Khí Trùng Tinh Hà

Chương 463: Chương 463: Mười vạn tiền thưởng






Từ lúc Tần Vô Song xuất đạo đã trải qua thiên chuy bách luyện, sớm đã là sắt thép cứng cỏi. Càng đánh càng hăng, kẻ thù càng mạnh, càng bá đạo thì hắn càng kích phát được tiềm năng, càng chu toàn được với đối thủ.

Bắt đầu từ Hào môn Hứa gia, kẻ muốn bành trướng thế lực, đè đầu cưỡi cổ Tần Vô Song đâu chỉ có một hai nhà?

Hào môn Hứa gia, Tây Môn Đại phiệt, Tây Sở Quốc, Đại Ngô Quốc, Quỷ Đồng Tử, Thiên Cơ Tông, Cửu Cung Phái… không ai không cường hãn, nhưng chẳng ai trong bọn họ có thể khiến Tần Vô Song khuất phục, càng đừng nói đến chuyện phá hủy ý niệm của Tần Vô Song.

Bây giờ, La Thiên Đạo Trường dù vẫn là thế lực khổng lồ không thể đụng vào, nhưng Tần Vô Song cũng không bị thế lực khổng lồ làm cho run sợ, càng không thể run rẩy trước thế lực khổng lồ đó.

Hắn chỉ có duy nhất một tâm niệm: núi cao có cao đến mấy, chỉ cần có niềm tin, có sách lược nhất định có thể vượt qua. Chỉ cần bền lòng, có thủ đoạn, nhất định có thể đạp bằng núi cao!

Trước đây, hắn cứ nghĩ là La Thiên Đạo Trường sẽ không vì một Cửu Cung Phái nhỏ nhặt mà đại động can qua, nhưng bây giờ ngẫm lại, đúng là bản thân đã đánh giá quá cao sự độ lượng của La Thiên Đạo Trường.

Nhìn La Thiên Đạo Trường không ngừng tăng giá trị giải thưởng rõ ràng là muốn nâng cao tốc độ xử lý với Tần Vô Song!

Ngày đầu tiên Tần Vô Song đến thế giới này đã hiểu sự cạnh tranh trong nó tàn khốc đến thế nào. Chỉ là tranh đấu giữa các Võ đồng với nhau thôi mà cũng không chết không ngừng thì nói gì đến thế lực tầng lớp trên của Hiên Viên Khâu?

Không chết không ngừng thì đã làm sao?

Từ lúc xuất đạo đến giờ, có lần nào không nằm trong tình huống kiếm đường sống trong cái chết? Chỉ có không sợ chết thì mới có thể khiến nội tâm cường đại, tâm niệm mới không bị phá hủy.

La Thiên Đạo Trường đã cố ý khiêu chiến trước.

Thấy Bao Bao và Cô Đơn mấy lần rục rịch muốn hành động, Tần Vô Song phải dùng nhãn thần ngăn lại sự kích động của bọn họ lại. Điều hắn hiếu kỳ nhất bây giờ là trung niên áo tím này rốt cục là thần thánh phương nào?

Hắn có thể cảm nhận được trên người trung niên áo tím một thực lực không thể ước lượng. Thực lực này mặc dù không khó nắm bắt như Lý Bố Y, cũng không như Vân Tuyết Trần tiền bối, nhưng tuyệt đối không thua kém hai vị cường giả mà Tần Vô Song đã gặp!

Kẻ trấn định nhất ở đây vẫn là Cửu Phương Chân Phi. Chàng trai trẻ này vẫn tiếp tục uống rượu như chẳng quan tâm đến mọi chuyện xung quanh và cũng không hề hứng thú với tiền thưởng.

Chỉ có điều, ánh mắt lơ đãng của Cửu Phương Vân Phi thỉnh thoảng lại hướng về phía Tần Vô Song. Rõ ràng hắn đã biết thân phận của Tần Vô Song.

Đương nhiên, Tần Vô Song biết Cửu Phương Vân Phi có giao tình cũ với Tần gia Thiên Đế Sơn, lúc này, hắn tuyệt đối sẽ không bán đứng Tần Vô Song.

Trung niên áo tím vuốt vuốt chòm râu dài, mỉm cười nói:

- Nghe nói La Thiên Đạo Trường đã từng phái một tên đệ tử đi đến các quốc gia nhân loại, chuyện này, ngươi có biết không?

