Một khi Hiên Viên Dương đã thật sự nghiêm túc, Hiên Viên Uy nghĩ muốn đùa giỡn, khẳng định là đùa giỡn không được. Trong Đồ Đằng Tộc, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, chung quy là tối cao vô thượng, quyền uy không cho phép khiêu chiến.
Đầu đuôi ngọn nguồn toàn bộ nói ra, không mảy may có chút giấu diếm.
Hiên Viên Dương lần này, thật ra không có lên án mạnh mẽ, trạng thái giận dữ giống như lần trước, mà là than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Uy đệ, ngươi cũng biết, thiên phú của ngươi, bọn họ không có ai so được với ngươi. Nhưng tính cách kiệt ngạo của ngươi, lại ảnh hưởng đến bước chân tiến về phía trước của ngươi. Nếu ngươi ngay cả một chút được mất cũng không vứt bỏ được, dựa vào cái gì phóng ánh mắt vào trong ngân hà bát ngát mênh mông? Mục tiêu của ngươi, lẽ nào chỉ là xưng bá ở Đại lục Thiên Huyền? Thần Tú Cung đó, đối với ngươi mà nói, thật sự không vứt bỏ được sao?
Hiên Viên Uy sắc mặt đỏ bừng, nếu đổi lại là người khác giáo huấn hắn như vậy, sợ rằng sớm đã phủi tay bỏ đi, thậm chí mạnh mẽ phản bác ngay tại chỗ.
Nhưng mà trước mặt Hiên Viên Dương, hắn cũng không dám lỗ mãng. Bất đắc dĩ nhếch nhếch miệng:
- Đại Chưởng môn, việc đã đến nước này, tiểu đệ cũng là không có cơ hội thu tay rồi.
- Vấn đề ở chỗ, ngươi có thật sự muốn thu tay hay không?
Hiên Viên Dương ánh mắt nghiêm khắc, nhìn thẳng vào ánh mắt của Hiên Viên Uy:
- Ngươi có thể nói thẳng cho ta biết, ngươi là thu tay không được, hay là tôn nghiêm của Đồ Đằng cường giả của ngươi không vứt bỏ được, ở trước mặt một đệ tử Tần gia, không vứt bỏ được thân phận, không muốn thu tay! Vấn đề này, ngươi cần làm rõ ràng rồi nói cho ta biết!
Vấn đề này tương đương sắc bén, chỉ thẳng vào chủ tâm của Hiên Viên Uy. Ngươi là thu tay không được, hay là không muốn thu tay?
Hiên Viên Uy sắc mặt có chút khó coi. Đại Chưởng môn xác thực nói trúng tim đen, chỉ thẳng vào chỗ hiểm Hiên Viên Uy hắn nói không thu tay được, rốt cuộc là có chút hiềm nghi tìm lý do, nhân tố không muốn thu tay, thật ra chiếm bảy tám phần.
Hiên Viên Dương thật ra không đợi Hiên Viên Uy trả lời, tựa hồ biết vấn đề này đối với Hiên Viên Uy mà nói rất khó trả lời, mà là trực tiếp nói:
- Uy đệ, ngươi biết, ta đem ngươi buộc phải bế quan đến chỗ đó, kêu ngươi ở lại đó, lĩnh ngộ căn nguyên của sinh mạng, vốn là ma luyện ngươi, kỳ vọng rất cao đối với ngươi. Sau này sau khi ta giải nhiệm, quyền chưởng quản Hiên Viên Tộc, có tư cách kế thừa, đơn giản chỉ là hai người là ngươi và Hiên Viên Tiếu. Còn trong sâu thẳm nội tâm của ngươi lại hại ngươi. Thế nào, tâm tính của ngươi, cuối cùng cũng ma luyện không được sao?
Hiên Viên Uy cảm thấy xấu hổ, lúng túng không biết nói gì. Đây vẫn là lần đầu tiên, hắn phát hiện từ trước tới nay, bản thân cảm thấy tính cách của Đại Chưởng môn có chút mềm yếu, thì ra là hiểu lầm sai hoàn toàn.
- Nói đi, ngươi định xử trí chuyện này như thế nào?
Hiên Viên Dương thật ra lần đầu tiên, không có trách cứ, mà là dùng một loại khẩu khí mỉm cười hỏi, trình độ hàm dưỡng cực cao như thế này, thật sự khiến Hiên Viên Uy có chút không chống đỡ nổi.
