Khí Trùng Tinh Hà

Chương 101: Chương 101: Siêu cấp hắc mã






Thấy các Võ đồng ùa ra đến như đàn ong vỡ tổ. Vị sứ giả đó giơ cao bảng thành tích trong tay lên, cao giọng nói:

- Không cần lũ lượt kéo tới đây, đây là thành thích Thí luyện của Thái Uyên Lĩnh! Chỉ có ba mươi người đầu tiên xuất hiện trong danh sách. Võ đồng không được đạt tư cách, tự mình lấy thành tích của mình mà so sánh thì biết ngay! Từng người đều tự biết thành tích của mình phải không?

Cầm được không ít ngọc bài, trong lòng mỗi Võ đồng đều có tính toán. Nghe nói tên trên bảng chính là của Thái Uyên Lĩnh, Võ đồng của ba Lĩnh khác đều hoảng hồn, kinh sợ lùi bước.

- Sao lại là thành tích đạt tư cách của Thái Uyên Lĩnh?

Võ đồng của ba Lĩnh khác lần lượt đoán, có một chút dự cảm không rõ ràng.

- Chẳng lẽ, Thái Uyên Lĩnh là Quán quân Tập thể trong Tứ Đại Lĩnh sao?

- Không phải chứ! Thái Uyên Lĩnh bình thường cũng không phải là rất xuất chúng, không bằng Tử Diễm Lĩnh chúng ta. Phải nói trong Tứ Đại Lĩnh, Xích Mộc Lĩnh có xuất sắc hơn chúng ta một chút, Thái Uyên Lĩnh cái gì chứ, nếu họ được là Quán quân, tôi không phục!

- Ha ha! Đừng nóng! Đại nhân của Chân Võ Thánh Địa cũng đâu có nói là Thái Uyên Lĩnh đạt giải Quán quân Tập thể đâu.

Tuy danh sách công bố là của Thái Uyên Lĩnh, nhưng không ít Võ đồng của Lĩnh khác vẫn qua, muốn xem xem tên ba mươi người xuất sắc nhất của Thái Uyên Lĩnh rốt cục là có thành tích thế nào, có cái so sánh, trong lòng cũng đỡ nôn nóng hơn.

Tần Vô Song và Đạt Hề Dương cũng không có đi góp vui. Nhưng quận La Giang có Vân Khinh Yên, thiên hạ bát quái gì cũng không thoát khỏi lỗ tai của nàng, Vân Khinh Yên nhanh như tia chớp lướt qua.

Thành thích của cô nàng cũng không tốt, nhưng lại đặc biệt để tâm đến cảm giác vinh dự tập thể.

Tây Môn Tinh tuy cũng rất muốn đi xem, nhưng cuối cùng vì sĩ diện, tốt xấu gì hắn cũng là con cháu Đại phiệt, không thể để người khác có cảm giác hắn không nhẫn nhịn được. Cũng may, những việc như thế này đã có thủ hạ của hắn đi làm.

Một lát sau, có một Võ đồng của châu thành Nam Vân Châu chạy qua, kích động nói:

- Tinh thiếu gia, điểm số cao nhất của Thái Uyên Lĩnh là 214 tích điểm, đứng thứ hai chỉ có 148 tích điểm, ít hơn Tinh thiếu gia ngài 4 tích điểm.

Tây Môn Tinh nghe vậy, đã bớt chút lo lắng. Tuy người dẫn đầu hơn hắn không ít điểm, nhưng hắn không hề nản chí, vì con cháu Vương tộc Thái Uyên Lĩnh chắc chắn là có ưu thế hơn rồi. Nhưng với thực lực của hắn, có thể thắng được người đứng thứ hai của Thái Uyên Lĩnh, cũng đã làm hắn cảm thấy thỏa mãn rồi.

Lúc này Vân Khinh Yên vui vẻ nhẹ nhàng đi tới, vẻ mặt bỡn cợt:

- Ta còn tưởng rằng đến trước là Quán quân Tập thể, các ngươi đoán thế nào?

- Thế nào?

