Trong lúc La Thiên Đạo Trường đang vô cùng bận rộn, Tần Vô Song ở chỗ sâu trong địa mạch, đã vượt qua bảy ngày bảy đêm. Bảy ngày bảy đêm này, Tần Vô Song căn bản không có tính toán thời gian, hắn thậm chí không biết thời gian đã trải qua bao nhiêu lâu. Chỉ là tâm tình toàn thân chìm đắm trong loại trạng thái tu luyện.
Loại trạng thái tu luyện này, có một chút áp lực, có một chút hưởng thụ, nhưng quan trọng hơn là thu hoạch. Tần Vô Song trong thời gian bảy ngày bảy đêm này, thu hoạch đạt được quả thực còn hơn một năm khổ công bình thường.
Loại hoàn cảnh tu luyện nằm sâu trong ngọn nguồn linh lực, quả thực là là đốt đèn lồng cũng tìm không thấy.
Khi hắn đang đắm chìm trong đó, Tần Vô Song mơ hồ, giống như xuất hiện một tia động tĩnh, điều này khiến thần thức của hắn lập tức từ trong tu luyện hồi tỉnh lại.
Cẩn thận lắng nghe, cảm nhận, cũng không vội đem thần thức khuyếch tán ra bên ngoài thăm dò, vì hắn lo lắng, khuyến tán thần thức này sẽ dẫn tới cảm ứng thần thức bên ngoài, từ đó mà bại lộ thân hình.
Dưới sự lắng nghe, trong lòng Tần Vô Song không khỏi căng thẳng, quả nhiên là người của La Thiên Đạo Trường. Mặc dù Tần Vô Song lúc này vẫn còn đang ở chỗ sâu trong địa mạch, nhưng thanh âm ở bên ngoài, theo sự dao động của linh lực, rõ ràng cuốn vào bên trong. Tần Vô Song cũng không biết, vì dao động linh lực của nguồn linh lực này, là hình lốc xoáy cuốn vào trong, vì vậy động tĩnh bên trong, căn bản không cần lo lắng bị truyền ra ngoài bề mặt. Còn thanh âm trên bề mặt, lại không chút giấu diếm truyền vào bên trong.
Tần Vô Song tập trung tinh thần lắng nghe, hắn biết, lúc này tuyệt đối không phải là trò đùa. Ngay cả tu vi của hắn cũng đề thăng lên rất nhiều.
Nhưng lúc này, trước mặt cao thủ Kỳ Diệu Huyền Cảnh, hắn cũng không có bất cứ tư cách gì cuồng ngạo. Vì vậy, tạm thời che giấu hành tung không để lộ, đối với hắn mà nói là chuyện vô cùng quan trọng.
- Nghiệp chướng, nghiệp chướng!
La Thông Thiên vô cùng đau đớn, nhìn một vùng phế tích hỗn độn trước mặt, La Thông Thiên quả thực không dám tin, nơi đây chính là Cửu Luyện Huyền Phong Cốc, cấm địa của La Thiên Đạo Trường bọn chúng.
Tấm Trấn Ma Thạch Bia đã đứt gãy thành bốn đoạn, cùng với đám sơn mạch phế tích sụp đổ cùng một chỗ. Xa xa nhìn lại, giống như một mộ phần cực lớn.
- Đại Đạo tôn, tấm Trấn Ma Thạch Bia này, rõ ràng là bị ngoại lực phá hủy!
La Hoành Dã cảm thấy vô cùng khiếp sợ, nhìn bộ dạng bị phá hủy của tấm Trấn Ma Thạch Bia, không phải là loại sức mạnh bình thường có thể làm được.
- Đại Đạo tôn, tiểu tử đến từ các quốc gia nhân loại đó, thật sự lợi hại như vậy sao?
Điền Minh Sơn cảm thấy có chút không tưởng tượng nổi, không kìm được hỏi:
- Nếu hắn thật sự có lực công kích như vậy, hắn căn bản không cần đả kích tấm Trấn Ma Thạch Bia, trực tiếp đến công kích bốn vị Đạo tôn chúng ta là được. Thần đạo chi lực a!