- Đại Chưởng môn, ta…ta…
- Ha ha…
Hiên Viên Dương khẽ cười nói:
- Uy đệ, cái này không giống với tính cách ngươi thường ngày. Được rồi, không cần khẩn trương, từ từ suy nghĩ rồi cho ta đáp án!
Trầm mặc một lát, Hiên Viên Uy nói:
- Đại Chưởng môn, nếu không, ta hủy bỏ lần đánh cuộc với Tần Vô Song, Tịch Diệt Thiên Lê đó, hắn thích trả thì trả, không thích trả thì tùy vào hắn? Như thế thật ra càng tiện lợi cho tiểu tử đó a!
- Tiện lợi cho hắn sao?
Hiên Viên Dương mỉm cười nói:
- Ngươi cho người ta mượn dùng Tịch Diệt Thiên Lê, đem chặt đứt linh mạch của Vấn Đỉnh Sơn, người ta giữ lại hung khí của ngươi, đạo lý thiên kinh địa nghĩa. Không đem thứ đó đi khắp nơi cáo trạng ngươi, Tần gia kỳ thực đã rất khắc chế rồi. Uy đệ, lần này nếu ta không phải tận lực ngăn chặn chuyện này, những thế lực Đồ Đằng khác hỏi đến chuyện này, thật sự không biết ăn nói thế nào. Thế lực Đồ Đằng nhúng tay vào tranh chấp thế tục, đây là chuyện đại kỵ. Không những các thế lực Đồ Đằng khác sẽ tìm được lý do liên thủ công kích, bản thân nội bộ Hiên Viên Tộc chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ xuất hiện tâm lý phản nghịch. May mà lần này có Kim Ô Thú tàn sát bừa bãi, thu hút lực chú ý của những thế lực Đồ Đằng khác. Nếu không, bọn họ cắn chặt không tha, thật sự là một đại phiền phức.
Hiên Viên Uy hiển nhiên cũng biết chuyện này bản thân làm không đủ cẩn thận, sơ hở rất nhiều, mang tới cho Hiên Viên Tộc rất nhiều phiền phức. Hiên Viên Uy bất đắc dĩ nói:
- Nói ra, cũng là tiểu tử Tần gia đó khiến người ta quá bất ngờ. Đại Chưởng môn, lẽ nào các Chưởng Khống Giả chí tôn của Đại lục Thiên Huyền, thật sự rất xem trọng Tần Vô Song sao?
- Thái độ của các Chưởng Khống Giả rất mơ hồ. Nếu nói có nhiều xem trọng, thật ra cũng không thấy. Ta thấy tất cả chuyện này, còn phải xem tạo hóa của Tần Vô Song. Cấp bậc của các Chưởng Khống Giả, hiển nhiên đã không thể vì một người nào đó mà chú ý quá mức. Ngươi thấy Tần gia lâm vào tuyệt cảnh lâu như vậy, trong phạm vi quy tắc, các Chưởng Khống Giả có bao giờ hỏi đến? Trừ phi có người phá hư quy tắc, ví dụ như ngươi ra mặt nhúng tay vào, ví dụ như nói Thiên Đế Môn Tân gia đi đối phó với tu luyện giả của các quốc gia nhân loại.
Hiên Viên Uy gật gật đầu:
- Vậy là được rồi, nếu các Chưởng Khống Giả xem trọng Tần Vô Song, cho hắn chiếu cố vô hạn, như vậy đến lúc đó, bọn họ khó tránh khỏi cấp cho hắn những ưu đãi quá đáng. Thần Khí Chi Môn gì đó mở ra, lẽ nào sẽ không để hắn đi cửa sau?
- Đi cửa sau?
Hiên Viên Dương nở nụ cười:
- Uy đệ, suy nghĩ của ngươi cổ quái quá mức rồi. Ta có thể chính xác nói với nguơi, Chưởng Khống Giả có lẽ có thêm coi trọng đối với Tần Vô Song, nhưng nếu nói cho hắn đi cửa sau, khẳng định là không có khả năng. Có lẽ, Chưởng Khống Giả còn cố ý tăng thêm khó khăn cho hắn cũng không biết chừng. Nếu Tần Vô Song được các Chưởng Khống Giả xem trọng, bọn họ đương nhiên phải rèn luyện hắn. Mà rèn luyện tốt nhất, chính là để hắn luôn nằm trong trạng thái nguy cơ, không ngừng mở rộng phát triển. Đây là một loại nghiêm khắc thúc giục mạnh mẽ cực kỳ có hiệu quả. Nếu còn chưa đấu võ, sẽ bố trí một tầng bảo hộ bảo vệ hắn, đó còn có thể đạt đến mục đích bồi dưỡng sao?