- Hây hây, xuất hiện trước là đệ nhất đếm từ dưới lên, xếp cuối cùng thành tích tập thể trong Tứ Đại Lĩnh.

Vân Khinh Yên vừa cười vừa nói:

- Thái Uyên Lĩnh có bốn Võ đồng Vượt khu một lần, có một Võ đồng Vượt khu hai lần, trong số ba mươi tên đạt tư cách trên danh sách của Thái Uyên Lĩnh, điểm số thấp nhất, cũng mới hơn 40 tích điểm thôi.

- Mới hơn 40 tích điểm?

Một Võ đồng của châu thành Nam Vân Châu mở to mắt cười:

- Vậy ta 56 tích điểm là có hy vọng rồi?

Một Võ đồng khác của châu thành Nam Vân Châu mới hơn 30 tích điểm, tự biết mình không có hy vọng, trong lòng bất bình, ghen tỵ nói:

- Vậy Thái Uyên Lĩnh xếp thứ nhất từ dưới lên, Xích Mộc Lĩnh chúng ta chắc chắn đạt chức Quán quân! Không đạt đến 60 tích điểm thì đừng có mơ đạt tư cách!

- Ha ha! Đức thiếu gia! Ngươi đang ghen tỵ, ghen đỏ mặt rồi!

- Ta sao? Ta mà đố kỵ với ngươi? Tinh thiếu gia người ta 152 tích điểm, muốn đố kỵ thì ta cũng phải chọn Tinh thiếu gia mà đố kỵ.

Tên Võ đồng đó vẫn còn mạnh miệng.

Lúc hai người này líu lo không ngớt, Vân Khinh Yên đi đến bên cạnh Tần Vô Song, liếc Tần Vô Song một cái, giả bộ giận dữ nói:

- Tần Vô Song, rốt cục ngươi đạt được bao nhiêu điểm, nói bản cô nương xem.

Đạt Hề Dương thực sự cũng rất ngạc nhiên. Theo phỏng đoán của hắn đối với Tần Vô Song, chắc chắn sẽ không thấp, nhưng có thể qua được con cháu Vương tộc hay không, hắn vẫn có chút nghi ngờ.

Tần Vô Song biết Vân Khinh Yên hiếu kỳ, nhưng lại không muốn thỏa mãn nàng ta. Ả nha đầu này rất nhiều chuyện, một khi tiết lộ ra, chưa đến một khắc, e rằng tất cả mọi người đều biết hết.

Tần Vô Song không muốn trước khi thành thích lọt ra ngoài, bị người khác coi như Đại Vương da trâu, 600 tích điểm, nói ra chưa chắc đã khiến người khác tin nổi.

Các Võ đồng của Thái Uyên Lĩnh đúng là vài nhà vui, vài nhà sầu. Những người đạt tư cách thì vui không kể xiết, những người không đạt tư cách thì mỗi người một vẻ, có người mắt đo đỏ, có người lặng lẽ rơi nước mắt, có người đau lòng ôm đầu, có người không ngớt rủa vận khí mình không tốt.

Tất nhiên, bên chủ trì của Chân Võ Thánh Địa sẽ không để mọi người chờ lâu, không lâu sau, lại có một sứ giả đi ra, lần này lại mang theo một bảng thông báo.

- Võ đồng của Lam Nguyệt Lĩnh, thành tích đạt tư cách của họ đã có rồi. Theo quy tắc cũ, chỉ có danh sách thành tích của ba mươi người đầu tiên được đạt tư cách. Những Võ đồng khác không có đạt tư cách, đối chiếu danh sách đạt tư cách, nếu có sai sót, kịp thời liên hệ với sứ giả của Chân Võ Thánh Địa.

Võ đồng của Lam Nguyệt Lĩnh nghe vậy, liền chạy tới, những Võ đồng điểm cao của Lam Nguyệt Lĩnh trong lòng có chút chột dạ.

Đối với những Võ đồng điểm cao mà nói, họ đã không có chút lo lắng nào đối với việc đạt tư cách, điều họ để ý hơn là có thể đạt đến vị trí Quán quân Tập thể hay không.