Ý tứ của lời này rất rõ ràng, uy lực của Thần đạo chi lực, bốn vị Đạo tôn bọn họ cũng sợ rằng rất khó chống cự.
Vấn đề này, quả thực cũng khiến mấy Đạo tôn khác cảm thấy khó hiểu. Quả thực giống như Điền Minh Sơn đã nói, có lực công kích như vậy, hà cớ phải đến phá hủy tấm Trấn Ma Thạch Bia, trực tiếp đi tiêu diệt bốn vị Đạo tôn bọn họ là được rồi.
La Thông Thiên hừ lạnh nói:
- Tần Vô Song cho dù yêu nghiệt, tu vi có thể yêu nghiệt đến trình độ nào? Động Hư Cảnh đủ xem sao? Thực lực của Động Hư Cảnh, giết chết được chúng ta sao?
- Đúng vậy!
- Không có gì là không thể.
Khẩu khí của La Thông Thiên rất kiên quyết:
- Chỉ có một nguyên nhân, đó chính là lão bất tử Lỗ Tiên Lâu sáng tạo cho hắn, để hắn có thể trong thời gian ngắn ngủi, sử dụng uy năng của Thần đạo chi lực. Hơn nữa, loại sáng tạo này, khẳng định là chỉ dùng được một lần, không thể phục chế được. Bằng không, hắn phá hủy tấm Trấn Ma Thạch Bia, hoàn toàn có thể ở đây đợi chúng ta về một đao diệt sạch.
La Thông Thiên là người biết rõ ràng nhất về chuyện của Lỗ Tiên Lâu, hắn giải thích như vậy, mọi người lúc này mới cảm thấy thư thái. Trong lòng rất khó chịu, một tiểu tử của các quốc gia nhân loại, phá hủy La Thiên Đạo Trường đến mức độ này, La Thiên Đạo Trường có thể nói là mất hết thể diện. Đặc biệt là sau khi nhìn thấy tấm Trấn Ma Thạch Bia, khiến cảm nhận thất bại của bọn họ càng thêm tăng cường.
- Đại Đạo tôn, tấm bia đá này, còn có thể dựng mới lại được không?
La Thông Thiên cười khổ nhìn tấm bia đã bị đứt gãy thành bốn đoạn:
- Nếu ta có Thần đạo chi lực, có lẽ có thể làm được, giống như Đạo tôn đời thứ nhất đã làm, đem tấm bia đá xây dựng, lại kết nối với linh lực địa mạch. Với năng lực hiện nay của ta, cho dù có thể khiến tấm bia đá dựng thẳng lên, cũng không cách nào khôi phục lại trận pháp linh lực bên trong. Nếu tấm bia đá có thể dựng thẳng lên, tất cả cơ quan quan trọng bị phá hủy đều sẽ khôi phục linh lực cung ứng, xây dựng lại cũng không khó. Mấu chốt bây giờ chính là vấn đề tấm bia đá này.
La Thông Thiên nói đến đây, liền nhảy lên trên, thân hình rơi xuống trên tầng đứt gãy của tấm bia đá, thần thức thăm dò, lại phát hiện thần thức khi đạt đến độ sâu nhất định, rõ ràng không cách nào xâm nhập vào bên trong.
Mấy lần thử nghiệm, phát hiện thần thức của hắn cùng tiến vào trong với linh lực, sẽ bị một luồng linh lực dao động giống như lốc xoáy cuốn vào bên trong, giống như đá chìm đáy biển, không có một chút tin tức phản hồi.
Nhìn thấy bộ dạng cau mày của La Thông Thiên, La Hoành Dã cũng chạy tới, đồng dạng đem thần thức khuyếch tán tiến vào, kết quả cũng tương tự, căn bản không có bất cứ phản ứng nào.
- Đại Đạo tôn, cái vòng lớn này, có lẽ chính là đầu nguồn linh lực sao?
Cảm nhận được dao động linh lực cường đại, trong lòng La Hoành Dã cũng có phần chấn động.
La Thông Thiên trầm ngâm nói:
- Chính là trong này. Lão Tam, sau này, nơi này sẽ giao cho ngươi canh giữ. Nhất định phải bảo vệ hiện trường, không được để bất cứ người nào tiếp cận.