Thiết Khiếu Tử được trả thù lao hậu hĩnh, đương nhiên sẽ không giấu giếm điều gì:

- Chuyện này đã không còn là tin tức gì mới mẻ nữa rồi, đại gia ngài nhất định là từ phương xa đến đây nên mới chưa nghe qua chuyện này?

- Mặc dù là chuyện xưa cũ, nhưng nghe từ miệng những kẻ buôn bán tin tức như ngươi thì vẫn chi tiết hơn.

- Hắc hắc. Cửu Cung Phái là do cháu ruột của một Trưởng lão La Thiên Đạo Trường chủ trì. Xét cho cùng thì có lẽ cũng là một chi nhánh của La Thiên Đạo Trường. Vốn dĩ, La Thiên Đạo Trường phái một đệ tử cấp bậc Luyện Hư Cảnh đi, sớm đã nắm chắc thế cục, vậy mà không ngờ giữa chừng lại xuất hiện một người, đánh bại tên đệ tử Luyện Hư Cảnh của La Thiên Đạo Trường.

- Ồ?

Trung niên áo tím mỉm cười, rõ ràng là rất có hứng thú với chủ đề này:

- Nói tiếp!

- Người này, là một cô gái, lại còn là một cô gái trẻ. Thân phận cụ thể ra sao thì đến tận bây giờ vẫn chưa có thông tin chính xác. Nhưng cô gái đó tuyệt đối là đệ tử đại thế lực của Hiên Viên Khâu. Nếu không phải như vậy thì làm sao đủ thực lực để ngăn chặn người của Hiên Viên Khâu.

Trung niên áo tím khẽ chau mày:

- Thân phận cụ thể của cô gái đó, thật là không một ai biết sao?

Thiết Khiếu Tử cười khinh khích, nét mặt bỗng lóe lên một tia giảo hoạt, lắc lắc đầu:

- Đúng là không ai biết.

- Ngươi nói dối!

Trung niên áo tím thản nhiên nói:

- Lúc nãy nụ cười của ngươi có một tia biến động quái dị, đây là dấu hiệu của sự dối trá.

Trung niên áo tím, chỉ đơn giản một câu đã vạch trần sự giả dối của Thiết Khiếu Tử một cách nhẹ nhàng.

Thiếu Khiếu Tử toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Người tùy tùng bên cạnh trung niên áo tím lạnh lùng nói:

- Mau trình bày cụ thể.

Thiết Khiếu Tử chột dạ, gật gật đầu:

- Cô… cô gái đó có lẽ là Mộ Dung Nhạn tiểu thư của Phiêu Tuyết Lâu…

Người tùy tùng nhìn trung niên áo tím, lùi lại một bước, gật gật đầu, không nói thêm điều gì.

- Không phải lúc nãy ngươi nói không ai biết thân phận cô ta sao?

Trung niên áo tím lạnh lùng hỏi.

Thiết Khiếu Tử toát mồ hôi lạnh:

- Đây… đây mới chỉ là phỏng đoán, chứ chưa có chứng cớ cụ thể.

Trung niên áo tím đột nhiên cười nhẹ một tiếng:

- Đừng căng thẳng. Đằng sau tin tức lúc nãy còn có một phần phỏng đoán của ngươi, ngươi có thể nói cho mọi người cùng nghe không?

- Chuyện này…

Thiết Khiếu Tử run thầm.

- Nói đi!

Giọng nói của trung niên áo tím không giục giã nhưng chỉ một câu nhẹ nhàng ấy thôi đã khiến Thiết Khiếu Tử không dám phản kháng.

- Vị này, ta vốn chỉ muốn bán thông tin kiếm chút tiền. Ai ngờ ngài lại là người biết nhìn hàng?

Thiết Khiếu Tử nhăn nhó mặt mày, không cam tâm tình nguyện nhưng dưới sự uy hiếp của trung niên áo tím vẫn phải ngoan ngoãn trình bày, không dám cãi lại nửa lời.

Tần Vô Song cảm thấy buồn bực vô cùng, không biết trung niên áo tím này thân phận rốt cục là gì, sao lại có hứng thú với Tần Vô Song hắn? Đương nhiên, hắn cũng muốn nghe xem tên Thiết Khiếu Tử này còn bàn luận kinh nhân nào nữa.