Quy tắc xuất thành tích của Chân Võ Thánh Địa quả nhiên từ trước tới nay không hề thay đổi, đều là đưa từ thấp đến cao. Nói cách khác, bảng thành tích đưa ra càng sớm, thì thứ hạng thành tích tập thể cũng càng thấp. Do vậy, khi sứ giả thứ hai xuất hiện, những Võ đồng của ba Lĩnh khác đều không muốn bị gọi tên của Lĩnh mình.

Nhưng thực lực thể hiện tất cả. Thái Uyên Lĩnh và Lam Nguyệt Lĩnh, thực sự có chút yếu hơn trong Tứ Đại Lĩnh, Xích Mộc Lĩnh và Tử Diễm Lĩnh có phần mạnh hơn.

Đây là cục diện mà Tứ Đại Lĩnh Bách Việt Quốc đều đã biết từ trước, cũng thể hiện đầy đủ trên bảng thành tích Thí luyện Võ đồng.

Vân Khinh Yên dường như là nhân vật truyền tin cho mọi người. Lam Nguyệt Lĩnh cũng có bốn Võ đồng Vượt khu một lần, cũng có một Võ đồng Vượt khu hai lần. Nhưng điểm cao nhất của họ cao hơn Thái Uyên Lĩnh, đạt 218 tích điểm. Người thứ hai, cũng đạt 156 tích điểm, cao hơn số 152 tích điểm của Tây Môn Tinh.

Tây Môn Tinh nghe đến thành tích này, trong lòng cảm thấy mấy phần mùi vị thất bại, nhưng lát sau cũng bình thường lại. Ở Bách Việt Quốc, vẫn có vài gia tộc thực lực mạnh hơn Tây Môn Đại phiệt.

- Điểm cao nhất hiện nay đã đạt đến 218 tích điểm rồi, ăn đứt tư cách tranh giành Quán quân Cá nhân.

- Đúng thế, nhưng ta cảm thấy Lam Nguyệt Lĩnh tích điểm cao nhất chắc chắn không phải. Vị Tiểu Vương gia kia của Xích Mộc Lĩnh chúng ta, hôm qua không phải đã nói đạt hơn 200 tích điểm sao? Nhưng không biết rốt cục cụ thể là bao nhiêu.

- Theo lý, chắc chắn sẽ không quá 240 tích điểm, nếu không, hắn chắc chắn Vượt khu lần nữa rồi.

Vân Khinh Yên coi như có chút ngây ngô, nhưng cũng rất tinh tế.

Cùng với thành tích không ngừng được đưa ra, tâm trạng của mọi người cũng tăng lên. Vừa rồi, nội bộ Xích Mộc Lĩnh còn có những lời ra tiếng vào, nhưng hiện tại cũng đã hoàn toàn im lặng lại, hình như đã có thỏa thuận ngầm nào đó. Cơ hồ thông tin quan trọng nhất sắp đến rồi.

Rốt cục là tập thể Xích Mộc Lĩnh đứng Quán quân hay là Tử Diễm Lĩnh đứng Quán quân?

Bảng danh sách đưa ra kế tiếp, sẽ công bố đáp án. Bảng danh sách vừa đưa ra là thứ hai, bảng chưa đưa ra mới là Quán quân!

Hiển nhiên, các Võ đồng của Tử Diễm Lĩnh cũng hiểu rõ điều này, tất cả âm thầm xếp thành đội hình, nghiêm chỉnh đứng đợi, đợi sứ giả của Chân Võ Thánh Địa xuất hiện lần thứ ba.

Lần này, Quán quân Tập thể sẽ rơi vào Lĩnh nào? Câu hỏi này khiến cho tất cả mọi người ở nơi này đều nôn nóng vô cùng.

Các Võ đồng của hai Lĩnh còn lại hiển nhiên cũng cảm thấy được không khí này, cũng bắt đầu chú ý hơn. Tuy họ đã để mất chức Quán quân Tập thể, nhưng hiển nhiên, mọi người đều muốn biết, Tứ Đại Lĩnh Bách Việt Quốc cạnh tranh bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng Lĩnh nào là Lĩnh mạnh nhất, lần Thí luyện này là cơ hội thử vàng rất tốt, có thể dập tắt rất nhiều tranh luận.