- Nói cho cùng, các Chưởng Khống Giả, có thể bảo trì công chính tuyệt đối không?
- Các Chưởng Khống Giả, xưa nay công chính, nếu không cũng sẽ không chủ trì ở nơi quan trọng như Thần Khí Chi Môn. Uy đệ, cấp bậc Chưởng Khống Giả, là không cần phải giở trò dối trá. Tâm tư của bọn họ, cũng không vướng víu vào những chuyện được mất nhỏ bé. Các Chưởng Khống Giả, tính toán trọng đại vô cùng!
Hiên Viên Uy rơi vào trạng thái suy nghĩ sâu xa, có chút suy nghĩ gật gật đầu.
- Đại Chưởng môn, phía bên Tần Vô Song, Tịch Diệt Thiên Lê thật sự cho hắn sao?
Hiên Viên Uy vẫn là không kìm được hỏi.
- Ha ha, Uy đệ, nói đi nói lại, ngươi vẫn là không vứt bỏ được Tịch Diệt Thiên Lê đó. Nhưng ngươi đích thân đi lấy mà không lấy lại được. Tiểu tử đó khẳng định là không định cho ngươi thể diện rồi. Cũng được, ta đích thân đi thay ngươi một chuyến, hóa giải mối ân oán này. Thay ngươi đem Tịch Diệt Thiên Lê đó quay về. Giả sử Tần Vô Song đó truyền thừa trận pháp Thái cổ, bảo vật của hắn có lẽ rất nhiều, Tịch Diệt Thiên Lê, hắn cũng chưa chắc là cần lấy!
Hiên Viên Uy nghe nói Hiên Viên Dương đích thân đi một chuyến, không khỏi có chút giật mình:
- Đại Chưởng môn, như vậy thích hợp sao?
- Uy đệ, Tịch Diệt Thiên Lê là bảo bối tim gan của ngươi, ta không thay ngươi lấy về, ngươi chung quy là có tâm ma. Chuyến đi này, ta nhất định phải đi…
- Đại Chưởng môn…
Hiên Viên Uy cuối cùng cũng lĩnh ngộ được một sự vô tư không mưu lợi và vất vả dụng tâm của Đại Chưởng môn. Càng nghĩ càng cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
- Nhưng mà, Tần Vô Song đó kiệt ngạo bất tuân, tính cách cũng là vô cùng kiên cường. Cho dù ta đi, cũng chưa chắc lấy được. Được rồi, ta thuận tiện đi trao đổi tin tức với Lý huynh. Nếu Lý huynh có thể nói giùm một tiếng, Tần Vô Song nhất định sẽ nể mặt một chút.
Hiên Viên Dương biết được nội tình càng nhiều, càng không dám khinh thường Tần Vô Song.
Biết Tần Vô Song là người Lý Bố Y xem trọng, Hiên Viên Dương cũng không dám lấy thân phận chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc của mình đi cưỡng chế hắn. Muốn đòi lại Tịch Diệt Thiên Lê, chỉ có thể là nói chuyện nhân tình, chứ không phải đi lấy cái mông lớn đè áp người ta.
Lấy cái mông lớn đi đè áp người ta, ngọn nguồn của việc này bị làm náo động lên, đối với Hiên Viên Tộc không có một chút ích lợi nào, cho dù bọn họ có thể thông qua con đường khác gây khó dễ cho Tần gia, nhưng phiền phức mà bản thân Hiên Viên Tộc gặp phải, tuyệt đối cũng sẽ không nhỏ.
Cân nhắc nặng nhẹ, chuyện này, chỉ có thể thông qua phương thức nhân tình mà giải quyết.
o0o
Lý Bố Y có được ủy thác của Hiên Viên Dương, thật ra không có tự cao tự đại quá mức. Mà là mỉm cười đồng ý, trong lòng thật sự vô cùng khoái trá.