Điền Minh Sơn đáp:
- Được!
La Thông Thiên thở dài:
- Mọi người đừng nhụt chí, sẽ có một ngày, La Thiên Đạo Trường chúng ta sẽ xây dựng lại huy hoàng, thậm chí là huy hoàng hơn so với trước kia! Thiên Dương Sơn này, chúng ta sẽ không vứt bỏ, Thiên Đế Sơn càng không buông tha.
Giữa lúc đang nói, phía sau đột nhiên ồn ào, chính là Pháp vương Trùng Quang dẫn theo một đám người cấp tốc đuổi tới.
- Đại Đạo tôn, bắt được hai tên tuỳ tùng cùng đi với La Dương trước đó. Căn cứ vào nhận biết của đệ tử canh gác cửa, hai người này là hai người trong năm gã tùy tùng mà La Dương dẫn theo hôm đó.
La Thông Thiên mừng rỡ:
- Dẫn tới!
Hai người này, chính là hai gã gia hỏa đã cùng với bọn Tần Vô Song tiến nhập vào Cửu Luyện Huyền Phong Cốc lúc đầu. Hai tên gia hỏa này lúc đó được Tần Vô Song hạ lệnh trông giữ cửa động. Sau khi chuyện xảy ra, căn bản không có chạy ra, trốn tránh trong Thiên Dương Sơn, cuối cùng bị bắt được.
Ánh mắt La Thông Thiên âm trầm nhìn hai người này, biểu hiện hung hãn quả thực muốn giết người:
- Đây không phải lỗi của các ngươi, chỉ cần các ngươi thành thật khai báo, bổn tọa có thể tha cho các ngươi tội chết!
Lời trái lương tâm như vậy, La Thông Thiên thực sự che giấu vô cùng vất vả.
Hai gã đệ tử đó biểu hiện lạnh lùng, chờ La Thông Thiên, ánh mắt trống rỗng, giống như không có một tia thần thái nào, đột nhiên, hai người đồng thời há miệng, bắn ra một ngụm đờm, trực tiếp phun về hướng La Thông Thiên.
La Thông Thiên ngàn vạn lần không ngờ rằng, hai gã gia hỏa này lại có thể dám phạm thượng như vậy! Vô cùng tức giận, toàn thân tử khí đột ngột nổi dậy, sát khí theo đó sinh ra.
La Hoành Dã vội vàng can ngăn:
- Đại Đạo tôn, bọn chúng có lẽ bị người ta khống chế rồi!
- Đúng vậy, xem bộ dạng của bọn chúng, nhất định là bị người ta khống chế tâm thần!
Tần Vô Song ở sâu trong địa mạch, nắm bắt rất rõ ràng tình hình bên ngoài, trong lòng hơi có chút lo lắng, nhưng chuyện đã đến mức này, một khi La Thông Thiên đã biết là chuyện do Tần Vô Song hắn làm, vậy hai người đó cũng không cung cấp thêm được thông tin gì.
La Thông Thiên cười gằn một tiếng:
- Không nói, tưởng rằng bổn tọa không có cách gì sao?
Nói xong, trừng mắt nhìn, trên trán bắn ra một luồng tử quang, chia làm hai đường, bắn thẳng vào giữa trán hai người này. Đây là thần thông tương tự như Khuy Thần Thuật. Nhưng so với Khuy Thần Thuật càng bá đạo hơn, một khi tiến vào trong đầu óc thần thức của hai người này, trong đầu óc của La Thông Thiên, nhất thời đem ý thức gần nhất của hai người này tìm tòi ra.
Liên tục tiến về phía trước khai thác, cho đến khi Tả phú hộ đến viếng thăm biệt viện Trúc Hải. Trên khóe miệng La Thông Thiên hiện ra một nụ cười quái dị, thu lại thần thông.
Hai người đó vừa kêu lên một tiếng thảm thiết, đã bị La Thông Thiên đánh thành tro bụi.
Đối với phản đồ, bất kể là chủ động hay là bị động, chỉ cần có hành động phản bội lại La Thiên Đạo Trường, thì đó chính là phản đồ, La Thông Thiên từ trước đến nay không nương tay.