- Ra rồi!

Một Võ đồng nhanh mắt đột nhiên hét to.

Tiếng hét này, ngay lập tức kéo theo tâm can yếu ớt của vô số Võ đồng. Mọi ánh mắt đều không hẹn mà cùng nhìn vào sứ giả đi tới. Nói chính xác hơn, là nhìn theo bảng danh sách trong tay hắn. Đây là bảng danh sách quyết định thắng thua!

Người của Chân Võ Thánh Địa, hiển nhiên ai cũng biết nhử mồi, xáo động không khí. Hắn đứng trên bục cao, mỉm cười, nhưng không vội mở miệng. Sau khi nhìn quanh một lượt, mới mỉm cười nói:

- Mọi người hẳn rất quan tâm đến bảng danh sách trên tay ta phải không?

- Đúng!

Một tiếng đáp rung trời.

- Vậy thì, các vị nhất định biết, một khi bảng này được đưa ra, Quán quân Tập thể là thuộc về Lĩnh nào, chắc đã rõ ràng rồi phải không?

- Đúng!

- Được!

Vị sứ giả giơ cao tay, thản nhiên cười, nhìn về phía Tử Diễm Lĩnh, lại nhìn về phía Xích Mộc Lĩnh.

Ánh mắt của tất cả các Võ đồng hai Lĩnh này đã bị hắn bắt trúng, ngừng thở, đợi hắn công bố kết quả.

- Chư vị, bảng danh sách trong tay ta, là danh sách đạt tư cách của Tử Diễm Lĩnh!

Vị sứ giả giơ cao tay, cao giọng nói.

- Rống!

Lần này đến lượt Xích Mộc Lĩnh nhảy nhót vui mừng.

- Ài!

Những tiếng mệt mỏi, thở dài lại đến từ phía Tử Diễm Lĩnh.

Kết quả như vậy làm cho Võ đồng hai bên nhất thời rơi vào tâm trạng hưng phấn kịch liệt cùng với thất vọng não nề hoàn toàn đối lập nhau. Người trầm tĩnh như Tần Vô Song, cũng không tránh khỏi ảnh hưởng của không khí kích động như vậy. Đây là cảm giác tự hào tập thể, nghe có chút ngây ngô, nhưng ít nhất, nhiệt huyết, trung thành, tinh thần tập thể lại thắng được tất cả mọi thứ, tự nhiên làm hắn vô cùng cảm kích.

Có thể nói hắn một đời giết chóc, bạo lực, xung đột. Nhưng đây là quy tắc sinh tồn của hắn, bất cứ người nào cũng không thể thay đổi được.

Nhưng hắn có ý thức, ý thức dân tộc, ý thức quê hương, ý thức lãnh địa… Sâu xa hơn, đối phó với nước ngoài, đó là ý thức tổ quốc. Ý thức và tinh thần này, đối với một quốc gia, là vô cùng quý giá.

Danh hiệu Quán quân của Tử Diễm Lĩnh, quả nhiên lại thắng được điểm số cao nhất của Lĩnh trước đó. Đạt 226 tích điểm, cao hơn 8 tích điểm so với điểm số cao nhất của Lam Nguyệt Lĩnh.

Bên Xích Mộc Lĩnh thì vô cùng vui mừng, song hỉ lâm môn. Quán quân Tập thể đã thuộc về Xích Mộc Lĩnh, Tiểu Vương gia - Xung thiếu gia của Xích Mộc Lĩnh, người bên cạnh hắn đã truyền đi tin đồn, điểm của hắn là 236 tích điểm! Áp đảo điểm cao nhất của ba lãnh địa trước đó. Không còn nghi ngờ gì, Quán quân Cá nhân, chắc chắn thuộc về Tiểu Vương gia.

Đám Võ đồng bên cạnh Tiểu Vương gia, đã bắt đầu chúc mừng:

- Song hỉ lâm môn, song hỉ lâm môn!

