Sau khi biết được thông tin đó Tần Vô Song có phần kinh ngạc nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh, nói với Phần Thiên Bạo Hổ bên cạnh:
- Phần Thiên, ngươi đi xem sao, nếu không phát giác được lập tức quay lại bẩm báo!
Thâu Thiên Yển Thử và Thiềm Cung Ngọc Thố tuy nhạy bén nhưng vẫn chỉ là linh thú Hóa Hư Cảnh, tu vi hiện tại vẫn chưa đủ.
Nhưng Phần Thiên Bạo Hổ thì khác, tu vi Kỳ Diệu Huyền Cảnh, phá toái hư không, vô cùng mạnh mẽ.
Tuy Phần Thiên Bạo Hổ là linh thú lỗ mãng nhưng không có nghĩa là nó không có mặt tinh tế. Lần trinh thám này nó biết không thể để bại lộ thân vận nên rất thận trọng đến vòng phòng ngự bên ngoài.
Thâu Thiên Yển Thử và Thiềm Cung Ngọc Thố thấy Phần Thiên Bạo Hổ đến, trong lòng đều cảm thấy vững vàng hơn.
- Giờ còn cảm giác bị nhìn lén không?
Phần Thiên Bạo Hổ hỏi.
- Vẫn còn, thỉnh thoảng lại có, nó cứ ngắt quãng ấy.
Thâu Thiên Yển Thử nói.
Phần Thiên Bạo Hổ gật đầu:
- Nói vậy thì các ngươi bị kẻ khác giám sát rồi.
Nói rồi nhắm mắt lại, nằm xuống tại chỗ.
Bỗng nhiên thân hình Phần Thiên Bạo Hổ biến thành một đạo lưu quang màu đỏ lao vút về lùm cây phía tây.
Chỉ nghe thấy một tiếng va chạm, rồi Phần Thiên Bạo Hổ từ trong nhảy ra, trên tay là một nữ tử.
Phần Thiên Bạo Hổ mở rộng thần thức tuần tra xung quanh một lượt, không thấy điều gì khác lạ nữa mới nói với Thâu Thiên Yển Thử và Thiềm Cung Ngọc Thố:
- Các ngươi cứ tiếp tục giám sát, ta đưa cô ta đến gặp chủ nhân!
Người này đương nhiên là nữ tu luyện giả của Nga Mi Đạo Trường, cũng có tu vi Động Hư Cảnh. Bị vứt xuống trước mặt Tần Vô Song, cô ta nhìn Tần Vô Song với ánh mắt phẫn uất:
- Ngươi là ai mà dám bắt ta? Không sợ Nga Mi Đạo Trường ta sao?
- Nga Mi Đạo Trường?
Tần Vô Song cười:
- Ngươi cũng không cần phải vội vã báo danh như vậy. Nga Mi Đạo Trường thì sao chứ? Có ai mà không biết ngươi là đệ tử Nga Mi Đạo Trường? Nga Mi Đạo Trường các ngươi lòng dạ độc ác, cố ý bày trò dụ dỗ tu luyện giả trong thiên hạ đến nạp mạng. Kế sách độc địa như thế ta còn định công bố cho thiên hạ nữa đó!
- Ngươi…
Ánh mắt nữ tu luyện giả đó lóe lên sự oán hận, chằm chằm nhìn như muốn xuyên thủng Tần Vô Song.
Tần Vô Song điềm tĩnh nói:
- Ngươi mà còn nhìn nữa, tuy ta không thích động thủ với nữ nhân nhưng thủ hạ của ta đều là người thô tục, họ sẽ làm gì ngươi thì ta sẽ không ngăn cản đâu.
Cô ta nhìn Phần Thiên Bạo Hổ và Tử Đồng Kim Ngưu hai con linh thú hung thần bất giác run rẩy, biết mình đã gặp phải kẻ lợi hại, không dám cứng mồm nữa. Chỉ lẩm bẩm:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
- Không cần biết ta là ai vội. Nói, ngươi phát hiện bọn ta từ khi nào?
Tần Vô Song nói lạnh băng:
- Trước khi trả lời, ta thiện ý nhắc nhở ngươi, nếu ta biết ngươi nói nửa câu dối trá thì hậu quả ngươi tự biết. Đến lúc đó đừng trách ta không biết thương hoa tiếc ngọc!
Nữ tu luyện giả đó thấy Tần Vô Song nét mặt bình thản, nói chuyện như đang bàn chuyện nhà thường ngày, biết hắn không phải kẻ dễ đối phó, tuy oán hận nhưng không dám cãi.
- Ta mới phát hiện các ngươi thôi!
- Mới phát hiện? Ngươi phụng lệnh của ai? Ai trong Nga Mi Đạo Trường làm chủ ở Vạn Hoa Cốc này?
- Là Đại sư tỷ. Các hạ, tuy ngươi mạnh nhưng chắn chắn không đấu lại được với Đại sư tỷ ta. Ngươi biết điều thì thả ta ra nếu không Đại sư tỷ sẽ dẫn Hổ Thánh đại nhân đến đây đó!