Thiết Khiếu Tử nuốt nước miếng một cái, cố gắng nói:

- Nói cho cùng phỏng đoán này của ta cũng có liên quan đến La Thiên Đạo Trường.

Trung niên áo tím vẻ mặt như một mặt giếng, không một chút gợn sóng, im lặng lắng nghe.

Có liên quan đến La Thiên Đạo Trường, Tần Vô Song đương nhiên là quan tâm rồi. Hắn còn muốn biết La Thiên Đạo Trường đó sẽ còn định giở bao nhiêu trò gì nữa.

- Nếu phỏng đoán theo thường thức thì một thanh niên đến từ các quốc gia nhân loại, dù có tài năng đến đâu thì sao có thể trở thành mối uy hiếp với La Thiên Đạo Trường?

Những lời này của Thiết Khiếu Tử nhận được sự hưởng ứng của rất nhiều người. Đúng là mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, với địa vị của La Thiên Đạo Trường ở Hiên Viên Khâu, sao có thể đến mức đại động can qua. Nổi giận với một thanh niên trẻ tuổi đến từ các quốc gia nhân loại, ban bố lệnh truy sát cấp hai, rõ ràng chút nóng vội đó đã làm bại hoại danh tiếng của mình. Không lẽ bên trong vẫn còn ẩn tình gì?

Ngay cả Tần Vô Song cũng cảm thấy hiếu kỳ. Hắn rất muốn nghe Thiết Khiếu Tử có nhận định riêng gì về chuyện này?

- Ta nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này rất có thể có liên quan đến Mộ Dung tiểu thư.

Thiết Khiếu Tử nói một câu khiến mọi người kinh ngạc:

- Rất nhiều người đều biết rằng, Phiêu Tuyết Lâu và La Thiên Đạo Trường có hôn ước. Nhân vật chính của hôn ước này chính là Mộ Dung tiểu thư của Phiêu Tuyết Lâu và đệ tử kiệt xuất nhất của La Thiên Đạo Trường, La Đĩnh La công tử. Một hai năm trước, khi đến thời gian thực hiện hôn ước gần kề, Mộ Dung tiểu thư lại bỏ nhà ra đi.

Mấy lời đồn thổi giang hồ này, rất nhiều người đều đã nghe qua. Bây giờ nghe Thiết Khiếu Tử nhắc lại, ít nhiều vẫn còn chút ấn tượng. Còn những người chưa từng nghe qua tin đồn thì quay sang hỏi khẽ người bên cạnh. Hiển nhiên rất có hứng thú với chuyện này.

- Các người nghĩ mà xem, Mộ Dung tiểu thư sao lại bỏ nhà ra đi? Đương nhiên là muốn đào hôn rồi! Đào hôn vì cái gì? Hiển nhiên là vì không muốn gả cho La Đĩnh công tử, hoặc có thể nói, cô ấy vẫn chưa muốn xuất giá. Bất luận là nguyên nhân gì, đối với công tử La Đĩnh mà nói đều là một sự sỉ nhục rất lớn. Vị hôn thê bỏ nhà ra đi trước lễ đính hôn. Đừng nói La Đĩnh công tử là thanh niên tài tuấn của Hiên Viên Khâu, ngay cả những tu luyện giả bất nhập lưu như chúng ta, tâm trạng nhất định cũng không thoải mái gì?

Tất cả mọi người cùng gật gật đầu vẻ đồng tình. Ngay cả Tần Vô Song nghe đến đây cũng hoảng hốt đại ngộ. Hóa ra Mộ Dung tiểu thư vì lý do này mà mới rời khỏi Hiên Viên Khâu, du lịch vào các quốc gia nhân loại.

- Ý của Thiết Khiếu Tử là lệnh truy sát cấp hai này có liên quan đến La Đĩnh công tử?

Tần Vô Song nghĩ đến đây, không khỏi có chút giật mình.

Trung niên áo tím chỉ mỉm cười, nhưng trong nụ cười này lại ẩn hàm một hàm xúc vô cùng kỳ lạ. Còn viên tùy tùng đứng cạnh hắn, chỉ cười nhạt không nói gì.