Duy chỉ có Vân Khinh Yên không phục lầm bầm gì đó, đột nhiên nhìn sang Tần Vô Song, nhìn thấy hắn vẫn khuôn mặt cười thản nhiên, dường như tất cả mọi việc trước mắt không có liên quan đến hắn.

Tuy thành tích của Xích Mộc Lĩnh vẫn chưa được công bố, nhưng danh hiệu Quán quân Tập thể dường như đã được ấn định.

Điều hồi hộp nhất bây giờ là cuối cùng ai là Quán quân Cá nhân trong Thí luyện lần này, ai có thể một phát bay lên trời, phong Vương phong Hầu trong Thí luyện lần này?

Mặc dù những Võ đồng của Xích Mộc Vương Thành đều cho rằng Tiểu Vương gia của họ sẽ là Quán quân, nên không hề hồi hộp.

Nhưng ba Lĩnh khác lại không hề nghĩ như vậy, chưa biết kết quả cuối cùng, ai có thể dám chắc rằng Tiểu Vương gia Xung thiếu gia của Xích Mộc Lĩnh có thể có thành tích thắng được điểm cao nhất của Tử Diễm Lĩnh.

Đương nhiên, đối với danh hiệu Quán quân của Xích Mộc Lĩnh, mọi người không muốn làm người thứ hai nghĩ con cháu Vương tộc không thể đạt được danh hiệu Quán quân. Theo lẽ đương nhiên, vốn không thể có chuyện này.

Vân Khinh Yên đang muốn truy hỏi lần nữa, đột nhiên chạy đến chỗ sứ giả Chân Võ Thánh Địa mới vừa từ trong doanh trướng đi ra, cũng không để ý đến Tần Vô Song và Đạt Hề Dương, chạy qua nhanh như chớp.

- Tinh thiếu gia, đến phiên Xích Mộc Vương Thành chúng ta rồi!

Bên cạnh Tây Môn Tinh, một đoàn Võ đồng châu thành Nam Vân Châu đang thì thầm to nhỏ với nhau, những Võ đồng bình thường ai ai cũng máu sôi trào, chen chúc nhau đi qua.

- Ra xem?

Đạt Hề Dương gọi Tần Vô Song. Hắn tự hỏi đạt tư cách không có vấn đề, nhưng vấn đề là có thể xếp thứ mấy. Từ sâu thẳm trong lòng, hắn hy vọng có thể đứng trong danh sách mười người đứng đầu, nhưng nhìn thấy thành tích mọi người đã công bố lần này, Đạt Hề Minh cũng cảm thấy trong lòng không có hy vọng gì.

Tần Vô Song hòa vào dòng người, cũng không có ý thể hiện gì.

Sứ giả của Chân Võ Thánh Địa trong tay cầm bảng danh sách, mỉm cười nói:

- Chư vị, chắc mọi người đang đợi kết quả cuối cùng phải không? Đừng vội, các Tôn giả sẽ ra ngay đây, các Tôn giả còn có vài lời muốn nói.

Đang vô cùng hỗn loạn, các Võ đồng đã yên lặng tập trung lại, vì họ đều nhìn thấy Tứ Đại Tôn Giả từ trong doanh trướng đi ra.

Đặc biệt là Đại Tôn giả áo bào tím, khuôn mặt nghiêm túc cùng với nụ cười mỉm.

- Mọi người, cảm ơn mọi người đã tham dự cuộc thi lần này, đối với thành tích của lần Thí luyện này, Chân Võ Thánh Địa chúng tôi chỉ có hai từ - Hài lòng!

Đại Tôn giả áo bào tím vung trường bào, nói:

- Trong số các bạn, có thành tích gì còn nghi vấn?

- Không có!

- Tính công bằng của lần Thí luyện này có vấn đề gì không?

- Không có!

Lần Thí luyện này, đối với bên phía tổ chức, đã đến bước không thể cố gắng hơn được nữa rồi. Mặc dù giữa những Võ đồng có chút tranh chấp, nhưng không ảnh hưởng lớn đến đại cục. Ít nhất, Thí luyện Võ đồng lần này không có ai giở trò, mọi người vào khu Thí luyện, đều tuyệt đối công bằng.