- Nói vậy là ngươi đã báo tin cho Đại sư tỷ ngươi rồi?
Tần Vô Song khẩu khí lạnh như băng đá.
- Vậy thì sao?
- Vậy thì rất xin lỗi, ngươi phải tự cầu nguyện cho mình thôi.
Tần Vô Song sắc mặt lạnh tanh.
- Ngươi… ngươi dám giết ta?
- Giết ngươi? Giết ngươi làm bẩn tay ta.
Tần Vô Song khinh miệt nói:
- Nếu ngươi đã thích báo tin như vậy thì phiền ngươi đi cùng ta một chuyến. Nếu ta không ra khỏi được Vạn Hoa Cốc thì vừa hay có ngươi cùng bồi táng với ta.
Nữ tu luyện giả toát mồ hôi:
- Ngươi… ngươi vô sỉ!
- Vô sỉ? Hình như kẻ vô sỉ là Nga Mi Đạo Trường các ngươi mới phải?
Tần Vô Song lạnh băng nói:
- Ta hỏi ngươi, Đại sư tỷ ngươi tên gì? Có phải tên Tiểu Xán không?
- Tiểu Xán? Ngươi nói Tiểu Xán sư tỷ? Tỷ ấy không phải Đại sư tỷ, là Tam sư tỷ. Đại sư tỷ là Nhược Bình Tiên Tử.
Khẩu khí của nữ tu luyện giả này đã mềm mỏng hơn hẳn.
- Nhược Bình Tiên Tử, ha ha, bỉ ổi như Nga Mi Đạo Trường các ngươi mà cũng xứng tự xưng Tiên Tử? Đúng là sỉ nhục đến hai chữ Tiên Tử. Thôi được rồi, giờ nếu ngươi muốn sống thì hãy nghĩ xem làm thế nào giúp bọn ta ra khỏi Vạn Hoa Cốc. Nếu không, bọn ta không ra được thì ngươi cũng đừng mong được tự do.
Nữ tu luyện giả đó vội nói:
- Muốn ra khỏi Vạn Hoa Cốc nhất định phải mở cấm chế Vạn Hoa Cốc. Đây là quyền hạn của Đại sư tỷ và tiểu sư muội, những người khác căn bản không có tư cách!
- Vậy thì phiền ngươi dẫn Đại sư tỷ đến đây, nếu Đại sư tỷ ngươi nằm trong tay ta thì tự ta có cách khiến cô ta mở cơ quan.
- Không thể nào!
Nữ tu luyện giả đó sợ hãi lắc đầu lia lịa:
- Bán đứng đồng môn, dù ta còn sống thì Nga Mi Đạo Trường cũng không tha cho ta, hơn nữa còn liên lụy đến người nhà ta! Dù ngươi có giết ta, ta cũng không làm thế!
Nga Mi Đạo Trường lại còn giở trò động đến người nhà, độc địa nhưng có sức uy hiếp không nhỏ tới các đệ tử môn hạ.
Tần Vô Song nói:
- Vậy ngươi cho ta biết Đại sư tỷ ngươi ở đâu, ta đi tìm cũng vậy thôi.
- Như thế cũng không được. Ta đã liên lạc với Đại sư tỷ rồi. Nếu ngươi đi tìm, chắc chắn tỷ ấy biết ta tiết lộ, như vậy cũng là bán đứng đồng môn!
Tần Vô Song lạnh băng nói:
- Thế này không được, thế kia cũng không xong. Ngươi thà chết không chịu khuất phục phải không?
Nữ tử đó sắc mặt thảm hại:
- Ngươi giết ta đi!
Tuy Tần Vô Song ghét người của Nga Mi Đạo Trường nhưng không đến nỗi thích lạm sát. Tu luyện giả này tuy đáng ghét nhưng giết cô ta chẳng có lợi ích gì. Nếu dùng thủ đoạn bức cung thì lại không quang minh lỗi lạc.
Vậy chỉ còn một cách, Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật!
Bất luận thực lực mạnh yếu ra sao, những kẻ đã bị Thần Cổ thao túng thì sẽ hoàn toàn thuận tùng Tần Vô Song.
Trước đây ở Hiên Viên Khâu, Tần Vô Song đã khống chế Hắc Báo và Ứng Long rồi sau đó còn có mấy kẻ của La Thiên Đạo Trường nữa.
Sau đó là dưới Hắc Tử Hải của Phiêu Tuyết Lâu khống chế Ngô Đỉnh Nguyên của Bách Kiếm Tông cũng là dùng cách này. Sau khi vào Vạn Hoa Cốc hắn cũng dùng cùng một thủ đoạn này khống chế La Trung của La Thiên Đạo Trường.
Nữ tu luyện giả này tu vi tuy không tệ nhưng đứng trước Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật thì chẳng có chút sức phản kháng, chỉ cảm thấy tất cả trở nên mơ hồ.