- Đại Đạo tôn, thế nào rồi?
La Thông Thiên lãnh đạm nói:
- Quả nhiên là vấn đề ở tên Tả phú hộ đó, hơn nữa, La Dương xác thực cũng bị người ta khống chế. Nhưng người khống chế bọn chúng là ai, trong thần thức của hai kẻ phản đồ này không có lưu lại bất cứ dấu vết nào. Nhưng khi ta đang lục soát thần thức của bọn chúng, trong mơ hồ giống như có một luồng sức mạnh thần thức che giấu đang thao túng bọn chúng, giống như đang đồng thời dẫn đường cho thần thức của bọn chúng.
- Đồng thời đang dẫn đường?
La Hoành Dã sắc mặt biến đổi, cảnh giác nhìn xung quanh, trên mặt đất chỉ là đống phế tích hoang tàn, làm gì có biến động nhỏ nào?
- Đại Đạo tôn, ý tứ của ngươi là, khi ngươi đang lục soát đầu óc bọn chúng, có người vẫn luôn điều khiển thần thức của bọn chúng sao?
- Đúng vậy.
La Thông Thiên trầm giọng nói:
- Người này biết chúng ta muốn lục soát thần thức của bọn chúng, hay là trùng hợp, vừa vặn đang kết nối với bọn chúng?
- Đại Đạo tôn, hai người này chỉ là hai quân cờ nhỏ, sau khi dùng xong, căn bản không còn bất cứ tác dụng nào. Nếu ta là đối phương, quả quyết sẽ không kết nối với bọn chúng làm gì.
La Hoành Dã nói đến đây, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, đa nghi tìm bốn phía xung quanh.
Đột nhiên nắm tay đặt trên môi, rít lên mấy tiếng. Tiếng huýt gió này rất là cổ quái. Không bao lâu, xa xa truyền đến một tiếng kêu dài.
Thanh âm của tiếng kêu dài này, rất có ý tứ thôn tính bão táp. Không bao lâu, một con đại ưng thân hình khổng lớn, nhưng tạo hình uy vũ, toàn thân lông chim màu bạc, mở rộng cánh, lao xuống phía dưới.
- Thiên Phạt Chi Ưng?
La Thông Thiên hỏi.
La Hoành Dã gật gật đầu:
- Đại Đạo tôn, Thiên Phạt Chi Ưng này, ta đã mượn Thiên Phạt Sơn Trang rất lâu mới mượn được, đáng tiếc quay về muộn rồi.
Nói xong, La Hoành Dã nói thầm mấy câu với Thiên Phạt Chi Ưng, dùng Thú Ngữ trao đổi. Thiên Phạt Chi Ưng này thái độ rất là kiêu căng, nhìn thấy bọn người La Thông Thiên, cũng chỉ tùy ý gật gật đầu.
La Thông Thiên trong lòng mừng rỡ, Thiên Phạt Chi Ưng này ban đầu sau khi bọn La Triển chết, hắn vô cùng tức giận, mới quyết định mượn Thiên Phạt Sơn Trang. Mục đích chính là đuổi bắt Tần Vô Song.
Lúc này, nghe La Hoành Dã nói đây chính là Thiên Phạt Chi Ưng, trong lòng đương nhiên vui mừng quá đỗi. Phải biết rằng, Thiên Phạt Chi Ưng mặc dù không phải linh thú Thần đạo, nhưng có Thiên Phạt Chi Ưng mang huyết thống Thần thú Thái cổ, cũng đủ khiến La Thiên Đạo Trường cảm thấy kính nể rồi.
Quan trọng nhất là, Thiên Phạt Chi Ưng này có năng lực lần tìm dấu vết không gì sánh nổi, loại năng lực này, tựa hồ là đến mức độ nghịch thiên!
La Hoành Dã gọi Thiên Phạt Chi Ưng đến, chính là vì từ trong những lời của Đại Đạo tôn, nghe thấy một tia kỳ quái, cảm thấy có lẽ kẻ địch này, đang ẩn núp ở gần đây!
Bọn họ trong chốc lát không cảm ứng được, nhưng năng lực của Thiên Phạt Chi Ưng, La Hoành Dã vô cùng tin tưởng