Đại Tôn giả áo bào tím hài lòng gật đầu:

- Tốt, thấy mọi người đều nghĩ như vậy, lão phu rất vui, kết quả cuối cũng đã có, tin rằng mọi người sẽ không nghi ngờ chứ?

- Không nghi ngờ!

- Tốt, theo như những lời ta nói trước đó, lần Thí luyện này, có vài người rất xuất sắc, cạnh tranh gay gắt, nhưng điều đáng mừng nhất trong lần Thí luyện này lại là xuất hiện hắc mã không ngừng, đặc biệt là Xích Mộc Lĩnh, liên tục làm cho Tứ Đại Tôn Giả chúng ta kinh ngạc.

Nghe những lời này, các Võ đồng của Xích Mộc Lĩnh, bắt đầu căng thẳng hơn, và những Võ đồng gia tộc cao cấp lại có chút bất an.

Điều kinh ngạc lớn nhất là hắc mã? Lẽ nào, trong lần đạt tư cách này, còn có không ít hắc mã đạt tư cách cao?

- Xích Mộc Lĩnh, tổng cộng có năm Võ đồng Vượt khu! Nhưng mà, vẫn còn hai Võ đồng đạt được tư cách Vượt khu, nhưng lại không xin Vượt khu, thành tích rất cũng nổi bật, đồng thời đứng trong số mười người đứng đầu!

Đạt Hề Dương vừa nghe xong, trong lòng như có hòn đá đè nặng vừa được thả xuống, liền xoay người quay về chỗ cũ. Hai người trong những lời sau cùng của Đại Tôn giả, có một người chắc chắn là Đạt Hề Dương.

- Chính vì đây là cuộc Thí luyện của các Võ đồng. Trong thành tích tập thể lần này, Xích Mộc Lĩnh đã dẫn đầu ba Lĩnh khác. So với ba lãnh địa trước, Xích Mộc Lĩnh không chỉ có một Võ đồng hai lần Vượt khu, mà xuất hiện đến hai Võ đồng hai lần Vượt khu! Đây là một kết quả xuất sắc.

Trong khẩu khí của Đại Tôn giả, đầy sự khoái chí và động viên.

Hai người Vượt khu? Các Võ đồng của Xích Mộc Lĩnh vô cùng vui mừng, thực sự là thành tích xuất sắc, ít nhất lúc này, Xích Mộc Lĩnh cũng đã dẫn đầu ba Lĩnh khác.

Tiểu Vương gia đầu đội tử kim quan đó, trên khuôn mặt tuấn tú hiện ra vẻ nghi ngờ:

- Còn có một Võ đồng khác hai lần Vượt khu?

- Xung thiếu gia, đừng lo lắng, coi như hắn hai lần Vượt khu thì đã làm sao? Thành tích của huynh sắp đạt đến ba lần Vượt khu rồi, chắc chắn hắn không thể bằng huynh.

- Đúng vậy, giành chức Quán quân Cá nhân, không còn nghi ngờ gì nữa chính là huynh.

Đại Tôn giả thấy mọi người đã chờ đợi quá lâu đến cực hạn rồi, mới giơ tay nói:

- Dán thông báo!

Bảng danh sách được mở, dán trên vị trí cao nhất. Hầu như tất cả con mắt đều nhất loạt hướng lên bảng.

Một cái tên, được dán rất cao!

Tần Vô Song!

Các con số đằng sau. Càng làm người xem kinh ngạc.

600 tích điểm!

Đây là điểm số mà làm tất cả các Võ đồng đều không thể nào tưởng tượng nổi! Vẻ mặt của tất cả mọi người, lúc mới xem được kết quả, ngẩn người một lúc mới có người phản ứng.

- 600 tích điểm? Không nhầm chứ?

- Đây… Đây không phải là điểm số mà con người không thể có sao?

- Tần Vô Song… Huynh…

Vân Khinh Yên lúc này còn nghiến răng nghiến lợi, lúc này đầu lưỡi như cứng lại, mắt mở to, miệng không nói nổi một lời.