Khi mở mắt lại, hồi phục ý thức thì đã hoàn toàn trở thành con rối trong tay Tần Vô Song, đến trước mặt Tần Vô Song:
- Chủ nhân!
- Nói đi, ngươi tên là gì, Nhược Bình Tiên Tử ở đâu?
- Ta tên Nhược Đồng. Đại sư tỷ hiện giờ có lẽ đang đến đây.
- Gần đây Đại sư tỷ hạ lệnh cho tất cả đồng môn Vạn Hoa Cốc đều phải theo dõi một kẻ tên Tần Vô Song. Nói Tần Vô Song là kẻ đã trộm Thần Đạo Quả.
Tần Vô Song cười nhạt:
- Vậy ngươi có biết ta là ai?
- Chủ nhân, thuộc hạ vẫn chưa biết quý tính đại danh của ngài!
- Ta chính là Tần Vô Song!
- Á?
Nhược Đồng kinh ngạc rồi có phần sợ hãi:
- Chủ nhân, đây đều là do Đại sư tỷ dặn, không liên quan đến thuộc hạ!
- Ừm, vậy sao Nhược Bình Tiên Tử biết ta đã trộm Thần Đạo Quả?
Tần Vô Song rất tò mò về điều này.
Theo hắn biết thì kẻ biết hắn lấy Thần Đạo Quả chỉ có Tân Vô Kỵ. Theo lý, Tân Vô Kỵ luôn muốn đoạt lấy Thần Đạo Quả, không thể nào lại đi nói khắp nơi như thế. Nhưng nếu Tân Vô Kỵ không nói thì sao người của Nga Mi Đạo Trường lại biết hắn lấy?
Nhược Đồng vội nói:
- Ban đầu Đại sư tỷ nghi ngờ Tân Vô Kỵ lấy Thần Đạo Quả nhưng mấy ngày gần đây, tỷ ấy lại truyền lệnh tất cả phải theo dấu chủ nhân. Còn tại sao biết thì sư tỷ không nói. Nhưng Đại sư tỷ là người làm chủ ở Vạn Hoa Cốc, tỷ không nói bọn ta không dám hỏi.
Tần Vô Song trầm ngâm một lúc, biết Nhược Đồng đã bị thao túng, không thể nào lại nói dối. Như vậy là nhất định Nhược Bình Tiên Tử đã biết được thông qua một con đường bí mật nào đó.
- Vậy thì đau đầu rồi. Nếu Nga Mi Đạo Trường coi ta là mục tiêu thì chắc chắn sẽ mở rộng sự uy hiếp của Thần thú. So sánh thì sự uy hiếp từ Tân Vô Kỵ chưa là gì. Không được, nhất định ta phải tìm được cách ra khỏi sơn cốc trước khi Nga Mi Đạo Trường tìm đến!
Tần Vô Song biết không thể cứ ngồi đợi chết được. Giờ Nga Mi Đạo Trường đã nhằm vào hắn, áp lực đè lên hắn đã nặng hơn nhiều.
- Cấm chế Thần đạo của Vạn Hoa Cốc rốt cuộc mở ra ở chỗ nào?
Nhược Đồng lắc đầu:
- Cái này chỉ có Đại sư tỷ và tiểu sư muội biết.
- Tiểu sư mội? Sao lại còn một tiểu sư muội nữa?
Tần Vô Song chau mày:
- Tiểu sư muội là người như thế nào?
Nhược Đồng nói:
- Tiểu sư muội mới nhập môn chưa được mấy năm, luôn tu luyện bên cạnh Hổ Thánh đại nhân, nhận sự bồi dưỡng của khí tức Thần đạo, tu vi tăng rất nhanh!
- Cô ta tên là gì?
Tần Vô Song dường như đoán được điều gì.
- Thủy Nhược Lan!
Câu nói vừa thốt ra, Tần Vô Song như gặp phải xung điện, miệng há ra nhưng không biết nói gì, trong lòng chỉ cảm thấy hụt hẫng vô hạn.
Thủy Nhược Lan, thiếu nữ đơn thuần như nước, đẹp như hoa lan, cuối cùng vẫn rơi vào miệng hổ của Nga Mi Đạo Trường. Chuyện này tuy Tần Vô Song sớm đã liệu được nhưng vẫn không muốn thừa nhận. Lúc này sự thật đã chứng minh, trong lòng đau đớn vô cùng.
Nghĩ Thủy Nhược Lan một thiếu nữ đơn thuần như vậy, không tranh giành gì với đời lại bị tông môn độc ác Nga Mi Đạo Trường cảm hóa, cô sẽ trở nên đáng sợ thế nào đây?
Đây tuyệt đối là sự tàn phá tạo hóa tuyệt mỹ của thế gian. Sự căm hận của Vô Song với Nga Mi Đạo Trường lúc này đã lên đến đỉnh điểm!