- Tiểu tử Vô Song đó, cho đến giờ chưa từng khiến ta thất vọng. Bắt đầu từ các quốc gia nhân loại, chưa đến thời gian hai mươi năm, liền đạt được xuất chúng như vậy. Ngay cả Hiên Viên Dương cũng ngại lấy thân phận đi áp chế hắn, đây quả nhiên là có quan hệ ném chuột sợ vỡ bình của Hiên Viên Tộc, nhưng bất luận nói như thế nào, có thể đem thế cục dẫn tới kiềm chế Hiên Viên Tộc như vậy, chí ít chứng minh có động não, chứ không phải không biết làm liều. Hắc hắc, hảo gia hỏa, người truyền thừa của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, quả nhiên không phải nhân vật bình thường, giỏi lắm!
Lý Bố Y mãi ôm vui mừng, ở Đại lục Thiên Huyền nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn dạo chơi khắp nơi, quan sát đệ tử các Đồ Đằng Tộc của các đại Cấm địa của Thần Đại lục Thiên Huyền, có thể nói, trên tổng thể, hắn rất không lạc quan đối với sự phát triển của thế hệ trẻ tuổi các Cấm địa của Thần Đại lục Thiên Huyền.
Và xuất hiện của Tần Vô Song, tuyệt đối là một khác loại, một niềm vui bất ngờ. Việc này cũng khó tránh khiến Lý Bố Y có thêm một chút chú ý.
o0o
Có được câu trả lời chắc chắn của Lý Bố Y, Hiên Viên Dương biết, chuyện lấy lại Tịch Diệt Thiên Lê thật sự không còn xa nữa.
Nếu không, hắn thật sự là không có nắm chắc nhiều lắm. Người truyền thừa của trận pháp Thái cổ, thân phận này, cũng khiến Hiên Viên Dương vô cùng kiêng kỵ.
Truyền thừa trận pháp Thái cổ, liền có cơ hội bao trùm đỉnh Đại lục Thiên Huyền. Chuyện này cũng là quyết định, Tần Vô Song một ngày nào đó, sẽ hoàn toàn có tư cách sánh vai cùng Hiên Viên Dương hắn, thậm chí là còn vượt qua.
Có câu nói là, đừng khinh dễ người trẻ tuổi, vì bọn họ tương lai còn dài, sau này có một ngày có thể quyền thế hơn ngươi.
Phân lượng Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng mà Tần Vô Song muốn có, đều chuẩn bị đầy đủ, Hiên Viên Dương lúc này mới từ Hiên Viên Thần Điện xuất phát, hướng về phía Vấn Đỉnh Sơn bay đi.
Cường giả chí tôn xuất mã, ngoại giới căn bản không thể nắm bắt được bất cứ động tĩnh gì. Trước khi đến Vấn Đỉnh Sơn, Hiên Viên Dương ở trên không trung quan sát một lát, trong lòng cũng là có mấy phần bội phục:
- Linh mạch dưới nền đất của Tần gia bị phá hư, lại có thể phục hồi như cũ, đồng thời dung nhập cải tạo, uy lực lại còn hơn cả trước. Đây thật sự là khó có được. Tần Vô Song này, quả nhiên là một nhân tài!
Hiên Viên Dương nghĩ đến đây, trong lòng dậy lên một ý niệm:
- Cũng được, mặc dù là bàn bạc hữu hảo, nói chuyện nhân tình, nhưng cũng không thể để Tần gia cảm thấy quyền uy của Hiên Viên Tộc ta có thể tùy tiện mạo phạm. Được rồi, hôm nay cho dù hiển lộ một chút thủ đoạn, cũng cần phải để Tần Vô Song biết đạo lý trời cao còn có trời cao hơn.
Nghĩ đến đây, Hiên Viên Dương toàn thân hóa thành một luồng gió mát, hoàn toàn dung nhập vào hư không, từng tia tản phát đi, hoàn toàn không nhìn tới đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp, không bao lâu, liền lẻn tới bên trong trung tâm Tần gia.
Đại trận Bát Hoang Lục Hợp mặc dù lợi hại nhưng chung quy vẫn không thể ngăn cản đại thần thông của Chân Thần Đạo đỉnh phong. Thủ đoạn thần thông tiếp cận hư không này của Hiên Viên Dương, trong nội bộ Tần gia, chỉ sợ là Tần Khiếu Thiên cũng không tưởng tượng nổi. Đại trận phòng ngự của Tần gia, đương nhiên không thể ngăn cản. Trừ phi Tần Vô Song đem Giới Tử Động Phủ hoàn toàn luyện hóa ra.