Tân Thiên Vấn cả đời hoành hành bá đạo, bất kể là lời nói và việc làm, hay là cử chỉ, chưa bao giờ chịu phục người khác. Trừ phi người lãnh đạo trực tiếp của Hiên Viên Tộc ở trước mặt, Tân Thiên Vấn chưa bao giờ khuất phục trước bất cứ người nào.
Nhưng lần này, xuất thế ngang trời của Tần Vô Song, lại khiến hắn không thể không nói ra một câu ủ rũ, cũng là cảm khái phát ra từ đáy lòng.
Một người thanh niên hiện tại đã có thể khiến hắn bị thương, ba năm sau sẽ có trình độ biến thái như thế nào, với lực tưởng tượng của hắn, thật sự không cách nào đánh giá.
Bộ râu dài của Kiếm Nhiêm vì hơi thở mà bay múa, xem vẻ mặt của nó, hiển nhiên cũng là vô cùng tức giận, trong ánh mắt, lóe lên mấy phần ác độc. Trong mắt đột nhiên hung quang chợt lóe, trầm giọng hỏi:
- Thiên Vấn đạo hữu, ta hỏi ngươi. Nếu ba năm sau, Tân gia không địch lại Tần gia, vận mệnh của Tân gia các ngươi sẽ như đi theo con đường nào?
- Đi theo con đường nào?
Tân Thiên Vấn cười khổ một tiếng:
- Nếu Tần gia thắng lợi, căn bản không cần phải nghĩ, Tân gia chắc chắn sẽ chịu đả kích cực lớn, cho dù có thể bảo tồn đạo chính thống, thế nào cũng bị giáng chức xuống làm thế lực tam lưu. Cường giả Thiên Đế Môn, khẳng định không còn một ai. Sợ rằng là cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cũng sẽ không để Tân gia giữ lại.
- Đương nhiên, nếu Tân gia ta thắng lợi, Tần gia hắn tất nhiên cũng không có ngày tháng yên lành. Đây là quyết chiến không chết không hết!
Tân Thiên Vấn khẩu khí âm trầm, nhưng lại lộ ra một luồng dũng khí dứt khoát.
- Vậy ngươi định làm thế nào? Ngồi yên chờ chết, đợi quyết định vận mệnh ba năm sau? Ngươi cảm thấy, với tình hình trước mắt của Tân gia ngươi, ba năm sau có thể có bao nhiêu phần thắng?
Tân gia hiện tại ngoài Tân Thiên Vấn hắn và Tân Thiên Thần ra, nhân tài hầu như không còn, muốn nói phần thắng, tựa hồ là rất nhỏ bé. Thông qua thủ đoạn bình thường, có lẽ có thể sống chết với Tần gia, cùng với Tần gia hai bên đều chịu thiệt hại.
Nhưng muốn tiếp tục bảo vệ vị trí Thiên Đế, không đơn giản chỉ là cạnh tranh tới từ một nhà Tần gia, còn có Vân gia thần bí cường đại đồng dạng.
Vân gia đó, trình độ khó chơi, không hề yếu hơn Tần gia. Nếu cần phải nói điểm khác biệt, thì chính là Tần gia có thêm một yêu nghiệt là Tần Vô Song mà thôi.
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, có chuyện gì cứ nói thẳng ra, không cần vòng vo như vậy!
Tân Thiên Vấn hơi có chút tức giận.
Kiếm Nhiêm gật gật đầu:
- Được, vậy ta nói thẳng. Căn cứ vào quan sát của ta, số mệnh hiện giờ của Tân gia ngươi so với Tần gia, đã không còn một trình tự rồi. Trừ phi lập tức chúng ta hợp lực, là có cơ hội tiêu diệt Tần gia. Nhưng một tiếng mệnh lệnh của Hiên Viên Dương, đã hoàn toàn đánh tan hy vọng này. Con đường này khẳng định đi không thông. Vậy thì, đợi đến ba năm sau, nói thật, ta cảm thấy, xác suất chiến thắng của Tân gia, không vượt quá ba thành.
Tân Thiên Vấn cơ thịt trên mặt co lại, phảng phất giống như bị người ta hung hăng quất một roi lên vậy. Lời này của Kiếm Nhiêm, rất khó nghe, nhưng lại là lời nói thật.
