Khí Trùng Tinh Hà

Chương 659: Chương 659: Hỗn chiến bùng nổ






Có thể nói La Thiên Đạo Trường là kẻ thù không đội trời chung đầu tiên mà Tần Vô Song gặp phải ở Hiên Viên Khâu, hơn nữa lại là loại không đến chết không thôi.

Ý đồ tiêu diệt Tần gia của La Thiên Đạo Trường vẫn chưa dứt hẳn, Tần Vô Song vẫn luôn đề cao cảnh giác. Nay La Thiên Đạo Trường sai đến mấy lượt người đến Mộng Huyễn Thiên Trì, sao Tần Vô Song có thể không nghi ngờ?

- Có phải còn muốn thử cảm giác vừa rồi không?

Tần Vô Song thấy La Trung không nói gì, giọng nói liền có phần sắc lạnh hơn.

Thân thể La Trung run lên, hắn biết nếu thêm một lần nữa thì cái mạng của hắn sẽ chẳng còn nữa, vội vàng nói:

- Thông tin là từ cơ quan tình báo cấp dưới của La Thiên Đạo Trường.

- Cơ quan tình báo cấp dưới?

Tần Vô Song nhíu mày:

- Tình báo của La Thiên Đạo Trường các ngươi kéo dài đến tận Mộng Huyễn Thiên Trì sao?

- Không, cái gọi là cơ quan tình báo cấp dưới này thật ra là một vài thế lực cấp dưới mà La Thiên Đạo Trường ngầm ủng hộ. Những thế lực này chuyên thu thập tin tình báo cho La Thiên Đạo Trường. Tin tức này thật ra có được do tình cờ. Mạng lưới tình báo của bọn ta đương nhiên không thể bao phủ được Mộng Huyễn Thiên Trì. Nhưng trong một cơ hội tình cờ lại có được tin mật này.

- Cụ thể là có được như thế nào?

Tần Vô Song thấy hắn nói năng vòng vo không rõ ràng, nghiêm giọng hỏi.

La Trung vội nói:

- Là từ mạng lưới tình báo của các quốc gia nhân loại.

- Các quốc gia nhân loại?

Tin này càng khiến Tần Vô Song bất ngờ hơn. Sao lại có thể là các quốc gia nhân loại?

- Đúng thế, La Thiên Đạo Trường bọn ta có ủng hộ một đại thế lực ở đó, tên là Cửu Cung Phái. Các tu luyện giả chuyên thu thập tin tình báo cho La Thiên Đạo Trường của Cửu Cung Phái thực lực không cao, nhưng dùng thân phận là tán tu đi lại ở các vùng Cấm địa của Thần. Tin tình báo này là một kẻ tình cờ có được. Những lời này nghe có vẻ bất ngờ nhưng Tần Vô Song khó tìm được sơ hở nào.

Cửu Cung Phái? Cao thủ của Cửu Cung Phái đều đã bị Tần Vô Song và Tinh La Điện tiêu diệt tan tác cả, ít nhất thì ba gã Chưởng môn đều đã bị Tần Vô Song hắn giết chết!

Cửu Cung Phái còn có thể gây sóng gió gì đây? Lại còn tìm kiếm thông tin cho La Thiên Đạo Trường? Tuy có nghi ngờ nhưng Tần Vô Song không nhìn được sở hở nào từ nét mặt của La Trung.

- La Thiên Đạo Trường các ngươi lần này có mấy người đến?

- Năm… năm người.

- Là những ai?

La Trung lúc này đã sợ vỡ mật:

- La Nghị sư huynh vừa đi, còn có ta. Phía sau còn có ba người cao tầng. Là Tam Đạo tôn Điền Minh Sơn, Pháp vương Trùng Quang và Pháp vương Ngân Hoàn.

Tần Vô Song gật gù, biết phòng tuyến tâm lý của tên La Trung này đã hoàn toàn bị phá vỡ, không thể nói dối được nữa, hắn hỏi tiếp:

- Các ngươi liên hệ với nhau thế nào?

La Trung chỉ mong lúc này đừng có xảy ra chuyện gì, chứ đâu còn có thể lo nghĩ liệu mình có phản bội tông môn hay không, liền nói hết:

- Trước đó, La Nghị sư huynh và ba vị cao tầng liên lạc qua Ngọc bài Truyền thức. Giờ La Nghị sư huynh đi rồi, ta phụ trách đợi ba vị kia ở đây.

- Ngươi không có Ngọc bài Truyền thức sao?

Tần Vô Song không tin lắm.

- Ta… ta thật là không có. Ta đi cùng La Nghị sư huynh, vốn không có tư cách liên lạc với cao tầng, vì thế họ không trang bị Ngọc bài cho ta.

La Trung giải thích.

Tần Vô Song nhìn chằm chằm vào mắt La Trung xem hắn có giả bộ gì không. Trong đầu nghĩ, quả nhiên Ngọc bài của chúng vẫn dùng được mà của mình lại không được. Nhất định là phi thuyền Tiên Diệp đã làm cái gì đó. Chuyện này có tiếp tục nghĩ cũng chẳng có manh mối gì, xem ta phải đến Côn Luân Tiên Tông mới biết được đáp án.

