầy trời của nó lập tức hấp thu!
Kim Ô Thú còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên trước mắt có một cái bóng nhoáng lên, vô số đạo tàn ảnh lướt qua trước mắt nó.
Kim Ô Thú đột nhiên ý thức được không ổn, hai cánh vỗ vỗ, liền hướng về phía khoảng không vọt thẳng lên.
Một cái bóng giống như tàn ảnh, cũng xông lên theo, hình thành một cái bàn tay cực lớn, huyễn hóa thành cự chưởng năng lượng cực đại, trực tiếp túm lấy, mạnh mẽ bóp chặt lấy cổ của Kim Ô Thú.
Từ trong cổ họng của Kim Ô Thú phát ra một tiếng rít gào, toàn thân run rẩy, vẫy đạp không ngừng, nhưng vẫn không cách nào thoát khỏi khống chế của đạo cự chưởng năng lượng này.
Thân ảnh của Lý Bố Y, cũng loáng lên hiện ra tại chỗ, vẫn là nụ cười ung dung thản nhiên, dùng một loại ánh mắt khinh miệt liếc nhìn Kim Ô Thú ở giữa không trung.
- Chút đạo hạnh đó, cũng tới gây huyên náo sao?
Thần niệm Lý Bố Y vừa động, cự chưởng năng lượng trực tiếp thắt chặt. Kim Ô Thú liền giống như một quả khí cầu, trực tiếp bị bóp vỡ.
Ầm!
Một tiếng nứt ra thanh thúy, một chùm huyết vũ bay lả tả, bắn tung tóe xung quanh.
Kim Ô Thú ngông cuồng tự đại, lại chỉ trong một chiêu bị Lý Bố Y tiêu diệt. Hơn nữa ngay cả Thần hồn cũng chưa kịp chui ra.
Trực tiếp tiêu diệt, tiêu diệt hoàn toàn!
Loại diệt sát này, còn triệt để hơn so với dùng Thần Tú Cung diệt sát năm đó.
Hiện trường hoàn toàn ngây dại. Biểu tình của những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc nhất thời sinh động cực kỳ. Trố mắt cứng lưỡi nhìn một màn khó có thể tưởng tượng được ở trước mặt, nhìn thân hình Kim Ô Thú vẫn còn bắn tung tóe, như ở trong mơ, phảng phất nhất thời vẫn khó có thể tiếp nhận.
Kim Ô Thú quấn bện lấy bọn họ mấy chục năm, Kim Ô Thú khiến bọn họ đau đầu không thôi, Kim Ô Thú tiêu diệt Hỏa Thần Chí Tôn, lại có thể bị diệt như vậy? Ngay cả một lần đối mặt cũng chưa hoàn thành!
Lý Bố Y lại phảng phất làm như một chuyện bình thường vô cùng nhỏ bé, tay áo vung lên:
- Người có được Tinh Hà Lệnh sơ cấp, chuẩn bị một chút, Thần Khí Chi Môn, lập tức sẽ mở ra cho các ngươi. Nhớ kỹ, chuyến này của các ngươi, là thăm dò Thần Khí Mê Cung, sinh tử đều dựa vào số trời. Người có thể kiên trì sau bốn tháng đi ra, tất cả kỳ ngộ và bảo vật, có thể mang đi toàn bộ.
Toàn trường một vùng hoan hô, sôi trào!
Đẹp quá, chiêu thức tiêu diệt Kim Ô Thú thật sự quá đẹp. Ngay cả người thừa kế Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận như Tần Vô Song, cũng bị đòn thực lực này của Đại sư huynh làm cho ngây người.
Thiên Thần Đạo, đây là thực lực của Thiên Thần Đạo.
Kim Ô Thú lúc trước đủ hung hăng, đủ kiêu ngạo sao?
Kết quả như thế nào, trước mặt Lý Bố Y, căn bản không chịu nổi một kích!
Lần này, tất cả tính toán của những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, ngay cả một ý niệm nhỏ trong đầu, đều biến mất hoàn toàn. Bọn họ đều thức thời ý thức được, Lý Bố Y đối với việc nắm giữ Thần Khí Chi Môn, thật sự có bổn sự chân chính. Thực lực của hắn, căn bản không phải là thứ mà bọn họ có thể tưởng tượng được.
Thiên Thần Đạo cường giả, Lý Bố Y là Thiên Thần Đạo cường giả!
Ý niệm này xoay quanh trong thần thức bọn họ, khiến bọn họ vừa sợ vừa mừng, tâm tình phức tạp!