Thấy Tân Thiên Vấn không lên tiếng, Kiếm Nhiêm lại nói:
- Một khi hiện tại không còn cách nào động thủ, bày ra trước mặt Thiên Vấn đạo hữu, tựa hồ chỉ có hai lựa chọn. Thứ nhất, hiện tại phải đầu hàng nhận thua, rút khỏi Thiên Đế Sơn, Tân gia từ nay về sau ở ẩn, không màng đến chuyện bên ngoài, với thế yếu và tư thái thấp giành sự tha thứ của Tần gia. Đây là hạ sách. Thứ hai, đợi ba năm tới, toàn lực quyết chiến, mặc dù là chỉ có ba thành cơ hội, cuối cùng bộc phát sức mạnh mười thành, thắng bại có lẽ chia ra năm năm, đây là trung sách.
Tân Thiên Vấn mặt mày khẽ động:
- Kiếm Nhiêm đạo hữu nói vậy, tựa hồ còn có ý ở ngoài lời, lẽ nào ở đây, còn có thượng sách?
- Sách lược thật ra là có, nhưng có phải là thượng sách hay không, rất không dám khoác lác. Chỉ xem Thiên Vấn đạo hữu ngươi có hứng thú và dũng khí đọ sức không?
- Sao? Ngươi nói đi!
Tân Thiên Vấn hiện tại là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng. Nghe nói có sách lược, ý niệm đầu tiên chính là nói ra nghe xem.
- Theo ta đi một chuyến tới Thiên Hỏa Nam Cương!
- Đi Thiên Hỏa Nam Cương? Đến chỗ đó làm cái gì?
Tân Thiên Vấn không kìm được hỏi.
- Thiên Hỏa Nam Cương, được xưng là thiên đường của Thần thú. Thần thú ở đây mặc dù không nhiều như Vô Tận Đông Hải, nhưng Thần thú của Vô Tận Đông Hải, tựa hồ đều là huyết mạch Long Tộc. Cho nên, thiên đường của Thần thú là ở Thiên Hỏa Nam Cương, một chút cũng không sai. Thiên Hỏa Nam Cương có hai đại Đồ Đằng. Một là Chúc Dung Hỏa Thần Tộc, một là Thần Nông Tộc. Thần Nông Tộc lấy tu luyện giả loài người làm đại biểu. Còn Chúc Dung Hỏa Thần Tộc, lại lấy Thú Tộc làm nền móng. Hiện giờ, những chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đều đã ở Vô Tận Đông Hải, chính là cơ hội tốt nhất để chúng ta lang bạt ở Thiên Hỏa Nam Cương. Nếu có thể tìm kiếm được Thái cổ Thần Miếu của Thái cổ Nam Cương, truyền thừa được một chút kỳ ngộ, chính là không thể xem thường.
- Thái cổ Thần Miếu, đó là cái gì?
- Hắc hắc, Thái cổ Thần Miếu, đó là Thần Miếu dùng để hiến tế của Nam Cương ở thời kỳ Thái cổ. Thú Tộc ở Thiên Hỏa Nam Cương xây dựng cơ nghiệp, tính du động vô cùng lớn, vì tính du động và tần suất di chuyển vô cùng cao, cho nên những nơi đến, xây dụng rất nhiều Thái cổ Thần Miếu. Hiện giờ những Thái cổ Thần Miếu này, phần lớn đã bị tro bụi lịch sử bao trùm. Còn số ít, bị đào móc ra, đều có các loại kỳ ngộ không nhỏ. Ta vào ngàn năm trước có được một manh mối, không giống bình thường. Nếu có thể tìm kiếm được chỗ của Thái cổ Thần Miếu đó, ta có thể bảo đảm, Tân gia ngươi nhất môn phát triển mạnh mẽ.
Những lời này, nói ra khiến Tân Thiên Vấn tim đập thình thịch, nhưng Tân Thiên Vấn rốt cuộc là người từng trải, giương mắt nhìn Kiếm Nhiêm:
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, ngươi không phải chỉ là muốn tìm đồng bọn xông vào Thiên Hỏa Nam Cương, nên mới nói những lời ba hoa chích chòe đó chứ?
- Hừ, Thiên Vấn đạo hữu, chúng ta hiện tại đã ngồi cùng một chiếc thuyền, ta cũng không muốn giấu ngươi. Đúng vậy, ta là muốn tìm trợ thủ, nhưng đây là chuyện có lợi lẫn nhau. Tân gia ngươi cường đại, ảnh hưởng đối với ta không lớn, chỉ cần có lợi, không có hại. Hiện giờ, kẻ địch chung của chúng ta là Tần Vô Song. Không thể chế phục Tần Vô Song, cuối cùng vẫn là một đại họa vướng mắc. Vắt ngang trong lòng, vô cùng không thoải mái!