Khóe miệng Cửu Phương Vân Phi đột nhiên lộ ra một tia cười chế nhạo. Giống như hắn vừa phát hiện ra điều gì thú vị lắm.

Tần Vô Song thập phần mẫn cảm, luôn cảm nhận được không khí có chút không bình thường.

- Nói tiếp đi!

Trung niên áo tím lạnh lùng liếc xéo Thiết Khiếu Tử:

- Ta biết ngươi vẫn chưa nói hết.

Thiết Khiếu Tử là một kẻ thông minh, lúc này đã cảm nhận được có điều không ổn, nhưng hắn bây giờ đã ở thế ngồi trên lưng cọp, chỉ có thể nói tiếp:

- Tên… tên Tần Vô Song đó, sau khi tiêu diệt Hồng Phong Nhân Tộc, không quay lại các quốc gia nhân loại. Rất nhiều dấu hiệu chứng minh hắn đã vào Hiên Viên Khâu. Quan trọng nhất, mọi người đừng quên tên họ của hắn!

- Họ Tần?

- Tần gia Thiên Đế Sơn?

- Không phải chứ, lẽ nào tên Tần Vô Song đó lại là hậu duệ của Tần gia Thiên Đế Sơn?

- Không lý nào lại trùng hợp đến vậy?

Những lời bình luận vang lên không dứt. Rõ ràng tin tức nghiêm trọng của Thiết Khiếu Tử đã khiến hiện trường nhất thời trở nên hỗn loạn.

- Nếu là đệ tử Tần gia Thiên Đế Sơn, thì ta phải kính hắn ba phần rồi! Lão tử sống đã nửa đời người, chưa từng phục qua bất cứ thế lực nào, chỉ phục duy nhất Tần gia Thiên Đế Sơn!

- Đúng, nếu đúng là như vậy, ta cũng không tham gia nữa. Nếu như muốn kiếm tiền thì lúc trước ta đã báo danh đối phó Tần gia châu Bách Diệp rồi! Nếu là chuyện có liên quan đến Tần gia Thiên Đế Sơn, ta tuyệt đối không can thiệp!

Danh tiếng của Tần gia Thiên Đế Sơn hiển nhiên không tệ, hơn một nửa tán tu có mặt ở hiện trường đều nhất loại bày tỏ thái độ, nếu như Tần Vô Song đúng là có liên quan đến Tần gia Thiên Đế Sơn thật thì bọn họ sẵn sàng từ bỏ nhiệm vụ này chứ không đời nào đi kiếm đồng tiền vô lương tâm.

Tần gia Thiên Đế Sơn từ xưa đến nay luôn là đại biểu của Hiên Viên Khâu, tượng trưng cho công bằng và chính nghĩa, là lịch sử của Hiên Viên Khâu. Là thế lực có danh tiếng dân gian cao nhất trong địa vị Thiên Đế!

Trung niên áo tím và gã tùy tùng lúc này đều đã đứng dậy, trung niên áo tím mỉm cười nói:

- Chấp sự Công hội có ở đây chứ?

- Các hạ, sẵn sàng phục vụ ngài.

Một gã Chấp sự bước ra.

- Ta cũng ban bố một nhiệm vụ. Treo thưởng mười vạn hoàng tinh thạch cho ai tìm được manh mối của Tần Vô Song, cung cấp cho ta, để ta tìm được người này! Nhớ kỹ, giải thưởng của ta không hề giống của La Thiên Đạo Trường. Bọn họ cần người chết. Còn ta thì cần người vẫn sống!

Trung niên áo tím nói đến đây, cười lớn, quay sang nói với gã tùy tùng:

- Ngũ Đức, ngươi phụ trách tiếp xúc, ta đi trước.

Trung niên áo tím này đương nhiên là Lâu chủ Phiêu Tuyết Lâu Mộ Dung Thiên Cực, còn gã tùy tùng chính là tâm phúc của ông, Ngũ Đức.

Sự ra đi đột ngột của trung niên áo tím khiến Tần Vô Song cũng phải ngỡ ngàng. Nhìn theo bóng dáng ông, Tần Vô Song bắt đầu chìm vào những suy nghĩ miên man.

Hắn cảm thấy, thế cục càng ngày càng thêm hỗn loạn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.