- Quá khoa trương rồi. 600 tích điểm!

Trong từng tiếng tán thưởng, đầy sự kinh ngạc, hâm mộ, nghi ngờ…

Cuối cùng, tất cả mọi tình cảm đều biến thành hai chữ - Sùng bái.

Tần Vô Song là ai? Mọi người đều quay ra tìm bằng ánh mắt tò mò.

Những Võ đồng của Nam Vân Châu, ánh mắt nhìn Tần Vô Song, đã hoàn toàn không có chút khinh thường nào như lúc đầu ở châu thành Nam Vân Châu, mà thay thế bằng ánh mắt sùng bái.

Những Võ đồng của Xích Mộc Vương Thành, ai ai cũng trợn mắt há mồm. Họ chưa từng nghĩ, Tiểu Vương gia đạt được 236 điểm lại mất đi danh hiệu Quán quân Cá nhân. Càng không thể ngờ, lại thua xa đến như vậy.

Trên khuôn mặt tuấn tú của Tiểu Vương gia cũng hiện lên một tầng sương lạnh, sắc mặt sắc lạnh, hiển nhiên không có cách nào chấp nhận sự thật trước mắt.

Từ sau khi điểm số cao nhất của ba Lĩnh trước đó được công bố, hắn đã hoàn toàn an tâm, cũng tự cho rằng Quán quân Cá nhân chắc chắn thuộc về hắn rồi.

Thật không ngờ, lại xuất hiện một tên quái vật ngáng đường, cướp đi danh hiệu Quán quân Cá nhân của hắn.

Tần Vô Song!

Cái tên này, những người chuyên nghe ngóng tin tức của Xích Mộc Vương, lại chưa hề nghe đến. Nhưng thân là Vương tộc, đối với những việc trong Quận, sao lại không hứng thú chứ?

Đạt Hề Dương chấn động, đã tìm được vị trí của mình trên bảng thông báo. Xếp thứ 7! Thứ bậc này đã đủ để hắn tự hào rồi.

Ở phía dưới hắn, còn có các con cháu Đại phiệt đến từ các châu khác.

Đứng thứ nhất: Tần Vô Song, 600 tích điểm.

Đứng thứ hai: Hạ Vũ Xung, 236 tích điểm.

Đứng thứ ba: Tây Môn Tinh, 152 tích điểm.

Đứng thứ tư: Đồng Ngôn, 140 tích điểm.



Đứng thứ bảy: Đạt Hề Dương, 86 tích điểm.

Thứ tự ở dưới, số điểm giống nhau càng nhiều. Điểm đạt tư cách thấp nhất của Xích Mộc Lĩnh, cũng hơn xa ba Lĩnh khác, đạt 60 tích điểm.

Những Võ đồng hơn 50 tích điểm, thở dài chán nản, oán trách, than vãn không ngừng. Thành tích của họ như vậy, đặt ở các lĩnh khác, cũng đủ đạt tư cách rồi. Đặt ở Xích Mộc Lĩnh, chỉ có thể không có danh hiệu nào.

Đại Tôn giả áo bào tím giơ tay ra hiệu bảo mọi người yên lặng.

- Chư vị, bây giờ chỉ còn lại thứ tự thành tích cá nhân. Theo nguyên tắc, thành tích tập thể trao sẽ giải thưởng cho mười người đứng đầu tập thể của Lĩnh mình. Thành tích cá nhân trao thưởng cho mười người đứng đầu toàn bộ cuộc Thí luyện. Nếu bị trùng, thì cộng vào, phong thưởng giải thưởng sẽ hoàn tất trong một tháng.

Đại Tôn giả ánh mắt bá đạo, nhìn quanh toàn hội trường một lượt, chuyển giọng nói:

- Lần Thí luyện này, công bằng công khai, nếu có người nào không phục, để tâm báo thù, Chân Võ Thánh Địa tuyệt đối không tha thứ, các ngươi tự mình suy nghĩ. Tóm lại phải nhớ, lần Thí luyện này, Chân Võ Thánh Địa vô cùng coi trọng thành tích tương quan, có hiệu lực trong cả Bách Việt Quốc chúng ta. Ai dị nghị thì lên Võ Thánh Sơn tìm Võ Thánh đại nhân nói lý lẽ.