Tân Thiên Vấn nói:
- Thái cổ Thần Miếu đó, rốt cuộc có những kỳ ngộ nào?
- Chuyện này không dễ nói, huyết mạch Thái cổ có, pháp bảo Thái cổ có, truyền thừa Thái cổ bí kỹ, cũng đồng dạng tồn tại. Nếu có thể có được một quyển Thú Tộc Phong ấn Đồ quyển của Thái cổ phong ấn, vậy chính là phát tài rồi.
- Phong ấn Đồ quyển?
Tân Thiên Vấn tò mò không thôi:
- Đó là Linh thú Phong ấn sao?
- Là Linh thú Phong ấn, nhưng cũng không phải là Linh thú Phong ấn trong hiểu biết của ngươi. Phong ấn Đồ quyển, bình thường đều là từng quyển từng quyển, phong ấn Thần thú, nhiều vô kể, không phải phàm vật.
Kiếm Nhiêm mặt mày rạng rỡ, kích động hỏi:
- Thiên Vấn đạo hữu, từ không hay xin được nói trước, chuyến đi này, nguy hiểm khẳng định là có. Nhưng sau lưng nguy hiểm lớn là hồi báo lớn. Ngươi đi hay không đi, bản thân tự quyết định đi.
Tân Thiên Vấn tức giận nói:
- Đi, đương nhiên phải đi! Mệnh lệnh này của Dương đại nhân khiến Tân gia ta mất hết quyền chủ động. Nếu ngồi chờ ba năm sau đến, Tân gia không có phần thắng. Trong nguy hiểm cầu phú quý, ta đi!
- Tốt lắm!
Kiếm Nhiêm tán thưởng nói:
- Thiên Vấn đạo hữu, ngươi đã quyết đoán như vậy, ta cũng đáp ứng ngươi, đối phó Tần gia. Ta sẽ dốc hết toàn lực. Hơn nữa, ta cũng dám cam đoan, nếu tìm được Thái cổ Thần Miếu đó, ta tin rằng, cho dù tiểu tử đó tiến bộ cực lớn, hy vọng chúng ta dành được phần thắng, cũng ở trên bảy tám thành.
Nghe nói có phần thắng bảy tám thành, nhiệt tình của Tân Thiên Vấn nhất thời nổi dậy. Triệu tập rất nhiều môn hạ, bao gồm những cường giả của Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang, phân phó xuống, giữ gìn bí mật, trông coi sơn môn.
Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông hiện giờ đều có Thần đạo cường giả mất mạng, các nơi chỉ còn lại một Thần đạo cường giả giống như một mình cô độc.
Còn phía bên Tân gia, ngoài Tân Thiên Vấn, cũng chỉ còn mỗi một vị Ngự đệ Thân vương Tân Thiên Thần là Thần đạo cường giả duy nhất.
o0o
Tần Vô Song dàn xếp xong tất cả, mang theo bốn đại Thần thú, quay lại các quốc gia nhân loại, đem hiệp nghị ngừng chiến đưa tới Tần gia trấn Đông Lâm, đưa tới Thiên Tứ Vương Phủ. Tần Liên Sơn vô cùng vui mừng.
Mộ Dung Nhạn khoảng thời gian này, tu vi cũng là đột phá mạnh mẽ. Đương nhiên, trùng kích Thần đạo, cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Tần Vô Song và Mộ Dung Nhạn gặp nhau thì ít xa cách thì nhiều, khó được ở cùng một chỗ, đương nhiên là tình cảm vô cùng thân thiết. Biết được Tần Vô Song phải đi về hướng Bắc tới Cực Bắc Tuyết Vực, trong lòng Mộ Dung Nhạn mặc dù không muốn, nhưng nhận thức rất nhanh, cười nói:
- Vừa vặn, Nhạn nhi xa quê lâu như vậy, cũng muốn quay về Phiêu Tuyết Lâu thăm một chút.
Tần Vô Song nói:
- Vừa vặn, ta tới Cực Bắc Tuyết Vực, phải đi qua Phiêu Tuyết Lâu. Thuận đường thăm hỏi một chút lệnh tôn đại nhân, thuận tiện cũng có thể giúp Phiêu Tuyết Lâu đem một quả trứng rồng khác của huyết mạch Thái cổ Yêu Long ấp nở ra.
Tần Vô Song hiện tại đã không phải người học thức còn thấp, hắn có được huyết mạch Thái cổ Yêu Long, lại là cường giả Hóa Thần Đạo, sớm có tư cách ấp trứng rồi.
Từ biệt Thiên Tứ Vương Phủ, theo hướng Bắc mà đi.