Nhưng La Thiên Đạo Trường đã có mưu đồ thì không thể để kẻ khác biết được. Tần Vô Song trừng mắt nhìn La Trung lạnh lùng hỏi:

- Tình báo của các ngươi có nói bảo vật là gì không?

- Nghe… nghe nói đó là một động huyệt của một linh thú Thần đạo. Con linh thú đó mỗi một trăm năm tu luyện lại ngủ vùi mười năm. Giờ đang là thời kỳ nó chìm vào giấc ngủ. Trong động của con linh thú đó có mọc một loài cây có lẽ là sinh ra từ huyết mạch của linh thú, khi dùng quả của nó sẽ trợ giúp cường giả Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thăng cấp lên Thần đạo cường giả.

- Thăng cấp lên Thần đạo?

Tim Tần Vô Song khẽ rung lên, nếu quả thật có thứ tốt như vậy thì La Thiên Đạo Trường chắc chắn dù có phải dốc cạn sức lực cũng phải giành được nó.

Thần đạo cường giả … Giờ La Thiên Đạo Trường chỉ thiếu một Thần đạo cường giả. Một khi La Thiên Đạo Trường xuất hiện một Thần đạo cường giả thì đó là cục diện vô cùng bất lợi cho Tần gia.

- Đại… đại nhân. Những gì có thể nói ta đã nói hết rồi. Xin đại nhân tha cho tiểu nhân một con đường sống!

La Trung van nài khổ sở.

- Ngươi muốn sống?

Tần Vô Song cười hung tợn.

- Vâng, đại nhân, tha cho tiểu nhân! Loại sâu kiến như tiểu nhân không gây nguy hại được gì cho đại nhân đâu…

Tần Vô Song khẽ mỉm cười:

- Ngươi muốn sống, rất đơn giản, cho ngươi sống! Nhưng không phải là không có giá phải trả?

- Giá phải trả?

La Trung ánh mắt đầy khủng hoảng.

Tần Vô Song cười nhạt:

- Yên tâm, không khiến ngươi mất tay mất chân gì đâu. Việc ngươi cần làm là làm chó của ta, hiểu không?

Toàn thân La Trung run lên, nhưng lúc sinh tử hắn đâu dám nói không làm? Chỉ cắn răng:

- Tiểu nhân là người của La Thiên Đạo Trường, làm chó của đại nhân e là La Thiên Đạo Trường không đồng ý.

- La Thiên Đạo Trường? Ngươi yên tâm đi.

Tần Vô Song nói lạnh lùng:

- Không lâu nữa La Thiên Đạo Trường sẽ không còn tồn tại nữa đâu.

La Trung kinh hãi:

- Không… không còn tồn tại?

Bỗng La Trung thấy trước mắt lóe sáng, một tia sáng bắn thẳng vào trán hắn, rồi có cảm giác như bị đinh găm chặt lại vậy, sau đó tất cả trở nên mơ hồ, toàn thân trở nên mềm nhũn, rồi hắn mất dần ý thức.

Sau một thời gian dài luyện tập, Tần Vô Song đã thành thạo Khôi Lỗi Thuật, không cần Thiềm Cung Ngọc Thố thao tác, tự hắn cũng có thể thi triển Khôi Lỗi Thuật, hơn nữa cùng với sự nâng cao của cảnh giới tu vi, Khôi Lỗi Thuật hắn thi triển cũng thành thạo hơn Thiềm Cung Ngọc Thố.

La Thiên Đạo Trường chỉ có năm người đến, La Nghị đã rời đi, còn lại ba người là Điền Minh Sơn và hai Pháp vương.

Đáng tiếc… Tần Vô Song thầm cảm thấy đáng tiếc. Hắn rất muốn nhân cơ hội này tiêu diệt hết La Thiên Đạo Trường, nhưng tiếc là La Thông Thiên không có ở đây.

Nếu La Thông Thiên đến thì Tần Vô Song tuyệt đối không ngại lập tức luyện hóa Thâu Thiên Đan, thăng cấp Hư Võ Đại viên mãn, triệu hồi hai Linh thú Phong ấn cuối cùng tiêu diệt luôn La Thông Thiên.

Giờ đáng sợ nhất chính là La Thông Thiên đang trong trạng thái điên cuồng. Hắn đã phát điên thật sự. Một khi để tên điên cuồng đó trở thành Thần đạo cường giả thì nguy hại cho Tần gia sẽ vô cùng lớn.

La Trung khẽ tỉnh lại, nhìn thấy Tần Vô Song, hắn giờ đã bị tẩy não hoàn toàn, khẽ nói:

- Chủ nhân!

Tần Vô Song nói:

- La Trung, từ bây giờ, La Thiên Đạo Trường chính là kẻ thù của ngươi. Nếu ngươi giúp ta trừ bỏ La Thiên Đạo Trường thì ngươi mới có đường sống, hiểu không?