Lên Võ Thánh Sơn tìm Võ Thánh đại nhân nói lý lẽ? Các Võ đồng cười không được, khóc không xong. Trừ những ai chán sống, nếu không trước quyền uy của Chân Võ Thánh Địa, tốt nhất là ngoan ngoãn phục tùng, Hơn nữa, lần Thí luyện này thực sự không có gì để dị nghị.

Mọi người thấy tò mò hơn là Tần Vô Song rốt cục là thần thánh phương nào. Trong khi không có dấu hiệu nào, đột nhiên xuất hiện, con hắc mã này khó tránh khiến người khác kinh sợ!

- Được rồi, tất cả các Võ đồng đạt tư các đều lưu lại, những Võ đồng chưa đạt tư cách, người phụ trách của mỗi Lĩnh sẽ đưa về. Đi đường không được nhiễu dân, không được gây sự. Nếu mang nội dung Thí luyện truyền ra ngoài, Chân Võ Thánh Địa sẽ trừng trị nghiêm khắc.

Đại Tôn giả vung tay áo, tuyên bố giải tán.

Vân Khinh Yên buồn bực, có chút hụt hẫng nói:

- Giải tán? Từ ngàn dặm xa xôi tới đây, chưa gì đã giải tán ngay sao?

- Vân đại tiểu thư, không có danh hiệu, tâm trạng xuống dốc, hơn nữa đường dài xa xôi, việc gì phải cô đơn một mình, hay là chúng ta kết bạn cùng đi nhé!

- Haizz!

Vân Khinh Yên nghĩ đến việc ba người cùng đến từ quận La Giang, nay chỉ có mỗi cô khăn gói trở về, nỗi bực này không để đâu cho hết.

Do vậy, gặp phải loại vô vị thế này, không do dự nói một tràng.

- Haizz! Về nhà thì về nhà đi. Hây hây, Quán quân Cá nhân, có cống hiến nhiều nhất cho Quán quân Tập thể đều là người của quận La Giang chúng ta, bản tiểu thư có trách nhiệm đưa tin tốt lành này đến các hương thân phụ lão quận La Giang, đây cũng là một việc rất tốt. Này, hai người các ngươi, có muốn nói gì không để ta chuyển lời cho?

Vân Khinh Yên đi đến trước mặt Tần Vô Song và Đạt Hề Dương có ý tốt hỏi.

- Đi đường bình an!

Tần Vô Song mỉm cười nói.

Đạt Hề Dương gật gật đầu:

- Ta cũng muốn nói bốn chữ: Đi đường bình an!

Vân Khinh Yên nhìn hai người đồng hương này, trong lòng lại bực bội. Lúc này không kìm được sự thất vọng và rầu rĩ. Có lẽ sự khác biệt này, giữa hai bên hoàn toàn có khoảng cách, từ nay về sau sẽ không phải là cùng một cấp bậc nữa rồi.

- Tất cả những Võ đồng đạt tư cách, tập hợp theo Lĩnh của mình.

Đại Tôn giả áo bào tím hét lớn:

- Chuẩn bị khởi hành lên Võ Thánh Sơn! Yết kiến Võ Thánh đại nhân!

- Yết kiến Võ Thánh đại nhân?

Các Võ đồng xôn xao, đây quả là một vinh dự lớn. Phải biết rằng, Bách Việt Quốc bao nhiêu người quyền quý, muốn lên bái kiến Võ Thánh đại nhân mà không được. Cho dù là Hoàng đế Bệ hạ muốn bái kiến Võ Thánh đại nhân, cũng phải cung kính, chọn ngày lành. Mà vinh dự này, ngày hôm nay lại rơi vào chúng ta!

Tần Vô Song không có cảm giác kích động như mọi người. Nghi vấn duy nhất của hắn là, tu vi của Võ Thánh đại nhân đã đạt đến cảnh giới nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.