Trên dưới Phiêu Tuyết Lâu biết được tiểu thư về nhà, mang theo cô gia tương lai cùng nhau quay về Phiêu Tuyết Lâu, đương nhiên là trên dưới vui mừng. Mộ Dung Thiên Cực cố nhiên là vô cùng khoái trá. Những tộc đệ của hắn, cũng là tất cả mặt mày rạng rỡ.
Trước đây, bọn họ tận lực phản đối Mộ Dung Nhạn và Tần Vô Song qua lại. Hiện giờ, bọn họ đều là hổ thẹn không thôi, buổi tối khi đi ngủ lót gối đầu suy xét việc này, đều là vô cùng xấu hổ, hối hận không ngừng. Lúc trước thật sự là học thức kém cỏi, lại kịch liệt đi phản đối Mộ Dung Nhạn và Tần Vô Song kết giao. Tần Vô Song hiện giờ, tuổi còn trẻ, đã là Đại Chưởng môn của Tần gia, uy danh có một không hai. Đem tên tuổi của tất cả thiếu niên nổi bật của Đại lục Thiên Huyền, đè ép toàn bộ.
Quan trọng nhất chính là, Tần gia hiện giờ trải qua đả kích của trận doanh Thiên Đế, chậm rãi đi lên, nghiễm nhiên là trạng thái vui sướng, mạnh mẽ phát triển.
Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, Tần gia lúc đó chuẩn bị đầy đủ, hy vọng đoạt lại vị trí Thiên Đế là rất lớn.
Đủ loại như vậy, bọn họ trước đó lại phản đối Tần Vô Song, làm sao không khiến bọn họ hổ thẹn cho được? Hiện giờ Tần Vô Song lại một lần nữa tới cửa, những lời nói lúc trước của Tần Vô Song, bọn họ thật sự là ghi nhớ khắc sâu.
Tần Vô Song đã từng phát ngôn bừa bãi, những người ở Phiêu Tuyết Lâu phản đối hắn và Mộ Dung Nhạn qua lại, sớm hay muộn cũng sẽ hối hận. Sẽ có một ngày, Tần Vô Song hắn sẽ khiến trên dưới Phiêu Tuyết Lâu cung kính, vui mừng vì sự xuất giá của Mộ Dung Nhạn. Nở mày nở mặt, vinh dự vô cùng.
Lúc trước, bọn họ cảm thấy đây căn bản là lời mạnh miệng của người trẻ tuổi, hiện giờ, câu nói đã thành hiện thực. Tần Vô Song đã làm được, và bọn họ hoàn toàn hối hận.
Cũng may, Tần Vô Song biết kềm chế rất lớn, tựa hồ quên đi những chuyện cũ nhiều năm trước, căn bản không nhắc không hỏi, đối với những trưởng bối trên danh nghĩa như bọn họ, cũng là không mất lễ phép. Thật ra bọn họ làm gì còn ai còn dám cao ngạo? Căn bản không dám nhận lễ trưởng bối.
Đại Chưởng môn của Tần gia, địa vị cao hơn rất nhiều so với bọn họ, bọn họ có tư cách gì nhận lễ vãn bối của Đại Chưởng môn Tần gia chứ?
Mộ Dung Thiên Cực là nhạc phụ tương lai, Tần Vô Song thật ra lễ tiết không mất.
Sau khi lấy trứng rồng của Phiêu Tuyết Lâu ra, thông qua cố gắng của Tần Vô Song, thật sự ấp hóa ra một con ấu long bảo bảo. Con ấu long bảo bảo này, ngoại hình tựa hồ là cùng một mô hình với Ái Ty Mạt. Nhưng rõ ràng không giống là màu sắc.
Khi Ái Ty Mạt sinh ra, khắp người toát ra màu tím. Còn con ấu long bảo bảo này, lại là toàn thân khí màu xanh dày đặc bao phủ, vô cùng nồng đậm.
Phiêu Tuyết Lâu từ trên xuống dưới, nhìn thấy Thần thú ra đời, tất cả đều là tán thưởng đến cực hạn, mặt đầy vẻ hân hoan và kinh ngạc vô hạn. Phải biết rằng, Lâu chủ Phiêu Tuyết Lâu hiện tại là Thần đạo cường giả, hiện giờ trứng rồng ấp nở, lại là một con Thần thú sinh ra, Phiêu Tuyết Lâu lập tức lại có thêm một Thần đạo cường giả.
Hai Thần đạo cường giả, phần thực lực này đủ để trong Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, chiếm được một vị trí trong Thiên Đế Sơn.