- Vâng thưa chủ nhân!

Người bị Khôi Lỗi Thuật khống chế không có bất cứ ý thức phản kháng nào, nếu không, thần thức hắn bùng lên, phá vỡ nguyên thần khiến hắn chết ngay tức khắc.

- Nếu Điền Minh Sơn đến, ngươi hãy giữ chúng lại, nói là La Nghị bảo chúng đợi ở đây, hiểu chưa?

- Vâng, chủ nhân!

o0o

Sau khi sắp xếp xong, Tần Vô Song theo đường cũ đi về chỗ dốc núi. Cửu Phương Vân Phi vẫn đang đợi ở đó. Người rõ ràng ít hơn nhiều, hội Tân Vô Kỵ đã bỏ đi.

- Chúng đâu?

Tần Vô Song thấy lạ.

- Vào trong rồi, Vạn Hoa Cốc đã mở rồi mà.

Cửu Phương Vân Phi cười:

- Bọn chúng tranh nhau chen vào, sợ không báo danh được.

Tần Vô Song cười:

- Ngay Tân Vô Kỵ cũng đi sao?

Cửu Phương Vân Phi nói:

- Chúng ta cũng đi xem sao?

Tần Vô Song đang bận tâm chuyện về La Thiên Đạo Trường, nói với Cửu Phương Vân Phi:

- Huynh vào trước đi, nhưng nhớ đừng hành sự theo cảm tính. Dù có thấy hồng nhan tri kỷ cũng đừng kích động!

Cửu Phương Vân Phi là người thông minh đương nhiên biết điều lợi điều hại:

- Yên tâm đi, ta biết mà. Huynh có việc khác phải làm à?

- La Thiên Đạo Trường là mối họa lớn, không trừ bỏ đại họa này ta thấy bất an.

Tần Vô Song khẩu khí kiên quyết, vỗ vỗ vai Cửu Phương Vân Phi nói:

- Cửu Phương huynh, ta không vào cùng huynh nữa. Sau này rảnh rỗi ra sẽ đến gặp huynh.

Cửu Phương Vân Phi nói:

- Không cần ta giúp sao?

Tần Vô Song đương nhiên không có ý xem thường Cửu Phương Vân Phi, cười đầy tự tin:

- Yên tâm, ba kẻ đó ta đối phó được!

Cửu Phương Vân Phi gật đầu:

- Được, vậy ta yên tâm rồi. Vô Song huynh, bảo trọng!

- Bảo trọng!

Sau khi chia tay, Tần Vô Song không vội đi ngay mà dạo vòng quanh đó một vòng rồi mới rời đi. Khi rời đi hắn triệu hồi Thiềm Cung Ngọc Thố ra:

- Trên con đường này nếu có kẻ khả nghi, đặc biệt là bọn Tân Vô Kỵ nhất định phải thông báo trước cho ta!

Phong ấn Đồ quyển có một ưu điểm là giúp Tần Vô Song luôn có đủ tay chân, tuy không được mang theo Linh thú Khế ước nhưng trong đó Tần Vô Song có đến mười hai đầu linh thú có thể sử dụng. Ngoài hai con lợi hại nhất ra, những con khác đều có thể xuất ra chiến đấu bất cứ lúc nào.

Tần Vô Song nhanh chóng thi triển thân pháp đi về sơn động trước đó. Chưa đến gần sơn động, bước chân Tần Vô Song bỗng đột ngột dừng lại, bên tai vang lên vô số tiếng không khí phát nổ. Bên trong cốc địa phía trước có người đang giao đấu!

Cốc địa đó chỉ cách sơn động vài chục dặm. Khi Tần Vô Song đi còn rất yên tĩnh, sao giờ đã có trận chiến kịch liệt như vậy?

Tần Vô Song không dám chậm trễ, đây không phải ở Hiên Viên Khâu, đây là Mộng Huyễn Thiên Trì, hắn không muốn vì sự chần chừ của mình mà rơi vào phiền phức vô tận.

Tần Vô Song dùng thuật ẩn thân, ẩn mình trong hư không, từ từ tiếp cận cốc địa, hắn muốn xem có những kẻ nào đang giao chiến.

Điền Minh Sơn và hai Pháp vương thủ hạ đang chiến đấu kịch liệt với hai gã áo đen.

Tốc độ của hai gã áo đen này vô cùng nhanh, tu vi cũng rất cao. Nhưng dưới sự bao vây tấn công của Điền Minh Sơn và hai Pháp vương cũng không có được bao nhiêu ưu thế.

Hai bên đang trong tình trạng giằng co quyết liệt.

Tần Vô Song sững người, hai gã áo đen kia là ai mà lại động vào La Thiên Đạo Trường? Lẽ nào là người của Nga Mi Đạo Trường? Nhìn rõ ràng là nam tử, cũng không giống với nữ tu luyện giả Nga Mi Đạo Trường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.